...
Lời của Trấn Thiên vừa nói thì nhóm người đang trốn ở trong bụi có chút giật mình... Có vẻ như bọn chúng đã bị phát hiện rồi.....
“Đại ca, chúng ta....” - Một người nói nhỏ....
“Được rồi, quan sát tình hình cái đã....” - Người được gọi là đại khoát tay, nằm sấp xuống quan sát tình cảnh chiến đấu trước mắt.....
...
Chỉ thấy Trấn Thiên cầm lên thanh kiếm xong tay, từ từ đi tới, không hề có một chút sợ hãi nào mặc dù đối phương có tận mười người, mà trong khi hắn chỉ có một mình...
Chiến đấu cũng chả có gì là ác liệt lắm. Đối phương mặc dù có tận 10 người nhưng người có Tu Vi cao nhất cũng chỉ là Võ Sư Thất Trọng cảnh giới mà thôi....
Trấn Thiên dưới sự bảo hộ của áo choàng thì mỗi khi bị chém trúng đều không bị thương một chút nào, và với sự sắc bén của thanh kiếm trên tay, Trấn Thiên chỉ cần vung ra một cái là y rằng có người bị chém ra làm hai....
Cảnh tượng này lập tức làm cho nhóm người trong bụi trở nên giật mình có phần lo lắng hơn trước...
Chỉ trong vài phút đồng hồ, Trấn Thiên đã giết toàn bộ người của đối phương, sau đó hắn lập tức quăng ánh mắt về phía tên tiểu nhị đang sợ hãi ngồi bệt dưới đất kia...
Tên tiểu nhị thấy Trấn Thiên nhìn bản thân, sau đó cầm thanh kiếm đen nhanh kia từ từ đi về phía mình thì càng hoảng sợ vô cùng... Hắn lập tức không suy nghĩ nhiều dập đầu nói:
“Đại...Đại ca....Cầu xin công tử tha cho tính mạng của tiểu nhân.... Tất cả chỉ vì kế mưu sinh mà thôi!! Ở nhà ta còn mẹ già trên 80 tuổi, con nhỏ và người vợ yêu dấu ở nhà!! Cầu xin người tha cho ta... Nếu như ta chết đi thì thực sự không biết bọn họ sẽ sống ra sao.....”
Trấn Thiên đang giơ thanh kiếm lên, chuẩn bị chém chết tên tiểu nhị này thì lập tức bị câu nói này trấn trụ.... Lưỡng lự không xuống tay...
“Giết!!”
Đúng lúc này trong đầu Trấn Thiên đột nhiên vang lên tiếng khàn khàn, khá âm lãnh..... Nghe thấy tiếng nói này, Trấn Thiên lập tức ngẩn người ra, tiếng nói này không của ai khác mà chính là của Đặng Dịch, bởi vì bản tôn và phân thân có thể câu thông với nhau nên Trấn Thiên cũng không có gì là bất ngờ... Điều làm hắn cảm thấy bât ngờ là có vẻ như sau nhiều ngày chém giết trong Rừng Tinh Túy thì Đặng Dịch đã có vẻ trở nên Huyết Tính hơn khá nhiều... Không biết sau một thời gian nữa gặp lại Đặng Dịch sẽ ra sao.....
Thở dài một hơi, Trấn Thiên lập tức không suy nghĩ nhiều, một kiếm vung xuống, 'Cổ ơi đầu đi nhé....'.....Lời của Đặng Dịch, Trấn Thiên không muốn làm trái... Với lại tên tiểu nhị này là chính mình chuốc lấy... Không thể trách được ai . Chỉ có thể trách bản thân hắn ngu ngốc mà thôi....
Nhìn lướt qua một nhóm 10 người trong giây lát đã bị mình giết chết thì Trấn Thiên không nhịn được thở dài một hơi... Thật không ngờ sau khi hắn tách ra khỏi Đặng Dịch thì lần đầu tiên giết người đã giết nhiều như vậy.... Nhưng hắn cũng chỉ thở dài một cái mà thôi chứ không hề để trong lòng... Con đường tu luyện trở thành cường giả thì thực sự có quá nhiều trắc trở, có lẽ về sau hắn còn phải giết nhiều người hơn nữa... Chứ không phải chỉ có chục người như bây giờ....
“Bốp...bốp...bốp...” - Trong lúc Trấn Thiên còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì đột nhiên ba tiếng vỗ tay đột nhiên vang lên khiến cho hắn hơi ngẩn người một chút...
Lập tức quay về hướng phát ra tiếng vô tay thì Trấn Thiên chỉ thấy lúc này từ trong bụi cây đi ra một nhóm tầm 6 người.... Số lượng có vẻ ít hơn lúc nãy... Nhưng mà theo như quan sát của hắn thì thực lực của nhóm người này hơn bọn cướp vừa rồi rất nhiều!!!!
Trấn Thiên hai mắt chàm chằm quan sát bọn họ thì bọn họ cũng chằm chằm nhìn Trấn Thiên, xem người thanh niên này có gì đặc biệt mà có người lại đi thuê bọn hắn trừ khử....
Một người đàn ông cao lớn tiến lên phía trước cười cười nói:
“Vị này tiểu huynh đệ, màn trình diễn thực sự quá suất sắc.... Chỉ trong chốc lát đã giết hơn mười người....”
Còn không đợi Trấn Thiên trả lời thì người này lập tức hơi hơi thay đổi giọng, âm lãnh nói:
“Nhưng hình như ngươi lấy việc giết vài tên Võ Sư nhỏ nhoi ra uy hiếp nhóm Lục Long chúng ta thì có vẻ...... còn hơi thiêu thiếu....”
...
Trên câu cổ thụ ở phía xa, La Vưu Thánh vừa nghe đến hai chứ “Lục Long” thì lập tức nhíu chặt mày lại.
Cái nhóm Lục Long này hắn cũng đã có nghe qua... Một trong những băng nhóm khét tiếng ở Hỗn Loạn Khu này. Mặc dù thanh viên của nhóm chỉ có 6 người, không có vài trăm, vài nghìn người như các nhóm khác nhưng trong nhóm Lục Long này thì ai ai cũng đều có một thân tu vi khá cao.... Nghe nói tên mạnh nhất của nhóm cũng đã là Linh Sư Cấp 7, hoàn toàn có thể xin vào Thiên Linh Học Viện để chuyển lên Trung Cấp ở Trung Thiên Vực đi học....
Nhưng mà có điều nhóm Lục Long này lại chính là 6 anh em ruột, người Linh Sư Thất Cấp kia lại không hề vì vinh hoa của mình mà bỏ mặc anh em ruột, luôn ở lại bảo vệ và giúp đỡ mọi người tu luyện, tất cả cùng nhau tiến lên phía trước..... Và nhóm người Lục Long này làm việc rất có quy củ... Không giết người tốt, không hại người vô tội... Bọn hắn chỉ nhằm vào kẻ ác mà thôi... Điều này làm cho người trong Hỗn Loạn Khu đối với nhóm Lục Long này cũng có chút hảo cảm...
Nghe nói trước đây nhóm Lục Long thực chất không phải Lục mà là Thất.... Nhưng vì có một người phản bội sáu người còn lại, khi đạt tới Linh Sư Cấp 7 đã rời đi, lên trên Trung Thiên Vực... Bỏ lại 6 người bọn họ.....
...
Trấn Thiên nhíu chặt mày nhìn bọn họ một chút, mặc dù hắn không có đan điền, không thể tích lũy linh khí vào trong đan điền nhưng mà Trấn Thiên hắn vẫn hơi hơi cảm nhận được... Linh khí dao động trên sáu người này khá là khác biệt, có tới 4 người là Linh Sư và chỉ có hai người là Võ Giả...... Trấn Thiên cũng chỉ ước chừng được bọn họ có tu vi tầm Linh Sư Cấp 5 Cấp 6 gì đó, không thể nào đoán chuẩn xác được!!
“Các ngươi đến để lấy mạng ta?” - Trấn Thiên cũng không dài dòng, lập tức vào thẳng chủ đề....
“Đúng vậy, có người thuê chúng ta lấy mạng của ngươi....” - Tên đàn ông cao lớn lúc nãy lập tức trả lời Trấn Thiên, không lằng nhằng một chút nào...
Trấn Thiên nghe vậy lập tức cau mày lại, nói:
“Ai?”
“Làm trong nghề này thì điều quan trọng nhất là không được để tiết lộ thân phận của người thuê....” - Ngươi kia vẫn một mặt lạnh lùng, không có một chút cảm xúc nào trả lời....
Trấn Thiên nghe vậy thì cũng không hỏi nhiều, lập tức nắm chặt thanh kiếm trên tay, nhìn chằm chằm người đàn ông kia, nhàn nhạt nói:
“Được rồi, vậy ta sẽ tự mình tìm hiểu.....”
Vừa dứt lời, không còn để sáu người Lục Long kịp phản ứng thì Trấn Thiên lập tức biến mất tại chỗ......
★ ★
★ ★
ღCủ Hành Thần Bíღ
ღTks Allღ
25✫ 9✫ 2016
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Hệ Thống
Chương 88: Lục long (1)
Chương 88: Lục long (1)