Lạc U tham dự bữa tiệc từ thiện, trực tiếp xuất phát từ trường quay, trước khi đi bắt gặp Cố Cách vừa đúng lúc trở về, thuận tiện cũng dẫn theo Cố Cách làm bạn trai, Lý Hoành Vũ hơi lớn tuổi so với cô, diện mạo Tiêu Tiêu quá đáng yêu không có lực sát thương, Cố Cách anh tuấn chững chạc, làm bạn trai của cô cũng có thể ngăn cản không ít con ruồi, nên Lạc U cũng tiện dùng.
"Tiểu U, làm bạn trai của cô thật là có áp lực." Hai người mới vừa tiến vào đại sảnh bữa tiệc, liền hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người, mặc dù đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng Cố Cách vẫn có chút bất đắc dĩ nói với Lạc U.
"Rất nhiều người đang nhìn anh kìa, phương năm giờ có một vị phu nhân, ánh mắt nhìn anh như là muốn nuốt chửng vậy, anh chắc chắn bà ấy không phải người hâm mộ của anh sao?" Lạc U không chịu yếu thế phản bác, mặc dù danh tiếng của Cố Cách không bằng cô, nhưng về sức hút với phái nữ, thì mạnh hơn rất nhiều so với cô.
"Không có đâu, tôi chỉ đơn giản xuất hiện cùng cô mà thôi, không muốn tạo scandal nữa đâu, mấy ngày nay bị các đồng chí phóng viên đuổi theo rất mệt mỏi." Cố Cách lắc đầu, xin thứ lỗi cho kẻ bất tài như anh ta, bây giờ anh ta có hơi sợ, vào nghề đã nhiều năm nay, lực sát thương của các tin đồn vô căn cứ kia anh ta hiểu rất rõ, anh ta cũng không muốn đi dự tiệc một chút lại bị lên trang đầu, để cho anh ta nghỉ ngơi một vài ngày đi chứ.
Chẳng qua không phải Cố Cách cầu nguyện như vậy là được, các phóng viên vừa thấy hai người xuất hiện, vội vàng ấn nút chụp ảnh liên tục, lách tách lách tách chụp lại tất cả khoảnh khắc hai người tiến vào.
"Tiểu U, cô đoán xem ngày mai chúng ta có được lên trang đầu không?" Cố Cách nhìn phóng viên cách đó không xa, thầm nghĩ mình thật ngu ngốc, anh ta sớm nghĩ tới trường hợp như bây giờ tuyệt đối sẽ không thiếu phóng viên.
"Lên trang đầu cũng không sao......" Lạc U còn chưa nói hết, chẳng qua Cố Cách bổ sung giúp cô rất nhanh, "Chỉ sợ bọn họ viết tin đồn nhảm về hai chúng ta, đến lúc đó mọi người lại cho rằng tôi là loại người nam nữ đều xơi? Chậc chậc, hy vọng đám phóng viên này đừng đánh giá tôi cao như vậy."
Cố Cách vừa nói vừa lắc đầu, tỏ vẻ cảm khái lại bất đắc dĩ, anh ta không sợ, cũng không lo lắng, cho dù phóng viên có viết nhăng viết cuội về anh ta, Cố Cách cũng không để ý, quan hệ giữa anh ta và Diêu Tuấn Bân cũng bị phơi bày ra ngoài, còn cái gì có thể kích thích anh ta nữa.
Chẳng qua nếu giới truyền thông dám viết linh tinh chuyện giữa anh ta và Lạc U, như vậy anh ta sẽ rất bội phục bọn họ, Lạc U không phải anh ta, cô có hẳn một biệt danh là sát thủ truyền thông, nên hầu như không có phóng viên dám đắc tội Lạc U, anh ta cũng thật sự không hy vọng giới truyền thông viết linh tinh, anh ta không dám so bì với Lạc U, nếu như đưa tin đồn nhảm, đoán chừng anh ta còn có thể bị người hâm mộ của Lạc U phun nước miếng cho chết đuối mất.
Cố Cách suy nghĩ đến hậu quả, sắc mặt cũng có chút thay đổi.
"Nghĩ gì thế? Sẽ không có phóng viên nào dám viết linh tinh đâu, trừ phi là không muốn giữ lại công việc nữa." Đương nhiên Lạc U cũng không hy vọng có tin đồn nhảm gì truyền ra ngoài, lỡ như mọi người lại nói cô chiếm đoạt người đàn ông của người khác, như vậy rất mất mặt.
Mặc dù Lạc U không thường xuyên tham gia những bữa tiệc như thế này, nhưng cô vẫn khá có tiếng tăm, ít nhất 99% những người ở đây đều biết cô là ai, mà hơn 90% người trong số đó, đều biết rất rõ thân phận của Lạc U, Lạc U và bạn cô cùng hùn vốn đầu tư mở một công ty châu báu, nhân dân cả nước đều biết, nhất là lúc trước Lạc U còn đáp lại sự yêu mến của người hâm mộ, nên tự tay thiết kế một số mẫu trang sức bằng bạc bán ra thị trường, chuyện này càng gây được nhiều sự chú ý hơn, công ty châu báu U Bảo hiện giờ rất có danh tiếng.
Lạc U lấy thân phận là nghệ sĩ hay người phụ trách của công ty châu báu, tham sự những hoạt động như vậy, đều vô cùng bình thường, người của ban tổ chức vội vàng chào đón, nhiệt tình tiếp đãi Lạc U và Cố Cách, sắp xếp vị trí ngồi cho hai người, những người ngồi cùng bọn họ, đều là những nhân vật vô cùng nổi tiếng của thành phố Bắc Kinh, tài sản của mỗi người bọn họ đều có trị giá từ chín con số trở lên.
Mà ở cách bọn họ không xa, Cố Cách có chút kinh ngạc nhìn một người vô cùng quen thuộc, đối phương cũng đang nhìn bọn họ, ánh mắt không vui.
"Trùng hợp như thế." Lạc U nói, cô nhìn theo ánh mắt Cố Cách, cũng phát hiện ra Diêu Tuấn Bân, dĩ nhiên còn có một vị mỹ nữ ngồi bên cạnh Diêu Tuấn Bân, hình như cũng là người của làng giải trí, nhưng cô không nhớ tên, phải nói là hoàn toàn không biết cô ta là ai.
"Đúng vậy, thật trùng hợp, anh ta nói phải tham gia một hoạt động, thì ra là cái này." Cố Cách bình tĩnh ngồi xuống, lúc nói chuyện cũng thu hồi tầm mắt của mình, trường hợp hiện tại không thích hợp nhận thân nhân.
Lạc U không nói gì thêm, quan hệ của bọn họ cứ để bọn họ tự xử lý, bất kể cuộc gặp mặt hôm nay dẫn đến chuyện gì, đều không liên quan tới cô, Cố Cách có để ý hay không, Diêu Tuấn Bân có để ý hay không, đều không liên quan gì tới cô.
Bữa tiệc nhanh chóng được bắt đầu, rất nhiều nghệ sĩ khách mời đến ra mắt, lúc ban tổ chức thấy Lạc U đến đã mời cô lên sân khấu, chẳng qua Lạc U đã thẳng thắn cự tuyệt, hôm nay cô tới chỉ là làm người xem, dĩ nhiên còn quyên tiền nữa.
Thật ra thì loại tiệc như vậy có chút nhàm chán, trình tự cố định, trên danh nghĩa là vì quyên góp, nhưng rất nhiều người cũng là vì xã giao, biết thêm vài người bạn, tạo được một chút tiếng tăm, mỗi người đều có lý do riêng, nếu chỉ quyên tiền thôi thì cần gì phải tổ chức tiệc, trực tiếp ký chi phiếu là được rồi, những người cần được cứu trợ cũng không cần tham gia tiệc tùng.
Lạc U có chút nhàm chán nghĩ tới, cô cũng không biết tại sao trong lòng mình luôn đen kịt như vậy, nghĩ cái gì cũng giống như nhìn thấu vào bóng tối, chắc có lẽ là người đã chết qua một lần rồi, mới luôn có cảm giác chán ghét thế tục như vậy, cũng may cô chỉ nhàm chán suy nghĩ một chút mà thôi, sẽ không ảnh hưởng đến sự thăng bằng của xã hội.
Lạc U thấy nhàm chán nên có chút buồn ngủ, nhưng khí thế ưu nhã lạnh lẽo vẫn không hề thay đổi, không khiến đám người đang nhìn chằm chằm cô phải quá mức kinh ngạc, chẳng qua khi bữa tiệc diễn ra được phân nửa, Lạc U không kiên trì nổi nữa, thay vì lãng phí thời gian ở chỗ này, còn không bằng về nhà trêu chọc chú khỉ con.
"Chúng ta đi thôi, anh có cần đợi mấy người kia không?" Đương nhiên là Lạc U hỏi Cố Cách, câu nói có chút thâm ý, ánh mắt cố ý nhìn sang một người cách đó không xa, Diêu Tuấn Bân vẫn luôn ngồi tại chỗ, còn người phụ nữ bên cạnh thì sắp dựa sát vào trên người anh ta rồi.
"Bây giờ có thể đi sao? Còn ở lại nữa tôi sẽ ngủ gục mất." Quay phim suốt cả ngày, Cố Cách cũng rất mệt mỏi, miễn cưỡng lên tinh thần ngồi đây từ nãy giờ, nghe Lạc U nói muốn đi, hai mắt anh ta sáng lên.
Lạc U cảm thấy thú vị, cười cười, đứng lên, Cố Cách cũng đứng dậy theo, hai người vốn đã là đối tượng được chú ý, nên mọi người đều nhìn sang bọn họ, chẳng qua cũng không ai tiến lên ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, trong đó đương nhiên cũng bao gồm Diêu Tuấn Bân đang hơi nhíu mày.
Cố Cách lái xe đưa Lạc U về nhà, dọc theo đường đi, ngoài chỉ đường ra, Lạc U cũng không nói gì nhiều, cho đến lúc xuống xe, cô mới do dự hỏi một câu: "Có cần tôi giúp đỡ điều gì cứ việc nói thẳng, dù gì chúng ta cũng là bạn bè."
Lạc U không biết quan hệ của Cố Cách và Diêu Tuấn Bân phát triển đến trình độ nào, cô nói như vậy, cũng là sợ Cố Cách bị người ta khi dễ.
"Cám ơn." Cố Cách cười vui vẻ, dáng vẻ dịu dàng khá quyến rũ.
Anh ta biết, Lạc U thật sự không phải người lạnh lùng, lạnh lùng nhưng rất dịu dàng và săn sóc, chỉ có bạn bè mới có thể cảm nhận được, có thể có được một người bạn như vậy, thật tốt.
Ngày hôm sau, tin tức Lạc U và Cố Cách cùng xuất hiện ở tiệc từ thiện quả nhiên được lên trang đầu, hơn nữa còn là khắp các mặt báo, nhưng lại không có ai dám viết lung tung, chỉ khách quan kể lại tình huống lúc đó, sau đó ca ngợi sự thành công của Lạc U, còn bày tỏ sự ủng hộ mạnh mẽ đối với hoạt động lần này, cùng với sự ngưỡng mộ dành cho cô, cơ hồ 99,9% đều đưa tin đúng sự thật, còn dư lại 0,1% chẳng qua cũng chỉ viết mơ hồ không rõ ràng, phần lớn đều nói là quan hệ giữa Lạc U và Cố Cách rất tốt.
Chẳng qua, mặc dù cánh truyền thông không công khai phát biểu chuyện gì không nên nói, nhưng mạng lưới thông tin phát triển như bây giờ, sự uy hiếp của Lạc U cũng có hạn chế, video Lạc U và Cố Cách cùng xuất hiện bị lộ ra, hơn nữa còn có bức ảnh Cố Cách đưa Lạc U về nhà gây hiểu lầm, Lạc U nói gì đó, Cố Cách liền cười vô cùng vui vẻ, nụ cười kia thật sự là khiến người ta không cách nào không để mắt đến, sau đó scandal về Lạc U và Cố Cách được lan truyền một cách chóng mặt trên internet.
Lúc Lạc U thấy những tin tức này, Tiêu Tiêu và Lý Hoành Vũ đã giúp cô xử lý, Lạc Học Tâm cũng đặc biệt tìm những người phụ trách có năng lực để lèo lái dư luận, giải thích quan hệ của hai người, mặc dù với thân phận hiện tại của Lạc U, tin đồn này không ảnh hưởng gì mấy, nhưng bất kể là Lạc U hay người thân của cô, đều không thích nhìn thấy tin đồn vô căn cứ như vậy.
"Tiểu U, chậc chậc, tôi để cô đi dự tiệc, không ngờ cô lại làm ra chuyện lớn như vậy, thế nào, giả mà thành thật, ở cùng một chỗ rồi sao?" Người gọi điện thoại tới là cô bạn xấu duy nhất Tang Dư Ninh, giọng nói nhạo báng khiến Lạc U nhướng mày thật cao.
"Cô còn giậu đổ bìm leo nữa sao?" Giọng nói của Lạc U trở nên nguy hiểm, nếu như không phải Tang Dư Ninh bảo cô đi, làm sao sẽ xảy ra nhiều phiền phức như bây giờ, cô cũng nên suy nghĩ một biện pháp nào đó, để trả đũa Tang Dư Ninh thật tốt.
"Tất nhiên là không sai chứ gì, chúc mừng cô nha, bạn trai của cô rất tuấn tú, tôi đã xem nhiều bộ phim điện ảnh của anh ta rồi, xin chữ ký cho tôi nhé?" Từ khi quan hệ giữa Tang Dư Ninh và Lạc U trở nên thân mật, bọn họ cùng thường xuyên trêu chọc nhau hơn, bình thường cô ấy luôn phải chịu thua thiệt trước mặt Lạc U, bây giờ có cơ hội nhạo báng Lạc U, dĩ nhiên cô ấy sẽ không bỏ qua.
"Cô thích thì tự xin đi, nhưng mà hình như anh ta chỉ thích đàn ông thôi, hiện giờ muốn thay đổi tính cách của anh ta, có lẽ còn có cơ hội." Lạc U phát huy trình độ nói xóc của mình, khiến Tang Dư Ninh mắc nghẹn không nói được gì.
"Này này này, cô nói gì vậy, không phải chỉ vậy là xong đâu, đoán chừng người như cô cũng không có ai muốn, người đàn ông nào có thể chịu đựng được khí thế của cô chứ." Lời kháng nghị của Tang Dư Ninh kích thích Lạc U, hơn nữa cô ấy nói cũng đúng, khí thế của Lạc U quá mạnh mẽ, đàn ông bình thường hoàn toàn không chịu nổi được, ít nhất là mấy người đàn ông ở gần Lạc U hiện tại, Tang Dư Ninh không cảm thấy có người nào xứng với Lạc U.
Tang Dư Ninh nói như vậy cũng được coi là một loại ca ngợi, dĩ nhiên người được dương lại không hề cảm thấy như vậy, Lạc U rất bất mãn, cô buộc miệng nói: "Ai nói tôi không có ai muốn? Tôi còn sắp có vị hôn phu rồi."
Dĩ nhiên, chỉ là sắp có mà thôi, nhưng còn chưa có, ý tứ của Lạc U vô cùng rõ ràng, nhưng sau khi cô nói xong, không đợi Tang Dư Ninh phản ứng, cô cũng có chút mông lung, sao cô lại buộc miệng nói như vậy chứ, Tang Dư Ninh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô.
Quả nhiên, Tang Dư Ninh ngay lập tức vô cùng khiếp sợ hỏi "Vị hôn phu? Vị hôn phu nào? Ở đâu ra vị hôn phu? Lạc U, cô có vị hôn phu mà không nói cho tôi biết, thật là không có nghĩa khí mà, thiệt thòi cho tôi là bạn tốt của cô, tôi còn ngày đêm cực khổ giúp cô đi làm kiếm tiền, sao cô có thể không nói cho tôi biết, mau khai ra tất cả mọi chuyện, rốt cuộc là người đàn ông sắt thép nào dám làm vị hôn phu của cô, tôi nhất định phải cúi đầu ba lạy trước mặt anh ta, để bày tỏ sự tôn kính không thể giải bày bằng ngôn ngữ của mình!"
"Tang Dư Ninh, mau câm miệng!" Lạc U nói xong liền quả quyết cúp điện thoại, cả thế giới liền thanh tĩnh.
Tin đồn cũng chỉ là tin đồn, người trong cuộc không thèm để ý không tỏ thái độ thừa nhận chính là bình chữa lửa tốt nhất, cho nên mọi chuyện cũng trôi qua.
Tiếp tục đóng phim, đoàn làm phim đã chuyển địa điểm quay đến trong cổ mộ, dĩ nhiên đây không phải là cổ mộ thật, mà là đạo diễn Nhan đã tốn một số tiền khổng lồ để xây trường quay nhân tạo, một khu Kiếm Mộ đầy cổ kính, đây cũng là một trong những địa điểm quay quan trọng trong bộ 《 Kiếm Mộ 》, đoạn bắt đầu và kết thúc phim đều được ghi hình ở đây, hơn nữa có khoảng hai mươi phút trong bộ phim là lấy bối cảnh ở chỗ này, theo như Nhan Ngọc dự tính ban đầu, cần ít nhất hai mươi ngày để hoàn thành cảnh quay ở đây.
Bên trong Kiếm Mộ vô cùng âm u, không hề có hơi thở của con người, cũng may xung quanh còn có những vật thể kiến trúc khác, nên không đến nỗi rất đáng sợ, ít nhất sẽ không khiến người xem có cảm giác mình đang xem phim kinh dị.
Các đạo diễn bình thường rất thích giữ lại cảnh quay quan trọng để quay sau, Nhan Ngọc cũng có thói quen như vậy, vì để đoàn làm phim thích nghi với hoàn cảnh mới, Nhan Ngọc cho mọi người nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó bắt đầu tiến hành quay phim bình thường.
Màn thứ nhất ở cổ mộ là một đoạn Lạc U ngủ say, mặc dù Lạc U đóng vai nữ sát thủ, nhưng trên thực tế cô không phải người, mà là người canh giữ cổ mộ, về phần cô có phải là người hay không, đó là một bí ẩn của bộ phim, mở đầu bộ phim là cảnh Lạc U đang ngủ say, cho đến khi nam chính đi nhầm vào khu mộ của Kiếm Mộ, nữ chính mới tỉnh lại.
Không ai biết nữ chính đã ngủ say bao lâu, nữ chính thoạt nhìn cũng chỉ mới mười tám mười chín tuổi, lúc cô tỉnh dậy, không hề có một chút sức sống, cả người tỏa ra sự âm u nồng đậm, âm trầm, chết chóc, giống như một màu đen của cái chết.
Lần đầu tiên nam chính nhìn thấy nữ chính, nữ chính còn chưa lãnh khốc như vậy, chỉ an tĩnh ngủ, dung nhan mỹ lệ không gì sánh được, khiến nam chính ngây người.
Màn thứ nhất chỉ quay hai lần đã qua, Lạc U và Cố Cách càng ngày càng ăn ý hơn, cảm xúc giữa hai người không còn cứng nhắc nữa, có lẽ là bởi vì đã trở thành bạn bè, cảm giác cũng trở nên thân mật hơn, vừa vặn có thể tạo ra hiệu ứng mà Nhan Ngọc mong muốn, khiến Nhan Ngọc cũng rất hài lòng.
Thật ra thì không chỉ có tin đồn bên ngoài, ngay cả nhân viên trong đoàn làm phim cũng thỉnh thoảng bàn tán về chuyện của Lạc U và Cố Cách, suy đoán xem giữa hai người có quan hệ gì không bình thường hay không, dù sao hai người đứng cạnh nhau cũng miễn cưỡng được coi là xứng đôi, một người lạnh lùng cao quý, một người dịu dàng đẹp trai, cũng có thể bổ sung cho nhau.
Rất nhiều diễn viên đều không thích quay ngoại cảnh, bởi vì địa điểm mà không thuận lợi, công việc ghi hình rất vất vả, giống như bây giờ, cuối tháng mười thời tiết thay đổi thất thường, chỉ có thể nghỉ trọ ở nhà khách khu phụ cận nên Lạc U cũng buồn bực, không có nước nóng nên không tắm được, mà cả trong phòng cũng có mùi thật khó ngửi, bên ngoài tiếng gió và tiếng mưa rơi cứ xào xạc mãi, khiến Lạc U thật là không chịu nổi.
Một người sạch sẽ như cô, lại phải ở cái chỗ đơn sơ này.
"Tiểu U, xin lỗi, chỗ này đã là tốt nhất, phải chấp nhận thôi." Lý Hoành Vũ đi theo Lạc U lâu như vậy, cũng hiểu rất rõ tính tình của cô, nhìn Lạc U bày ra vẻ mặt lạnh lẽo, cũng biết là cô không vui.
Haiz, Lạc U cũng lạ, nói cô yếu ớt tùy hứng cũng không hoàn toàn là như vậy, trước giờ Lạc U quay phim đều không cần diễn viên đóng thế, cho dù động tác khó đến mấy cô cũng có thể làm được, cảnh diễn càng thêm đặc sắc, dù ban đêm làm thêm giờ cô cũng tuyệt đối không oán trách, diễn viên như vậy làm sao có thể nói là yếu ớt được, nhưng nếu nói là không yếu ớt, thì lại có chút khó hầu hạ, vấn đề ăn ở cô rất kén chọn, khiến Lý Hoành Vũ có chút nhức đầu, ăn thì anh ta có thể lo được, nhưng chỗ ở thì phải làm sao đây, chẳng lẽ anh ta phải xây?
Không phải là không được, chỉ sợ còn chưa kịp xây nhà xong, thì bộ phim đã kết thúc rồi.
Lý Hoành Vũ buồn bực suy nghĩ, anh ta cũng không thích chỗ này, cả đoàn làm phim đều oán trách, nhưng có thể làm được gì, chỉ có thể nhịn.
"Hừ, Tiêu Tiêu, gọi điện thoại cho người tới dọn dẹp một chút, tối nay tôi ở trên xe!"
Lạc U lạnh lùng lên xe, cũng may xe bảo mẫu đủ rộng rãi, cô mặc thêm quần áo rồi miễn cưỡng đi ngủ, trước khi ngủ Lạc U còn lẩm bẩm, lần sau quay ngoại cảnh nhất định phải nghiên cứu địa hình trước, để cô không cần phải ở chỗ này.
Lạc U ngủ thiếp đi, ngày hôm sau tỉnh lại, phát hiện đêm nay mình ngủ còn khó chịu hơn thức trắng cả đêm, cô hắt xì liên tục mấy lần, Lạc U đáng thương phát hiện ra, thật hiếm khi mình lại bị cảm rồi.
Tại sao lại hiếm? Bởi vì Lạc U rất khỏe mạnh, ít khi nào bị bệnh, lúc ở Cổ Sát huấn luyện dữ dội như vậy, cô còn không bị bệnh, bây giờ chẳng qua chỉ ngủ trong xe một đêm, liền ngã bệnh, đầu choáng váng cổ họng đau, đứng cũng không vững.
"Tiểu U, cô nghỉ ngơi đi, tôi điều chỉnh suất quay, tạm thời quay trước những cảnh không có cô." Trong phim có một cảnh quay rất nhiều giang hồ xông vào trong khu cổ mộ của Kiếm Mộ, bởi vì người ta đồn đại bên trong Kiếm Mộ cất giấu một thanh Kinh Thiên Thần Kiếm, có được thanh kiếm này có thể vô địch thiên hạ, rất nhiều người mang theo hừng hực dã tâm tìm tới nơi này, mà khi đó Lạc U cũng đã trở về cổ mộ, do cô bị thương nên trở lại chữa thương, khi biết tin bọn họ xông vào, cô liền khai mở hệ thống bảo vệ của Kiếm Mộ, từng tầng bẫy rập chướng ngại vật trong khu mộ được khởi động, khiến bọn giang hồ xông vào phải chịu không ít cực khổ.
Lạc U cũng biết trạng thái hiện tại của mình không thể quay phim được, cô đành phải trở lại phòng mình để nghỉ ngơi, hiệu suất xử lý công việc của Tiêu Tiêu rất cao, trong một buổi tối đã sửa sang lại căn phòng, tẩy sạch từ trong ra ngoài, hơn nữa còn đổi lại toàn bộ nội thất mới tinh, khiến Lạc U miễn cưỡng có thể nghỉ ngơi rồi, dĩ nhiên, hiện giờ Lạc U đang bị choáng váng nên cũng không để ý nhiều như vậy.
Bị cảm thật ra chỉ là chuyện nhỏ, nhưng chuyện Lạc U bị cảm đối với những người hâm mộ của cô mà nói lại là chuyện lớn, cả đoàn làm phim nhiều người như vậy, Lạc U ngã bệnh cũng không phải là bí mật gì, tin tức bị truyền lên mạng, từ trang cá nhân, fanpage, đến các diễn đàn về Lạc U và các fan đều bị kinh động, bọn họ rối rít để lại lời nhắn biểu lộ sự quan tâm, cầu nguyện hy vọng Lạc U mau khỏe lên.
"Công chúa U, chị mau khỏe lại đi, chị ngã bệnh em không còn tâm tư học hành gì nữa." Đây là lời cảm thán của học sinh trung học.
"Tiểu U, chúng em yêu chị, chị nhất định phải khỏe lại, chúng em sẽ luôn luôn ủng hộ chị!" Fan ruột khích lệ.
"Chị U, chị ngã bệnh phải ngoan ngoãn uống thuốc nha, mẹ nói phải nghe lời uống thuốc mới là bé ngoan." Đây là một bạn nhỏ năm tuổi nhắn lại.
Cũng vì tin tức Lạc U ngã bệnh càng truyền càng xa, một người đàn ông đang thi hành nhiệm vụ cũng biết.
Nhiệm vụ lần này của Diệp Vẫn Thần là hộ tống một nhóm nhân viên kỹ thuật đặc thù đến địa điểm chỉ định, nguy hiểm không lớn, nhóm nhân viên cũng rất an tĩnh, đọc sách thì đọc sách, chơi vi tính thì chơi vi tính, cầm điện thoại thì cầm điện thoại, mọi người đều như vậy.
Trùng hợp là trong đó cũng có người hâm mộ của Lạc U, thấy tin tức Lạc U bị bệnh, liền không nhịn được mà hét lên!
"A, làm sao đây làm sao đây, tại sao có thể như vậy chứ!" Một người đàn ông hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, mang cặp mắt kính thật dày, danh xưng dân kỹ thuật không cần dán lên cũng đã dính vào trên người anh ta.
Người phụ trách nhiệm vụ lần này, Diệp Vẫn Thần lên tiếng hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Giọng nói của Diệp Vẫn Thần rất lạnh lùng, vẻ mặt cũng rất đạm mạc, lập tức khiến người đàn ông hốt hoảng kia bình tĩnh lại, đáng thương nói: "Công chúa của tôi ngã bệnh, anh nói tôi phải làm sao đây? Tôi có nên mở một trang web cầu nguyện cho công chúa điện hạ của tôi không?"
"Công chúa ngã bệnh? Công chúa gì?" Mặc dù Diệp Vẫn Thần rất hoài nghi có phải đầu óc người đàn ông này có vấn đề hay không, nhưng vẫn hỏi thăm một câu, dùng từ công chúa để hình dung khiến Diệp Vẫn Thần liền nghĩ tới một người.
"Đương nhiên là công chúa U rồi, haiz, công chúa điện hạ của tôi sao mà yếu ớt quá vậy chứ, làm sao lại bị bệnh rồi, tôi sẽ mở trang web cầu phúc cho công chúa......"
Sắc mặt Diệp Vẫn Thần hết sức khó nhìn, anh vừa muốn đập chết người đàn ông dám nói Lạc U là công chúa điện hạ của anh ta, vừa muốn về thăm Lạc U. Lạc U bị bệnh rồi sao? Có khó chịu lắm hay không?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sống Lại Làm Vợ Yêu Vô Địch
Chương 127: Công chúa ngã bệnh
Chương 127: Công chúa ngã bệnh