Bọn người đó cứ truy đuổi bọn cô ráo riết dù là có cắt đuôi bao nhiêu lần vẫn đuổi theo lúc đầu có cả 8 chiếc xe. Bây giờ chỉ còn lại 4 chiếc vẫn cố đuổi theo bọn cô. Lãnh Hàn bắt đầu tỏa ra hàn khí: " Rốt cuộc bọn chúng muốn chơi trò gì vậy? Bám dai như đỉa vậy. Tôi sắp hết kiên nhẫn với bọn chúng rồi."
Hạ Quan Trường: " Mặt kệ chuyến muốn chơi trò gì chúng ta không rãnh mà chơi trò đuổi bắt này với chúng mãi được. Chúng ta xuống xe giải quyết chúng."
Vũ Văn Thành Ngọc trong mắt đầy sát khí: " Đúng vậy không thể chơi mèo vờn chuột với chúng mãi được. Linh nhi có thể mệt mỏi thì sao? Xuống giải quyết thôi chúng ta đã cho bọn ngươi con đường sống vậy mà không muốn nhận. Vậy thì đi chết cả đi."
Lãnh Hàn tìm một chỗ tấp xe vào các anh cùng nhau xuống xe vẫn không quên nhốt cô vào trong xe không cho cô đi cùng. Hệ Thống Đại Nhân đột ngột lên tiếng: " Nhiệm vụ khi nãy hoàn thành rất tốt. Nhiệm vụ lần này là tìm ra bí mật của bọn người trước mặt."
Âu Dương Linh nghi hoặc: " Cái gì là bí mật của bọn chúng chứ. Sao mà trù tượng quá vậy? Ngươi nghĩ bọn chúng ngu đến mức khai hết bí mật cho ta sao thật là."
Hệ Thống Đại Nhân: " Đây là nhiệm vụ mà đương nhiên không thể quá dễ được. Chủ nhân người mau hoàn thành."
Âu Dương Linh mở khóa xe đi đến chỗ của mọi người Hạ Quan Trường thấy cô vội trách phạt: " Đã nói em ở trên xe rồi mà sao còn xuống đây hả,em đó không ngoan chút nào cả. Lãnh Hàn đã khóa xe lại rồi mà."
Âu Dương Linh nhún nhún vai: " Ở trên xe chán ngắt em chỉ muốn xem trò vui thôi. Xem bọn họ rốt cuộc có âm mưu gì? Anh nghĩ xe của em mà em không biết cách mở sao? "
Nghe vậy Hạ Quan Trường bất đắc dĩ xoa xoa đầu cô yêu thương: " Thật là hết nói nổi với em rồi, phải ngoan ngoãn một chút."
Cuộc nói chuyện vừa kết thúc đúng lúc đám người phía sau vừa tới. Bọn họ bước xuống xe chỉ huy cư nhiên là một người con gái xinh đẹp. Bọn họ có tất cả 12 người và một chiếc xe tải to cô tò mò không biết là gì.
Người con gái xinh đẹp vừa ra lệnh bọn họ đã tấn công bọn cô nhưng là bằng dị năng. Dị năng của bọn họ rất khác thường, khi bọn họ chiến đấu như là dốc toàn bộ sinh mệnh vậy. Dị năng của tất cả bọn họ cư nhiên là một loại hỏa diễm nhưng sức nóng thì cao hơn hỏa diễm bình thường rất nhiều. Mỗi lần họ ra chiêu thì như đang đốt cháy sinh mệnh của mình vậy. Cô gái xinh đẹp thì ở một bên xem xét trận đấu ghi chép cái gì đó thật là thần bí. Nhìn cô gái này rất trẻ nha tầm 22 tuổi nước da trắng hồng ngũ quan có thể nói là đẹp lấp ló sau chiếc khăn che mặt mỏng. Thật là một mỹ nhân nhưng ánh mắt lại rất hung ác và không có tính người.
Khi bọn họ tập kích Lăng Vân Hoài dùng gió tạo thành một bước tường vô hình che chắn cho mọi người. Sau đó Vũ Văn Thành Ngọc dùng thủy cầu tấn công lại bọn họ rồi lại dùng hàn băng đóng băng nước. Triệu Tử Kỳ dùng lôi hỏa cầu cho bọn họ một đòn chí mệnh.
Toàn quân bị diệt cô gái xinh đẹp chẳng những không thương tiếc cho đồng đội của mình, mà chỉ vứt bỏ giấy bút vào trong xe: " Đúng là một lũ phế vật vô dụng mà. Xem ra giáo sư cần phải nghiêm cứu thêm rồi đây. "
Cô ta tiến đến chỉ vào chiếc xe tải lớn: " Ta sẽ cho các người một điều bất ngờ. Các người phải thấy vinh hạnh khi là những người đầu tiên thấy được chúng. Nhưng mà không biết là các người còn mạng để hưởng cái vinh hạnh này không nữa. Các người cứ chơi từ từ chơi vui vẻ đến khi nào xuống gặp diêm vương mà thôi. Ai bảo các người không chịu an phận ở thủ đô lại tới thành phố A chịu chết. Quan trọng nhất là các người không nên đi với cô ta tiện thể cho ta ra tay luôn một thể. Nói cho các người biết những chuyện này làm gì nhỉ? Dù sao các người cũng sắp không còn mạng nữa, tạm biệt." Nói xong cô ta quay người bước lên xe kèm theo một điệu cười đáng ghét: " HA HA HA tạm biệt nhé lũ ngu ngốc. Tạm biệt ha ha ha."
Cô ta đi khỏi không bao lâu cửa sau chiếc xe tải từ từ động đậy một đám người từ từ bước xuống. À không đó không phải là người mà là quái vật. Những con người bị biến dị móng tay móng chân dài sắc nhọn có màu tím. Nói cách khác trên người của bọn họ đều là độc họ không phải tang thi càng không phải người. Cơ thể do biến dị to cao hơn người bình thường rất nhiều Hạ Quan Trường tạo ra một trận động đất tạo ra một cái hố to chôn vùi họ, họ vẫn từ từ bò lên tiến về phía trước.
Triệu Tử Kỳ dùng lôi hỏa cầu liên tục tấn công vào chúng. Mùi khét nồng mặc của thịt người cháy không khí bốc lên một mùi khắc thường. Lăng Vân Hoài: " Một người cẩn thận mau bịt mũi lại trong không khí có độc."
Mọi người cùng nhau bịt mũi lại và chạy ra xa dần thấy tình thế như vậy. Cô nhanh chóng dùng hàn băng đóng băng bọn chúng nhưng chúng nhanh chóng thoát ra. Nhưng hơi độc đã không còn bốc lên nữa. Bỗng ở đàng xa có một con quái vật cuối cùng bước xuống xe, nó lại dùng một tốc độ cực nhanh tấn công cô. Cô sử dụng băng lôi cầu cũng không cản được bước tiến của nó. Các anh thì đang mãi miết chiến đấu với các con còn lại.
Cô rút bảo vật ra chém về phía nó làm nó mất một cánh tay nhưng nó vẫn không dừng bước ngày càng tiến về phía cô. Cô liên tục dùng hàn băng đóng băng nó làm nó chậm lại. Chợt trong đầu cô loét lên một ý nghĩ nếu tổn thương các bộ phận bọn nó đều không sợ như vậy yếu điểm nhất định là đầu rồi. Cô nhanh chóng chém vào đầu nó con quái vật đã bị chém nữa cái đầu não cũng đã chảy ra hết trong thật đáng sợ. Nhưng nó vẫn chưa chết trời ơi đây là thứ gì vậy chứ. Cô chợt thấy ánh sáng le lói chớp nháy sau gáy của nó: " Mọi người đánh vào gáy của chúng. Như vậy chúng sẽ chết rất nhanh."
Cô vung đao chém đứt đầu con quái vật nó ngã xuống sau khi được cô nhắt nhở các anh rất nhanh giải quyết xong đám quái vật. Quái vật vừa chết hết thì lại có một đám tang thi xuất hiện, ôi mẹ ôi hôm nay bọn họ ra đường không chọn ngày sao? Cô và các anh tập hợp thành một vòng tựa lưng vào nhau đánh tang thi. Tang thi còn dễ giải quyết hơn quái vật nhiều rất nhanh đã giải quyết xong.
Đang lúc mọi người chuẩn bị lên xe thì một con tang thi đã chết tấn công Âu Dương Linh từ phía sau lưng. Âu Dương Linh vừa định vung bảo vệ lên chém nó. Tốc độ của con tang thi cực nhanh móng vuốt đã sắp chạm đến cô. Không ngờ cô lại rơi vào một vòng tay ấm áp. Là Lãnh Hàn đã dùng dị năng tộc độ của mình tức khắc bảo vệ cô, ôm cô vào lòng tránh né con tang thi. Triệu Tử Kỳ ngay lập tức dùng lôi hỏa cầu tấn công nó thiêu nó thành tro.
Lãnh Hàn buông cô ra kiểm tra xem cô có bị thương chỗ nào không. Cô không bị thương nhưng cô phát hiện anh đã bị con tang thi đó cào trúng một cánh tay. Vết thương không nghiêm trọng lắm vấn đề của nó là nếu anh nhiễm mầm bệnh có thể anh sẽ biến thành tang thi.
Hạ Quan Trường lo lắng quan tâm: " Hai người có sao không? "
Âu Dương Linh vẻ mặt đau thương: " Em không sao nhưng Lãnh Hàn anh ấy bị tang thi cào trúng rồi. Em xin lỗi đều là lỗi của em."
Lãnh Hàn nhưng muốn tránh xa cô và mọi người: " Linh nhi em đừng tới gần anh nguy hiểm lắm. Anh có thể biến thành tang thi làm tổn thương em và mọi người. Mọi người cứ bỏ mặc tôi ở đây là được rồi. Tôi không muốn trở thành gánh nặng của mọi người. " nói xong anh chạy đi mất.
Âu Dương Linh rất muốn khóc nhưng cô không thể khóc không thể yếu đuối như vậy. Và quan trọng nhất là anh không muốn thấy cô khóc cô phỉa cười thật đẹp cho anh xem. Âu Dương Linh cố gắng nở một nụ cười bi thương.
* Liệu Lãnh Hàn sẽ ra sao đây mọi người chờ đợi chương sau nhé*
Tg mọi người thấy chương này lang mang hay không nè. Ta thấy có vấn đề gì đó. Mọi người cho chút ý kiến đi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trở Về Mạt Thế
Chương 23: Truy đuổi và tập kích
Chương 23: Truy đuổi và tập kích