“...... Mạch đập trầm ổn có lực, khí huyết cũng thông suốt không ít, có thể thấy được là trở lại bình thường rồi, đợi thêm hai ba ngày, có thể ngừng uống thuốc, nhưng mà ăn uống hàng ngày phải chú ý nhiều một chút, điều dưỡng thân thể khoảng mười ngày nửa tháng, lập tức khỏi hẳn.”
Lời nói của đại phu chẳng những khiến cho Văn mụ mụ nhẹ nhõm mà còn khiến cho Thẩm Lương thở phào nhẹ nhõm. Thế nhưng nàng còn có rất nhiều việc phải làm, nàng phải báo thù cho chính mình và cả Chu Quân Uyển. Vậy mà nàng lại chẳng thể làm gì ngược lại còn phải nằm trên giường thêm một thời gian nữa, nàng kìm nén muốn phát điên rồi, nhưng may mắn là nàng chỉ nằm trên giường thêm nửa tháng, sau đó nàng có thể cử động tự do thoải mái rồi.
Sau khi tiễn đại phu, Văn mụ mụ treo màn lên, cười nói với Thẩm Lương: “Nhị phu nhân cũng nghe được lời nói của đại phu chứ? Chúc mừng ngài, Nhị phu nhân, người sẽ khỏe lại nhanh chóng thôi!” Trước mặt những người khác, Văn mụ mụ sẽ không gọi chủ tử của mình là ‘Tiểu thư’, tránh cho người ta nắm thóp.
Sau khi nghe Văn mụ mụ nói xong, Thẩm Lương còn chưa kịp mở miệng, Cẩm Tú, Bán Hạ và hai nha hoàn khác, một là Kim Linh, một là Ngân Linh, cũng cười rộ lên, quỳ gối xuống nói: “Chúc mừng Nhị phu nhân, rất nhanh người có thể khỏi hẳn rồi!”
Thẩm Lương cười cười, nói: “Thời gian qua các ngươi đã khổ cực rồi.”
Lại nhìn Văn mụ mụ: “Ta muốn thưởng cho mỗi người bọn họ ba tháng tiền lương, mụ mụ thấy có được không?” Theo như những lời Văn mụ mụ nói lúc trước, mặc dù chủ tớ bọn họ sống nương nhờ vào phủ Tây Trữ Hầu, nhưng cũng không phải là kẻ có tiếng không đáng một xu, dù sao Chu gia chỉ còn lại một mình Chu Quân Uyển, trước khi Chu mẫu qua đời đã đưa tất cả tiền bạc bao năm qua nàng tích cóp được cho nữ nhi duy nhất của mình là Chu Quân Uyển, hơn nữa tiền bán đất đai ruộng vườn cũng không phải là một khoản nhỏ, đều do Văn mụ mụ cất giữ, vì vậy Thẩm Lương mới trưng cầu ý kiến của nàng trước mặt tất cả mọi người.
Thẩm Lương cảm thấy bất lực bởi thân phận thấp kém hiện tại của nàng, có rất nhiều việc, đừng nói là tự thân tự lực, chỉ sợ muốn ra khỏi cửa phòng cũng không dễ dàng, dù sao nàng chưa nghe nói thiếp thất di nương nhà nào có thể hành động tự nhiên thoải mái, điều đó không hợp quy củ, cho nên biện pháp tốt nhất, đừng cố nghĩ cách biến người bên cạnh thành của mình.
Cẩm Tú là từ Chu gia, đi theo Chu Quân Uyển tới Hầu phủ, sự trung thành và tận tâm thì không cần phải nói. Sau này Bán Hạ, Kim Linh, Ngân Linh mới tới hầu hạ nàng, cũng không biết sau lưng bọn họ còn có chủ thử nào khác không? Gia đình bọn họ đều là người hầu, nếu có thể khiến cho bọn họ trung tâm với nàng, sau này giúp nàng báo thù, không thể nghi ngờ là có rất nhiều chỗ tốt, bởi vậy nàng tuyệt đối không ngại ở thời điểm thích hợp, ban ơn huệ nhỏ thích hợp cho các nàng, thu mua lòng người.
Điều nàng lo lắng nhất chính là Văn mụ mụ có mất hứng vì hành động này của nàng? Dù sao nàng cũng không phải là Chu Quân Uyển, khó tránh khỏi lo lắng.
Lại không nghĩ rằng Văn mụ mụ rất tán thành hành động này của Thẩm Lương. Nguyên nhân là vì chuyện xảy thai của nàng, tiểu viện của các nàng giờ đây không bằng lúc trước. Văn mụ mụ không muốn vào lúc quan trọng như thế này lại còn phải đề phòng người của mình theo chủ tử khác mà chủ động đi cầu xin thêm người, đến lúc đó ai biết sẽ bị nhét hạng người gì vào đây? Còn không bằng cho bọn họ ít tiền, ít nhất bọn họ cũng đã quen việc rồi.
Vì vậy sau khi nghe được lời nói của Thẩm Lương, Văn mụ mụ lập tức cười nói: “Nhìn Nhị phu nhân nói này, ngài muốn thưởng cho mọi người, chẳng lẽ lão nô dám ngăn cản hay sao? Như vậy chẳng phải là làm phản rồi sao?” Sau đó hành lễ cảm tạ Thẩm Lương.
Nghe vậy, sự khẩn trương trên gương mặt mỗi người cũng biến mất, thở phào nhẹ nhõm, mặt mày hớn hở cũng bận rộn hành lễ tạ ơn Thẩm Lương, ba tháng tiền, là ba tháng tiền lương đó. Mặc dù ngày thường Nhị phu nhân cũng thường xuyên khen thưởng, hào phóng như vậy thì đây là lần đầu tiên, cũng không uổng công bọn họ hết lòng hầu hạ nàng mấy ngày nay!
Không khí trong phòng cũng vì vậy mà trở nên vui sướng nhiệt liệt lên, xua tan không khí trầm thấp mấy ngày vừa qua.
Ngay tại không khí vui tươi như vậy, Đinh Đương bước vào, tóc búi hai búi tròn được cố định bằng hai cái trâm cài, một phụ nhân với gương mặt nghiêm túc đưa cái khay trên tay cho tiểu nha hoàn cầm rồi đi vào.
Vị phụ nhân này không phải ai khác mà chính là nhũ mẫu của Nhị gia Tề Thiếu Du, rất có thể diện trước mặt Tề phu nhân, hôm nay lại như diều gặp gió trong viện của Tề Thiếu Du, Cao ma ma.
Nhưng mà Cao ma ma có quan hệ mật thiết với Tề phu nhân, cho nên xưa nay cũng không thích Chu Quân Uyển, cũng chưa bao giờ bước chân vào phòng của nàng nửa bước. Không biết hôm nay ngọn gió nào lại đưa nàng ta tới đây?
Vì vậy Cẩn Tú cùng một đám nha hoàn, còn có cả Văn mụ mụ đứng đờ ra tại chỗ.
“Khụ khụ khụ......” Cao ma ma giả vờ ho khan mấy tiếng, ý muốn mọi người khôi phục lại tinh thần, Văn mụ mụ lập tức thể hiện khuôn mặt tươi cười, tiến lên nửa bước quỳ gối làm lễ với Cao ma ma: “Hôm nay Cao ma ma rảnh rỗi tới viện của chúng ta đi dạo sao?”
“Cao ma ma an khang!” Đám nha hoàn cũng rối rít hành lễ với Cao ma ma.
Cao ma ma đỡ Văn mụ mụ đứng lên, cũng gật đầu một cái với đám nha hoàn, lúc này mới tới giường của Thẩm Lương, quỳ gối hành lễ với nàng, cười nhạt nói: “Gia nghe tin Nhị phu nhân đã tỉnh, cho nên cố ý dặn dò phòng bếp nấu cho Nhị phu nhân một chén yến thượng hạng, ngài còn nói là bổ khí ích máu, kính xin Nhị phu nhân mau chóng ăn lúc còn đang nóng!” Sau khi Cao ma ma nói xong, tiểu nha hoàn bưng khay có đặt chén sứ tinh xảo tới, đưa tới trước mặt Thẩm Lương.
Tề Thiếu Du sai người nấu tổ yến cho nàng ăn? Nói như vậy, hắn đối xử với nàng, không, là đối xử với Chu Quân Uyển có mấy phần tình cảm là thật đúng không? Tim Thâm Lương đập hơi mạnh và loạn nhịp. Nhưng nếu hắn có tình cảm với nàng, vậy thì tại sao nàng bệnh lâu như thế cũng không thấy hắn đến thăm nàng dù chỉ một lần? Hắn phải biết nàng vừa bị Tề phu nhân độc ác hại nàng mất đi hài tử nhưng cũng là hài tử của hắn, mà đây cũng là hài tử đầu tiên, chẳng lẽ hắn không đau lòng, cũng không nghĩ tới thăm nàng, trấn an nàng sao?
Không tự chủ đưa mắt nhìn Văn mụ mụ mang theo ý tứ dò hỏi.
Lúc này, trong lòng Văn mụ mụ cũng xoay chuyển liên tục. Phải biết rằng lúc trước cũng bởi vì phòng bếp nấu thuốc dưỡng thai cho Nhị phu nhân mới hại nàng mất đi hài tử. Sau này Văn mụ mụ cũng không dám tùy tiện cho nàng ăn bất kỳ thứ gì phòng bếp đưa tới nữa. Trước khi cho Nhị phu nhân ăn, Văn mụ mụ đều phải nếm qua trước. Nhưng đây là tổ yến khó có được, lại ở trước mặt Cao ma ma, mà Văn mụ mụ chỉ là một nô tài, không dám không biết tôn ti trật tự mà nếm thử trước được.
Trong khi đang suy nghĩ lại nhận được ánh mắt dò hỏi của Thẩm Lương, Văn mụ mụ lại càng thêm căng thẳng, chỉ nghĩ nàng cũng giống như mình, sợ tổ yến này có bỏ thêm thứ gì vào đó…Văn mụ mụ không tiếp tục suy nghĩ nữa, hé ra khuôn mặt tươi cười, nói với Cao ma ma: “Tiểu nha hoàn mới đưa thuốc cho Nhị phu nhân, ta còn muốn đi lấy chút thức ăn để chút nữa Nhị phu nhân có thể ăn đấy, hay là Cao ma ma để chén yến này lại đây, đợi sau khi Nhị phu nhân uống thuốc xong, ta sẽ cho Nhị phu nhân ăn?”
Cao ma ma nghe vậy, khóe miệng mỉm cười, âm thầm cười lạnh, đúng là chủ tử nô tài giống nhau, đều là một dạng đầu óc suy nghĩ nông cạn. Cũng không nghĩ lại, nếu Phu nhân thật sự muốn mạng các nàng, cũng có trên dưới trăm loại biện pháp, sử dụng thủ đoạn này không phải để cho người ta nắm thóp sao? Nói đi nói lại, có trách cũng chỉ trách nàng ta quá ngu ngốc, lòng dạ mềm yếu, cũng không nhìn xem có xứng đáng với đối phương hay không, thật sự không làm cho người ta cảm kích!
Hắng giọng một cái, lập tức muốn châm biếm Thẩm Lương mấy câu.
Nhưng lại không ngờ Thẩm Lương lại mỉm cười mở miệng nói: “Kính xin ma ma trở về thay ta cám ơn Nhị gia đã thưởng, nói với ngài ấy đợi mấy ngày nữa thân thể ta tốt hơn, sẽ lập tức tự mình tới thỉnh an tạ ơn Nhị gia.” Nói xong lập tức nhận lấy chén sứ trong tay Cao ma ma, múc từng ngụm từng ngụm lên ăn.
Làm ăn mấy năm qua có chỗ tốt nhất, chính là học được cách nhìn mặt mà nói chuyện. Nàng chỉ cần nhìn Văn mụ mụ trong mắt thoáng hiện sự thấp thỏm cùng ánh mắt khinh thường của Cao ma ma, Thẩm Lương không khó đoán ra ý nghĩ trong lòng của hai người này.
Ý nghĩ của nàng và Cao ma ma cũng không sai biệt lắm, Tề phu nhân thân là đương gia chủ mẫu cao cao tại thượng tại Hầu phủ, muốn làm gì nàng, tuyệt đối là chuyện dễ như trở bàn tay, lại không cần làm những chuyện hại người trước mặt bao nhiêu người khác khiến bọn họ đều biết. Có thể thấy được chén yến này không có bỏ thứ gì trong đó. Vả lại nếu thật sự do Tề Thiếu Du phân phó đưa tới, nàng làm sao lại không làm hắn đẹp mặt, để sau này khi hắn biết, trong lòng thoải mái một chút? Dù sao hắn cũng là phu quân của nàng, là núi dựa sau này của nàng, là lợi thế để nàng báo thù sau này, cho nên cũng không thể đắc tội được!
Mắt thấy Thẩm Lương thật sự ăn tổ yến, vả lại sắc mặt bình tĩnh, mặt mày tươi cười, không chút nào hoài nghi. Thật sự khiến Cao ma ma rửa mắt mà nhìn, nhưng rất nhanh đã hiểu nhất định Thẩm Lương đã nhìn thấu tâm tư của mình, sau đó nhàn nhạt nói: “Sau khi lão nô trở về nhất định sẽ chuyển lời của Nhị phu nhân!” Sau đó yên tĩnh nhìn nàng ăn hết chén yến, chào một cái rồi lập tức lui ra ngoài.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Độc Thiếp Nắm Quyền
Chương 6: Tổ yến
Chương 6: Tổ yến