Edit: kaylee
"Phu nhân, Lĩnh chủ, thuộc hạ không cố ý, xin phu nhân và Lĩnh chủ thứ tội!" Trên trán hộ vệ toát ra mồ hôi lạnh: "Chính là hiện tại muội muội của hộ vệ Lâm Dương - Lâm Tuyết đang khóc lớn đại náo ở trong thư phòng, nói là Lĩnh chủ đang... Ách... Cường - bạo nàng ta."
Trời mới biết, ba chữ cuối cùng này, hộ vệ phải dùng bao nhiêu dũng khí mới nói ra được.
Thật không biết đầu óc nữ nhân Lâm Tuyết kia có vấn đề gì! Không phải Lĩnh chủ đang ân ái với phu nhân sao? Chẳng lẽ hắn còn có thể phân thân đi cường - bạo nàng ta hay sao?
"Cút đi!"
Đôi mắt Hồng Liên Lĩnh chủ trầm xuống, lại nổi giận gầm lên một tiếng.
Lần này hộ vệ kia không dám lại lưu lại, lập tức sợ tới mức tè ra quần lăn ra ngoài.
Chờ sau khi hắn rời khỏi, Hồng Liên Lĩnh chủ lấy y phục, mặc vào cho Đông Phương Ngọc, ánh mắt cũng không có lãnh khốc lúc trước, mà trở nên dịu dàng: "Ngọc Nhi, đi thôi, có một số người ở một đêm cuối cùng đều không sống yên, sớm biết như vậy nên đuổi bọn hắn đi sớm một chút."
Đông Phương Ngọc liếc trắng mắt: "Còn không phải họa chàng gây ra! Phỏng chừng Lâm Tuyết kia muốn làm nữ nhân của chàng mới gây ra chuyện như vậy! Trừ phi giết nàng ta, nếu không cho dù đêm nay nàng ta bị đuổi đi, cũng sẽ dùng phương pháp khác thiết kế chàng."
Hồng Liên Lĩnh chủ than một tiếng: "Hi vọng đừng quấy nhiễu đến nữ nhi bảo bối của ta nghỉ ngơi, nàng thật vất vả mới đến Hồng Liên Lĩnh này, kết quả, còn muốn đối mặt với người như vậy, năm đó chúng ta quả thật là mắt mù, vậy mà để cho Lâm Dương tiến vào Hồng Liên Lĩnh, lúc này đây, bọn họ muốn rời đi cũng không dễ dàng như vậy!"
Nếu nói lúc ban đầu Hồng Liên Lĩnh chủ chỉ là muốn khiển trách nhỏ đối với bọn họ, hiện giờ gây ra chuyện này, lại làm trong lòng hắn tràn ngập sát khí.
Ngay tại lúc Hồng Liên Lĩnh chủ và Đông Phương Ngọc nhận được tin tức, Cố Nhược Vân cũng bị hộ vệ tiến đến bẩm báo làm bừng tỉnh.
Nàng nhíu mày, cười như không cười chuyển mắt nhìn nam tử bên người: "Từ lúc ở trên yến hội, ta đã nhìn ra nữ nhân kia có mưu đồ gây rối với cha ta, không nghĩ tới nàng ta lại dùng loại phương pháp này để hãm hại cha ta, chàng nói, lần này chúng ta xử trí nàng ta thế nào?"
Đối với Hồng Liên Lĩnh chủ, Cố Nhược Vân nhưng là tràn ngập tín nhiệm, phụ thân tuyệt đối sẽ không phản bội mẫu thân, hơn nữa, lấy thực lực hiện tại của phụ thân, cũng không có người có thể tính kế hắn.
Đây là nguyên nhân khi ở trên yến hội Cố Nhược Vân không có nói ra việc này.
"Nhưng mà, Lâm Tuyết kia coi trọng phụ thân, lại không thấy chàng, xem ra sức quyến rũ của chàng không bằng cha ta."
Thiên Bắc Dạ nhếch môi cười yếu ớt, kéo Cố Nhược Vân vào trong lòng, trong đôi mắt tràn đầy ý cười.
"Mị lực của ta chỉ thi triển với nàng, trên đời này, ta chỉ muốn một mình nàng trong lòng có ta là đủ rồi, những người khác ta căn bản không thèm để ý."
Kỳ thực, Cố Nhược Vân rất rõ ràng.
Lâm Tuyết coi trọng phụ thân, là bởi vì thân phận Hồng Liên Lĩnh chủ này của phụ thân, nếu để cho nàng ta biết thực lực và bối cảnh của Thiên Bắc Dạ, chỉ sợ người bị nàng ta bò lên kia chính là Thiên Bắc Dạ.
Nhưng mà, mặc kệ nàng ta muốn bò lên ai, kết cục đều giống nhau.
"Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem Lâm Tuyết này dùng phương pháp gì vu hãm cha ta."
Cố Nhược Vân bò lên từ trên giường, nói với nam nhân bên người.
...
Ngoài thư phòng, Lâm Dương mím chặt môi, trên mặt mang theo một chút sốt ruột.
Vài lần hắn muốn đẩy cửa phòng ra đi vào, cuối cùng vẫn là thu tay, dù sao Lâm Tuyết náo động đến hoàn toàn không giống với kế hoạch của bọn họ, hắn cũng chỉ có thể tùy cơ ứng biến.
Ngay tại thời điểm Lâm Dương chờ đợi sốt ruột, đột nhiên phát hiện một bóng dáng quen thuộc từ chỗ không xa đi tới phía này, làm cho hắn lập tức sững sờ ở tại chỗ.
"Lĩnh chủ đại nhân?"
‘Bá’ một tiếng, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ.
Điều này không có khả năng! Vì sao Lĩnh chủ đại nhân lại đi đến từ bên kia? Nếu Lĩnh chủ là tiến đến từ phương hướng phòng ngủ, vậy trong thư phòng này là ai?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1644: Lâm Tuyết không có đầu óc (sáu)
Chương 1644: Lâm Tuyết không có đầu óc (sáu)