Thiếu Kiệt lúc này chỉ im lặng. Bởi hắn biết với đám ma của một người có dòng máu con cháu võ sư thì trong đám tang ít nhất sẽ có một buổi biểu diễn võ công thành danh của người đi trước từ chính những con cháu của người đó xem như là có người nối dõi.
Tống Vũ đứng một bên suy nghĩ một chút rồi mới nhìn Thiếu Kiệt hỏi.
- Tống Long hình như con cũng biết Hắc Hổ Thập Hình Quyền đúng không. Nếu bố nhớ không lầm thì lần trước con đánh với chú bằng Long Hổ Quyền.
Thiếu Kiệt lúc này chỉ muốn đập vào trong mặt Tống Vũ một cái. Bởi hắn đã cố tránh đi chuyện này. Ở cái đất nước này vấn đề gia truyền luôn tôn tại một thứ bậc không kém. Nhất là trong con cháu mấy người ở đây không ít người cũng học qua võ công này từ cha của mình.
Hắn là một người ngoài nói biết thì cũng biết. Nhưng nói để sử dụng đánh nhau với người khác lại trái với việc mà Hắc Hổ Thập Hình Quyền đề ra.
Bởi Tô Hắc Hổ thành danh vì một trận chiến. Khi đó trong vùng có vị võ sư nổi tiếng phái Võ Đang là Lữ Vinh đố kỵ, đến võ quán thách đấu, bị Tô Hắc Hổ đánh bại thảm hại. Từ đó thanh danh của ông ta mới được phong hào. Vì nguyên do đơn giản nhưng trong mắt những người khi đó. Một võ quán mới mở ra của Tô Hắc Hổ có được nhiều võ sinh đến học. Ông lại không đến phá quán người khác. Đối phương đến thách đấu vài lần bị từ chối. Cho thấy ông là một người có võ đức. Dùng võ để cường thân kiện thể.
Đấy lại thuộc về vấn đề của ông còn về phần con cháu của ông ra sao thì Thiếu Kiệt thật thấy có cái nhìn không thật sự hảo cảm về phía mình.
Một người thanh niên gần đó đang cầm không ít nhang trong nhà đi ra vừa tới bên thùng đốt giấy ném vào cũng nghe thấy những gì Tống Vũ nói. Hắn nhìn qua Thiếu Kiệt một ánh mắt bực tức.
Đối với việc một người đã học võ Hắc Hổ Thập Hình Quyền khi đến viến đều báo thân phận là võ sinh hoặc đến với tư cách là người của môn phái tuy không đồng chi nhưng cũng xem như tôn trọng. Một người như Thiếu Kiệt xuất hiện lại đi theo vài người vệ sĩ. Hắn không phải là võ sinh cũng không phải đến với tư cách người cùng môn phái làm cho người thiếu niên này gai mắt.
Trong lòng Thiếu Kiệt lúc này chỉ biết thở ra một hơi tự nói với lòng mình.
“ Hi Vọng thằng kia không nhỏ nhen đến vậy đi ”
- Tống Vũ ông không lắm chuyện không được sao. Lát mà tôi có phiền phức nào thì ông tự đứng ra mà chịu. Đã nói ở nhà tôi đến đây với tư cách vệ sĩ. Còn chưa nhận thân ông lại muốn công bố việc xấu trong nhà chả hiểu ông đang nghĩ gì trong đầu.
- Trước sau gì những người này cũng biết cũng không sớm thì muộn thôi. Con đừng quá quan trọng vấn đề. Với những người ở đây chưa biết chừng họ đã biết tin hết rồi.
Thiếu Kiệt khá bực mình với việc Tống gia làm việc theo ý thích của mình. Nhưng tình huống như thế này hắn cũng không thể thay đổi được gì.
- Mấy người muốn làm gì đó thì làm. Tôi không liên quan tốt nhất lát nữa không có gì phiền phức nếu không đừng trách tôi.
Tống Vũ lại cho rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra nhưng đối với cuộc đối thoại của họ người thanh niên đứng ở góc xa đang đứng để cho lửa trong cái thùng đốt vàng mã bập bùng cháy không ngưng nghĩ.
Lúc này một âm thanh vang vọng từ phía trong nhà vang lên.
- Phan Thế Như Đại diện cho Phan gia cùng Phu Quân Tống Vũ đại diện cho Tống Gia đến viến tang gia lễ bái.
Phan Thế Như cũng kéo Tống Vũ đi cùng mình. Dù mỗi người đại diện cho một nhà không phải gộp chung lại nhưng đây không thể nào nói họ đại diện cá nhân mình được. Bởi nếu không có sự cho phép của hai gia đình chắc chắn hai người sẽ không điền vào danh sách cho người xướng tên như vậy.
Thiếu Kiệt cùng với Trương Hạo đứng một bên không màn đến việc hai vợ chồng Tống Vũ vào thắp nhang viến Tô Hắc Hổ là mấy. Hắn chú ý đến người Thanh Niên nãy giờ quan sát mình. Hắn không phải muốn kiếm chuyện nhưng nếu đối phương muốn thì hắn cũng phải có chút chuẩn bị.
- Trương Hạo lát nữa mày là người đại diện cho Tencent nên mày cứ làm theo đúng như những gì tao làm là được. Còn nếu họ có thắc mắc thì mày đừng nói gì hết. Nếu mà theo tao suy nghĩ đúng thì Mã Hóa Đằng chắc chắn sẽ chạy tới đây sớm lúc đó mọi việc để cho hắn thay mày trả lời.
- Ừ nếu thế thì được. Mà mày chắc Mã Hóa Đằng sẽ tới không? Tao chỉ sợ là hắn không đến lỡ việc của mình thôi. Mày thì tao không nói còn tao đối phó cái đám người kia sợ rằng không được.
Trương Hạo biết kỹ năng nghe nói tiếng trung của mình cũng có hạn không thể nào hiểu được những người ở đây nói gì. Thì cho dù hắn có là thánh cũng không biết trả lời như thế nào.
- Mày không cần phải lo đâu. Mấy người ở đây đều có thân phận hắn nhất định sẽ tới. Mày xem tao vừa mới nhắc là hắn tới rồi đấy. Xem ra hắn cũng nhận được tin tức khá nhanh nhạy.
Thiếu Kiệt vừa nói thì ở ngoài cửa đã xuất hiện bóng dáng của hai người Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh. Hắn có thể dự đoán chính xác việc này làm cho Trương Hạo cũng nhìn hắn cứ như Thiếu Kiệt sẽ biết trước là Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh sẽ đến nơi này.
- Mày gọi họ đến hay sao mà mày chắc vậy vừa nhắc tới họ là họ xuất hiện còn linh hơn chùa hư miễu sập mày mà có mở một bàn xem bói tao cũng thấy đó là chuyện bình thường đấy.
Trương Hạo bất bình với việc những lúc cần Thiếu Kiệt đều luôn có thể dự đoán chính xác những thứ sẽ xảy ra. Hơn nữa cứ như mọi người làm theo suy nghĩ của hắn mà không rời đi khỏi những gì hắn cho rằng đúng.
- Tao chưa đến mức là thầy bói nhưng xét về phong tục tập quán cần thiết thì tao đoán chắc chắn như vậy. Bởi vì trước khi người nằm trong quan tài hấp hối thì con cháu phải có mặt đầy đủ hỏi xem trăng trối gì. Khi người này vừa trút hơi thở cuối cùng thì làm theo nguyện vọng của họ và quan trọng nhất là báo tang. Mày nghĩ một người đến Bảo Chi Lâm vẫn cho người qua thì Mã Hóa Đằng hắn phải đi không.
Thiếu Kiệt giải thích cho Trương Hạo biết tại sao hắn lại có thể đoán được Mã Hóa Đằng đến. Bên ngoài Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh lúc này thấy được Thiếu Kiệt với Trương Hạo cũng bỏ qua hàng ngũ, Vì hắn thấy Trương Hạo với Thiếu Kiệt sẽ không vô duyên vô cớ đi đến một đám tang mà mình không biết. Nhưng ngay lập tức hắn nhận ra hai người đang đứng ở phía bên trong nhà đang thắp nhang là ai.
Người thanh niên đang đứng ở một bên lúc này cũng bước đến chặn lại đường đi của Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh một cách trực tiếp nói.
- Xin lỗi hai người vui lòng xếp hàng theo thứ tự đến viến.
Đã biết được đối phương không có thiện cảm. Trương Hạo cũng nhìn qua Thiếu Kiệt với Mã Hóa Đằng. Doanh Doanh lúc này cũng chỉ gật đầu vội đáp với người thanh niên đang mặc đồ tang trước mặt họ nói.
- Xin lỗi cậu vì đã chen hàng nhưng ở đây chúng tôi chỉ đến bên cạnh chủ tịch hội đồng quản trị của chúng tôi công ty Tencent. Nếu ông ấy đại diện đến đám tang của ông nội của cậu thì hi vọng cậu bỏ qua tiểu tiết nhỏ này.
Doanh Doanh nói chuyện khá trực tiếp một số người ở phía sau bây giờ cũng xì xào bàn tán. Tencent hiện tại là tâm điểm của sự chú ý nhất là người đăng đàn trực tiếp mắng phóng viên qua điện thoại tại chương trình lại làm mọi người hiếu kỳ.
Thiếu Kiệt bây giờ cũng qua lời nói của Doanh Doanh xác định được thân phận đối phương. Vì hắn hoàn toàn không nhớ rõ việc phân định tang phục ở đây như thế nào. Nhưng hiện tại hắn thấy người thanh niên này lại được Doanh Doanh cho là cháu nội của người nằm trong quan tài Tô Hắc Hổ cũng hiểu được tang phục hắn ý nghĩ điều gì.
Thường trong đám tang người ta thường phân ra những người theo rất nhiều loại. Vì Đang ở Quảng Đông nên đa số tang phục ở đây theo kiểu cách của người phúc kiến.
Đối với Tang phục của người Phúc Kiến được phân làm nhiều loại. Đối với con trai: áo dài đến chân không có nút, bên ngoài là một áo nhỏ ngắn (có cài nút vải), con trai cầm gậy bằng dọng, tục xưa mặc áo vải bố bên ngoài nhưng hiện nay chỉ vá một miếng vải bố tượng trưng. Đối với con gái: cũng mặc áo dài, đội khăn ba góc, có khâu một miếng vải bố trên khăn.
Con rể người Phúc Kiến mặc đồ tang màu trắng nhưng có một chấm đỏ để phân biệt họ không phải là con ruột. Ngoài ra còn một miếng vải trắng chéo qua thân, ở giữa chấm màu đỏ. Cháu nội người Phúc Kiến thường đội khăn xanh có chấm xanh. Cháu nội đích tôn thì mặc áo dài màu vàng, khăn tang cũng màu vàng có chấm xanh. Cháu ngoại thì khăn tang có chấm đỏ…
Tang phục của người Triều Châu cũng có nhiều khác biệt. Theo phong tục, con trai thường mặc áo bằng vải xô, bên ngoài là áo vải bố nhỏ. Người Triều Châu đội nón hình tam giác, đeo một chiếc túi 3 màu (xanh, đỏ, trắng) trong túi đựng những hạt đậu. Ngày nay, con trai Triều Châu thường chỉ đeo một chiếc khăn tang màu trắng.
Hiện tại người thanh niên trước mặt họ cho thấy người này là cháu nội đích tôn của Tô Hắc Hổ. Người cháu nội của Tô Hắc Hổ lúc này cũng nhìn về phía Trương Hạo và Thiếu Kiệt hắn biết Thiếu Kiệt là có mối quan hệ với Tống Vũ và Phan Thế Như.
Nhưng không ngờ người thanh niên đứng cạnh Thiếu Kiệt lại là chủ tịch của một công ty lớn. Đối với Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh có thể hắn không biết mặt. Hoặc làm lơ đi. Nhưng đã nói ra tên công ty mà người thanh niên này vẫn trong trạng thái không để cho Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh bước qua thì Thiếu Kiệt cũng không mấy vui vẻ cho lắm.
- Nếu như cậu thấy mấy người chúng tôi không thể vào thì chúng tôi có thể đi ra đừng làm quan trọng hóa vấn đề lên. Chúng tôi đại diện cho một doanh nghiệp đến viến người nhưng thái độ của cậu xem ra không chào đón cho lắm. Việc này cũng coi như xong. Chú tôi rời đi là được. Sẽ không làm ảnh hưởng đến tang sự của nhà cậu.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Việt Tài Chính
Chương 921: Chúng tôi rời đi là được
Chương 921: Chúng tôi rời đi là được