Một tháng sau ngày Trần Hàng bị bắt cóc, mọi thứ trong thời gian này tại Công nghệ mới Đông Thành vẫn diễn ra bình thường duy có bộ phận bảo an là có nhiều biến động. Trưởng bộ phận được thay mới bằng một sỹ quan đặc công giải ngũ tên là Đồng Thiết. Người này vừa nhận chức liền tiến hành hàng loạt các biện pháp cải tổ, tăng cường huấn luyện, tổ chức đội ngũ hiệp đồng tác chiến đồng thời đề xuất mua sắm thêm nhiều dụng cụ hiện đại. Công tác an ninh nhà máy được thiết chặt, đặc biệt là an toàn của lãnh đạo, các vị trí cấp phó tổng trở lên đều có xe và vệ sĩ riêng là những người tinh anh có dày dạn kinh nghiệm. Việc này cũng không chỉ diễn ra tại công nghệ mới Đông Thành mà là trên cả ba công ty con thuộc tập đoàn. Trải qua chuyện của Trần Hàng, Lý Đông ý thức được sự yếu kém trong công tác bảo vệ an toàn đối với đội ngũ lãnh đạo cao tầng. Hắn không muốn chuyện tương tự như vậy xảy ra một lần nữa. Chẳng phải vừa rồi, nếu Lý Đông không nhận được điện thoại của Vũ Nhung thì mạng Trần Hàng cũng đã ô hô ai tai rồi sao.
Bên phía công an cũng đang lâm vào ngõ cụt trong việc điều tra, bọn họ không lần ra được manh mối gì ngoài chiếc xe bị đốt cháy đen bên một bãi đất trống ngoại thành. Trần Hàng lại lấy lý do bọn bắt cóc che mặt nên không nhận rõ đặc điểm nhân dạng của chúng, do đó công an cũng đành phải chờ phát hiện tình tiết mới.
Cũng trong thời gian một tháng này, Trần Hàng đã lo liệu xong thủ tục pháp lý dự án nhà máy pin năng lượng mặt trời, Lý Đông đã chuyển giao cho hắn các tài liệu về công nghệ ngay sau kỳ thi đại học để Trần Hàng tiến hành sản xuất thử. Có kinh nghiệm trong việc đầu tư nhà máy pin nano nên Lý Đông không cần phải tham dự quá nhiều vào quá trình này, hắn tin Trần Hàng biết cách nào để có thể làm một cách tốt nhất.
Về mặt nhân sự, qua thời gian dài tuyển dụng thông qua các công ty săn đầu người uy tín, bằng chính sách đãi ngộ cực cao, công ty đã thu hút được một lực lượng kỹ sư trình độ cao, giàu kinh nghiệm cả trong nước và quốc tế, thậm chí còn có vài vị kỹ sư trưởng từ châu Âu chuyển tới trong nước làm việc. Ngoài lương cao, Công nghệ mới Đông Thành sẽ đài thọ toàn bộ chi phí đi lại, ăn ở thậm chí học hành với con cái của của bọn họ nếu gia đình di chuyển tới đây, tất cả dịch vụ sử dụng đều là tốt nhất trong nước có thể. Phải biết với đãi ngộ này, ở châu Âu cũng chỉ có các vị trí lãnh đạo cao nhất trong tập đoàn bọn họ mới được hưởng dụng mà thôi.
Về việc xây dựng nhà máy, tỉnh vốn đã đồng ý về mặt chủ trương từ trước do đó tạo cơ chế thông thoáng cho Công nghệ mới Đông Thành vừa xây dựng vừa hoàn thiện thủ tục pháp lý thành ra đến hiện tại nhà máy cũng đã hoàn chỉnh bộ khung, chỉ còn chờ máy móc về đến nơi là có thể vận hành sản xuất thử. Mẫu pin cũng đang được đội ngũ kỹ sư mô phỏng thành công theo những tài liệu cực kỳ chi tiết được cung cấp. Khỏi phải nói, trình độ của đội ngũ kỹ sư này thật là đáng đồng tiền bát gạo, phải biết rằng trước đó pin nano dù trong điều kiện tương tự cũng mất vài tháng nghiên cứu mới cho ra lò sản phẩm mẫu đây.
Trước áp lực và khối lượng công việc khổng lồ, năng lực chấp hành của Trần Hàng bộc lộ ra cũng ngày càng mạnh. Qua một thời gian khảo sát, hắn cũng đã tìm được địa điểm xây dựng trụ sở tập đoàn. Đây là một mảnh đất rộng gần 10 ha, vốn dùng làm nhà kho của một xí nghiệp nhà nước. Xí nghiệp này sắp giải thể, do vậy cần bán thanh lý tài sản để thu hồi vốn nhà nước. Giá đất cũng không quá cao, Trần Hàng bỏ ra chỉ khoảng 3 triệu USD là mảnh đất đã đổi chủ. Khi tới quan sát mảnh đất này Lý Đông cười hài lòng đến mức trên miệng nở hoa. Từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện mảnh đất bên phải tựa núi xanh, bên trái khảm sông bạc, dòng nước hiền hòa uốn lượn lững lờ đổ ra biển lớn. Xét theo phong thủy, đây là cách cục hữu thanh long, tả bạch hổ, là một vị trí rất đắc địa. Thế đất hội tụ linh khí khiến cảnh quan nơi này lúc nào cũng tỏa ra khí thế bàng bạc, phóng khoáng mà hùng vĩ. Lý Đông thầm nghĩ xí nghiệp kia lãnh đạo thật không ai có con mắt tinh đời, nếu bọn họ di dời trụ sở đến đây có khi sẽ làm ăn phát đạt, không đi tới con đường giải thể như vậy. Một điều khiến Lý Đông hài lòng hơn nữa đó là mảnh đất có kết nối giao thông khá thuận lợi, cách trung tâm thành phố chỉ vài ki lô mét. Khu vực này nếu như hắn nhớ không nhầm thì trong đời trước được quy hoạch làm khu biệt thự cao cấp, rất có giá trị về mặt kinh tế. Lý Đông thật không ngờ chỉ với 3 triệu USD, ở đời này nó cứ đơn giản như vậy lọt vào tay hắn. Được một nơi như vậy bảo sao hắn không vui cho được.
Mảnh đất tới tay, Trần Hàng ngay lập tức thuê đơn vị thiết kế tòa nhà. Cũng không phải mất công tìm kiếm nơi nào khác, hắn lựa chọn chính là nhà thiết kế của Thiên đường nghỉ dưỡng Hoàn Cầu: Wimberly Allison Tong & Goo NA, Inc, Mỹ. Sau một thời gian khảo sát và tìm hiểu về triết lý kinh doanh của doanh nghiệp, Wimberly đưa ra ý tưởng sơ bộ là xây dựng một tòa nhà hình cánh buồm, như là biểu tượng cho sức mạnh nội tại tạo nên đà tăng trưởng mạnh mẽ. Tập đoàn sẽ giống như một cánh buồm khổng lồ căng gió đạp lên mọi cơn sóng lớn của đại dương. Về phần mình, Lý Đông khi nhìn thấy bản thiết kế này thì tỏ khá thích thú, nếu không có phương án khác ưu việt hơn, nhiều khả năng nó sẽ được lựa chọn.
Những tháng ngày hè chờ đợi kết quả thi này, Lý Đông khá nhiều thời gian do vậy tham gia được nhiều sự vụ ở ba công ty. Tuy nhiều việc cần giải quyết, hắn vẫn còn nhớ tới lời hứa hẹn với Bùi Lợi. Lý Đông đã bàn bạc kế hoạch sản xuất ô tô điện với Trần Hàng, hai người thống nhất sẽ có một cuộc gặp với Bùi Lợi, do đó Trần Hàng liền để Lệ Hằng bố trí thời gian cho hai người có một buổi hẹn. Và theo kế hoạch này, buổi gặp mặt sẽ diễn ra trong chiều hôm nay tại văn phòng Công nghệ mới Đông Thành.
Khách sạn ven biển Sea Pandora, đường Đông An Nam, Đông Thành
Bùi Lợi đã âm thầm đến thành phố này từ hôm trước. Hắn khá hứng thú và kỳ vọng vào cuộc gặp mặt với Trần Hàng đến mức không thể chờ đợi lâu hơn được nữa, phải biết đây là một trong những thủ lĩnh công nghệ có thực lực mạnh nhất cả nước. Biết đâu người này thật có mộng tưởng như lời Lý Đông từng nói, hai người lại có cơ hội cùng hợp tác sản xuất ra chiếc ô tô mang thương hiệu quốc gia đây.
Giơ tay nhìn lên đồng hồ, sau đó mặc lên chiếc vest đã được trợ lý chuẩn bị cẩn thận, Bùi Lợi đi ra ngoài khách sạn, lên xe ô tô chạy thẳng tới Công nghệ mới Đông Thành. Khi tiến vào cổng khu công nghiệp, xe tiếp tục trải qua một loạt cung đường nhựa mịn màng rợp bóng những hàng dương trước khi tổ hợp nhà máy sản xuất pin nano hiện ra trước mắt. Nơi đây không có các tòa nhà cao tầng chọc trời, chỉ có các dãy nhà máy lợp tôn nối tiếp nhau, tuy vậy vẫn toát ra sức sống doanh nghiệp cực kỳ mạnh mẽ. Điều này chỉ cần nhìn hàng loạt xe container nối đuôi nhau ra vào ở một lối vào độc lập là có thể thấy. Xe dừng lại trước cổng để làm thủ tục xuất nhập, bộ phận an ninh đã được Lệ Hằng thông báo trước do đó sau khi xác minh thân phận, xe của Bùi Lợi được một xe chỉ dẫn đưa tới lối vào trung tâm của nhà máy.
Nhận được điện từ trạm gác, Trần Hàng từ trong văn phòng vội vã cùng Đinh Hạo đi ra trước cửa đón tiếp. Khi Bùi Lợi vừa bước xuống xe, phía trước Trần Hàng đã tươi cười tiến tới bắt tay:
- Chào anh Bùi Lợi, tôi là Trần Hàng! Đường xá xa xôi, anh vất vả quá!
Bùi Lợi hơi nheo mắt đánh giá người trước mặt, quả nhiên là một trong cự đầu công nghiệp. Trên người hắn tỏa ra một cỗ khí thế tự tin, ôn hòa mà không thiếu phần mạnh mẽ, đây vốn là khí chất chỉ những người đứng trên đỉnh cao nhìn chúng sinh mới có.
Tuy nói là vậy, có điều Bùi Lợi cũng không phải kẻ mới ra thương trường, hắn lập tức khôi phục lại trạng thái trước sức ép mạnh mẽ tới từ Trần Hàng, sảng khoái đưa tay ra bắt lại:
- Chào anh, rất cảm ơn anh đã giành thời gian quý báu tiếp đón!
Trần Hàng cười ha hả:
- Ha ha, anh quá lời! Mời anh vào trong!
Nói đoạn Trần Hàng đi trước dẫn đường đưa Bùi Lợi tới phòng họp. Vào tới nơi, Bùi Lợi nhìn quanh không phát hiện có bố trí thứ gì xa hoa gì nhưng những thiết bị hiện đại cần thiết phục vụ cho cuộc họp thì khá đầy đủ, ví dụ như camera, máy chiếu, micro để bàn, màn hình theo dõi mini… và nhiều thiết bị văn phòng khác, quả nhiên là phong cách của một công ty công nghệ.
Sau khi ổn định chỗ ngồi tại hai bên bàn họp, đợi lễ tân tiếp nước xong, Trần Hàng mới giới thiệu người ngồi bên cạnh mình:
- Giới thiệu với anh, đây là anh Đinh Hạo, Phó Giám đốc của nhà máy.
Đinh Hạo gật đầu chào Bùi Lợi. Do mô hình hoạt động thay đổi nên bây giờ Trần Hàng cũng không còn là Tổng Giám đốc của Công nghệ mới Đông Thành, chức danh hiện tại của hắn chỉ là Giám đốc điều hành, theo đó Đinh Hạo cũng chỉ còn là phó giám đốc. Tuy vậy theo thói quen từ trước rất nhiều nhân viên cũ vẫn gọi bọn họ là Tổng Giám đốc va Phó Tổng. Tuy chức danh hai người có vẻ như giảm xuống nhưng quyền lực của bọn họ lại không có gì thay đổi thậm chí có phần tăng thêm. Trần Hàng đã lên tập đoàn đảm nhiệm vị trí lãnh đạo cao nhất, còn Đinh Hạo gần đây đã được giao toàn quyền điều hành nhà máy pin nano thay Trần Hàng để hắn tập trung vào dự án pin năng lượng mặt trời.
Bùi Lợi cũng chào hỏi Đinh Hạo, sau đó theo lễ phép cũng giới thiệu vị trợ lý bên cạnh mình. Khách sáo đôi câu, hai bên cũng coi như nắm được tên tuổi của nhau, Trần Hàng chủ động nói trước:
- Anh Bùi Lợi, mục đích cuộc gặp ngày hôm nay chúng ta cũng đều đã biết, do đó tôi xin vào luôn nội dung chính. Như đã trao đổi sơ bộ qua điện thoại với anh, công ty chúng tôi hiện tại đúng là có tham vọng tiến vào ngành sản xuất phương tiện vận tải, dự định sản xuất một sản phẩm hoàn toàn mới với các dòng ô tô trên thị trườg, muốn mời anh cùng hợp tác việc này.
Nghe tới đây Bùi Lợi hai mắt trở nên sáng ngời, đầy vẻ hứng thú:
- Ồ, vậy các anh định sản xuất sản phẩm gì?
Trần Hàng lập tức trả lời:
- Ô tô điện!
Nghe nhắc tới là ô tô điện, Bùi Lợi rất ngạc nhiên thầm nhủ “Sản phẩm này chẳng phải đến các tập đoàn hàng đầu còn đang bó tay, ý tưởng còn nằm trên giấy sao? Vậy mà bọn họ định sản xuất lại chính là ô tô điện. Mặc dù mình cũng là người rất lạc quan tuy vậy phương án này xem ra không mấy đáng tin tưởng”. Nghĩ là như vậy nhưng Bùi Lợi cũng không vội phản bác, ông ta đề nghị:
- Mời anh nói tiếp!
Trần Hàng gật đầu:
- Trước khi nói xa hơn về sản phẩm này, trước mắt mời anh xem qua giới thiệu về các sản phẩm công nghệ hiện tại của chúng tôi.
Trần Hàng ra hiệu cho người trợ lý bên cạnh bật máy chiếu, màn hình cũng không xuất hiện cái gì giới thiệu hoa mỹ, chỉ đơn giản là hình ảnh về hai loại pin công ty đang sản xuất. Đinh Hạo lúc này đứng lên lần lượt giới thiệu lại một lượt tính năng và thông số của hai loại pin này, pin nano còn không có gì nhưng khi nghe đến pin năng lượng mặt trời, Bùi Lợi cực kỳ kinh ngạc, miệng không ngừng tấm tắc. Chừng mười lăm phút sau, Đinh Hạo đi xuống trở lại chỗ ngồi. Bùi Lợi lúc này mới từ trong sững sờ tỉnh lại:
- Anh Trần Hàng, sản phẩm pin nano là đã được kiểm chứng, nhưng còn pin năng lượng mặt trời, các anh thật có thể sản xuất ra nó sao? Hiệu năng cũng quá kinh khủng rồi.
- Ha ha… nếu không nắm chắc trong tay, chúng tôi cũng không có lòng tin để mời anh gặp mặt ngày hôm nay. Sản phẩm này đã được nghiên cứu và sản xuất thành công trong thực tế, chúng tôi đang cho xây dựng nhà máy để sản xuất ở quy mô công nghiệp đây.
- Như vậy ý tưởng của các anh là sẽ dùng tới nó cho ô tô?
- Đúng vậy, chúng tôi sẽ áp dụng đồng thời hai dòng pin này lên ô tô để tạo ra một chiếc ô tô điện đúng nghĩa, có khả năng chạy đường xa và dài ngày cả ở những khu vực hoang vu hẻo lánh mà không cần điểm tiếp nhiên liệu. Công nghệ này sẽ biến đổi rất nhiều mặt và nhiều ngành nghề trong cuộc sống.
- Uhm… nhưng các anh mới giải quyết được vấn đề kỹ thuật ở mảng năng lượng. Xe ô tô vốn không chỉ đơn giản tạo nên nhờ những kỹ thuật này.
- Tôi hiểu ý anh. Nói thật, chúng tôi vốn không có ý định một mình phát triển dòng sản phẩm này mà sẽ liên kết với một đơn vị sản xuất ô tô danh tiếng khác. Nói cách khác, đây là một sản phẩm liên danh, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm chế tạo pin động cơ và pin gắn trên khuôn vỏ xe.
- Vậy ý anh là nó vẫn là một sản phẩm con lai, vẫn không phải là một sản phẩm thuần của chúng ta.
- Ha ha, anh Bùi Lợi. Tôi biết và rất hiểu tâm nguyện của anh. Có điều mọi việc cần làm từng bước. Như anh thấy, ngành công nghiệp ô tô của chúng ta hiện tại còn rất non trẻ, yếu và thiếu cả về công nghệ, trình độ kỹ sư cũng như hệ thống các ngành công nghiệp phụ trợ kèm theo. Việc sản xuất một chiếc xe có hình dáng ô tô có thể là không khó nhưng để làm một chiếc ô tô thật sự và được thị trường chấp nhận thì năng lực của chúng ta là không đủ. Do đó tôi muốn làm từng bước. Trước mắt cứ hợp tác liên kết, học hỏi hấp thu và nâng cao dần trình độ lắp ráp và sản xuất trong nước sau đó đến thời điểm thích hợp chúng ta sẽ cho ra dòng xe của riêng mình.
- Vậy kế hoạch của anh cụ thể là gì?
- Chúng tôi sẽ dùng công nghệ này để mời hợp tác với một tập đoàn sản xuất xe hơi. Chúng ta sẽ chỉ sản xuất khung xe gắn dòng pin này cho bọn họ, đây sẽ là sản phẩm xe ô tô độc quyền. Đổi lại, ngoài các điều kiện về tài chính, chúng tôi sẽ yêu cầu bọn họ mở nhà máy sản xuất xe tại nước ta, yêu cầu trong vòng 4 năm phải nội địa hóa tăng dần tới mức đạt tối thiểu 80% linh phụ kiện. Theo đó để làm được điều này, họ sẽ phải chuyển giao một phần công nghệ cho các doanh nghiệp trong nước để tiến hành sản xuất. Từ đó đất nước chúng ta sẽ dần xây dựng được một nhóm các nhà sản xuất phụ trợ đầu tiên tạo tiền đề để phát triển ngành ô tô về sau.
- Uhm… điều kiện này có thể thực hiện sao? Bọn họ chịu chấp nhận sao?
Bùi Lợi nghi ngờ hỏi lại.
Trần Hàng cười ha hả tự tin đáp lại:
- Anh Bùi Lợi, tôi không phủ nhận điều kiện này nghe qua có chút lý tưởng hóa, tuy nhiên một khi được chứng kiến hiệu năng phi thường của sản phẩm pin năng lượng mặt trời tôi nghĩ nhiều hãng sẽ phải cân nhắc lại đấy. Anh nghĩ nếu một người có thể dùng một chiếc xe với chi phí vận hành gần như không đáng kể so với dùng nhiên liệu hóa thạch trước đó, giá cả lại chênh lệch không quá lớn, người tiêu dùng sẽ lựa chọn cái nào? Thị phần sẽ nghiêng về đâu? Công nghệ của chúng ta tuy chỉ là một phần của chiếc xe nhưng nó có tính độc quyền, ít nhất trong mười mười lăm năm tới là không thể sao chép. Nó sẽ tạo ra hiệu ích vượt trội của xe được trang bị so với các dòng xe khác. Tôi tin nó đủ sức để áp đảo thị trường, thay đổi cách thức tiêu dùng của người dân. Một thứ tốt như vậy, anh nói, liệu các hãng bọn họ có nhận ra không? Lúc này quyền lựa chọn không thuộc về bọn họ mà là thuộc về chúng ta.
Bùi Lợi trầm tư một hồi rồi nói:
- Uhm, tôi hiểu kế hoạch của anh rồi. Thế nhưng nói một hồi như vậy…
Bùi Lợi có chút chần chờ, sau đó nhìn thẳng Trần Hàng hỏi:
- Vậy, tôi muốn biết lý do anh cần gặp tôi để làm gì. Trong tất cả những chuyện này, tôi chưa tìm ra cái gì có thể đem ra để hợp tác với anh!
Trần Hàng vung tay nói:
- Anh Bùi Lợi, anh nhầm rồi! Anh có! Thậm chí còn có thứ chúng tôi muốn nhất!
Bùi Lợi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Trần Hàng, trong lòng thì đang tự vấn xem là mình có thứ gì thu hút bọn họ được đây.
Nhìn thấy Bùi Lợi cau mày suy tư, Trần Hàng cũng không muốn dài dòng nói:
- Anh Bùi Lợi, thứ chúng tôi cần ở anh chính là lòng đam mê và cái tâm với ngành sản xuất ô tô trong nước. Như anh thấy, chúng tôi là một công ty công nghệ, khát vọng của chúng tôi không chỉ là kiếm tiền, làm giàu cho bản thân mà còn muốn thông qua sức lực của mình để thay đổi tình trạng ngành công nghiệp lạc hậu của đất nước, góp một phần để đưa nước ta sánh vai với các cường quốc năm châu như lời vĩ nhân đã nói. Do đó, tôi muốn mời anh hợp tác để cùng thực hiện phần tâm ý này. Nói một cách cụ thể hơn, tôi muốn mời anh về điều hành nhà máy ô tô này? Anh nghĩ sao?
Bùi Lợi khá là giật mình với đề nghị này, Trần Hàng là đang đề nghị hắn bỏ dở sự nghiệp đang làm để về đây quản lý nhà máy. Mặc dù rất tâm huyết với việc mau chóng cho ra đời một chiếc ô tô mang dấu ấn trong nước nhưng việc bỏ ngang sự nghiệp riêng như vậy cũng làm Bùi Lợi có chút khó nghĩ.
Như nhìn thấu sự đắn đo của Bùi Lợi, Trần Hàng tung ra con át chủ bài cuối cùng:
- Anh Bùi Lợi, tôi biết anh hiện đang là chủ một doanh nghiệp rất có triển vọng. Có điều nhà máy mới anh cũng sẽ có 1% cổ phần, nói cách khác anh vẫn là làm cho chính mình, không phải đi làm thuê cho ai cả.
- Điều này…
Bùi Lợi bật thốt lên kinh ngạc, hắn biết con số này đại diện cho điều gì. Tuy chỉ là 1% nhưng nếu nhìn vào quy mô đầu tư và triển vọng tương lai của nhà máy, tỷ lệ này quy đổi thành tiền sẽ không biểu hiện khiêm tốn như vậy, giá trị thậm chí là một con số gấp nhiều lần tài sản hiện tại của ông ta. Mặc dù tiền bạc lúc này đối với Bùi Lợi có thể không phải là quá quan trọng nhưng khi có sở hữu 1% vốn này, nó không đơn giản chỉ biểu hiện về vật chất, phần quan trọng hơn nó là biểu hiện cho sự tự chủ và thành tựu trong đam mê của ông ta.
Chần chờ suy nghĩ về những điều này giây lát Bùi Lợi đi tới quyết định:
- Anh Trần Hàng, anh đã đưa ra thiện chí hợp tác đến mức này, nếu tôi còn từ chối thì có vẻ là quá bảo thủ và không thức thời, cũng quá ngông cuồng với sự tự tin của mình. Có điều anh cho tôi thêm một chút thời gian sắp xếp lại công việc còn dang dở, mọi thứ bên kia ổn thỏa, tôi sẽ cùng anh làm những chuyện này.
- Rầm!... Ha ha, tốt rồi! Tập đoàn Kỷ nguyên mới sẵn sàng đón chào Anh!
Trần Hàng vỗ bàn, cười ha hả đứng lên bắt tay Bùi Lợi. Hắn biết nhiệm vụ Lý Đông giao cho hắn coi như là đã hoàn thành tới 90% rồi.
Bùi Lợi cũng mỉm cười bắt tay hắn:
- Được, tôi sẽ thu xếp để sớm nhất có thể bắt đầu!
- Anh Bùi Lợi. Mọi chuyện tạm bàn đến đây, nếu các anh không bận việc gì khác, bây giờ để tôi đưa các anh đi tham quan nhà máy pin một chút! Thế nào?
- Ha ha, tốt! Từ lâu tôi cũng rất muốn nhìn xem một nơi như thế nào mới có thể làm ra những sản phẩm công nghệ đỉnh cao khiến thế giới phải ngả mũ đây!
- Được, vậy chúng ta đi!
Mọi người lục tục đứng lên đi ra khỏi phòng, sau đó thay đổi một chút trang phục bảo hộ, lên một chiếc xe ba bánh dùng cho tham quan, tiến về phía khu vực sản xuất.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)
Chương 40: Chiêu tướng
Chương 40: Chiêu tướng