TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1447: Quận Vương phủ 3

Nhưng bởi vì nàng là đại tiểu thư Quận Vương phủ, đã nhìn thấy đủ loại tranh đấu trong hậu viện, mưa dầm thấm đất từ nhỏ, tự nhiên liền biết làm như thế nào để cho một người nam nhân vui vẻ! Mà vốn dĩ nàng cho rằng tính tình mình điêu ngoa thì thế nào, xem phân lượng của phụ thân, Tá Thượng Thần nhất định tiếp nhận nàng.

Nhung nàng nghĩ sai rồi!

Nếu đã sai rồi, hiện tại thay đổi còn kịp! Bất quá nếu muốn nàng bỏ qua cừu hận đối với Cố Nhược Vân, chính là chuyện không có khả năng.

Nàng chỉ cần ở trước mặt Tá Thượng Thần mang lên mặt nạ dối trá mà thôi.

Cố Nhược Vân nhợt nhạt nâng lên khóe môi, trong ánh mắt hàm chưa nồng đậm hứng thú.

Vừa rồi đáy mắt Tô Lâm lóe qua oán độc rất nhanh, vẫn là bị nàng bắt được, xem ra khoảng thời gian mình ở Quận Vương phủ cũng sẽ không thái bình.......

" Ha ha ha, Tá công tử, ngươi đã trở lại?"

Một tiếng nói sang sảng từ trong đại sảnh truyền tới.

Tiếp theo sau đó nhìn thấy một trung niên nam tử mặc cẩm y bước nhanh đi tới, mặt mày nam tử cùng Tô Lâm có vài phần giống nhau, diện mạo cũng rất là anh tuấn, bởi vậy Cố Nhược Vân liền lập tức đoán được thân phận nam tử này.

Quận vương gia của Thiên Nguyệt đế quốc, Tô Nhiên!

Cũng là một cường giả Chí Tôn cao cấp! Ở toàn bộ Thiên Nguyệt đế quốc chỉ đứng sau đương kim bệ hạ!

" Không biết vị cô nương này là........"

Quận Vương thấy Cố Nhược Vân đứng bên cạnh Tá Thượng Thần, con ngươi lóe lên hỏi.

Tá Thượng Thần dừng một chút, tươi cười bên môi chỉ tăng không giảm " Nàng là bằng hữu của ta tên Cố Nhược Vân, lần này tới đây cũng là tham gia tỷ thí của Thiên Nguyệt đế quốc, bở vì nàng không có chỗ ở, ta muốn mang nàng tới Quận Vương phủ quấy rầy hai ngày."

" Ha ha ha," Quận Vương cười to hai tiếng, che dấu một tia sáng khác thường trong mắt, sang sảng nói, " Tá Thượng Thần là đồ đệ của cố nhân ta! Mà ngươi lại là bằng hữu của hắn, vậy ngươi liền an tâm ở rong Quận Vương phủ, nếu có yêu cầu gì trực tiếp phân phó một tiếng, Lâm nhi, vị cô nương này nếu đã là bằng hữu của Thần ca ca, vậy ngươi phải chăm sóc cho tốt."

" Vâng, phụ thân."

Tô Lâm chậm rãi xoay người, làm lễ đối với Quận Vương, không có người nào nhìn thấy thời điểm nàng xoay người đáy mắt hiện lêm âm độc.

Cố Nhược Vân!

Nếu ngươi dám đoạt Thần ca ca cùng ta, ta đây liền làm cho ngươi hiểu rõ đoạt nam nhân của ta phải trả giá như thế nào!

Nghĩ vậy, Tô Lâm hít sâu một hơi, mới ngăn chặn sát khí nội tâm muốn bùng nổ!

Đương nhiên, Cố Nhược Vân vẫn cảm nhận được phẫn nộ cùng sát khí của Tô Lâm.

Khóe môi nàng gợi lên một mạt độ cong, cũng không có nói thêm cái gì, chỉ là con ngươi lạnh đi vài phần, phía trên dung nhan thanh lãnh làm người không nhìn ra cảm xúc.

" Tiểu Vân nhi?"

Tá Thượng Thần cảm nhận được khác thường của nữ tử bên cạnh, thật ra có sửng sốt một chút, một đôi mắt phượng câu người đảo qua trên người nàng, hơi hơi nhíu nhíu mày, ánh mắt kia lại như lơ đãng chuyển hướng về phía Tô Lâm đứng bên cạnh Quận Vương, con ngươi nhẹ nhàng lập lòe vài cái, không biết suy nghĩ cái gì.

" Ha ha, Cố cô nương, ngươi đường xa đến hẳn là mệt mỏi, hiện tại ta liền phái người dẫn ngươi đi nghỉ ngơi." Quận Vương lại cười to hai tiếng lần nữa, dung nhan anh tuấn trước sau vẫn giữ tươi cười trên mặt, chỉ là không biết vì sao, tươi cười của hắn làm cho Cố Nhược Vân cảm thấy hắn đang mang một loại mặt nạ.

Dối trá!

Không sai, chính là dối trá!

Quận Vương hiện tịa liền cho Cố Nhược Vân một loiạ cảm giác dối trá!

Cảm nhận được điểm này, con ngươi Cố Nhược Vân lập lòe vài cái, xem ra Quận Vương này cũng không giống như Tá Thượng Thần nói.

" Được."

Nghĩ vậy, Cố Nhược Vân gật gật đầu, bên môi nâng lên một mạt cười nhạt.

Nghe vậy, Quận Vương liền lập tức phân phó xuống dưới, gọi người đi thu thập phòng dành cho khách để Cố Nhược Vân vào ở, không biết là cố ý hay là vô tình, hắn đem phòng Cố Nhược Vân an bài bên cạnh phòng của hắn....

Tá Thượng Thần cảm giác được có điểm không ổn, mày gắt gao nhăn lại: " Quận Vương, để cho Tiểu Vân nhi ở sương phòng bên cạnh phòng ta đi, không nhất định phải phiền toái như thế."

Đọc truyện chữ Full