Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Tư Dạ Hàn không cách nào hình dung tâm tình của mình giờ phút này, cứ như thể sống sót sau ngày tận thế…
Không biết qua bao lâu, anh rốt cuộc cũng khôi phục lại năng lực ngôn ngữ, nắm lấy đôi bàn tay đang nhào nặn xoa bóp cho mình của cô gái, âm thanh có chút gượng gạo, "Làm... Làm sao em phát hiện?"
Diệp Oản Oản nhìn bàn tay chàng trai đang nắm lấy mình, hơi nhíu mày, "Ui chao, trước đó ngay cả đụng chạm thôi cũng không cho em đụng, hiện tại làm sao ngược lại, chủ động nắm lấy bàn tay nhỏ của em rồi vậy hả?"
Nghe vậy, ngón tay của chàng trai khẽ dừng lại một chút, lần này cũng không hề dời đi, mà lại từng chút từng chút một nắm chặt bàn tay của cô gái hơn, "Đừng nói sang chuyện khác!"
Diệp Oản Oản: "Khục..."
Được rồi, quả nhiên là chỉ số thông minh của người nào đó chỉ tạm thời “mất net” mà thôi…
Làm sao lại phát hiện, nàng phải trả lời thế nào?
Nàng xác định là anh ta đang nói láo, là bởi vì nàng biết được một tầng thân phận khác của mình là Nhiếp Vô Ưu. Mà cách nói của Tư Dạ Hàn, rõ ràng là không hề khớp với cái này.
Cái mà gì mà vì nàng không phải là người của Độc Lập Châu, hai người không thể ở chung một chỗ, nếu không sẽ bị Cổ tộc Tư thị truy sát!? Điều này căn bản là không có khả năng!
Vô luận là tầng thân phận nào của nàng, đều không sửa đổi được sự thật nàng là người của Độc Lập Châu.
Tư Dạ Hàn nói như vậy, chỉ có một lý do, dẫn dụ nàng rời đi khỏi Độc Lập Châu.
Cho nên sau đó, biết được nàng lại có thể trở về Độc Lập Châu, do đó mới tức giận đến như vậy.
Thấy cô gái cắn môi, thần sắc xoắn xít, cả nửa ngày không nói được lời nào, Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng nắn bóp ngón tay của nàng, "Nghĩ ra được một cái cớ thật hay rồi sao?"
"Còn chưa ra…ặc, không phải! Ý của em là còn chưa biết làm sao để nói với anh!"
Tóm lại, mặc kệ kiểu nào nàng cũng không có khả năng nói cho Tư Dạ Hàn biết rằng nàng chính là Nhiếp Vô Ưu, nếu không thì xong phim rồi!
Người Độc Lập Châu, có ai lại không biết Nhiếp Vô Ưu và Kỷ Tu Nhiễm có hôn ước, ai lại không biết Nhiếp Vô Ưu còn có một đứa con riêng?
Nàng chẳng qua chỉ là đấu giá một chiếc nhẫn của Kỷ Tu Nhiễm, mà anh ta đã dùng biển giấm dìm cho nàng sắp đuối luôn rồi! Nếu như biết được nàng còn có một đứa con trai, vậy thì còn đi đến đâu?
Bất quá, nhắc đến con trai bảo bối, ngược lại nàng càng ngày càng khẳng định cha ruột của Đường Đường là ai, chỉ còn thiếu một bước chứng thực cuối cùng...
Diệp Oản Oản bĩu môi một cái rồi nói, "Anh còn không thấy ngại mà đi hỏi sao? Anh nghĩ kỹ thuật diễn xuất của anh rất tốt sao? Quên rằng nghề nghiệp của em ở Hoa quốc là gì rồi hả? Ở trước mặt em đi bão kỹ thuật diễn xuất, đó chính là... chính là nghịch đại đao trước mặt Quan Công, múa rìu trước cửa Lỗ Ban!
Từ khi anh lấy thân phận Tu La Chủ xuất hiện ở trước mặt em, em cũng đã nhìn thấu thân phận của anh rồi, chẳng qua chỉ là muốn ép chính anh phải thừa nhận mà thôi!"
Nói chung thuyết pháp này của Diệp Oản Oản cũng không có chỗ nào không đúng, chẳng qua là Tư Dạ Hàn cũng biết, nàng đang có chuyện gì đó còn giữ lại, không muốn nói với chính mình.
"Chẹp chẹp, lại nói, tướng mạo này tựa như cũng không tệ nha, cứ cảm giác phảng phất như mình có hai người bạn trai!"
Thấy Diệp Oản Oản không muốn nói, Tư Dạ Hàn cũng không tiếp tục truy tìm nguồn gốc, nghe vậy lẳng lặng nhìn nàng một cái, "Rất muốn có hai người bạn trai?"
Diệp Oản Oản bén nhạy, phát giác ra nguy hiểm, khát khao muốn sống mãnh liệt trong nháy mắt online, "Làm sao có thể! Anh không nên đánh tráo khái niệm, bẻ cong ý tưởng của em có được hay không! Ý của em là làm sao ngay cả người đàn ông của mình mà em cũng nhận không ra? Mặc kệ anh biến thành hình dáng gì, em cũng đều nhận ra anh!"
Lại còn đòi có 2 người? Nàng chỉ dỗ mỗi mình anh chàng này thôi mà cũng đã phải hao tốn hết công lực trọn đời rồi…
Diệp Oản Oản vừa “vuốt lông” vừa len lén liếc nhìn “người nào đó”, sắc mặt cuối cùng cũng không còn dọa người như trước nữa rồi.
Nàng dốc hết sức thật vất vả mới “nuôi” cho anh ta khỏe mạnh trở lại, làm sao thoắt cái đã đem mình biến thành như vậy rồi?
Diệp Oản Oản rất tức giận, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, hình như là chính nàng chọc cho “người ta” tức đến như vậy!
Nhưng cũng không thể trách nàng được!
Rõ ràng là không có chuyện gì, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại mở hẳn một công xưởng giấm, lại còn có sản lượng kinh người đến vậy!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Chương 1931: Làm sao sẽ không nhận ra người đàn ông của mình?
Chương 1931: Làm sao sẽ không nhận ra người đàn ông của mình?