TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 397: Có từng nghĩ tới hậu quả

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Trần Hà + CN

————————-

Dẫn đầu là ba người, người ở giữa là một người Châu Á cao 1m9, mặc áo ba lỗ nhiều màu sắc, trên mặt toát ra vẻ hung ác, trên cánh tay bắp thịt phồng lên, gân xanh đều có thể nhìn rõ, người khác có thể thấy bên trái trên cánh tay của hắn có ký hiệu hình xăm thập tự.

Người bên trái trên mặt dùng màu nước hóa trang thành người hề, nụ cười quỷ quyệt, thân hình gầy yếu thấp nhỏ, trên vai lại khiêng một món vũ khí hạng nặng, mới vừa rồi súng là do hắn bắn ra.

Bên phải là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh, da thịt cực kỳ trắng nõn, tướng mạo ôn nhu, vẻ mặt giảo hoạt, cả người mặc âu phục màu trắng đang cười như không cười nhìn về hướng của Lưu Ảnh.

Thấy rõ mấy người kia, thân thể của Lưu Ảnh trong nháy mắt căng thẳng giống như một dây cung kéo căng đến cực hạn, toàn thân trên dưới đều tiến vào trạng thái cảnh giác.

Người ở giữa trên cánh tay xăm hình thập tự chính là thủ lĩnh Thí Huyết Minh, biệt danh K, không có ai biết tên thật cũng như lai lịch của hắn.

Hai bên trái phải của K là trợ thủ của hắn, một người là người hề Jason, người còn lại là….

Trên tay không có lấy bất kỳ vũ khí nào nhưng tóc vàng mắt xanh như hồ ly tên là Eugene, nhìn qua là người có giá trị vũ lực thấp nhất nhưng trên thực tế lại hung tàn nhất đáng sợ.

Hắn sở dĩ không thích dùng vũ khí, bởi vì đam mê lớn nhất của hắn là tự tay mình mở ngực mổ bụng người khác, cao thủ chết ở dưới tay hắn đếm không hết.

Eugene cùng Jason đều là trọng phạm ở nước Mỹ, tiếng xấu lan xa.

“Quả nhiên là Thí Huyết Minh…” Sau khi nhìn thấy dẫn đầu là ba người kia, hy vọng cuối cùng trong lòng Hứa Dịch cũng tan vỡ.

Mặc dù đây gần như là tổ chức trong truyền thuyết cực ít có người gặp qua hình dáng những người này, nhưng chỉ cần nhìn những đặc trưng trên người liền đủ để đoán được thân phận của bọn họ.

“Đáng chết!” Lưu Ảnh khẽ nguyền rủa một tiếng.

Mọi người nhanh chóng xuống xe, như gặp đại địch mà đối mặt với đám người trước mắt này.

Hồ ly Eugene khẽ vuốt ve ngón tay mọc dài ra của mình so với người thường đặc biệt hơn, rồi nhìn chằm chằm Lưu Ảnh tóc bị thiêu hủy một đoạn, mặt mày xám tro, mặt đầy quỷ quyệt cười một cái: “A, ngươi chính là đệ nhất cao thủ của Tư Dạ Hàn, Lưu Ảnh sao?”

Đối phương dùng ánh mắt khinh miệt giống như đối đãi với con kiến cùng đồ bỏ đi mà nhìn Lưu Ảnh làm cho trong nháy mắt hắn đốt lên lửa giận.

Lưu Ảnh đang muốn tiến lên đáp trả, lại bị Hứa Dịch dùng tay đè hắn lại, ngay sau đó tiến lên một bước mở miệng nói: “Nếu biết chúng tôi là ai, dám hỏi một câu, Tư gia cùng Thí Huyết Minh cũng không ân không oán, Thí Huyết Minh vì sao muốn gây khó dễ với chúng tôi vậy?”

Eugene khẽ cười một tiếng đáp: “Không có ân oán, chẳng lẽ tôi không thể giết Tư Dạ Hàn sao?” 

“Ngươi…” Nghe được đối phương lại tùy ý nói ra lời giết Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng như vậy, Lưu Ảnh giận đến trên tay nổi gân xanh.

Hứa Dịch cười lạnh một tiếng: “Tất nhiên có thể, tôi cũng tin tưởng Thí Huyết Minh có thực lực này, nhưng Thí Huyết Minh đã từng nghĩ tới hậu quả chưa?”

Hôm nay nếu bọn họ thực sự chết ở chỗ này, nếu như Tư Dạ Hàn thực sự bỏ mạng, như thế Thí Huyết Minh chắc chắn sẽ phải nghênh đón toàn bộ lửa giận của Tư gia!

Coi như Thí Huyết Minh mạnh mẽ đến đâu, cũng không khả năng chống cự lại toàn bộ Tư gia.

Cho nên Hứa Dịch mới lạ lùng, vì sao Thí Huyết Minh dám làm như vậy, dám mạo hiểm lớn như vậy.

Hứa Dịch cố gắng tự trấn định xuống, tiếp tục mở miệng: “Vô luận Thí Huyết Minh có mục đích là gì, được người nào nhờ tới, tôi đều tin tưởng đây cũng không phải là một lựa chọn sáng suốt.”

Nghe được lời Hứa Dịch nói, trong giọng nói có sự uy hiếp, sắc mặt ba người dẫn đầu tựa hồ cũng hơi có một tia gợn sống.

Ngay lúc Hứa Dịch đang mang trong lòng một chút hy vọng, Eugene đột nhiên nở nụ cười hề hề rồi đáp: “A, nhưng là, làm sao bây giờ đây? Tôi cảm thấy rất thích nhiệm vụ kích thích như vậy đấy!”

Bên cạnh người hề Jason cũng tùy tiện cùng cười, thanh âm khàn khàn bén nhọn nói: “Ta đã không thể chờ đợi được nữa!”

Đọc truyện chữ Full