“Ồn ào cái gì, điếc hết cả tai”
Một giọng bình thản từ trong đống đổ nát vang ra khiến cho tất cả mọi người đều dừng lại tiếng nói.
Chỉ thấy Đặng Dịch từ từ trong đống đổ nát đó đứng dậy, quần áo có chút rách nát nhưng mà trên cơ thể lại không hề có một chút vết thương nào..
Còn không để mọi người hiểu xem có chuyện gì thì Đặng Dịch lại nói tiếp:
“Cũng chỉ có vậy thôi sao? Gãi ngứa cho ta hả?”
Câu nói nhẹ nhàng, nhưng hắn dính một đòn đó như chả có chuyện gì xảy ra vậy, nhưng khi nó truyền đến tai mọi người trong võ trường thì chả khác gì trên trời đang nổi sấm chớp đùng đùng, đánh ngang tai bọn họn!!.
Gãi ngứa?? Một đòn của Võ Đế cường giả chỉ lại là gãi ngứa thôi ư?? Sao có thể chứ?
Huyết Chấn Thiên thì nhíu chặt mày hừ một tiếng:
“Hừ!! Sắp chết đến nơi rồi mà còn ra vẻ!! Ta sẽ cho ngươi biết sự cường đại thực sự của Võ Đế Cảnh giới là như thế nào”
Nói xong hắn không để ý gì nhiều mà thanh kiếm trên tay lại bốc lên từng đoàn lửa đen xì, ra một đòn vô cùng nhanh về phía Đặng Dịch.
“Hỏa Diễm Trùng Thiên”
Một kiếm kinh thiên chém tới, hỏa diễm ngút trời tạo thành vô số thanh kiếm đen lao về phía Đặng Dịch. Thấy tình cảnh này, Đặng Dịch cười lạnh một tiếng, quanh thân cũng tạo thành vô số tấm Huyết Khiên bảo vệ quanh thân thể mình.
“Keng...Keng....Keng....Ầm..Ầm!!”
Những thanh hắc kiếm đánh về phía những tấm khiên bảo vệ Đặng Dịch, tu vi chênh lệnh nên những tấm Huyết Khiên này cũng không chống đỡ được lâu, toàn bộ bị đánh tan nát...
“Hừ!! chống đỡ vô ích mà thôi” – Huyết Chấn Thiên cười lạnh một tiếng, gia tăng số lượng Hắc Kiếm, từng đoàn từng đoàn bay về phía Đặng Dịch.
Đặng Dịch thấy cảnh này, trong lòng hô không tốt vận dụng hết tốc lực tránh sang một bên.
“Oành!!”
Khi hắn vừa mới thoát được ra thì từng đoàn hắc kiếm đánh vào chỗ cũ của hắn khiến đất đá bay toán loạn, từng đoàn hỏa diễm tiêu tán đi để lộ ra một cái hố vô cùng sâu.
Đặng Dịch thấy vậy thì hít một ngụm khí lạnh, nếu như hắn không tránh thoát một đòn đấy thì chắc cũng mất mạng...
Huyết Chấn Thiên thấy một đòn của mình không trúng, liền gia tăng linh lực tấn công về phía Đặng Dịch, nhưng khi mà hắn còn không kịp ra đòn thì trong tay Đặng Dịch đã hóa ra một thanh huyết đao.
“Cuồng Bạo”
Cuồng bạo cấp 10, lập tức gia tăng 10 lần thuộc tính. Khí thế của Đặng Dịch gia tăng kinh khủng, liên tiếp lên mấy cái cảnh giới!!
Thấy vậy, Huyết Chấn Thiên ngẩn người, vội vàng ra tăng lực lượng để giết Đặng Dịch càng nhanh càng tốt!!.
Khi mà từng đoàn hắc kiếm lao tới chỉ còn cách Đặng Dịch năm mét thì đột nhiên Đặng Dịch biến mất khỏi vị trí, xuất hiện ngay trước mắt Huyết Chấn Thiên, một đao vung ra chém về phía hắn.
Huyết Chấn Thiên thấy vậy, lập tức thu hồi linh lực cố gắng tránh khỏi một đao này. Nhưng dù có nhanh đến mấy thì cũng không thể tránh được một đao vô cùng bất ngờ này!!
“Phập”
Một cách tay lìa người, máu tương phun ra như vòi nước, không để Huyết Chấn Thân kịp định thần, Đặng Dịch từ tay trái tích tụ ra một bàn tay của quỷ ra một quyền vô cùng mạnh về phía bụng của Huyết Chấn Thiên.
“Ầm.....Phụt!!”
Huyết Chấn Thiên bị một quyền đấm bay, miệng phun ra một ngụm máy tươi, cả thân hình nặng về đập vào một gốc cây khiến cho cái cây đó đổ ngả về phía sau.
Huyết Chấn Thiên, cố gặng gượng dậy, ôm cách tay phải bị chặt đứt sợ hãi nhìn về phía Đặng Dịch nói:
“Ngươi...ngươi vậy mà cũng là Võ Đế!!”
Tiếng nói vừa dứt, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh!! Hóa ra người ta cũng là Võ Đế cường giả nha, trông có vẻ còn mạnh hơn cả Huyết Chấn Thiên.
Đặng Dịch còn đang muốn nói gì đây thì hệ thống lại vang lên tiếng thông báo
“Ting”
“Thời gian 'Cuồng Bạo' kết thúc, thời gian”
Tiếng hệ thống vừa kết thúc thì khí thể trên ngươi Đằng Dịch từ từ tụt xuống chỉ còn Võ Hoàng Bát Trọng.
Đặng Dịch mặt lúc này đen thui, hắn còn đang muốn giả trang cái gì cường giả đâu, tu vi hiện tại còn không băng cả Huyết Sát, thật là con em nó khó chịu mà!!
Huyết Chân Thiên thấy khí thế của Đặng Dịch giảm đột ngột, đầu tiên là ngẩn người nhưng ngay sau đó cười lạnh oán độc nhìn về phía Đặng Dịch rống lên:
“Hóa ra là bí pháp gia tăng thực lực, Huyết Sát!! Giết hắn cho ta!!!”
Huyết Sát mặt lúc này tươi vô cùng. Huyết Chấn Thiên thì bị thương nặng, thực lực tất nhiên sẽ giảm sút, lúc đó hắn sẽ càng có tiếng nói hơn trong Huyết Nguyệt Tông, không phải sợ và nghe lệnh bất kì ai cả.
Còn về phía Đặng Dịch thì hắn không lo rồi, vi thường thường sau khi người ta dùng bí pháp tăng lên thực lực sẽ bị suy yếu ngay sau đó.
Hắn nhìn chằm chằm về phía Đặng Dịch nói:
“Ta hỏi ngươi, Huyết Đồ con ta ở đâu??”
Đặng Dịch nghe xong thì ban đầu là ngẩn ngươi, sau đó thì cười phá lên:
“Ta tưởng ngươi còn không thèm để ý đến sống chết của con mình đâu cơ, không ngờ ngươi cũng biết quan tâm đến hắn”
“Con ta ở đâu!!” - Huyết Sát lông mày nhíu chặt, rống lên.
Đúng lúc này, Huyết Chân Thiên lại nói:
“Huyết Sát, ngươi đang nói nhảm cái gì hả. Mau bắt hắn cho ta!!!!!!!”
Huyết Sát đang trong cơn giận, quay đầu nhìn về phía Huyết Chấn Thiên trầm giọng:
“Phế nhân, thì đừng có lên giọng với ta!!!”
Trong lời nói của hắn còn thả ra chút uy áp của Võ Hoàng Thập Trọng áp chế về phía Huyết Chấn Thiên.
“Phụt...”
Huyết Chấn Thiên lúc này mất một cánh tay, cả người bị trọng thương nặng, tu vi gần như bị phế thì làm sao có thể chịu đựng được. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, ngã quỵ ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Huyết Sát
“Ngươi.....”
“Ngươi cái gì mà ngươi, nể tình ngươi là sư phụ ta tạm tha cho ngươi cái mạng chó!! Sau khi giải quyết xong tên tiểu tử này thì sau đó chắc chắn là ngươi” – Huyết Sát rồng lên, ánh mắt vô tận oán độc nhìn về phía Huyết Chấn Thiên.
Hắn nhớ về thê tử của hắn lúc trước, chính tên súc sinh với cái mệnh danh 'sư phụ' này đã hại chết nàng!! Nhưng thực lực không đủ, hắn không thể làm gì khác được!! Hắn căm hận vô cùng, hiện tại cơ hội đã tới, sao hắn có thể bỏ qua được chứ.
Dằn mặt xong Huyết Chấn Thiên hắn nhìn về Đặng Dịch âm lãnh nói:
“Mau nói!! Con ta ở.....”
Nhưng còn hắn còn chưa kịp nói xong thì bị ngươi đứng đằng sau một chưởng toàn lực đánh bay đi.
“Ầm!” Cả thân hình va vào một cây cột đá, mồm ứ máu tươi.
Huyết Sát cố gắng đứng dậy, ánh mắt không thể nào tin được nhìn về phía người ra đòn, miệng lắp bắp nói:
“Các vị trưởng lão, ngươi....ngươi...”
Chỉ thấy lúc này đứng phía sau hắn tám vị trưởng lão thì có tới sáu người đã dường như biến thành giống y hệt Đặng Dịch.....
Thấy tỉnh cảnh này, lập tức toàn bộ đệ tử Huyết Nguyệt Tông đều ngẩn ngơ rồi, chuyện này là như thế nào nha!!!
Hai vị trưởng lão còn lại cũng ngẩn người, họ không thể tưởng tượng được những sư huynh đệ thường ngày của họ lại là người của thế lực khác.
Tam trưởng lão mặt không thể tin tưởng nhìn về phía Đại trưởng lão mà nói:
“Đại ca, sao người lại...”
Vị kia đại trưởng lão thấy vậy cũng cười khổ, lắc đầu ra hiệu cho Tam trưởng lão đừng nói gì nữa.
Sự thực thì Đại trưởng lão bị ép vào tình cảnh này cũng là bất đắc dĩ chứ thực sự hắn cũng không muốn. Vừa không thể tự sát, muốn phản kháng thì lại bị một nguồn sức mạnh tra tấn đến sống dở chết dở. Khi mà hắn muốn nói chuyện này cho tông chủ thì nào ngờ người nhà của hắn đã bị Trường Kỳ cho người khống chế lại.
Sau đó hắn đành lòng phải phối hợp với Trường Kỳ và bắt các vị trưởng lão còn lại. Nhưng vì tình thương huynh đệ hắn đã cầu xin tha cho Tam trưởng lão và Lục trưởng lão, không muốn họ cũng bị ép buộc theo....
“Được rồi, được rồi mặc dù không cần bọn ngươi giúp đỡ ta cũng có thể đánh được hắn, nhưng thế này cũng được, đỡ tốn thời gian”
Đặng Dịch tiền lên phía trước, lạnh nhạt nhìn về phía mấy người trưởng lão, từ từ nói. Mặc dù năm xưa trong lúc vây công dịch nhất cũng có mấy người này, nhưng bọn họ cũng không có nói gì nhiều mà chỉ làm theo lệnh của Huyết Sát và Huyết Chấn Thiên mà thôi, Đặng Dịch cũng không thèm so đo với họ.
“Thuộc hạ tham kiến thiếu chủ”
Đúng lúc này, từ trong đám đệ tử bay ra một người, đến trước mặt Đặng Dịch cúi ra mắt. Người này không ai khác chính là Trường Kỳ, lúc này hắn cũng đang ở trong trạng thái Huyết Thể, khí túc vô cùng uy mãnh!!
Suốt một tháng qua nhờ vào thiên phú tuyệt thế của Huyết Nô, tốn rất nhiều Linh Thạch và Linh Đan, Trường Kỳ đã thăng tiến lên mấy cái cảnh giới, khi huyễn hóa Huyết Thể, tu vi tăng lên tận Võ Đế Tam Trọng !!!
Ngay sau đó, còn không kịp để mọi người hiểu vấn đề gì thì hơn một ngàn đệ tử của Huyết Nguyệt Tông đứng ra phía trước, cúi đầu đồng thanh hô:
“Tham kiến thiếu chủ”
Tiếng hô vang vọng thiên địa, chấn động toàn bộ Huyết Nguyệt Tông khiến cho tất cả mọi người huyết khí đầu sôi trào.
Đặng Dịch thật sự cũng bất ngờ, suốt một tháng qua hắn cũng không kiểm tra danh sách nô bộc mà chỉ tùy tiện để cho Trường Kỳ xử lý...
Huyết Chấn Thiên và Huyết Sát thấy tình cảnh này thì mặt đớ ra, không thể tin tưởng được nhìn về phía những người này, mặc dù cũng chỉ có hơn một ngàn người nhưng mà hầu hết những người này đều là đệ tử thiên tài của bản tông, đặt vào tuyệt đối bồi dưỡng!!
Đặng Dịch nhìn lướt qua một lúc thì gật đầu hài lòng, hơi hào hứng ra lệnh:
“Tốt!! Tất cả nghe lệnh, lập tức phong tỏa toàn bộ Huyết Nguyệt Tông. Không được để kể cả một con ruồi lọt ra ngoài!! Kẻ nào phản kháng muốn trốn...”
Nói đến đây, giọng hắn lạnh xuống, băng lãnh nhìn toàn trường một lượt nói:
“Giết.”
Nghe xong lời này của Đặng Dịch, một số kẻ định nhân cơ hội chuồn đi lập tức dừng bước, run rẩy đứng nguyên tại trận..
Một ngàn tên đệ tử này cũng không nhịn được run một trận, sau đó đồng thanh hô:
“Rõ!!!”
Tiếng hô vang vọng thiên địa, chấn áp tất cả mọi người....
Huyết Sát lúc này sắc mặt trắng bệnh, nhín hết các vị trưởng lão, nhìn những đệ từ vừa rời đi, nhìn về Trường Kỳ rống lên:
“Trường Kỳ, rốt cuộc ngươi đã làm cái gì!!!!”
Trường Kỳ lúc này chả còn cái gì gọi là kính trọng cả, căm hận nhìn về phía Huyết Sát nói:
“Hừ!! Huyết Sát, ngươi không ngờ rằng ngươi cũng có ngày hôm nay chứ. Năm đó không phải vì thằng con chó mà của ngươi thì đứa con gái ngoan của ta lại có thể trở thành phế nhân đây!! Nó rõ ràng là một thiên tài!! Là một tuyệt thế thiên tài!!!!”
“Ngươi....” - Huyết Sát chỉ tay về phái Trường Kỳ đang định nói gì thì chỉ nghe 'Tét' một tiếng.
Huyết Sát đã bị Trường Kỳ tát cho một cái, trên mặt còn hiện rõ cả hình bàn tay..
“Ngươi cái gì mà ngươi!! Ngươi cũng đừng có bất ngờ, gây họa thì cũng có ngày gặp báo ứng!!!”
“....” - Huyết Sát lúc này mặt ngẩn ngơ nhìn về phía Trường Kỳ...
Hắn lại nhớ năm năm trước, Trường Kỳ lúc đó có một đứa con gái tên Trường Vân San đẹp tựa thiên tiên khiến cho toàn bộ nam đệ tử say đắm, không chỉ có vậy nàng còn lạ một thiên tài trăm năm khó gặp nên càng được mọi người trong tôn yêu thích hơn....
Nhưng mà thằng nghịch tử Huyết Đồ của hắn lại vô pháp vô thiên, quyết đoạt bằng được nàng, dùng đến cả thủ đoạn hạ lưu bỉ ổi. Rơi vào mức đừng cùng, Vân San đành phải rạch mặt, nhẩy lầu tự vẫn để tránh khỏi tình cảnh bị làm nhục....
Nàng mặc dù sau đó không có chết nhưng về sau cũng thành phế nhân xấu xí chịu mọi sự rè bỉu của mọi người..... Trường Kỳ biết chuyện, quá uất ức đến tố cáo hắn nhưng cũng vì bảo vệ con trai nên hắn đã nói đấy đều là vu khống, đánh trọng thương Trường Kỳ và đuổi hai người họ ra khỏi nội viện....
Nghĩ tới đây, Huyết Sát không nhịn được lướt qua Huyết Chấn Thiên một chút, sự kiện này làm hắn nhớ đến người vợ của hắn..... Nhắm mắt thở dài một tiếng, nói:
“Nếu đã như vậy thì”
Nói đến đây, ánh mắt hắn trở nên ác liệt:
“Các ngươi đều đi chết đi!!!”
Hắn vận dụng linh khí trong cơ thể đến một trạng thái vô cùng hỗn loạn, vừa đạt đến cực hạn, hắn lẩm bẩm:
“Tự bạo!”
Củ Hành Thần Bí – Tks all!!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Hệ Thống
Chương 30: Chiến Huyết Chấn Thiên – Huyết Nô lên sàn!!
Chương 30: Chiến Huyết Chấn Thiên – Huyết Nô lên sàn!!