Edit: kaylee
“Sao chàng lại tới đây?”
Nàng nâng lên khóe môi, thật sâu nhìn thiếu niên xuất hiện ở trong thư phòng, sắc mặt không hề lạnh nhạt cuồng ngạo như lúc ban đầu, mà là mang theo một chút thả lỏng.
Đây là lần thả lỏng chưa từng có từ sau khi nàng xuyên qua mảnh đại lục này tới nay……
“Nếu ta không tới, tức phụ của ta sẽ bị người đoạt đi rồi.” Thiên Bắc Tầm hừ hừ, lạnh lùng nhìn Ngôn Tử Thần sắc mặt hoàn toàn trầm xuống, trong lòng xuất hiện một chút sát ý.
Phượng Thiên Huyễn nhẹ nhàng nhấp môi đỏ, trong mắt lộ ra một chút phức tạp: “Bọn họ đoạt không đwocj.”
Thiên Bắc Tầm đang cân nhắc nên tra tấn Ngôn Tử Thần như thế nào, bỗng nhiên nghe thấy được âm thanh mang theo một chút khác biệt của thiếu nữ, không tự chủ được sửng sốt một chút, ánh mắt nháy mắt chuyển về phía nàng, giống như không dám tin tưởng lại hỏi một câu: “Nàng nói cái gì?”
Người khác đoạt không được?
Ý tứ là, nàng đã tán thành hắn tồn tại?
Sự kinh hỉ nảy lên trong lòng, khuôn mặt tuấn mỹ của Thiên Bắc Tầm dâng lên một nụ cười, con ngươi màu đen không chớp mắt ngóng nhìn thiếu nữ tuyệt mỹ.
“Ngu ngốc!”
Phượng Thiên Huyễn trừng mắt nhìn Thiên Bắc Tầm, rồi sau đó, tầm mắt nàng chuyển về phía Ngôn Tử Thần, nhếch khóe môi: “Ta đã sớm nói qua ta có vị hôn phu, hiện tại ngươi hẳn là tin đi?”
Khuôn mặt Ngôn Tử Thần đã đen như đáy nồi, con ngươi giống như rắn độc quấn chặt quanh Thiên Bắc Tầm, đáy mắt lộ ra hơi thở âm lãnh.
Nhưng hắn cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, mà là đang dò xét thực lực của tên thiếu niên này! Nhưng mà, cho dù hiện giờ hắn đã đột phá đến cảnh giới Võ Hoàng, vẫn nhìn không ra thực lực của tên thiếu niên này rốt cuộc ở cảnh giới gì!
Huống chi, trên người hắn ngay cả một chút linh lực dao động đều không có!
Nhưng mà, nữ nhân ưu tú giống như Phượng Thiên Huyễn, lại như thế nào coi trọng một phế vật? Này hiển nhiên là chuyện không có khả năng.
Như thế, cũng cũng chỉ có một loại khả năng, trên người thiếu niên này có bảo vật nào đó giúp che giấu thực lực, làm cho hắn ta không cách nào phát hiện lực lượng của hắn.
Nghĩ đến đây, Ngôn Tử Thần hơi hơi nheo mắt lại, chẳng sợ hắn ta không phát hiện ra thực lực của Thiên Bắc Tầm, cũng có thể tự tin cho rằng lực lượng của người nam nhân này cũng không bằng hắn ta!
Nguyên nhân, ở trong Tây Linh đại lục, không có một người tuổi trẻ nào là đối thủ của hắn ta!
Còn Đông Nhạc đại lục cao cao tại thượng……
Nghe nói, cường giả mảnh đại lục kia tự định chế ước, không cho phép bất luận kẻ nào tùy ý rời đi Đông Nhạc đại lục! Bởi vậy, người trẻ tuổi này cũng không có khả năng đến từ Đông Nhạc đại lục.
Một khi đã như vậy, vì sao mình phải sợ hắn?
“Ngươi tên là gì?” Khóe môi Ngôn Tử Thần giương lên một nụ cười châm chọc, lạnh lùng nhìn về phía Thiên Bắc Tầm.
Thiên Bắc Tầm liếc mắt quét hắn một cái: “Tên của ta ngươi còn không xứng biết!”
Cao ngạo trong lời nói của thiếu niên làm khuôn mặt của Ngôn Tử Thần đột nhiên đen lại, một chút âm ngoan chợt lóe qua trong mắt.
“Ha hả, ngươi là người đầu tiên dám nói như vậy ở trước mặt ta! Ta mặc kệ ngươi là ai, Phượng Thiên Huyễn là nữ nhân ta nhìn trúng! Nếu thức thời một chút, ta hy vọng ngươi có thể tự động rời khỏi, để tránh gặp sỉ nhục!”
Khi hắn ta nói lời này, không hề chú ý tới sát khí càng thêm nồng đậm ở trên người thiếu niên.
Sát khí này khuếch tán ở trong toàn bộ thư phòng, làm Tá Vũ xa xa tránh ở một bên đều không nhịn được cả người run rẩy, trong mắt lộ ra hoảng sợ.
“Người Linh Tông?” Thiên Bắc Tầm hơi hơi nâng cằm, từ trên cao nhìn xuống nhìn Ngôn Tử Thần: “Không biết ngươi là người một mạch nào của Linh Tông?”
Nếu thủ hạ của những người Linh Tông khác, thì hắn sẽ bầm thây vạn đoạn hắn ta! Nếu như gia hỏa này là người của Thiên Khải Tôn giả, thì hắn nhưng thật ra sẽ nể mặt Thiên Khải Tôn giả, làm hắn ta lưu lại một cái toàn thây!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi
Chương 1788
Chương 1788