Tả hộ pháp gật gật đầu: " Ta đã điều tra rõ ràng thân phận của Cố Nhược Vân, nàng đã từng kết thù với thiếu chủ, cho nên bệ hạ, hiện tại ngươi hẳn là biết nên làm như thế nào?"
Nàng tuyệt đối sẽ không để người khác biết Cố Nhược Vân đã cự tuyệt thỉnh cầu của mình, bằng không chẳng phải sẽ rất mất mặt sao?
Hơn nữa, tả hộ pháp cũng hiểu rõ bản thân chỉ là hộ pháp Minh Phủ mà thôi, lấy thái độ khách khí của hoàng đế Thiên Nguyệt đối với cường giả, hoàn toàn là xem trên phân lượng Minh Phủ, chưa chắc là thật tình giúp nàng!
Chỉ có đe thiếu chủ Minh Phủ ra, mới có thể đủ làm cho hoàng đế Thiên Nguyệt có chút kiêng kị.
Cho dù rốt cuộc thiếu chủ có thù oán với Cố Nhược Vân hay không.....
Liền tính chính mình nói bừa thì như thế nào? thiếu chủ cũng không ở đây, ai có thể chứng minh bọn họ trước nay không có thù oán? huống chi, cho dù thiếu chủ có tới nơi này đi nữa cũng chưa chắc sẽ trợ giúp cho một tiểu nha đầu xa lạ.
Phỏng chừng, hắn còn sẽ tức giận bởi vì tiểu nha đầu này không biết điều, đem nàng làm thịt cũng không chừng!
" Ta hiểu được."
Hoàng đế Thiên Nguyệt hơi hơi nheo lại đôi mắt, một tia sáng lạnh lẽo chợt lóe qua đáy mắt.
Nếu chuyện này cùng thiếu chủ Minh Phủ có quan hệ, mặc kệ như thế nào, chính mình cũng phải cho thiếu chủ này một cái mặt mũi.
" Tả hộ pháp, chỉ cần các ngươi làm việc thật cẩn thận, không cho người trong thiên hạ biết, như vậy thì tùy các ngươi! Trẫm tất nhiên sẽ một mắt nhắm một mắt mở!"
Khi nói lời này, trong giọng nói của hắn thật ra mang một phần tiếc hận.
Nói thật, hắn rất thưởng thức thiên phú Cố Nhược Vân, huống chi Cố Nhược Vân còn một chưởng đánh mát linh thạch! Nếu không có tầng quan hệ với thiếu chủ Minh Phủ, hắn nhất định muốn mua chuộc Cố Nhược Vân, càng là bồi dưỡng cho thật tốt! Nhưng mà nàng lại đắc tội thiếu chủ Minh Phủ!
Phần mặt mũi của Minh Phủ, hắn nhất định phải cho! Cũng chỉ có thể vứt bỏ nha đầu này.
" Vô Hư trưởng lão, trận tỷ thí này, ngươi hãy chủ trì!"
Hoàng đế Thiên Nguyệt thu hồi tiếc hận nơi đáy mắt, lại lần nữa khôi phục biểu tình lạnh lùng sát phạt, giọng nói lãnh lệ.
" Tuân chỉ!"
Nghe vậy, Vô Hư trưởng lão củng củng nắm tay, liền đứng dậy từ trong đám người.
Giọng nói của hắn vang vọng, kèm theo một chút khàn khàn: " Như vậy các vị cũng đã rõ ràng nội dung trận tỷ thí lần này! Kỳ thật trận tỷ thí này rất đơn giản, để cho linh thú của các ngươi tiến vào đấu thú trường! đấu theo cặp, rút thăm quyết định đối thủ, người thắng lợi có thể vào tiếp vòng trong! Người thua, lập tức rời khỏi trường đấu!"
" Mà lần tỷ thí này chỉ chọn ra mười người, nói cách khác sẽ có mười người rời khỏi trường đấu, mười người khác nhất định chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1504: Đấu thú 3
Chương 1504: Đấu thú 3