Như thế nào gọi là vui quá hóa buồn?
Rất nhanh, những đệ tử Ẩn Môn liền trải nghiệm loại cảm giác này.
Thời điểm bọn họ liên tiếp cười nhạo Cố Nhược Vân, lại thấy tiểu gia hỏa vừa rồi còn phẫn nộ đầy mặt giống như là dã thú đã lâu không ăn thịt nhào tới trên người Cố Nhược Vân.
Buồn cười chính là, tới loại tình huống này rồi bọn họ còn tưởng rằng hành động Cố Nhược Vân chính là chọc giận thánh thú đại nhân, làm cho thánh thú đại nhân phát tiết ra lửa giận chưa từng có, muốn đem thanh y nữ tử trước mặt xé thành mảnh nhỏ!
Nhưng mà, lúc tiểu gia hỏa tới trước mặt Cố Nhược Vân, nó đột nhiên nâng lên móng vuốt đoạt lấy đan dược trong tay Cố Nhược Vân, ăn ngấu nghiến, vẻ mặt kia tràn đầy hưởng thụ giống như chưa từng có ăn qua mỹ vị như vậy.
Khi đan dược trong miệng đã ăn hết, tiểu gia hỏa hướng Cố Nhươc Vân nâng lên móng vuốt, quang quác muốn có thêm.
Tĩnh!
Toàn bộ quảng trường nháy mắt an tĩnh lại, có thể nghe thấy tiếng châm rơi.
Đệ tử Ẩn Môn đều là không thể tin được mở to hai mắt, kinh ngạc đầy măt nhìn thánh thú muốn có thêm kẹo, biểu tình bọn họ giống như thấy được hươu ăn thịt, hổ ăn cỏ.
Hoàn toàn không hợp logic.
Vì sao đường đường là thánh thú, thế nhưng lại bị mấy viên đường đậu mua chuộc? lại còn chưa đã thèm!
" Ta thao!" rốt cuộc có một đệ tử Ẩn Môn phản ứng được, thô bạo nói, " Sơm biết rằng thánh thú thích như vậy, ta hẳn đã sớm chuẩn bị đường đậu hối lộ nó, như vậy ta cũng có thể được thánh thú tán thành!"
Không sai!
Bọn họ xem chỉ cần lấy ra đường đậu, thánh thú cũng sẽ tán thành bọn họ! Như thế, truyền thừa Ẩn Môn cũng thuộc về bọn họ!
Nhưng không nghĩ tới, cơ hội tốt như vậy lại bị người ngoài là Cố Nhược Vân có được! Ai có thể đoán trước được điều này, nàng sẽ có vận khí tốt như vậy! thế nhưng có thể dùng đường đậu thu mua thánh thú!
Mặc cho mọi người nghĩ như thế nào, cũng sẽ không nghĩ được đường đường thánh thú lại tham ăn như vậy, hoàn toàn không còn uy phong của thánh thú!
Đương nhiên, bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết được, thứ Cố Nhược Vân lấy ra không phải là đường đậu mà chính là đan dược! Tiểu gia hỏa cũng không phải là cảm thấy hứng thú với đan dược, mà là bất luận cái gì có chứa linh lực cường đại đều có thể hấp dẫn nó!
" Xem ra hiện tai chuyện đã có kết quả!"
Tộc trưởng ý vị thâm trường nhìn Cố Nhược Vân, chợt thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt tuyên bố nói: " Thánh thú đã tán thành nàng, nàng chính là người tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn chúng ta, Cố cô nương, tiếp theo ngươi hãy tiến theo ta tiếp nhận truyền thừa, ngươi có bằng lòng hay không?"
Cố Nhược Vân gật gật đầu: " Được."
" Một khi đã như vậy, không còn chuyện gì nữa thì những người còn lại lui ra đi," tộc trưởng phất tay, bên trong giọng nói lộ ra cảm giác vân đạm phong khinh, tiếp theo sau đó nàng tựa hồ nhớ tới cái gì, tầm mắt lại lần nữa chuyển hướng nhìn Cố Nhược Vân, " Mặt khác, Cố cô nương, nếu ngươi muốn tiếp nhận truyền thừa Ẩn Môn chúng ta vậy nhất định phải tuân thủ hai chuyện."
" Thứ nhất," tộc trưởng dừng một chút lại tiếp tục nói, " Từ nay về sau, không được làm ra bất luận chuyện gì bất lợi đối với Ẩn Môn, thứ hai, nếu Ẩn Môn yêu cầu hỗ trợ, vậy ngươi nhất định phải tới tương trợ! Đương nhiên, Ẩn Môn chúng ta sẽ không hạn chế tự do của ngươi, mà dưới tình huống không cấp bách cũng không hướng ngươi xin giúp đỡ, trừ phi trên đại lục xảy ra nguy cơ mới yêu cầu ngươi hỗ trợ!"
Cố Nhược Vân trầm mặc xuống.
Giờ khắc này, nàng bỗng nhiên hồi tưởng lại lời của Thiên Nhân trưởng lão đã từng nói, không nhịn được hơi cúi đầu: " Được, ta đáp ứng ngươi, chỉ là ta rất bận, nếu không có chuyện gì quan trọng cũng đừng tìm ta."
Không biết vì sao Cố Nhược Vân có thể cảm nhận được, nếu đại lục thật sự xuất hiện nguy cơ, nhất định có liên quan tới nàng!
Nguyên nhân bởi vì, bên trong Ẩn Môn phong ấn cường giả, có lẽ đó là gia hỏa tự xưng là bổn thánh!
Tên kia chẳng những năm lần bảy lượt muốn giết chết nàng, quan trọng hơn là làm cho Tử Tà thiếu chút nữa bỏ mạng, nếu không phải Tử Tà có thể dục hỏa trùng sinh, nói không chừng đã táng thân trong tay hắn! hiện tại, mặc dù Ẩn Môn không nói ra là chuyện gì, nàng cũng sẽ không xem mặc kệ.
" Vậy ngươi đi theo ta."
Tộc trưởng hơi hơi gật gật đầu, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua tất cả đệ tử Ẩn Môn, rất nhanh liền thu trở về, xoay người hướng sau núi Ẩn Môn đi đến.
" Tiểu thư, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
Hộ vệ Ôn gia vội vàng đi đến bên cạnh Ôn Nhã, vẻ mặt đầy lo lắng: " Cố Nhược Vân kia rất tàn nhẫn độc ác, tuyệt đối sẽ không bỏ qua chúng ta."
" Đồ vô dụng!" con ngươi Ôn Nhã trầm xuống, nếu không phải gia hỏa này tự chủ trương, nàng cũng sẽ không lâm vào hoàn cảnh như vậy.
Nghĩ đến đây, trong đôi mắt Ôn Nhã hiện lên đạo tàn nhẫn: " Sau đó ngươi liền lăn trở về Ôn gia để nhận trừng phạt đi! Còn hiện tại, chúng ta nhất định phải rời đi Ẩn Môn, không thể chờ Cố Nhược Vân tiếp nhận truyền thừa xong lại tới tìm chúng ta tính sổ!"
Lấy tính cách của nữ nhân kia có thù tất báo, nếu chờ cho đến khi nàng tiếp nhận được truyền thừa nhất định sẽ là ngày chết của bọn họ!
Hiện giờ, bọn họ chỉ có thể nhanh chóng chạy về Ôn gia!
Chỉ có về tới Ôn gia, nữ nhân kia mới không thể giết nàng!
" Vâng, tiểu thư."
Hộ vệ Ôn gia củng củng nắm tay, sắc mặt cực kỳ khó coi, như thế nào hắn cũng không nghĩ tới hành vi nhất thời của chính mình lại mang đến cho tiểu thư phiền toái lớn như vậy!
Cũng chưa từng đoán trước được, nặng lực của y sư Ẩn Môn đều không thể chuẩn đoán ra độc tố trong thân thể của tiểu thư.
Mà quan trọng hơn là, nữ nhân Cố Nhược Vân kia chó ngáp phải ruồi được sự tán thành của thánh thú!
Đây là chuyện mà bọn họ như thế nào cũng không nghĩ đến được.
" Cố Nhược Vân!"
Ôn Nhã gắt gao nắm chặt bàn tay, khi suy nghĩ đến cái tên này là lúc đầu lại lần nữa đau đớn kịch liệt, chợt một cổ cảm giác vô lực nhảy lên trong lòng
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1411: Truyền thừa thất bại ? 6
Chương 1411: Truyền thừa thất bại ? 6