<!---->
Đúng lúc này, một hồi tiếng đập cửa truyền đến từ ngoài cửa.
"Cố đại sư, Phong trưởng lão Phong Cốc tiến đến bái phỏng."
Phong Cốc, Phong trưởng lão?
Cố Nhược Vân nhíu mày: "Người Phong Cốc còn chưa đi sao?"
"Không biết."
Bạch Trung Thiên lắc đầu, trong ánh mắt hàm chứa vẻ cảnh giác: "Lão gia
hỏa này tìm con khẳng định không có chuyện tốt, không gặp, chúng ta
không gặp lão!"
Chê cười! Làm sao ông có thể cho phép lão gia tử Phong Cốc gặp đồ nhi
nhà mình? Ông không có quên, lúc trước lão gia hỏa này muốn cướp đi đồ
đệ bảo bối của ông.
"Sư phụ, nếu lão đã tìm tới cửa, con đây sẽ gặp lão xem rốt cục có
chuyện gì," Cố Nhược Vân khẽ nâng khóe môi, l.q.đ trong con ngươi hiện
lên vẻ sắc bén: "Con hiểu sự lo lắng của người, nhưng mà cho dù lá gan
của Phong Cốc lớn cỡ nào, cũng không có khả năng quang minh chính đại ra tay! Cho nên con không có nguy hiểm."
"Này........" Bạch Trung Thiên chần chờ một lúc lâu, vẫn là gật gật
đầu: "Được rồi, ta cũng muốn nhìn một chút xem rốt cục lão gia hỏa này
lại đang đánh cái chủ ý quỷ gì!"
Nghe vậy, Cố Nhược Vân quay đầu nhìn về phía cửa phòng khép chặt kia, nhàn nhạt nói một câu: "Cho lão đi vào."
"Vâng, Cố đại sư."
Sau khi tên đệ tử Dược Tông kia nói xong, cửa bị đẩy mở ra, sau đó Phong trưởng lão mặc y phục màu trắng đi vào từ ngoài cửa, khoảnh khắc lão
bước vào cửa phòng thì do dự một chút, rất nhanh bước chân kiên định
lên, thẳng thân thể đi về phía Cố Nhược Vân.
"Vô sự bất đăng Tam Bảo điện (*), nói đi, ngươi tới nơi này có chuyện gì?"
(*) vô sự bất đăng Tam Bảo điện = Không có chuyện không đến điện Tam
Bảo: ý nói bình thường thì không đến cửa, khi đến là có chuyện muốn nhờL
Bạch Trung Thiên ‘hừ hừ’, đối với người Phong Cốc, ông cũng không có cảm tình gì.
Ai bảo ban đầu những người này giúp đỡ phụ nữ (cha và con gái) Hoàng trưởng bắt nạt đồ đệ bảo bối của ông?
Sắc mặt Phong trưởng lão lập tức trở nên quẫn bách, lão vốn muốn tức
giận, lại không biết vì sao, cuối cùng vẫn là nhịn xuống, cặp con ngươi
thanh minh kia chuyển về phía Cố Nhược Vân, từng từ từng chữ nói: "Lão
phu là tới thực hiện hứa hẹn!"
"Hứa hẹn, hứa hẹn gì?"
Cố Nhược Vân sửng sốt một chút, có chút nghi hoặc nhìn về phía khuôn mặt của Phong trưởng lão.
"Lúc trước ta nói rồi, nếu ngươi có thể thành công luyện chế ra đan
dược, ta sẽ bái ngươi làm sư, hiện giờ lão phu đến thực hiện hứa hẹn của mình."
Lời này nói ra, giống như dùng hết lực lượng toàn thân của Phong trưởng
lão, biểu cảm kia cũng không có cao ngạo lúc ban đầu, mà trở nên khiêm
tốn rất nhiều.
Phong trưởng lão chuyển biến làm cho Cố Nhược Vân và Bạch Trung Thiên
đều có chút kinh ngạc, dù sao lão gia hỏa này cũng không giống loại
người nguyện ý giữ lời nói.
Lão tiến đến thực hiện hứa hẹn, bái Cố Nhược Vân làm sư?
Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân nhún vai, không cho là đúng cười nói: "Sự kiện
kia ta đã sớm không nhớ rõ, Phong trưởng lão cũng không cần nhớ rõ ràng
như thế, ta có thể coi như ngươi không có nói qua gì cả."
"Không được, lời ta đã nói nhất định giữ lời." Phong trưởng lão như là
hạ quyết tâm rất lớn, ánh mắt nhìn thẳng Cố Nhược Vân: "Ta biết lúc đầu
ta quá mức cuồng vọng, l^q"đ cho nên mới không để ngươi vào mắt, hiện
giờ thực lực của ngươi làm cho ta hoàn toàn bị thuyết phục, bởi vậy ta
mới muốn bái ngươi làm sư."
"Thế nào?" Cố Nhược Vân cười cười, tươi cười kia lại mang theo trào
phúng: "Lúc trước ngươi muốn bức ta bái sư, hiện tại lại muốn bức ta thu đồ đệ? Đây là tác phong làm việc của cường giả Phong Cốc các ngươi?"
Nghe nói như thế, sắc mặt Phong trưởng lão quẫn bách, ngượng ngùng nói:
"Cố cô nương, ta quả thật đã nhận ra sai lầm của mình, ngươi yên tâm, ta sẽ không bức ngươi, ta cũng sẽ không để cho Phong Cốc bức bách ngươi,
ngươi là một cường giả, đáng giá làm cho người ta tôn trọng, cho dù hiện tại ngươi không đồng ý thu ta làm đồ đệ, trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn là sư phụ của ta."
Nói xong lời này, lão không có lại cho Cố Nhược Vân cơ hội đáp lời, xoay người lập tức đi đến phía ngoài cửa phòng, rất nhanh bóng dáng kia đã
biến mất ở dưới ánh mặt trời sau giữa trưa rực rỡ.
"Người này là uống sai thuốc sao? Đang làm cái quỷ gì?"
Bạch Trung Thiên khó hiểu nhìn Phong trưởng lão, thật sự không rõ lão gia tử này đang phát điên cái gì.
Ông nhưng là không tin Phong trưởng lão là loại người giữ lời nói, quang minh lỗi lạc này! Khẳng định Phong Cốc có âm mưu quỷ kế gì đó!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 973: Phong trưởng lão thỉnh cầu (tám)
Chương 973: Phong trưởng lão thỉnh cầu (tám)