Thấy nàng đột nhiên chủ động, Tiếu Túc có chút ngẫn người ngây ngốc.
Cúi đầu nhìn nàng tự động dâng hiến, đôi môi mềm mại chà xát môi hắn, bộ dạng nàng lại e lệ xấu hổ.
Hắn nhịn không được tim đập thình thịch, sao hắn có thể cự tuyệt nàng đây, chuyển khách thành chủ đè ép nàng xuống hôn thật sâu.
Bàn tay to lớn như đốt lửa trên người nàng, vuốt ve tấm lưng bóng loáng nhẵn nhụi, từ từ xoa nhẹ lên phía trước, đột nhiên tập kích đôi hồng đào no đủ của nàng.
Nhẹ nhàng ma sát, nhẹ nhàng vân vê, khiến thân thể nàng run rẩy không ngừng, từ mặt đến chân, toàn thân đều nổi lên màu phần hồng mê người.
Tiếu Túc lửa nóng đốt người, dừng ở trên nụ hoa, màu hồng phấn đang run rẩy của nàng.
Ngẩng đầu lên, nhìn thấy nàng vẫn nhắm chặt hai mắt, khẽ cắn môi, đôi môi hé mở truyền ra tiếng rên rỉ nho nhỏ.
Đôi tay hắn nóng bỏng vuốt ve thân thể nàng, bàn tay di chuyển trên thân thể nàng.
Đến vùng bụng bằng phẳng, từ từ trượt xuống, một tay tách chân nàng ra, một tay sờ vào nơi mềm mại ngượng ngùng tư mật của nàng.
Bạch Thanh giật mình kẹp chặt hai chân, vội vàng kêu lên:
- Đừng, đừng.....
Cũng kệ nàng nói cái gì, đôi tay giữ chặt chân nàng, ở giữa hai chân không ngừng miết nhẹ.
Đâm nhẹ vào hoa nguyệt, thấy nàng ưỡn người kép chặt chân, lại rời đi, rồi đâm nhẹ.
Trong lòng Tiếu Túc vui sướng, trêu đùa nàng:
- Đừng thế nào? Đừng dừng lại, thật không?
Nói xong, ngón tay miết nhẹ bờ thịt phấn hồng mềm mại, khiến Bạch Thanh nhịn không được mà than nhẹ một tiếng.
Tiếu Túc, trân trọng nàng, rõ ràng cả người ướt đẫm mồ hôi, mà vẫn cố gắng làm nàng thả lỏng, giữ lời hứa hẹn sẽ không làm đau nàng.
Nam nhân như vậy, sao nàng có thể không động tâm, sao nàng có thể không yêu đây?
Cảm giác đôi bàn tay hắn đang đốt lửa trên người nàng, đôi tay mò mẫn trên thân thể nàng.
Cảm giác xa lạ rung động, khiến Bạch Thanh mềm nhuyễn như nước.
Nàng lặng lẽ mở to mắt, nhìn hắn vùi đầu vào ngực nàng cố gắng lấy lòng nàng, đôi tay đang gắt gao nắm chặt, rốt cục cũng thả lỏng, đón nhận hắn, ôm cổ hắn.
Tiếu Túc ngẩn người, ngẩng đầu lên, nhìn nàng đang ngượng ngùng, đôi mắt là chứa đầy tình ý.
- Nương tử.
- Tướng công.
Bạch Thanh nhẹ giọng gọi ra cách xưng hô mà hắn muốn nghe nhất.
Trong lòng Tiếu Túc ấm áp, cảm giác ngọt ngào tràn đầy thân xác hắn, như muốn lan tràn ra ngoài.
Hắn thở dài một tiếng, liền ngồi dậy kéo nàng vào trong lòng, cúi đầu hôn bờ môi anh đào đang hé mở dụ hoặc.
Tư thế như vậy, càng làm cho thân thể bọn họ tiếp xúc ma sát với nhau, vuốt ve đôi gò đào no đủ của nàng.
Mâm mê nụ hoa, một bên mút nụ hoa đang run rẩy, bên còn lại đưa tay xoa bóp đủ hình dạng.
Rốt cục cảm giác được nơi tư mật của nàng đang chảy nước ướt đẫm, mò tay xuống nơi huyền bí ấy.
Theo dòng nước chảy ra từ chổ tư mật của nàng, đột nhiên hắn đâm ngón tay vào bên trong, miết nhẹ rút ra đâm vào.
Hắn đột nhiên tập kích, Bạch Thanh liền hít vào một hơi, thân thể nhịn không được mà cong về phía trước.
Hắn lại đưa thêm một ngón vào thân thể nàng, ma sát lên miệng hoa nguyệt, lúc nhanh lúc chậm quấy động bên trong.
Nàng gập người đập đầu vào trong ngực hắn, lại vội vã ngã ngửa ra sau, khiến tay hắn càng tiến vào sâu hơn.
Tiếng rên rỉ nỉ non không ngừng phát ra từ miệng nàng, làm cự vật của hắn càng cứng rắn trướng đau, lúc này hắn chỉ muốn đâm chọt tàn phá thân thể nàng.
Bạch Thanh càng rên rỉ ưỡn người ra sau, giống như đang mời gọi, nghênh đón hắn tiến vào.
Trong lòng Tiếu Túc kích động, tiểu đệ vốn đã cứng ngắt, lúc này càng đằng đằng sát khí, run rẩy co giựt đứng vững trượt lên bụng nàng.
Bạch Thanh ngồi trên đùi Tiếu Túc, toàn thân không một mảnh vải, càng cảm giác được hình dáng lớn nhỏ của nó. Theo bản năng, cúi đầu nhìn xuống.
Vừa nhìn thấy nó, đã bị bộ dạng dữ tợn đầy gân xanh to lớn đang co giựt làm cho hoảng sợ, nhịn không được kinh hô ra tiếng.
Tiếu Túc cảm giác được ánh mắt của nàng đang nhìn tiểu đệ của hắn, tiểu đệ phấn chấn càng ưỡn cao, giựt giựt biểu tình, hắn cũng nhịn không được.
Xoay người một cái, đem nàng đẩy ngã ra giường, nâng lên cằm của nàng, hung hăng hôn xuống.
Đôi tay nhẹ nhàng đi xuống, tách ra hai chân của nàng, đem tiểu đệ đẩy mạnh vào trong nàng, khảm sâu vào thân thể nàng.
- Á!!!
Bạch Thanh đau đớn kinh hô một tiếng, cảm giác bên trong cơ thể như có quái vật cào xé đâm rách, đau đớn khiến nàng cắn chặt răng.
Trong miệng tràn ra mùi huyết tinh, nàng đã cắn môi Tiếu Túc đến chảy máu.
Lúc này Tiếu Túc cũng mặc kệ mình chảy máu hay không chảy máu, trong đầu chỉ có một ý tưởng: Muốn nàng, tiến vào nàng, đem nàng dung nhập vào thân thể hắn......
Làm cho bọn họ trở thành một, vừa nghĩ như vậy, hắn giống như mất đi lý trí, điên cuồng đẩy mạnh, đẩy sâu vào thân thể nàng, ma sát thúc mạnh, kích thích tận cùng.
Dưới thân Bạch Thanh đau đớn như bị xé rách, nhưng trong đau rát, lại có cảm giác tê ngứa.
Muốn cong người lại xua tan nó lại không được, bên hông bị hắn giữ chặt, trong hoa nguyệt, bị đâm sâu kéo ra lại đâm sâu không ngừng.
Dù nàng không thoải mái, nhưng Tiếu Túc lại giống như rất thoải mái, nghĩ đến mình có thể làm hắn mất lý trí, có thể khiến hắn điên cuồng, trong lòng liền đắc ý.
Từ từ, đau đớn biến mất, thay vào đó là tê ngứa.
Sau đó, một cỗ kích tình xa lại, đột nhiên nổ mạnh trong thân thể nàng khiến nàng muốn nổ tung ra, trước mắt sáng lóa, nhịn không được rên rỉ càng lớn.
Rất lâu sau đó, Bạch Thanh hôn mê rồi tỉnh lại, tỉnh lại rồi hôn mê, rốt cục Tiếu Túc cũng cúi đầu thúc mạnh vài cái rồi rống lên một tiếng, gắt gao ôm chặt nàng, tiết đi ra....
Sau khi được thoả mãn, hắn xoay người để nàng nằm trong ngực hắn, chổ tư mật của hai người vẫn khít chặt, hắn cũng chưa từng rời đi, bàn tay vuốt ve lưng nàng, miệng lại thì thào gọi:
- Nương tử, nương tử.....
Giống như chỉ cần gọi nàng như vậy, đối với hắn mà nói, đó là hạnh phúc vô tận.
Bạch Thanh ôm cổ hắn, tựa vào trong lòng hắn, cho dù cả người đổ mồ hôi đầm đìa, ôm chặt như vậy, mà nàng cũng không cảm thấy khó chịu.
Giờ này khắc này, trong lòng nàng chỉ có hắn, không thể nào chứa người khác.
Mỗi lần hắn gọi nàng, nàng liền mở miệng đáp lời hắn "Tướng công", không chậm trể hay phiền hà.
Nàng nghĩ: Có lẽ, đây mới là yêu, có lẽ, đây mới là hạnh phúc chân chính thuộc về nàng.
[ chính văn hoàn ]
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ác Độc Nữ Phụ Trùng Sinh
Chương 93
Chương 93