TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 440: Ngư ông đắc lợi

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————-

Ban đầu Tư Minh Lễ còn đang vì chân của con trai mình làm cho phiền lòng nhưng vừa nghe được lời của người tâm phúc bên mình nói, thần sắc nhất thời biến đổi, quét một cái đứng lên: “Ngươi vừa nói cái gì? Tư Dạ Hàn bị bệnh nặng không sống qua nửa năm nữa sao?”

Ngay cả Tư Dật Kiệt ở trên giường đều dừng lại âm thanh kêu la đau đớn, lấy sức mà đem cổ xoay lại: “Cái gì? Cái gì cơ? Tư Dạ Hàn bị bệnh sắp chết thiệt hay giả? Ngươi đừng nói xằng bậy!”

Tư Minh Lễ nhìn chằm chằm tâm phúc của mình, sắc mặt nghiêm túc dị thường, cũng trầm giọng hỏi lại: “Tư Dạ Hàn đang êm đẹp, làm sao lại đột nhiên liền bị bệnh nặng đến sắp chết như vậy chứ? Ngươi xác định tin tức mà ngươi lấy được lần này là sự thực chứ?”

Giọng nói của tâm phúc cực kỳ chắc chắc đáp: “Lão gia, tin tức trọng yếu như vậy, không trải qua xác nhận nhiều lần thì tôi làm sao dám tùy tiện báo tin tức này lên được? Là tôi bỏ ra nhiều tiền từ hộ tá của bác sĩ Tôn mới biết được đó! Chính xác trăm phần trăm!

Nguyên lai mấy năm nay bác sĩ Tôn ra vào nhà cũ của Tư gia căn bản cũng không phải là kiểm tra thường ngày, mà là thân thể của Tư Dạ Hàn vốn là có trọng bệnh, mấy năm nay vẫn đang điều trị! Lần này trên đường đi nước B cũng không phải là bởi vì mệt quá độ mà té xỉu, mà là bệnh tình bị chuyển biến xấu đi.

Hôm nay, ngay khi các tộc lão vừa rời đi, bác sĩ Tôn liền đi đến kiểm tra cho Tư Dạ Hàn, kết luận Tư Dạ Hàn tuyệt đối sống không được hơn nửa năm nữa!”

Nghe tâm phúc nói với thái độ chắc chắc cặn kẽ như thế, lúc này Tư Minh Lễ rốt cục mới tin, đứng dậy trong phòng đi vài vòng, như là nghĩ tới điều gì đó đột nhiên đứng lại, hỏi: “Chẳng lẽ không có biện pháp cứu chữa sao?”

Tâm phúc suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Tên hộ tá kia của Tôn Bách Thảo nhát gan cực kì, không dám tiết lộ quá nhiều, không có nói tường tận bệnh tình, nhưng nếu bác sĩ Tôn đều đã nói như vậy, dĩ nhiên là không có thuốc nào có thể trị được rồi! Ngay cả bác sĩ Tôn còn không trị được bệnh đó vậy thì còn có ai có thể có biện pháp được chứ?”

“Ngươi nói không sai” Tư Minh Lễ gật đầu.

“Ha Ha ha ha ha. Cho nên nói trắng ra là Tư Dạ Hàn thực sự sắp chết rồi.” mới vừa rồi Tư Dật Kiệt còn đang gào thét bi thương nghe đến đó nhất thời cười lớn: “Thật là báo ứng! Báo ứng a! Ba, chờ Tư Dạ Hàn chết đi, đừng quên đem con ả kia cho con nhé!”

Tư Dật Trần nói xong, trong con ngươi thoáng qua một tia dâm tà: “Nghe nói dáng dấp so với đệ nhất mỹ nhân Đế đô Lâm Khuynh Nhiên còn xinh đẹp hơn nhiều nha! Con thật rất muốn xem thử xem, rốt cuộc có phải đẹp như vậy hay không! Chờ con chơi đã, lại giết chết cô ta. Hừ.”

Tư Minh Lễ không để ý đến lời nói của con mình, toàn bộ thể xác và tinh thần đều ở trên tin tức mà hắn mới nhận được.

Từ khi tên tiểu tử Tư Dạ Hàn kia trở thành gia chủ, liền chỉnh trang lại Tư gia giống như một cái thùng sắt vô cùng quy cũ, làm hại bọn họ mất không biết bao nhiêu cơ hội béo bỡ.

Thời điểm năm đó hắn ở Tư gia hô phong hoán vũ, Tư Dạ Hàn còn chưa ra đời, hiện tại bất quá một tên Tư Dạ Hàn chẳng qua chỉ là một thằng nhóc tuổi còn quá trẻ nhưng lại muốn leo lên trên đầu của hắn!

Nếu như Tư Dạ Hàn sống không còn lâu nữa thật thì đây đúng là tin tức vô cùng tốt!

Tư Minh Lễ lại cùng tâm phúc của mình xem xét cặn kẽ lại tình huống một phen, sau đó tự mình lái xe, bấm gọi một cuộc điện thoại.

“Tiên sinh, mới vừa rồi người bên chúng ta nhận được tin tức, nói là Tư Dạ Hàn bị bệnh nặng, nhiều nhất là chỉ có thể chống chọi thêm nửa năm nữa mà thôi!”

“Không sai, tôi đã nhiều lần xác nhận qua, tin tức vô cùng chính xác, cho nên, chúng ta bây giờ có muốn hay không …”

“Ý của ngài là chúng ta trước tiên vẫn nên án binh bất động, sau đó thả ít gió ra ngoài sao?”

“Vâng, tôi hiểu rồi! Tiên sinh quả nhiên giỏi tính kế! Thả ra tin tức sau đó để cho những người đó trước tiên đấu với nhau, chúng ta ở một bên làm ngư ông đắc lợi!”

“Đó bất quá chỉ là một ả phụ nữ lấy sắc mị nhân mà thôi, tiên sinh có phải là quá lo lắng hay không?”

“Vâng. Tôi sẽ lưu ý điều này.”

Đọc truyện chữ Full