TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Mẫu
Chương 68

Editor: Gà

"Đường tổng, giấy tờ này..."

Vừa lúc một thư ký riêng mang tài liệu vào, sau khi vào văn phòng, thì di động Đường Dự chợt vang lên, Dư Nhã đã bị bỏ quên một bên thấy vẻ mặt người đàn ông như đột nhiên ngưng đọng, giữa trán cô ta lộ ra một sự kinh ngạc xen lẫn ghen tị.

Từ biểu cảm dịu dàng lúc nhận điện thoại, từ việc nhỏ nhẹ khi nói chuyện với người đầu bên kia điện thoại, lại từ lúc này trong nháy mắt chuyển sang kinh ngạc sững sờ.

Khuôn mặt anh tuấn bình thường luôn lạnh nhạt, bây giờ có một sự hấp dẫn nói không nên lời làm người ta say mê.

"Trừ giấy tờ này ra, Trần tổng truyền thông XX muốn hẹn ngài đêm nay ăn một bữa cơm ở khách sạn XX..."

Dư Nhã năm lần bảy lượt không thể dời mắt khỏi mặt người đàn ông, vừa cố gắng hoàn thành công việc của bản thân vừa âm thầm đè nén trái tim đập loạn của bản thân, và đố kị dâng trào.

Mặc dù Dư Nhã không cam lòng thừa nhận, nhưng có thể khiến một người luôn lấy thái độ xa lạ có lễ đối đãi với người khác như Đường Dự chợt trở thành người có nhiều biểu cảm biến hóa như vậy, cũng chỉ có... người mẫu đó.

Cô ta không biết đến cùng người mẫu này đã nói gì, nhưng đã có thể khiến người đàn ông ấy dù đã để điện thoại di động xuống một lát rồi nhưng vẫn như còn đắm chìm trong kinh ngạc của anh.

"Đường tổng, tôi nên trả lời Trần tổng thế nào?"

Dư Nhã cắn môi dưới, nuốt khó hiểu và ấm ức xuống cổ họng, cứng ngắc hỏi ý kiến Đường Dự.

Nhưng mà đôi mắt màu sáng nhạt vừa nổi lên những gợn sóng kia của Đường Dự mười giây sau đã chợt kết thúc khi Dư Nhã hỏi ý kiến anh, thoáng như mới tỉnh mộng.

Người đàn ông này luôn đeo chiếc mặt nạ hờ hững, một khắc này như nứt ra... Khóe môi đuôi mày như tăng thêm ý cười, hai mắt xán lạn vui sướng, thậm chí không kìm được phát ra tiếng cười khẽ trầm thấp... Khác vậy ư, hoàn toàn không giống!

Trong thời gian ngắn, trên mặt người kia đã không còn vẻ đạm mạc, cũng thoát khỏi vẻ phấn chấn vui mừng.

Cùng một thời khắc cô ta chứng kiến ‘Đường Dự’ hoàn toàn không giống như Đường Dự, cứ ‘tưởng như hai người’ có hai tính cách khác nhau, khiến Dư Nhã luôn lặng yên chú ý đến người đàn ông ấy bỗng nhiên đỏ bừng hai gò má.

Đường Dự chợt đứng lên, bỗng bị một giọng nữ kéo lại suy nghĩ: "Đường tổng, ý của anh là?"

Quay đầu thấy Dư Nhã, tựa như mới phát hiện ở đây còn có người, đang tính phủ thêm áo khoác, Đường Dự bình tĩnh nói: "Giấy tờ này và tài liệu tiếp đó, ngày mai giao lại cho tôi xử lý, còn có chuyện gì khác à?"

"Tối hôm nay Trần tổng của truyền thông XX có buổi liên hoan..." Sợ bị người đàn ông nhìn thấy gương mặt nóng hổi của bản thân, Dư Nhã cúi đầu lặp lại, nhưng không biết đối phương vừa lướt qua đã không còn nhìn về phía cô ta nữa.

Chỉ vì tâm tư của anh, giờ phút này không còn ở đây.

"Đổi sang lúc khác." Đường Dự vừa trả lời vừa đi ra cửa, bước chân vội vàng, cùng với lúm đồng tiền nơi khóe môi còn chưa rút đi, vừa thấy đã biết người này sắp có một cuộc hẹn ngọt ngào.

"... Vâng Dư Nhã giương mắt nhìn bóng lưng của người đó, sự chua chát trong cổ họng nhanh chóng lan sang đáy mắt, ánh mắt ngượng ngùng trong khoảnh khắc đã trở nên ảm đạm không còn ánh sáng, hai má đỏ ửng trở nên tái nhợt.

Lần sinh nhật của Đường Kiền Thịnh đó, khi cô ta thấy người đàn ông như vương tử ấy nắm lấy bàn tay của một cô gái, cô ta không nên ôm lấy suy nghĩ sai lầm rằng ‘Mình đặc biệt, so với cô gái này mình càng thích hợp với người đàn ông ấy hơn’.

"Xem ra, vẫn nên từ chức thôi." Dư Nhã tự giễu nói: "Hôm tiệc sinh nhật đó đáng lẽ ra nên ở nhà." Như vậy, anh cũng sẽ không thể đi vào lòng của cô ta.

*******************

Đường Dự bỗng nhiên đến, Tĩnh An cảm thấy buồn cười thì ít mà kinh ngạc thì nhiều, đương nhiên còn có cảm xúc khác dao động, mà cảm xúc đó cũng im lặng xuất hiện trong mắt cô, cố gắng kiềm chế khóe môi giương cao, viền tai càng lúc càng hồng, cùng với tiếng trái tim nhảy lên vì vui sướng.

"Mau vào ngồi đi, em đang nấu canh, đợi cùng nhau ăn." Mở cửa, còn chưa đón người vào, cô gái mang ánh mắt linh động chứa ý cười thẹn thùng đã xoay người, nhanh nhẹn bước vào phòng bếp.

"Trừ canh ra..." Sau khi đi vào trong nhà thì giúp cô gái đóng cửa lại, người đàn ông theo sau đi đến phòng bếp, thấy nguyên liệu trong phòng bếp rất phong phú và dinh dưỡng, cười trêu nói: "Có phải món ăn cũng có phần của anh không?"

Cố ý nấu thêm chút canh, cố ý chuẩn bị nhiều đồ ăn, thật ra lúc đó chẳng phải cô đã đoán được có thể anh sẽ xuất hiện, hoặc đang ngóng trông anh đến sao?

Bị Đường Dự cố ý hỏi như vậy, Tĩnh An đang quay lưng nấu canh tức giận trả lời: "Đúng đó đúng đó, một mình em ăn không hết."

"Anh vất vả như vậy mới đến, sẽ không bỏ đi qua loa vậy đâu, Tĩnh An?"

Vành tai nóng lên, có cái gì đó mềm mại gì kề vào tai cô cùng với eo được một đôi cánh tay vòng qua, ý cười thoải mái êm tai của người đàn ông kề sát truyền vào tai cô, đồng thời người đàn ông khẽ hôn viền tai cô.

Toàn thân cô gái run rẩy nhịn không được hơi rụt cổ, cũng nở nụ cười, bắt bẻ nói: "Sao lại vất vả chạy đến, nói cứ như là lỗi của em vậy, em không bảo anh đến đâu nha."

"Câu kia, nói lại lần nữa, nhé?"

Xem nhẹ phản bác, giọng điệu khàn khàn gợi cảm của đối phương, dụ dỗ cô gái lại nói ra câu ngọt ngào làm anh rung động kia.

Nhưng mà chẳng biết lúc nào hai gò má cô gái đã đỏ bừng, trừng mắt cố gắng nấu canh, dốc sức giả ngốc: "Nói gì? Chẳng lẽ Đường tổng bỏ bê công việc chạy đến đây chỉ vì nghe những lời này?"

"..." Người đàn ông cười khẽ, hơi thở lướt qua lỗ tai mẫn cảm của cô gái, khiến cô lại né tránh một hồi, lúc này Đường Dự trầm thấp nói ra: "Anh yêu em, Tĩnh An."

Cô gái chưa kịp chuẩn bị đã nghe thế bỗng ngẩn ra, thật lâu sau chớp đôi mắt phiếm hồng, nét mặt không nhịn được tươi cười, nhưng chỉ nhẹ nhàng ‘À’ một tiếng.

Trên má đột nhiên bị cắn một cái hơi đau, rõ ràng người nào đó công khai thể hiện sự cực kỳ bất mãn với câu trả lời này của cô.

Sau cùng không khống chế được khóe môi, nhếch lên, Tĩnh An nhắm mắt lại ngăn trở nước mắt ẩm ướt sắp rơi xuống, cô nói: "Em cũng thế." Cô nói: "Em cũng yêu anh, Đường Dự."

Ngay cả trong cuộc sống, tình yêu như bèo nước gặp nhau giữa Tĩnh An và Đường Dự, có không ít ví dụ trước là hiểu nhau, mến nhau, rồi rung động hơn, lãng mạn hơn, trầm bổng hơn, nhưng loại tình cảm này của bọn họ đơn giản chỉ là tình yêu thuần túy bình thản chứ chẳng phải là một mối tình vĩ đại mang hạnh phúc lớn lao.

*******************

Lần này sau 2 tháng ở tuần lễ thời trang thu đông Paris, Tĩnh An đã về nước, là vì Val tổ chức buổi thời trang ‘Val’ trong nước.

Buổi diễn lần này, khi còn ở Pháp Val đã tự mình thả tin tức cho giới thời trang trong nước, sau đó lập tức làm cả giới giải trí trong nước chú ý, danh tiếng của Tĩnh An ở Haute Couture ‘Val’ càng đột nhiên bay vọt lên được giới giải trí đưa tin dày đặc.

Thời gian gần kề, trước đó trên báo cũng có đưa tin về chuyện này.

Trong đó một nhà truyền thông còn viết đến ngày đó là ngày được chờ mong nhất trong tháng, bởi vì ngày đó, không chỉ có lần đầu ‘Val’ được tổ chức trong nước, mà còn có bộ phim điện ảnh do hai vợ chồng Tiêu Mạc Phàm và Lý Na đảm nhiệm nam nữ chính được công chiếu.

Đương nhiên, thời gian ăn khớp này, chỉ do trùng hợp.

Không thể phủ nhận, bởi vì người xem khác nhau, hơn nữa sau khi bộ phim điện ảnh này ra mắt thì đôi vợ chồng Tiêu Mạc Phàm và Lý Na này vướng vào dư luận ly hôn, khiến ngày đó hầu như toàn bộ mọi người đều đặt tiêu điểm giải trí ở bộ điện ảnh này của đạo diễn Trịnh Lăng.

Chỉ vì nó được quá nhiều kỳ vọng, qua hai ngày, sau khi bình luận về bộ phim điện ảnh này và lời bình về buổi biểu diễn thời trang ‘Val’ được lục tục được đăng trên Internet rồi được lưu truyền ra, ở góc độ nào đấy sự việc này trở nên cực kỳ thú vị.

Thật ra ban đầu xuất hiện chỉ do trùng hợp, chẳng qua là không biết vị dân mạng nào rảnh rỗi không có việc gì làm, sau khi xem lại bộ phim và video clip của buổi biểu diễn của ‘Val’ trên Internet, trong nước đã mở ra một diễn đàn bát quái.

Trong bài đăng đã đưa lên hai việc không liên quan nhau này, chỉ đặt song song hai việc cùng một chỗ, rồi tiến hành so sánh ở mức độ nào đó.

Tạm thời không nói chuyện nội dung bài đăng thật ra nói hơi quá sự thật, nhưng trong bài đăng đa số phương diện đều làm người xem dở khóc dở cười.

Nhưng trong đó một cái về sự so sánh về ‘nữ chính’, khiến cho mọi người hứng thú.

Trước tiên phải nói đây là bộ phim điện ảnh thương mại đầu tiên của đạo diễn Trịnh, câu chuyện không lâm vào tình tiết tầm thường sáo rỗng, nhìn như bình thường nhưng cũng liên tục xuất hiện nhiều khúc mắc tình cảm, kết thúc của câu chuyện ngoài dự đoán của mọi người, cùng với một số thay đổi khác với truyền thống, các nhà bình luận phim vốn không xem trọng trình độ nội dung và nghệ thuật của bộ phim này phải lắp bắp kinh hãi.

Càng đừng nói trong đó Tiêu Mạc Phàm có kinh nghiệm lão luyện kỹ thuật diễn phong phú, thật sự đã thể hiện rõ tính cách của vai nam chính qua các giai đoạn không sai chút nào, trông rất sống động như đưa một nhân vật hư cấu hiện ra trước mắt người xem.

Tuy nhiên, bộ phim này vốn nên được đánh giá cao, vì nữ chính Lý Na tuy không mất tự nhiên nhưng diễn xuất không được tốt lắm, làm nó luôn khiến người xem cảm thấy đáng tiếc.

Thật ra lấy biểu hiện lần đầu tiên đóng phim của Lý Na ra xem xét, thì kỹ thuật diễn của cô ta so với một số người lần đầu tiên từ ca sĩ chuyển sang diễn viên, ngôi sao hài lấn sân sang điện ảnh và truyền hình mà nói thì tự nhiên hơn nhiều.

Nhưng cô ta sai ở chỗ, lần đầu diễn nhưng lại chọn bộ phim điện ảnh hầu như chỉ có tình yêu giữa nam nữ chính, còn đóng chung với Ảnh đế Tiêu Mạc Phàm có kỹ thuật diễn xuất cao siêu.

Điều đó không thể nghi ngờ là, tự bạo kỳ đoản [1], làm kỹ năng diễn phim điện ảnh của cô ta có vẻ không đúng chỗ.

[1] tự bạo kỳ đoản: tiết lộ những khuyết điểm của mình cho người khác, điều này đòi hỏi một sự can đảm rất lớn.

Đương nhiên, trong mắt quần chúng, bộ phim điện ảnh này, nữ chính do Lý Na đảm nhiệm có thể nói là một nét bút hỏng.

Mặt khác lần đầu ‘Val’ tổ chức buổi diễn thời trang ở trong nước, so với buổi diễn thời trang hoa lệ ‘Val’ ở nước ngoài, lần này có vẻ hơi khiêm tốn một chút, nhưng đối lập với các nhà thiết kế trong nước khác, trình độ trang phục thời trang tinh xảo hoa mỹ trên người người mẫu lại hấp dẫn người khác hơn, điều này cũng làm cho buổi diễn này sôi nổi hơn không ít.

Huống chi, buổi trình diễn này, mở màn và diễn cuối đều là người mẫu Tĩnh An, điều này làm cho người ta có ấn tượng khắc sâu và giúp buổi diễn thêm xa hoa hơn rất nhiều.

Bộ trang phục mở màn mang vẻ trung tính sáng sủa, bộ âu phục cuối màn thì xinh đẹp minh diễm.

Hai loại phong cách hoàn toàn không giống nhau này, được Tĩnh An điều khiển tạo thành một sự quyến rũ kỳ lạ nhưng dộc đáo.

Nếu xem buổi diễn thời trang ‘Val’ như một bộ phim ngắn, thì Tĩnh An hoàn toàn xứng đáng là nữ chính trong bộ điện ảnh này.

Hoặc nói, bất luận là kiểu thời trang nào, có Tĩnh An thân là ‘nữ chính’, đều sẽ được gọi là một bộ phim nhựa người người khó thể quên.

Nếu không có bài đăng này xuất hiện, không có người liên hệ hai sự việc vốn không liên quan gì đến nhau, lại càng không có người dùng ánh mắt tương đối so sánh Lý Na trong phim và Tĩnh An trên cầu kiều, hơn nữa trong bài đăng sâu sắc tán thưởng màn ‘biểu diễn’ xuất sắc áp đảo tuyệt đối của Tĩnh An.

Điều này cũng tạo ra không ít bát quái, dư luận trên Internet về hai vị ‘nữ chính’ này có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.

Đọc truyện chữ Full