Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu
Cơ Khinh Hoa thừa dịp Thanh Linh không chú ý đã đưa vòng tay cho Hách Liên Dực.
Hai người này mới quen biết nhau bao nhiêu ngày mà đã tín nhiệm nhay như vậy?
Thanh Linh vẫn chưa buông tay Cơ Khinh Hoa ra, ánh mắt nàng ta có chút bất thiện, hỏi tiếp: “Đại Công chúa, Thanh Linh thật sự rất hiếu kì, nguyên nhân nào khiến ngươi phải giết Đại Hoàng tử?”
Cơ Nguyên bị đập trúng ót, nàng quay trở lại tìm vòng tay, đây là hai việc mà Cơ Khinh Hoa không ngờ đến nhất.
“Thanh Linh biểu muội đừng tự ý xen vào việc của người khác.” Cơ Khinh Hoa khinh thường trả lời nàng.
Thanh Linh lại mơ hồ cảm thấy việc Cơ Nguyên chết ở Nam Hạ không đơn giản như mặt ngoài.
“Còn không mau thả bổn công chúa!” Cơ Khinh Hoa lạnh nhạt nói.
Vẻ mặt Thanh Linh vẫn cứ thảnh thơi như thế: “Đại Công chúa, tất cả chỉ là hiểu lầm phải không?”
Cơ Khinh Hoa hiểu nàng có ý gì, lớn tiếng nói: “Bổn Công chúa vì chứng kiến Hoàng huynh gặp chuyện không may, nhất thời xúc động hiểu làm biểu muội Thanh Linh, hiện tại biểu muội đã giải thích rõ ràng với bổn công chúa, việc Hoàng huynh qua đời không liên quan đến biểu muội Thanh Linh.”
Nàng lớn tiếng nói là muốn những người khác đều có thể nghe được, Cơ Nguyên chết không liên quan gì đến Thanh Linh, Thanh Linh vô tội.
Thanh Linh lấy đoản kiếm từ tay Đại Công chúa, cười nói: “Biện luận của Đại biểu tỷ thật khiến Thanh Linh phải bội phục.” Đồng thời khai giải huyệt đạo trên người Cơ Khinh Hoa.
Cơ Khinh Hoa lạnh lùng cười một tiếng, đôi mắt nhìn nàng thập phần trào phùng.
Lãnh Ngưng trúng Nhuyễn cốt, Lãnh Ly đã đưa nàng rời khỏi Phong Yên sơn, trở về Lãnh Vương phủ. (MTLTH.dđlqđ)
Thanh Linh cầm giải dược Nhuyễn cốt đến Vương phủ đưa cho Lãnh Ngưng, Lãnh Ngưng dùng giải dược, một canh giờ sau, thân thể mới chậm rãi hồi phục.
“Sau khi muội quay trở lại tìm vòng tay có chuyện gì xảy ra chứ?” Lãnh Ngưng nắm tay Thanh Linh, vẻ mặt lo lắng hỏi: “Đều tại ta không thể khuyên ca ca trở lại với muội.” Nàng ảo não nói.
Thanh Linh cười nhẹ: “Không sao, nào có xảy ra chuyện lớn gì chứ. Nếu có muội cũng không thể xuất hiện ở đây mà cứu tỷ.”
Thanh Linh đơn giản nói cho nàng biết, Cơ Nguyên không may vấp chân ngã đập đầu vào tảng đá mà chết, không liên quan đến nàng, khuyên nàng chớ nên lo lắng.
“May mắn lúc đó muội kịp thời chạy đến cứu ta, nếu không…” Lãnh Ngưng cứ nghĩ đến việc Thanh Linh không thể nhanh chóng chạy đến, bản thân bị Cơ Nguyên làm nhục, trong lòng mãnh liệt cảm thấy chán chét, còn có sợ hãi.
Thanh Linh đột nhiên ngửi thấy mùi hương, tâm thần chấn động. Mùi hương này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, nhưng lại nhắc nhở nàng ngọn nguồn ác mộng của nàng từ nó mà hình thành.
Nếu như nàng không đoán sai, mùi hương này tên gọi ‘Mị thế’.
“Quận chúa, Diệp Nhị tiểu thư.” Nhất đẳng thị nữ bên người Lãnh Ngưng đi tới, nàng càng đến gần, mùi hương này lại càng nồng đậm: “Diệp Nhị tiểu thư, Thế tử nói vật này tặng ngài, cảm tạ ngài liều mình đến cứu Quận chúa.”
“Ca ca cũng thật là, cảm ơn cũng không tự mình nói.” Lãnh Ngưng bất mãn lầm bầm.
Thanh Linh tiếp nhận túi thơm, đè xuống nội tâm đã sớm không còn bình tĩnh: “Hiện tại Thế tử đang ở đâu?”
Thị nữ nói một địa điểm, Thanh Linh đề nghị thị nữ dẫn đường. Thị nữ dưới sự đồng ý của Lãnh Ngưng, tự mình đưa Thanh Linh đi tìm Lãnh Ly.
Thanh Linh đi trên con đường rải sỏi, tay cầm chặt túi thơm.
Trước kia Lãnh Ly đã từng nói Mị hoa đã tuyệt tích, thế gian đã không còn Mị thế. Khi nàng ở trong Phù Liên cung đã nhìn thấy Mị hoa bừng bừng sức sống, hắn đưa nàng túi hương này, đích xác là hái từ đó.
Lãnh Ly có ý lừa gạt nàng?
Lãnh Ly đang ở trong đình nhàn nhã pha trà, nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu nhìn thấy Thanh Linh đang đi đến.
“Có việc?” Hắn lạnh nhạt hỏi.
Thanh Linh chậm rãi cười: “Thanh Linh tới cảm tạ Thế tử tặng túi thơm.”
“Ngươi cứu tiểu Ngưng, túi thơm này xem như tạ lễ.”
Thanh Linh đưa túi thơm lên mũi ngửi: “Mùi hương này Thanh Linh rất thích, Thế tử có thể nói cho ta biết đây là hương gì không?”
“Mị thế.”
“Thanh Linh còn nhớ trước đây Thế tử đã từng nối Mị hoa đã tuyệt tích, thế gian đã không còn Mị thế, làm thế nào Thế tử lại có thể làm ra túi thơm này?” Nàng vuốt vuốt hoan văn trên túi thơm, hỏi hắn.
“Đã quên.”
“Quên cái gì?” Là quên lời hắn từng nói với nàng, hay quên thế gian còn có Mị thế, hay còn quên cái gì khác? Thanh Linh âm thầm buồn bực, hắn nói thêm mấy từ nữa thì chết à? Nói chuyện chẳng hiểu gì cả.
“Ngươi thật lắm chuyện.” Lãnh Ly hờ hững nói, không hề nhìn Thanh Linh, chỉ loay hoay với trà cụ của bản thân.
Khóe môi Thanh Linh giật giật, còn muốn nói thêm cái gì đó, lãnh Ly đã nhàn nhạt mở miệng: “Người đâu? Tiễn khách!”
“Nhị tiểu thư, mời.” Thị nữ cung kinh nói với nàng.
Thanh Linh tự động bỏ qua lời thỉnh cầu nàng rời đi của thị nữ: “Ta coi như đã cứu Quận chúa trong lúc nguy nan, Thế tử là huynh trưởng của Quận chúa nhưng lại chỉ tặng túi thơm làm lễ vật, ta cảm thấy không đủ thành ý. Khụ khụ, đường nhiên không phải ta tham lam, mà là do ngươi quá keo kiệt.” (MTLTH.dđlqđ)
Bởi vì nguyên nhân nằm trên người Liên phi nương nương, giá trị của Mị thế sớm đã trở nên xa xỉ, Thanh Linh nói như vậy coi là như là loại được tiện nghi rồi còn khoe mẽ.
Khóe miệng Lãnh Ly khẽ co rút: “Ngươi muốn lấy cái gì?”
“Ta muốn biết quan hệ Liên phi cùng Mị thế, khụ, còn có Nguyên Ung Đế, hoặc những chuyện khác của nhiều năm về trước.”
Lãnh Ly trầm mặc một lát, lúc Thanh Linh cho rằng hắn sẽ không nói, hắn lại mở miệng.
Mị thế là loại hương duy nhất khi Liên phi còn sống sử dụng, nguyên liệu để điều chế ra Mị thế chỉ có Mị hoa.
Mị hoa từng là Bạch tộc tình hoa, là tất cả của Bạch tộc.
Liên phi là người Bạch tộc, là điều chế sư, Mị thế chính là hương do Liên phi điều chế ra.
Lúc Bạch tộc bị diệt, Mị hoa phần lớn bị hư hại. Sau đó có người muốn chuyển dời Mị hoa trồng ở nơi khác, cũng rất khó sống, dần dà, Mị hoa ita dần, có xu hướng tuyệt tích.
“Hoàng Thượng tại sao phải diệt Bạch tộc.” Thanh Linh tò mò hỏi, Liêm phi là người của Bạch tộc, Nguyên Ung Đế sủng ái Liên phi như vậy, sao lại cam lòng giết chết tộc nhân của nàng?
Thư Nghiễn đã nói với Thanh Linh, rất khó có thể tra ra chuyện Bạch tộc bị diệt, tựa như có người đang cố gắng che giấu cái gì đó.
Lãnh Ly nhàn nhàn nhạt nhìn Thanh Linh một cái, sau đó mới nói.
Spoi: Chương sau sẽ là drama yêu hận tình thù của Nguyên Ung Đế và Liên phi nương nương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê
Chương 138-10: Nhỡ chàng chiều ta thành hư thì sao? 10
Chương 138-10: Nhỡ chàng chiều ta thành hư thì sao? 10