Edit: kaylee
Dưới gió nhẹ, y phục màu xanh chậm rãi bay lên, trên mặt nữ tử mang theo tươi cười nhàn nhạt, ánh mắt thanh lãnh xuyên thấu qua mọi người, dừng ở trên người hồng y thiếu nữ.
Trong khoảnh khắc thấy Cố Nhược Vân xuất hiện kia, hồng y thiếu nữ sửng sốt một chút, thật sự không rõ tại sao nữ tử này lại xuất hiện ở trên yến hội.
Nhưng mà nàng ta cũng không có nghĩ nhiều, cũng không có suy xét ý tứ trong lời nói của đối phương, trực tiếp nổi giận mắng: "Nha đầu thối, không nghĩ tới ngươi dám chui đầu vô lưới! Ta nói chính là con chó ngươi này, chờ coi đi, chờ Thành chủ các ngươi đến đây, ta sẽ làm cho nàng trừng phạt ngươi!"
"Quên đi, Phục Nhi, con không cần thiết tức giận với loại nữ nhân này," Thiên Ly Thành chủ vội vàng an ủi nữ nhi nhà mình, nói: "Vì nàng tức điên thân mình thật không đáng giá, chờ Thành chủ Hắc Nham Thành đến đây, ta sẽ làm cho nàng giao nữ tử này cho con, tùy con xử trí, chắc hẳn Thành chủ Hắc Nham Thành sẽ cho ta đây cái mặt mũi này."
Bình thường Thiên Ly Thành chủ cũng không phải là loại người đần độn này, nhưng mà một khi gặp vấn đề có liên quan đến nữ nhi bảo bối nhà mình, hắn sẽ choáng váng đầu, l.q.đ cho nên ở loại thời khắc này, cũng không có hiểu rõ tình thế.
Sắc mặt của Mộ Dung lão gia tử đã đen đến mức không thể đen hơn, ngọn lửa tức giận tụ tập ở ngực, hừng hực thiêu đốt.
Thì ra người nữ nhân kia vũ nhục, lại là Thành chủ đại nhân của bọn ông! Tức đến mức ông thiếu chút không nhịn được một cái tát chụp chết nữ nhân đáng giận kia.
"Thiên Ly Thành chủ, đây chính là nữ nhi phủ Thành chủ các ngươi, quả nhiên là gia giáo tốt," Mộ Dung lão gia tử cười lạnh một tiếng, sau đó chạy về phía Cố Nhược Vân, cung kính củng quyền nói: "Thành chủ đại nhân, rốt cục người cũng đến đây."
Thành chủ đại nhân?
Sau khi lời này nói xong, đám người lập tức nổ tung.
Nói thật, lúc trước bọn họ nghe nói Thành chủ Hắc Nham Thành là một vị thiếu nữ hai mươi tuổi, vẫn là ôm thái độ nửa tin nửa ngờ, hiện giờ chân chính gặp được, bọn họ mới tin tưởng, thì ra đồn đãi là thật!
Cho dù hậu trường sau lưng nữ nhân này cường đại thế nàp, nhưng nếu như bản thân không có thực lực, nhiều thế lực Hắc Nham Thành như vậy, lại như thế nào nguyện trung thành nàng?
Nhưng một cường giả Võ Tôn trẻ tuổi như thế, cho dù là vị tiểu công tử Dạ gia kia cũng làm không được đi?
Rốt cuộc nàng là quái vật đến từ chỗ nào?
Cố Nhược Vân mỉm cười đi về phía vị trí của Thành chủ phủ Thiên Ly, khóe môi kia chậm rãi mang theo ý cười, hỏi: "Ngươi nói ta sẽ cho ngươi mặt mũi này? Không biết ngươi là muốn cái dạng mặt mũi gì? Chỉ cần ta có thể cho, nhất định sẽ cho ngươi."
Giờ khắc này, sắc mặt của Thiên Ly Thành chủ từ trắng chuyển xanh, lại từ xanh chuyển trắng, hận không thể tìm cái động tiến vào.
Y vậy mà ở trước mặt Thành chủ Hắc Nham Thành, nói muốn đưa nàng cho Phục Nhi tra tấn, hơn nữa nói nàng sẽ cho y mặt mũi này..........
Trời ạ, rốt cuộc y phạm vào chuyện ngu xuẩn cỡ nào.
"Ngươi là Thành chủ Hắc Nham Thành?" Phục Nhi khiếp sợ trừng lớn mắt, l^q"đ trên khuôn mặt tuyệt mỹ trắng bệch: "Không có khả năng, làm sao ngươi có thể là Thành chủ Hắc Nham Thành? Tuyệt đối không có khả năng!"
Lúc trước, đối mặt với Cố Nhược Vân, nàng ta có cảm giác về sự ưu việt rất lớn, hiện giờ so sánh lại, cảm giác về sự ưu việt kia của bản thân tính là cái gì?
Nhưng nàng ta rất không cam lòng!
Rõ ràng nữ tử này có tuổi tác lớn không sai biệt lắm với mình, dựa vào cái gì mà nàng ta có thể trở thành đứng đầu một thành?
Nghĩ đến đây, Phục Nhi cắn chặt môi không kêu một tiếng, đôi mắt kia cũng từ tức giận biến thành ghen tị.
Nàng ghen tị nữ tử này có thành tựu lớn như vậy!
Cố Nhược Vân cười nhẹ, cũng không có lại nói thêm cái gì, chậm rãi đi về chủ vị phía trên, trên khuôn mặt thanh lãnh bao phủ ánh sáng nhàn nhạt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 635: Rời đi (hai)
Chương 635: Rời đi (hai)