TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 792: Cho ta một cái công đạo (bốn)

Edit: kaylee

Tần Lĩnh.

Nếu muốn tiến vào Lưu Phong quốc, phải thông qua Tần Lĩnh kéo dài vạn dặm này.

Tuy rằng Linh Thú trong Tần Lĩnh này rất là hung hãn, không đến cảnh giới Võ Tôn không cách nào thông qua, nhưng mà dược liệu ở bên trong Tần Lĩnh cũng là nhiều đếm không xuể, cho nên một đường đi tới, lqđ Cố Nhược Vân cướp đoạt được không ít dược liệu trân quý ở trên đường.

Lúc này, một gốc cây hoa nhỏ màu đỏ phía trước rơi vào trong mắt nàng, hai mắt Cố Nhược Vân lập tức sáng ngời: "Đó là Hỏa Vũ thảo? Hỏa Vũ thảo này giá cực kì sang quý, có lẽ ngày sau luyện chế đan dược cần dùng."

Nghĩ đến đây, Cố Nhược Vân lập tức chậm rãi đi tới phía trước, nhưng mà, ngón tay nàng vừa mới chạm vào Hỏa Vũ thảo, còn chưa kịp nhổ nó tận gốc, phía trước đột nhiên có một dòng khí quét tới, ‘ầm’ một tiếng phá hủy Hỏa Vũ thảo ngay trước mặt nàng.

Sắc mặt Cố Nhược Vân đen xuống, ngẩng đầu nhìn lại phía trước, trong phút chốc một bóng dáng quen thuộc rơi vào trong con ngươi của nàng, làm cho biểu cảm của nàng lập tức sợ run một chút, một chút kinh ngạc chợt lóe lên từ đáy mắt.

"Tề Hạo Nhiên, rốt cục ngươi muốn làm cái gì?"

Sắc mặt thiếu nữ tức giận, gắt gao nhìn chằm chằm nam tử đứng ở phía trước nàng, nghiến răng nghiến lợi nói.

Cẩm y nam tử bị xưng là Tề Hạo Nhiên cười khẽ một tiếng, ánh mắt hèn mọn nhìn thiếu nữ đứng ở phía trước y, bên môi nâng lên một chút tươi cười: "Tiểu công chúa, cùng ta trở về!"

"Nếu ta không về thì sao?"

Thiếu nữ gắt gao rắn răng: "Tề Hạo Nhiên, ngươi đừng nghĩ uy hiếp ta, ta tuyệt sẽ không nghe theo mệnh lệnh của các ngươi, ta cũng sẽ không gả cho loại cặn bã như ngươi."

"Ha ha," Tề Hạo Nhiên cười lạnh lùng, ánh mắt âm u kia liếc về phía thanh niên vẫn luôn nắm chặt tay nhỏ bé của thiếu nữ: "Một dân đen mà thôi, cũng muốn đoạt nữ nhân với Tề Hạo Nhiên ta, ta khuyên ngươi một câu, diễn~đ@n^lêquý.đôn ngươi vẫn là trở về soi nước tiểu chiếu xem bản thân là cái đức hạnh gì, thân phận tiểu công chúa là ngươi có thể xứng đôi sao? Mặt khác………. Gia gia của ta là thủ tịch ngự y của Lưu Phong quốc, ở trong đại lục ta chỉ thừa nhận một mình Y thánh mạnh hơn gia gia của ta! Ta đã nhờ gia gia của ta dùng từ chức ngự y cưỡng bức bệ hạ gả tiểu công chúa cho ta, ngươi ngẫm lại xem, bệ hạ sẽ vì thành toàn một đôi các ngươi này, mà để mất đi gia gia của ta sao?"

Nói tới đây, y dừng một chút, cười lạnh nói: "Huống chi, hiện tại thân thể của thái tử ngày càng lụn bại, bệ hạ càng là không cách nào khuyết thiếu gia gia của ta, cho nên, tiểu công chúa nhất định chỉ có thể trở thành nữ nhân của Tề Hạo Nhiên ta!"

Sắc mặt thanh niên phát lạnh, gắt gao nắm chặt tay của thiếu nữ không nói gì, con ngươi kia vô cùng quật cường, không chút úy kỵ nhìn thẳng Tề Hạo Nhiên.

"Mạc đại ca, ngươi lập tức đi trước," Thiếu nữ cắn chặt răng, nói: "Ngươi đi Hạ gia tìm người tới cứu ta, hiện tại chỉ có người Hạ gia có thể giúp đỡ chúng ta, dù thế nào, Hạ gia cũng là gia tộc của Nhược Vân tỷ tỷ, bọn họ sẽ nể tình Nhược Vân tỷ tỷ mà giúp ta, hơn nữa quan hệ của ta và Sơ Tuyết tỷ tỷ cũng luôn không tệ."

"Hạ gia?"

Tề Hạo Nhiên ‘phì’ cười một tiếng: "Chính là Hạ gia dựa vào Hạ Nhược Vân mới có thể nổi lên kia sao? Hiện giờ Hạ gia không phải là ỷ vào có Kim Đế ở sau lưng làm chỗ dựa mới có thể tác uy tác phúc à? Nếu không có Kim Đế, Hạ gia lại tính là cái gì? Mạc Thượng Phi, ngươi hẳn là hận Cố Nhược Vân, nếu không phải nàng trêu chọc một cường giả không cách nào trêu chọc, cũng sẽ không làm cho Mạc gia các ngươi bị diệt môn, chỉ để lại một tàn đảng như ngươi! Ha ha ha!"

Sắc mặt Mạc Thượng Phi lạnh lùng, lại vẫn không có mở miệng nói chuyện.

Năm đó, lúc Mạc gia bị diệt môn, hắn cũng không ở trong Mạc gia, chờ sau khi hắn về tới Mạc gia tất cả mọi người đều đã chết, l^q"đ chỉ có một mình hắn ở nơi này tham sống sợ chết! Thậm chí ngay cả tỷ đệ hai người Hạ Nhược Vân và Hạ Lâm Ngọc đều mất tích không thấy, nếu không phải Hạ gia nâng đỡ, hơn nữa có tiểu công chúa luôn luôn ở bên cạnh làm bạn với hắn, hắn cũng chống đỡ không được sáu năm này.

Đọc truyện chữ Full