TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 808: Lần đầu gặp (năm)

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân cười lạnh một tiếng, như thế nào nàng không rõ nguyên do Hạ Minh nói lời này? Mục đích chính là muốn làm cho nàng cho rằng kẻ giết Hạ Nhược Vân là Y thánh Bạch Trung Thiên, hơn nữa còn mượn tay nàng giết Y thánh!

Đáng tiếc, bất luận như thế nào Hạ Minh cũng không biết, nàng chính là Hạ Nhược Vân! Lại như thế nào sẽ tin tưởng lời nói của y?

"Cố cô nương, ngươi cũng không biết Y thánh kia có bao nhiêu đáng giận! Bởi vì có một cường giả coi trọng nữ nhi bảo bối của ta, Y thánh vì đổi lấy ích lợi cho mình từ trong tay cường giả kia, cho nên mới tìm nữ nhi của ta, lqđ muốn thuyết phục nàng trở thành tiểu thiếp của vị cường giả kia, tính tình nữ nhi của ta cao ngạo? Như thế nào nguyện ý trở thành thiếp của người khác? Cho nên nàng đã nói, nàng chỉ làm chính thất, tuyệt không làm thiếp! Nếu cường giả kia nguyện ý cưới nàng ngược lại là đồng ý gả cho hắn, dù sao vị cường giả kia cũng là tay cầm quyền cao, thế lực ngập trời, là nữ nhân đều muốn trở thành thê tử của cường giả."

"Nhưng mà, vị cường giả kia đã có chính thất bối cảnh hùng hậu, chỉ nguyện nạp thiếp, vì vậy nữ nhi của ta lập tức cự tuyệt, bởi vậy đắc tội Y thánh! Y thánh người nọ trừng mắt tất báo, vì trả thù nữ nhi của ta, mới diệt cả nhà Mạc gia, hơn nữa còn giết hại mẫu thân và đệ đệ của nữ nhi của ta, cuối cùng lại bức nữ nhi của ta nhảy vực, chết thảm dưới vực sâu."

Cố Nhược Vân gắt gao nắm chặt nắm tay, lửa giận trên người ùn ùn mà ra.

Hạ Minh đương nhiên là dùng loại lấy cớ này vu oan sư phụ?

Hơn nữa —— còn nói nàng tham luyến quyền thế, muốn trở thành chính thất phu nhân của vị cường giả nào đó? Bởi vì không muốn làm thiếp mới đắc tội Y thánh Bạch Trung Thiên?

Cuối cùng càng nói, là nữ nhân đều có mong muốn như vậy?

Cố Nhược Vân rất muốn cười, đương nhiên, nàng cũng bật cười.

Hạ Minh cho rằng nàng bị tức điên rồi, ngược lại là không có nghĩ nhiều cái gì, nếu nữ tử này thật là bằng hữu của Hạ Nhược Vân ngu xuẩn kia, lee~lqđ sau khi nghe lời nói như thế tất nhiên sẽ cảm thấy tức giận. Mà đến lúc đó, không cần y ra tay, nàng đi báo thù vì Hạ Nhược Vân sẽ chết ở trong tay Y thánh Bạch Trung Thiên, cũng có thể gián tiếp chứng minh tội danh của Y thánh.

Mạc Thượng Phi nhíu mày, vốn muốn nói với Hạ Minh quan hệ của Y thánh và biểu tỷ nhà mình, nhưng không biết vì sao, hắn vẫn là không có nói ra chuyện này.

"Hạ gia chủ, có một việc ta không rõ," Cố Nhược Vân hơi hơi nheo lại con ngươi, dương môi nở nụ cười: "Nếu Y thánh Bạch Trung Thiên là nhân vật trừng mắt tất báo như thế, vậy vì sao sẽ bỏ qua Hạ gia đây? Hạ Nhược Vân đã họ Hạ, vậy thật hiển nhiên Hạ gia thân thiết với nàng hơn hết, nhưng mà, vì sao Bạch Trung Thiên lại bỏ qua cho Hạ gia, ngược lại diệt ngoại tổ gia của nàng? Này hình như có chút nói không thông."

Sắc mặt Hạ Minh càng thay đổi, lúc trước y kiếm cớ vì hãm hại Bạch Trung Thiên, cũng không có nghĩ nhiều như vậy.

Nữ tử này lại liếc mắt một cái đã nói ra sơ hở?

Chẳng lẽ, nàng biết chân tướng Hạ Nhược Vân bỏ mình?

Không!

Tuyệt không có khả năng!

Năm đó mình truy đuổi Hạ Nhược Vân sát sao như thế, nàng không có cơ hội nói chuyện này cho người khác.

"Cố cô nương," Hạ Minh bình phục gợn sóng trong nội tâm, khẽ cười nói: "Y thánh Bạch Trung Thiên vốn là một quái nhân, l^q"đ như thế nào ta biết vì sao ông ta lại buông tha cho Hạ gia? Dù sao ta không phải là ông ta, ta cũng không rõ rốt cục ông ta nghĩ như thế nào, có lẽ về sau ngươi gặp được Y thánh Bạch Trung Thiên, tất nhiên sẽ biết."

Mạc Thượng Phi vẫn luôn nghe hai người đối thoại không tự chủ được nhìn Hạ Minh, trầm mặc xuống.

Lúc trước, hắn hoàn toàn xem nhẹ một điểm!

Không!

Phải nói, thế nhân đều xem nhẹ một điểm!

Chính là bên ngoài đồn đãi Hạ Nhược Vân trêu chọc cường địch, mới đưa đến Mạc gia bị diệt môn, vậy thì một khi đã như vậy, vì sao vị cường giả kia không diệt Hạ gia, ngược lại bỏ qua đi diệt Mạc gia thuộc về ngoại tổ gia?

Nếu không phải Cố cô nương đưa ra điểm này, mặc cho Mạc Thượng Phi nghĩ như thế nào, cũng sẽ không thể nghĩ đến.........

Đọc truyện chữ Full