Hậu thất Tĩnh Di
hiên, Cố Vân Yên đang tắm rửa, nghe được phía sau truyền đến tiếng bước
chân, cũng không quay đầu lại liền đối với người tới nói:“Thị Thư, lại
đây xoa bóp cho ta.” Đợi một lát vẫn như cũ không thấy người phía sau
tiến lên hầu hạ, Cố Vân Yên lại nũng nịu thúc giục “Ngươi đấy, càng ngày càng lười nhác.”
Tiếng nói vừa dứt, trên vai Cố Vân Yên liền hạ xuống một đôi tay, từ từ vuốt ve đứng lên, Cố Vân Yên bị niết thoải
mái, nhắm mắt lại hưởng thụ
Nhưng chỉ chốc lát sau đôi tay kia
liền theo trên vai từ từ về phía trước, đợi đến khi nơi đẫy đà bị một
bàn tay to bao trùm, Cố Vân Yên chấn kinh mở hai mắt, chợt liền thấy một ánh mắt nóng bỏng, lúc này không hề chớp mắt nhìn chằm chằm mình.
“Ái phi nhưng là người đầu tiên sai sử trẫm hầu hạ, đối thủ pháp đấm bóp
của trẫm có vừa long không?” Giọng Tiêu Dục hơi ám ách nói.
“Hoàng thượng, ta...... Tần thiếp......” Cố Vân Yên nhất thời kinh hoảng nói năng lộn xộn.
“Ái phi không cần khẩn trương, một hồi ngươi đem trẫm hầu hạ tốt lắm, trẫm
tự nhiên liền quên chuyện ái phi sai sử trẫm hầu hạ.” Tiêu Dục nhìn
lướt qua long bào trên người mình, hứng thú nói.
Cố Vân Yên ửng
đỏ mặt xoay người lại, giúp Tiêu Dục cởi xuống long bào, tiếp theo đó là áo sơ mi, chờ thoát đến tiết khố, động tác trên tay Cố Vân Yên do dự mà ngừng lại.
“Ái phi cùng trẫm ngay cả chuyện thân mật nhất cũng đã làm mấy lần, sao còn thẹn thùng như vậy?” Tiêu Dục mang ý cười trêu chọc.
Cố Vân Yên bên tai phiếm hồng, hai má giống như muốn nhỏ máu ra, ngoan
nhẫn tâm, rất nhanh cởi tiết khố Tiêu Dục. Một thoáng tiểu Tiêu Dục lộ
ra, tính cả hai đời đây là lần đầu tiên Cố Vân Yên gần gũi nhìn nó như
vậy, tuy rằng biết khả năng Tiêu Dục ở chuyện phòng the luôn luôn rất
cao, nhưng hiện nay tận mắt nhìn thấy hùng vĩ như thế, vẫn là không khỏi kinh ngạc.
“Ái phi đối trẫm vừa lòng không?” Giọng Tiêu Dục khàn khàn truyền đến, Cố Vân Yên xấu hổ nhắm mắt lại không dám nhìn nhân.
Tiêu Dục cười nhẹ bước vào thùng nước tắm, đem mỹ nhân ôm vào trong ngực,
bàn tay to nắm nơi mềm mại đẫy đà, nhẹ nhàng xoa, Cố Vân Yên không khỏi
đỏ mặt, đôi mắt phượng dần mê man, khóe mắt như có như không quyến rũ
phong tình, kích thích toàn bộ cảm quan của Tiêu Dục, cảm giác được phân thân càng phát ra bành trướng đứng lên, dùng lực đem người dựa vào
thùng nước tắm, Cố Vân Yên hơi hơi giãy dụa, một bộ dục cự còn nghênh,
lại châm dục hỏa trên người Tiêu Dục, Tiêu Dục gầm nhẹ một tiếng liền đi vào. Nước trong thùng nước tắm theo luật động của hai người xô ra
ngoài, rất nhanh liền ướt cả sàn. Cố Vân Yên kiều thở hổn hển.
Không thể không thừa nhận, cho dù sau khi trùng sinh nàng đã không còn giống
như kiếp trước yêu hắn, nhưng hai người ở phương diện này vẫn như trước
rất là hài hòa, rất nhanh, tư duy Cố Vân Yên liền một mảnh mơ hồ, ở Tiêu Dục dũng mãnh công thành hoàn toàn biến mất. Mà người trước mặt lại như không biết mỏi mệt vậy, liên tục thảo phạt. Tiêu Dục nghe Cố Vân Yên n
đạt tới cực hạn mà khống chế không được thân, ngâm tiếng, thân thể chấn
động phóng đi ra. Chờ hai người bình phục lại, phát hiện nước trong
thùng nước tắm đã mất hơn phân nửa, bất đắc dĩ đành phải gọi người tiến
vào thêm nước, một lần nữa tắm rửa một lần.
Hai người nằm ở trên
tháp, Tiêu Dục vỗ về hai má Cố Vân Yên, trên mặt lộ ra ôn nhu ít có “Ái
phi, hôm qua đưa quà sinh nhật rất được lòng trẫm”
Tiêu Dục nghĩ
chỉ dựa vào tưởng tượng liền có thể đem hắn họa sinh động như thật như
vậy, trong lòng là thật sự có hắn đi, bằng không sao có thể nhớ rõ mỗi
một chi tiết của hắn.
Cố Vân Yên thẹn thùng đem mặt chôn ở trước
ngực Tiêu Dục, giống như nữ tử động tình, trước mặt người trong lòng xấu hổ biểu đạt tình yêu. Tiêu Dục cười nhẹ ra tiếng, Cố Vân Yên ngẩng đầu
hờn dỗi nói:“Hoàng thượng khi dễ tần thiếp.”
“Ái phi nói thử xem, trẫm khi dễ ngươi như thế nào.” Tiêu Dục hôn môi phấn nộn của Cố Vân
Yên, bên tai thấp giọng hỏi. Bàn tay to cũng dọc theo đường cong linh
lung của Cố Vân Yên qua lại vuốt ve, Cố Vân Yên vừa định phản bác, Tiêu
Dục lại mạnh cúi đầu, đem đỉnh nhụy hoa hàm vào trong miệng, khi mạnh
khi nhẹ liếm cắn. Bị khoái cảm tê dại truyền đến, Cố Vân Yên liền đem
lời muốn nói quên không còn một mảnh, bên trong vang lên lần nữa tiếng
động cùng ngâm nga......
Trời còn chưa sáng, ngoài cửa liền
truyền đến tiếng Lưu Đức Phúc nhẹ giọng gọi Tiêu Dục đứng lên vào triều, Cố Vân Yên nghe được động tĩnh người bên cạnh đứng dậy mặc quần áo,
than thở một tiếng lại ngủ tiếp. Tiêu Dục nhìn thoáng qua nữ tử trên
giường còn đang ngủ say, bán nghiêng thân mình, môi đỏ mọng vi đô, khuôn mặt trắng nõn trơn mềm phiếm một tầng thản nhiên đỏ ửng, không biết là
bởi vì giấc ngủ hoặc là bởi vì tối hôm qua được dễ chịu.
Nhớ tới
bộ dáng tối hôm qua thể lực nàng chống đỡ hết nổi liên tục nũng nịu cầu
xin tha thứ đáng thương, khóe miệng Tiêu Dục hiện một chút cười yếu ớt,
tiện đà gọi Lưu Đức Phúc tiến vào hầu hạ, rửa mặt mặc xong long bào thần thanh khí sảng đi lâm triều.
Nghe được tiếng bước chân đi xa Cố
Vân Yên mới ngồi dậy, lẳng lặng nhìn Ngọc Lan nơi cửa sổ, lúc này đang
nở xán lạn. Từ lúc Cố Vân Yên trùng sinh, giấc ngủ trở nên cực thiển,
phàm là có điểm gió thổi cỏ lay nàng đều tỉnh lại. Sở dĩ làm như còn ngủ mà không đứng dậy hầu hạ, bất quá là một cách nho nhỏ thử Tiêu Dục
thôi, nếu như lúc này hắn đã có thể bao dung một ít tiểu khuyết điểm của nàng, như vậy Cố Vân Yên liền có thể làm việc kế tiếp đúng mực vừa ý
hắn. Đối với kết quả lần thử này, Cố Vân Yên tỏ vẻ tương đối vừa lòng.
Từ Phượng Nghi cung trở về không lâu, tổng quản nội vụ phủ Lý Toàn Quý
liền mang theo mười tám cung nữ thái giám đứng ở trong viện Tĩnh Di
hiên, chờ Cố Vân Yên tiến đến chọn lựa.
Cố Vân Yên mang theo Thị
Thư Thị Họa chậm rãi đi đến, liền thấy đầu lĩnh thái giám một thân bảo
thạch lam tú tiên hạc trường bào, cầm trong tay phất trần, đầu đội khổng tước mao đỉnh tương bảo thạch mạo, thấy được liền biết người này là
tổng quản nội vụ phủ Lý Toàn Quý.
Thấy được đám người Cố Vân Yên
chầm chậm tiến đến, Lý Toàn Quý vội vàng tiến lên khom mình hành lễ “Nô
tài thỉnh an tiểu chủ, tiểu chủ vạn phúc kim an.”
“Lý tổng quản miễn lễ.” Cố Vân Yên nâng tay đạm cười nói.
“Tạ tiểu chủ.” Vị trước mặt này gần đây thịnh sủng, Lý Toàn Quý cũng không
dám chậm trễ, vì thế vẻ mặt tươi cười tiến lên cung kính, hồi bẩm nói:“Y theo vị phân hiện tại của tiểu chủ ngài, ấn cung quy Tĩnh Di hiên có
thể thêm hai tam đẳng cung nữ, một tiểu thái giám nữa.
Hôm nay
Hoàng hậu nương nương công đạo việc này, nô tài liền bắt tay vào làm dẫn theo người lại đây, tiểu chủ nhìn một cái có thể có hợp ý? Nếu là
không vui, Hoàng hậu nương nương phân phó lại cho ngài đưa một nhóm
người lại đây.”
Cố Vân Yên thái độ ôn hòa nói:“Hoàng hậu nương
nương khách khí, công công một hồi thay ta hướng nương nương chuyển đạt lòng biết ơn, ta xem xét một lát.”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Phi Thượng Vị Ký
Chương 18: (H)
Chương 18: (H)