Edit: windy
Mặc Khuynh Thành mất đi ý thức, bị Mặc Dận đặt lại vị trí bên cạnh ghế lái xe.
Sau lưng còn có thể nghe được Lưu Tòng nói: “Mặc tiên sinh, hoan nghênh lần sau trở lại!”
Mặc Khuynh Thành cầm tờ giấy trong tay, trong lòng thầm than, tuyệt đối không có lần sau!
Xe được Mặc Dận khởi động thuần thục, bắn như hỏa tiễn, phóng bay đi.
“Hoa dưới ánh trăng, tam sinh thệ ước...”
Âm thanh quen thuộc vang lên, Mặc Khuynh Thành nhìn Mặc Dận rút điện thoại di động trong túi ra, tiếp nhận.
“Anh Dận, anh mau đến công ty đi!”
Lý Lợi Lang Hào, giống như Mặc Dận không đến anh sẽ chết.
Chân mày Mặc Dận chau lại, “Nói chuyện chính.”
“Anh Dận, anh đến rồi biết, nhớ, nhất định phải đến nhanh một chút!”
“Tút tút tút...”
Mặc Khuynh Thành hỏi: “Dận, chúng ta phải đi sao?”
“Ừm, thuận tiện nhìn công ty chút.”
Mặc Khuynh Thành hiểu công ty trong miệng Mặc Dận chính là tầng mười sáu mới mua cho mình.
Tính năng ưu việt của Bentley, cho dù là con đường chật chội, cũng để cho bọn họ đến tòa Phong Thụy rất nhanh.
“Đinh.”
Cửa thang máy mở ra, liền thấy Lý Lợi mang theo giấy tờ nét mặt vui sướng.
Lý Lợi tiến lên, kích động nói: “Anh Dận, chị dâu nhỏ, hai người đến rồi!”
“Chào anh Lý.”
Lý Lợi nghe Mặc Khuynh Thành gọi anh như vậy, vội vàng nói: “Chị dâu nhỏ, chị trực tiếp gọi em là Lật Tử là được!”
“Được rồi, Lật Tử này, đừng gọi em là chị dâu nhỏ, Dận là anh cả của em.”
Lý Lợi cẩn thận liếc nhìn Mặc Dận, người run lên, vội vàng nói: “Chị dâu nhỏ, cho dù anh Dận là gì của chị, có điều duy nhất không thay đổi, chính là tình cảm của anh ấy với chị.”
Mặc Khuynh Thành không nghĩ tới Lý Lợi sẽ nói ra những lời như vậy, chân tay luống cuống nhìn anh, “Lật Tử, anh đừng nói bừa, em với Dận không có quan hệ như vậy.”
Lý Lợi làm bộ như nghi ngờ, “Không quan hệ? Trước không phải chị còn nói là anh ấy là anh cả của chị sao?” Sau đó quay sang với Mặc Dận nói: “Anh Dận, anh cũng quá thất bại đi, chị dâu nhỏ còn chưa biết sao?”
“Đừng có nhiều chuyện.”
Lý Lợi bỉu môi, hai tay vòng lại, “Được rồi được rồi, anh Dận, chúng ta đi vào trước đã.”
“Ừ.”
Bước vào công ty, lại phát hiện chỗ ngồi của mọi người không thấy ai.
“Người đâu?”
Lý Lợi không trả lời vấn đề của Mặc Dận, mà là cười thần bí, “Anh Dận, anh đi theo em là được rồi.”
Mặc Dận cũng không nói nhiều, đi theo sau Lý Lợi, xuyên qua phòng làm việc, đi tới phòng họp.
“Anh Dận, đẩy cửa ra đi.”
Mặc Dận không có đẩy ra, mà là lôi kéo tay của Mặc Khuynh Thành, “Cục cưng, chúng ta cùng nhau làm.”
“Được.”
Khớp xương bàn tay rõ ràng kết hợp với tay của cô, đồng thời đẩy cửa ra.
“Chi nha.”
“Oanh.”
“Anh Dận, chúc mừng!”
“Anh Dận, chúng ta thắng một trận lớn như vậy, cho nên anh không mở tiệc chúc mừng, có phải định cùng chị dâu nhỏ thôi không, thật là quá không có suy nghĩ!”
“Đừng nói như vậy, tình cảm của chị dâu nhỏ với anh Dận rất tốt, ngày sau của chúng ta mới tốt phải không!”
“Không sai, chị dâu nhỏ, anh cần phải trong nom anh Dận cản thận đó, anh ấy á, không chỉ là ma cuồng công việc, mà còn muốn bọn em như anh ấy, hại mấy cẩu độc thân bọn em, cũng không có thời gian để tán gái!”
“Đáng sợ nhất là, anh Dận lại có chị dâu nhỏ, bọn em mỗi ngày đều bị anh ấy ngược, thân thể lẫn tinh thần, đơn giản quá là độc ác!”
...
Bên tai Mặc Khuynh Thành tràn đầy âm thanh của hán tử, cô còn không kịp trả lời, liền bị Mặc Dặn kéo vào trong ngực.
“Nháo đủ chưa?”
Âm thanh lạnh lùng trong trẻo rõ ràng mang them tức giận, làm mọi người không dám lên tiếng.”
“Dận...”
Mặc Dận buông Mặc Khuynh Thành ra, cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, xác định không hề có gì không thoải mái, mới nói: “Cục cưng, em có sao không?”
Mặc Khuynh Thành lắc đầu một cái, mặc dù có chút im lặng với việc Mặc Dận bảo vệ cô, nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp.
“Ngại quá, chúng ta chỉ lo ăn mừng, không có nghĩ đến cảm xúc của chị dâu nhỏ.” Gương mặt Lý Lợi tỏ vẻ xin lỗi, mọi người phía sau anh cũng nhìn cô mà xin lỗi.
Mặc Khuynh Thành cười nhạt, “Không cần nói xin lỗi đâu, em chỉ là phản ứng không kịp thôi, nhưng mà mọi người ở đây ăn mừng cái gì vậy?”
Nhắc tới cái này, Lý Lợi không nén được kích động, “Chị dâu nhỏ, chị cũng biết là công ty mới được thành lập, giai đoạn đầu không thua thiệt là được rồi, nhưng mà anh Dận mang theo bọn em mua một đống cổ phiếu lớn, sau đó trong một tuần, lại để cho bọn em bán đi, chị dâu nhỏ, chị không biết đâu, ánh mắt của anh Dận rất lợi hại, mua cổ phiếu nào cũng không giảm, càng ngày càng tăng lên! Mặc dù anh Dận không có ý mở tiệc ăn mừng, nhưng mà lần đầu tiên liền kiếm được nhiều tiền như vậy, thế nào cũng phải ăn mừng, cho nên bọn em liền tự tổ chức.”
Mặc Khuynh Thành nghe được câu cuối cùng, khiếp sợ nhìn Mặc Dận bên cạnh. Cô không nghĩ tới Mặc Dận sẽ chú ý tới cổ phiếu như vậy, cô vẫn hiểu rõ, cổ phiếu phải dựa vào có đầu óc cao siêu và ánh mắt sắc bén, nếu không một giây sau liền táng gia bại sản.
“Dận, anh thật lợi hại!”
Mặc Dận nghe được khích lệ của cô, trong lòng vui vẻ giống như được ăn đồ ngọt, hai tay ở hông của cô, đang lúc ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn xuống, thơm lên trán cô một cái, sau đó trán đụng trán, nở nụ cười.
Mặc Khuynh Thành không biết làm sao, cô cảm thấy da mặt của mình hôm nay thật mỏng, đang ở dưới ánh mắt của mọi người, không nhịn được mà đỏ mặt, muốn đẩy Mặc Dận ra, rồi lại không bỏ được cái trán ấm áp kia, ngại đến chết.
Một lát sau, Mặc Dận buông lỏng cô ra, trên mặt còn lưu lại nụ cười, nhìn về phía bọn người Lý Lợi: “Không phải nói ăn mừng sao? Mọi người còn lo lắng gì?”
“A, a.”
Mọi người vội vàng xoay người đi đến bên bàn thức ăn, bước chân xốc xếch cho thấy nội tâm bọn họ không ổn định.
Ô ô ô, anh Dận thật quá đáng! Khoe ân ái ngay tại hiện trường!
Bọn họ đều là cẩu độc thân! Hơn nữa tuyệt đối là giống quý!
Ngược lại bọn họ cần trả phí!
Anh Dận, phí tổn hại đây!
Bị chị dâu nhỏ anh cưng chiều cầm đi sao!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cưng Chiều Vợ Yêu Phúc Hắc Dễ Thương
Quyển 1 - Chương 88: Hội chúc mừng
Quyển 1 - Chương 88: Hội chúc mừng