Bộp! Chiếc điện thoại bị quăng mạnh lên bàn khiến Thiên My giật mình, cô nhìn màn hình điện
thoại đang sáng rồi lại nhìn Thiên Kỳ, cuối cùng cũng hiểu ra ý của anh
hai, Thiên My nhìn sang chỗ khác, tỏ vẻ bất phục.
"Cho anh lời giải thích."- Thiên Kỳ nghiêm khắc nhìn cô nàng.
Thiên My vuốt tóc: "Em chỉ nhắn tin muốn gặp người mới của anh thôi, không được sao?"
Tin nhắn là Thiên My nhắn cho Tinh Nghiên, lúc đó cô nàng say rượu nên cơn
giận lại dâng lên liền bấm máy nhắn tin cho Tinh Nghiên với nội dung:
"Theo định vị đến tìm tôi."
Lúc đó Thiên My đang ở một con hẻm
vắng, vốn định hẹn Tinh Nghiên ra trút giận nhưng giữa chưng lại gặp một đám đàn ông, Thiên My nhớ cô đã tát một trong mấy người đó rồi bị rượt
chạy mất nên cũng không gặp Tinh Nghiên. Sau đó Thiên My về nhà ngủ một
ngày rưỡi thì bị Thiên Kỳ gọi đến.
Thiên Kỳ không vui nhíu mày: "Em giấu cô ấy ở đâu?"
Thiên My nhún vai tỏ vẻ không hiểu: "Em không gặp cô ta làm sao mà giấu? Sao, cô ta bỏ đi à? Hừ, cũng xem như mặt cũng không dày lắm."
Thiên
Kỳ gõ ngón tay lên bàn, động tác rất bình tĩnh nhưng đó là dấu hiệu lúc
hắn không vui, sắc mặt hắn trầm xuống nhìn Thiên My: "Em còn không nói
anh lập tức đưa em về đại bản doanh nhốt lại."
Thiên My nghe hắn nói thì gấp gáp giải thích: "Anh à, em thật sự không gặp Tinh Nghiên mà."
"Tin nhắn là do em gửi, vết bỏng trên tay Tinh Nghiên cũng do em làm, em nói không liên quan anh sẽ tin sao? Thiên My, anh im lặng không có nghĩa là anh không biết, những chiêu trò ấu trĩ của em làm với Tinh Nghiên. Hôm
nay nếu em làm hại cô ấy, anh nhất định không tha cho em."
Thiên
My hai mắt tràn đầy lửa giận đứng dậy nhìn Thiên Kỳ: "Đúng đó, em chính
là không ưa cô ta, trên đời này chỉ có Tinh Nghiên của Tinh Bang gia tộc mới đủ tư cách làm chị dâu của em, cô ta là cái thá gì? Lúc trước chị
dâu yêu bao nhiêu, hy sinh vì anh bao nhiêu, còn anh, anh đã tuyệt tình
với chị ấy thế nào? Dựa vào cái gì cô ta được thừa hưởng sự quan tâm bây giờ của anh? Em không chỉ muốn làm cô ta bỏng, còn muốn cô ta biến mất
khỏi thế giới của anh nữa..."
"Thiên My!"- Thiên Kỳ nghiêm trọng
giọng, anh đứng dậy nhìn thẳng vào mắt em gái: "Đừng bao giờ áp đặt suy
nghĩ của em vào cuộc sống của anh, xem ra em đã được nuông chiều đến hư
rồi, ngày mai em lập tức về đại bản doanh đi."
"Em không đi! Em
không làm gì cả, sao lại phải đi? Anh hai, anh bị cô ta mê hoặc rồi phải không? Trước giờ anh chưa từng lớn tiếng với em, bây giờ thì tốt rồi,
cô ta đi mất là do em vậy khi nữa cô ta có thai cũng do em phải không"-
Thiên My không hề lùi bước.
"Em ngày càng quá đáng, nên biết một
điều, đừng khiêu chiến cực hạn của anh, nếu không cho dù em có là em gái anh thì cũng phải chịu hình phạt."- Thiên Kỳ bắt đầu nổi nóng, đối với
đứa em gái này hắn trước giờ luôn xem nó là người thân duy nhất còn lại
trên đời của hắn nên bề ngoài dù luôn nghiêm khắc nhưng hắn lại luôn âm
thầm nuông chiều Thiên My. Nhiều lúc, tính cách ương buồng bất chấp lý
lẽ của nó làm Thiên Kỳ cảm thấy rất bực mình nhưng mỗi lần như vậy hắn
đều cho qua, nhưng lần này lại khác, cứ nghĩ đến Tinh Nghiên không biết
đang ở đâu là hắn cứ có cảm giác như muốn lật tung cả thế giới tìm cô
vậy. Có thể loại bỏ lý do cô tự mình rời đi vì ở Dubai cô căn bản không
có nơi để đi.
Ở bên ngoài, Tam Trượng nghiêm túc canh gác cũng
nghe được âm thanh bên trong, Minh Triều lo lắng quay sang Hữu Quân: "Từ lúc đi theo lão đại tới giờ, em chưa từng thấy lão đại tức giận như vậy đó."
"Cũng tại tiểu thư nhất quyết cãi lại lão đại đó thôi."- Hữu Quân đáp lời.
Minh Triều trề môi: "Em thấy là tại sức ảnh hưởng của cô gái kia quá lớn mới đúng, lúc lão đại hay tin cô ta mất tích liền chạy về khách sạn tìm,
còn sai em chạy đi điều tra camera mới phát hiện ngõ hẻm đó và tìm được
điện thoại của cô ta."
Hữu Quân chau mày không nói gì, quả thật
cô gái Tinh Nghiên ngày có sức ảnh hưởng lớn mới khiến người luôn điềm
tĩnh như lão đại lo lắng như vậy, với lại... cô ta còn tạo cho anh cảm
giác rất quen mắt, y hệt như người con gái hôm đó đột nhập đại bản
doanh.
"Anh có giỏi thì phạt em đi, vì một người ngoài mà phạt
em, em nói cho anh biết, Quách Diệp Thiên My này tuyệt đối không để
người khác bước vào "Quách Diệp"
nửa bước."- Thiên My hủng hổ nói, cô không làm sai, cô tin mình hoàn toàn đúng.
"Trần Hoàng!"- Thiên Kỳ gọi.
Trần Hoàng bước vào cung kính đợi lệnh: "Lão đại, xin căn dặn."
"Lôi tiểu thư ra ngoài, đánh 50 roi thật mạnh."- Thiên Kỳ lạnh lùng ra lệnh.
"Dạ!"
"Anh hai, anh thật sự muốn dùng hình sao? Cha đã từng nói em là người thân
của anh, anh phải chăm sóc em thật tốt, đây gọi là chăm sóc sao?"- Thiên My hai mắt đầy nước nhìn Thiên Kỳ.
Thiên Kỳ sắc mặt không đổi
nhìn em gái: "Anh đã cố gắng bao dung em nhưng em lại được đằng chân lên đằng đầu, hoàn toàn không xem người khác ra gì, Trần Hoàng, lôi đi."
Trần Hoàng bước lên kéo Thiên My đi, mặc cho cô nàng gào thét hay giãy dụa.
Minh Triều và Hữu Quân bước vào, muốn xin cho Thiên My thì Thiên Kỳ đã lên
tiếng: "Hai cậu huy động toàn bộ lực lượng, tôi mặc kệ người là bị bắt
hay bỏ trốn, cho dù phải lật tung cả Dubai cũng phải đưa được Tinh
Nghiên về đây."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tình Chấp
Chương 31: Quách diệp thiên kỳ tức giận
Chương 31: Quách diệp thiên kỳ tức giận