TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xấu Nữ Thành Hotboy
Chương 5: Tiết kiểm tra ''đẫm máu''

Tiết trời chuyển dần sang thu,ngoài trời đã hơi se lạnh,tôi đành quay vào nhà quàng thêm chiếc khăn len xanh lục.Xe moto cục cưng của tôi hỏng rồi,nên hôm nay đành cưỡi con xe Marin,lâu lắm chưa đạp xe khiến chân tôi hơi tê.Hôm nay,tôi khoác balo hình Hello Kitty màu hồng đi học,các bạn có thể nói tôi biến thái,đành chịu thôi,vì đây là sở thích riêng cá nhân,muốn đổi cũng không được.

Chợt có cơn gió mạnh thổi qua,khăn quàng cổ bị cuốn bay ra sau...Định quay xe lại,một hơi ấm từ đằng sau truyền đến qua tai khiến tôi hơi giật mình...

''Hù,xem ai kìa?Nay rảnh ha, đạp xa cơ đấy!!''Lại là con nhỏ bị tôi kéo đi hôm mới nhập học đây mà,ban đầu còn nghĩ đó là một nhỏ nhút nhát,ai dè lại là một kẻ biến thái,mặt dày hơn ''vạn lý trường thành '' ý chứ!!

Con bé chẳng nói chẳng rằng đã nhảy tót lên xe.Vì Marin thuộc kiểu xe địa hình, đương nhiên không có yên xe,Thông Minh từ lúc nào đã bám lên vai tôi,chân đặt ở 2 bên chống.Thật không ngờ, một động chạm nhỏ thôi cư nhiên khiến tôi có phản ứng,tôi nguyền rủa cái thứ đàn ông đang nổi cộm bên dưới,đành nói lảng:

''Nghịch ngợm gì đấy...xuống ngay cho tôi''

''Thế có muốn đây trả khăn cho không?Tài xế,im lặng và lái xe chở nữ vương đến trường mau,muahaha...''Đầu cô ta bị nhúng nước hay chập ở đâu chắc mà hôm nay phởn thế không biết,chợt nhớ ra sao mới tới đầu ngõ đã gặp cô ta thế này,đầu hơi nghiêng lại hỏi:

''Này,''ngu ngốc'' (Phong: Biệt danh chị ý đặt cho chị''Thông Minh '' đó =]]),nhà cô ở gần đây à? Sao tôi không thấy bao giờ??''

''Cậu thấy cổng nhà có cây hoa giấy không?Nhà tôi đó,hàng xóm nhà cậu luôn.Hôm trước tôi thấy cậu đi từ nhà ra,đang định gọi thì cậu phóng xe vèo cái qua luôn @@''Thanh âm vang lên có chút tức giận,lại có chút uỷ khuất,cứ như trách cứ tội tôi rất nặng vậy.

Thấy tôi không nói gì,Thông Minh lấy khăn quàng lại vào cổ tôi,ấm áo hơn hẳn.....

Đến trường,hai chúng tôi bị soi mói như sinh vật lạ không thuộc về hành tinh này vậy...Mọi người ai nấy đều chỉ chỏ,khẽ thì thầm,mà làm ơn lần sau thì thầm thì có tâm tý,đừng để nhân vật chính nghe thấy chứ!

''Này,con bé kia là ai mà được anh Phong chở nhỉ?''Nữ sinh A ghé đầu sát nữ sinh B nói

''Chả biết,nhìn con bé đó tôi đã thấy không ưa rồi,đứng cạnh anh Phong trông chả xứng chút nào luôn,thề!!''Nữ sinh B mặt to như cái mâm cũng bĩu môi dè bỉu.

''Oa, hay đó là bạn gái bí mật của anh ấy,lãng mạn như trong ngôn tình ý mày nhỉ?''Bí mật mà lại để các cô biết chắc?

''Không, tao không tin,anh ấy chỉ là vật để ngắm thôi.Tao không được ăn thì không ai được ăn''

Vân vân...mây mây...

Có mỗi chuyện chở hàng xóm đến trường mà cũng trở thành chuyện giật gân được cơ à,các cô nghĩ hay quá rồi đấy,mà dù có vậy thì đã sao.Tôi đây mới không thích con gái, tôi có bị les đâu, vớ vẩn...

Câu chuyện đáng lẽ sẽ kết thúc ở đó,nếu như không có tiếng hét thảm thiết như bị chọc tiết kêu lên:

''Ối dồi ôi chúng mày ơi, anh Phong đeo cặp Hello Kitty màu hường,lại đây mà xem''Đấy, tôi biết ngay mà, không thể nào sống yên ổn một phút một giây trong cái trường này được.Một khi bạn đã là nhân vật trung tâm, chỉ cần một thay đổi nhỏ cũng khiến bạn bị người ta soi mói, chỉ thiếu nước đem kính hiển vi ra soi đếm từng lỗ chân lông thôi -_-

''Nhìn anh ý cute quá,dễ thương......~~~''Phắc,đúng là người đẹp thì đeo gì mặc gì cũng được người ta khen...

''Bạn cũng thích Hello Kitty hả, mình cũng là fan cuồng của em ý nè, hay là...''Lại có nữ sinh ra bắt chuyện,vận đào hoa kiểu này tôi xin kiếu.

Thế mà vẫn có vài thằng con trai nhìn tôi với ánh mắt hằn học,nói oang oang:

''Ai đời con trai đi đeo cặp này, em ơi cặp này chỉ dành cho con gái thôi''Nói xong còn huýt sáo cười haha,tôi sôi máu định xông ra cho mỗi thằng một đấm thì một giọng nữ yêu kiều tách dòng người tiến lại chỗ tôi.Có vẻ cô ta luôn thích kiểu ''nhân vật chính luôn xuất hiện cuối cùng'' thì phải.

''Đứa nào nói anh Phong không nam tính...Ra đây xem nào''Rồi quay ra ôm lấy một cánh tay tôi khẽ lắc,khuôn mặt lộ ra vẻ khả ái:

''Anh Phong đừng chấp mấy người đó...Trong mắt em anh đẹp trai nhất,ngầu nhất nữa...''

Tôi hất tay Kiều Vy ra,cũng chẳng muốn so đo với bọn kia nữa,quay người định bước đi,xong lại quay người lại nói:

''Tôi thích thì tôi đeo thôi''.Gặp Kiều Vy ở đây tôi đã mất hứng rồi,tôi sẽ chẳng bao giờ quên những hành hạ cô ta dành cho tôi suốt 4 năm trước đâu,không bao giờ!!

Hằng năm, cứ đến cuối tháng 9, trường Bristen lại tổ chức đợt kiểm tra chung nhằm xếp hạng thứ hạng học sinh trong từng khối,ai không vượt qua mức điểm sàn sẽ phải kiểm tra lại.

Đương nhiên đối với tôi thì không sao cả,tôi làm 10 phút đã xong,nhưng còn cái cô ''Thông Minh'' thì đang ngồi cắn bút cả nửa tiết rồi.Thỉnh thoảng cô ta lấy ra một cái xúc xắc bằng tẩy,lúc lại vừa chỉ từng đáp án vừa lẩm bẩm câu gì đó,tôi nghe mang máng hình như là:

''Bác Hồ bảo cháu phải chọn câu này''Cô ta A một tiếng,rồi cặm cụi khoanh lấy khoanh để.

Thiên a,điểm bài kiểm tra của cô ta phụ thuộc vào mấy cái thứ chả có căn cứ này sao??Thông Minh không phải là học sinh lười học,bằng chứng là lúc nào cũng thấy cô ta cầm vài quyển sách giáo khoa cơ bản...Vậy tại sao cô ta vẫn dốt như vậy nhỉ???

Thôi,hãy hãy để con cứu vớt cái tên đần độn này,tôi ghi đáp án rồi ném lên bàn trên,mắt cô ta phóng điện nhanh như tia Laser,với tốc độ gần sánh bằng tốc độ ánh sáng, ''Ngu Ngốc'' chép lấy chép để rồi vội vàng thủ tiêu ''Phao''.Không biết vứt đi đâu,cô ta cuộn tròn tờ ''Phao''nuốt thẳng vào bụng nhìn cảnh này tôi chỉ còn nước đập đầu xuống bàn, đồ không có tương lai...-_-

Xong đoạn,Thông Minh hơi ngoảnh xuống,thì thầm nói cảm ơn.Thầy giáo tưởng chúng tôi trao đổi bài,nhanh chóng lao tới.Thấy ông nhìn về phía mông Tiểu Minh,trời ạ,một phần Băng Vệ Sinh khoảng 2cm lòi hẳn ra,tôi chỉ nghe ông thầy quát:

''Thông Minh, không ngờ trong giờ của tôi em cũng dám dùng phao,còn dám dấu ở nơi kín đao như vậy, tưởng tôi không phát hiện phỏng?''

Thông Minh nghe thầy nói vậy thì giật thót, cô nhớ rõ ràng mình đã nuốt nó vào bụng rồi mà, hay thầy có khả năng nhìn xuyên người a~~~

Để ngăn tình cản xấu nhất xảy ra, ''núi lửa phun trào'',trước khi thầy giơ tay định lôi''Phao'' kia ra,tôi chợt kêu:

''Thưa thầy, em đau đầu quá,có thể để bạn Thông Minh đưa em xuống phòng y tế không?''Thầy chủ nhiệm hơi chần chờ, song dù sao tôi cũng là học trò cưng của ổng, đành gật đầu:

''Nếu Thông Minh làm xong bài kiểm tra rồi thì có thể đưa bạn xuống''

Mấy đứa con gái trong lớp đã nhao nhao:

''Để em đưa Phong xuống ạ, em làm xong rồi''

''Em là lớp trưởng,để em đưa bạn ấy đi''Kiều Vy cũng có ý kiến.Bọn con trai quay ra trừng tôi, như thể hận người đau đầu không phải bọn họ vậy.

''Im lặng,,các cô tập trung làm bài hẳn hoi cho tôi''Thầy quát một hơi,cả lớp im như thóc,chỉ có thể nghe tiếng quạt trần thổi đìu hiu.

''Dạ, em làm xong rồi,giờ em nộp bài luôn''Thông Minh hoá ra đôi lúc cũng ''thông minh '' đấy chứ, tôi gật gù tán thưởng.

Đóng cửa, ra khỏi lớp cả tôi và Thông Minh thở phào một hơi.Tôi kéo tay cô ta chạy vào phồng vệ sinh nữ.

''Buông tay, cậu định làm gì đấy? Không phải muốn xuống phòng y tế sao,kéo tôi vô đây làm gì?Hay là có ý đò xấu??''Cô ta ôm ngực,ánh mắt ra vẻ cảnh giác...

Tôi khẽ hừ coi thường, cô tưởng hai cục thịt thừa trước ngực cô hấp dẫn lắm chắc, trước chị đây cũng có,là cỡ C đấy biết không...thoáng nhìn qua cũng biết cô ta nổi cỡ A là may,đồ tường thành di động,LCD tinh thể lỏng....

''Cô nhìn sau quần cô xem thấy cái gì...''

''Làm gì c...Á...Chết rồi...cậu quay ra chỗ khác...Biến thái...Dâm tặc, cút khỏi đây coi''Cô ta đóng sầm cửa lại,tôi đứng ngẩn tò te bên ngoài, cái này có được coi là làm ơn mắc oán không??

Đọc truyện chữ Full