TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 430: Dìu anh đi

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều

————————-

Tư Dạ Hàn tóc đen như mực, hai con ngươi lạnh như băng, bờ môi cùng gương mặt trắng bệt, quần áo ngủ đơn bạc lúc này xộc xệt, lộ ra xương quai xanh tái nhợt, quanh thân đều quanh quẩn một cổ cảm giác chán chường u buồn.

Bộ dạng bị bệnh nặng này không chỉ không có ảnh hưởng chút nào đến khí thế của anh, ngược lại còn để cho người nhìn cảm thấy nguy hiểm và mị hoặc đến cực hạn…

Diệp Oản Oản nhất thời ngốc ngay tại chỗ.

Kiếp trước Tư Dạ Hàn hôn mê suốt ba tháng… Thế mà vào lúc này đã tỉnh rồi…

Trước mắt cô người đàn ông hung ác âm lãnh này đã từng là cơn ác mộng lớn nhất trong cuộc đời cô.

Cô thậm chí vô số lần nguyền rủa anh đi chết đi.

Nhưng khi nhìn lấy anh rõ ràng suy yếu vô lực nhưng lại vẫn phảng phất như núi cao đứng ở trước người của cô, nhìn thấy anh rốt cuộc cũng đã tỉnh lại, hốc mắt lại không nhịn được cay cay…

Giờ phút này, trên gương mặt hoàn mỹ không một tì vết kia vẫn trước sau như một không có bất kỳ biểu lộ gì, lúc Oản Oản đi tới trước mặt mình, đáy mắt đen nhánh không ánh sáng mới xẹt qua một tia sáng không dễ dàng phát giác.

“Dìu anh đi.”

“Ồ…” Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần, bận rộn đem Tư Dạ Hàn đỡ đến trên ghế sa lon đối diện ngồi xuống.

Thấy cháu mình tỉnh lại, lão phu nhân kích động không thôi: “Tiểu Cửu, cháu đã tỉnh rồi, cháu còn đang mang bệnh đấy, làm sao lại xuống giường, nhanh đi về nằm nghỉ đi!”

“Bà nội, cháu không sao.” Tư Dạ Hàn trả lời, ánh mắt không nhanh không chậm nhìn mất trưởng lão đứng ở trong đó còn có Tư Minh Lễ.

Tất cả mọi người đều cúi thấp đầu, không dám thở mạnh một tiếng, Tư Minh Lễ là chủ mưu phía sau này, vốn đã chột dạ, giờ phút này tự nhiên càng thêm hoảng hốt.

Một bên lão phu nhân vẻ mặt có chút lúng túng, rất sợ cháu mình phiền lòng, vội vàng giải thích: “Tiểu Cửu, thật ra thì không có chuyện gì lớn, trước đó có chút hiểu lầm, nhưng hiện tại đã biết rõ, chẳng qua là toàn bộ sự việc còn có một điểm khả nghi, vì để an toàn, ông chú của con muốn mời Oản Oản qua phối hợp điều tra một chút…”

“Phối hợp điều tra?” Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng, nhưng âm thanh kia lại lạnh đến mức làm cho người nghe khắp người đều phát rét.

“Ừ… Đúng là như vậy…”

Vì vậy, Tư Minh Lễ chỉ có thể kiên trì đến cùng đem chuyện đã xảy ra từ đầu tới cuối đều nói tường tận một lần, sau đó vẻ mặt chân thành mở miệng nói: “Gia chủ, tôi mới vừa rồi là dưới tình thế cấp bách mới có thể nhất thời lỡ lời, hạ lệnh vượt qua cả lão phu nhân, nhưng là do tôi cẩn thận hành sự như vậy cũng là vì an nguy của Tư gia!”

Vốn là kế hoạch của Tư Minh Lễ hoàn mỹ vô cùng, ai ngờ lại có thể nửa đường bị nha đầu chết tiệt này hoàn toàn phá hủy. 

Hứa Dịch bây giờ không động được, nhưng nha đầu không biết trời cao đất rộng này, ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nếu không làm sao có thể trừ khử đi mối hận trong lòng ông được.

Cô ta nếu cậy mạnh muốn cứu Hứa Dịch vậy con dê thế tội kia liền do cô ta chịu rồi!

Tư Minh Lễ ý tưởng kế hoạch đều rất tốt, nhưng duy nhất không ngờ tới chính là… Tư Dạ Hàn cư nhiên vào lúc này tỉnh lại! Còn tỉnh lại kịp thời đúng lúc như thế! Chỉ cần Tư Dạ Hàn tỉnh lại chậm thêm một giây nữa thôi thì cô gái này cũng đừng nghĩ thoát thân!

Hiện tại Tư Dạ Hàn vừa tỉnh, sự tình lập tức trở nên khó giải quyết…

Tư Dạ Hàn nghe vậy, gật đầu một chút rồi nói: “Ông chú khổ cực rồi, dựa theo gia quy, người tự tiện chủ trương vốn nên bị phạt một trăm côn, nể tình ông chú tuổi tác đã cao, một trăm côn này liền do con trai trưởng của ông thay mặt bị trừng phạt vậy.”

“Cái…Cái gì?” Tư Minh Lễ nghe xong sắc mặt nhất thời đại biến.

Thi hình cũng không phải là người giúp việc thông thường, tất cả đều là cao thủ của Chấp Pháp đường, một trăm gậy này đánh xuống còn không phải là đem con ông đánh cho thân tàn ma dại, mất nữa cái mạng hay sao?!

Cái gì mà gia quy cơ chứ, còn không phải là vì một câu nói của hắn sao, nhưng Tư Dạ Hàn lại thật sự muốn theo như gia quy mà chấp hành!

Tư Dạ Hàn một tay nghiêng đỡ lấy trán, con ngươi thâm thúy hơi hơi đưa lên một chút: “Ông chú có ý kiến gì sao?”

Đọc truyện chữ Full