Editor: Á bì
Ngày đầu tiên lên lớp cũng rất thuận lợi, đại khái vì quân nhân đều luôn rất nghiêm chỉnh học tập, lên lớp thì cũng không có ai không có ý muốn nghe giảng, lớp này và lớp ở kiếp trước mà Trình Cốc Tâm đã từng phải dạy quả thật cách nhau một trời một vực. Ở trong lớp trước kia, lúc nào cũng vậy, cô giảng là chuyện của cô, mọi người ngồi ở dưới chơi là chuyện của họ, không có ai lên lớp tán gẫu quá lớn đối với cô đã là tôn trọng rất nhiều rồi. Có đôi khi cô đưa ra vài vấn đề, khó có khi có được một hoặc hai học sinh nghiêm túc nghe giảng trả lời. Không giống như bây giờ, cô tha hồ vứt mấy vấn đề ra, tất cả mọi người tranh nhau trả lời.diễn.đàn.lê.quý.đôn@ábì
Giữa trưa, không ngờ Khưu Nhĩ tới ăn cơm cùng cô. Trong lòng cô im lặng cảm nhận bây giờ Khưu Nhĩ trông rất giống cậu hầu nhỏ của cô. Thật ra cô nào biết đây chính là mệnh lệnh của Đồng Hàn Thành. Ở trong quân doanh này ngoại trừ Đồng Hàn Thành, Trình Cốc Tâm chỉ quen có mỗi Khưu Nhĩ. Mà giờ anh chắc không thể phân ra thời gian, anh là sư trưởng nên không thể ở bên cạnh vợ mình. Nên anh chỉ còn cách để một thiếu tá cao hơi hai cấp so với Trình Cốc Tâm tới chăm sóc cô, trở thành người hầu nhỏ ở bên cạnh cô. Mặc dù là vậy, nhưng quả thật có chút không biết trọng nhân tài.
“Chị dâu, cảm ơn chị, hì hì.” Mới sáng sớm Khưu Nhĩ liền nghe được chuyện có thể tổ chức tiệc chúc mừng, trong lòng thật sự rất biết ơn Trình Cốc Tâm.
“Không sao, không cần khách khí quá đâu.” Thật ra trong lòng của Trình Cốc Tâm lại nói điều ngược lại, tôi thật sự là có chuyện đó, còn là một chuyện rất lớn, không biết sau này Đồng Hàn Thành sẽ đưa ra điều kiện như thế nào.
“Em đã biết nhất định sư trưởng sẽ nghe lời chị nói.” Khưu Nhĩ cười xấu xa nói.
“Ha Ha.” Cô khó khăn giựt khóe miệng.diễn.đàn.lê.quý.đôn@ábì
Cái mà họ kêu là tiệc chức mừng chính là tất cả mọi người cùng tụ họp lại ăn một bữa cơm, ăn càng hăng hơn, đợt tập huấn buổi tối cũng được miễn đi, có thể để mọi người thư giãn. Chỉ có điều Lão Du thì không thể thả lỏng, cả đêm ông phải làm rất cực. May là ông có bảo Khưu Nhĩ đi tìm mấy anh lính nhỏ biết nấu cơm tới hỗ trợ, bằng không dựa vào những người trong phòng bếp của bọn họ quả thật là bận không thể nào chịu nổi.
Mọi người chờ đợi buổi tiệc chúc mừng này đã lâu cuối cùng cũng đã bắt đầu, cảm xúc của những anh lính quả thật rất kích động. Thân là đại công thần, Trình Cốc Tâm đương nhiên cũng phải đi tham gia bữa tiệc.diễn.đàn.lê.quý.đôn@ábì
Trình Cốc Tâm cũng không có ngồi chung một chỗ với Đồng Hàn Thành, cô bị Khưu Nhĩ kéo tới vị trí náo nhiệt nhất. Những anh lính thì cứ từng người chạy tới kính rượu cô, vốn tửu lượng của Trình Cốc Tâm cũng tốt, mà những anh lính thì cũng nhiệt tình, phàm là ai kính cô cũng đều uống sạch. Nhưng cô không biết rằng, rượu mà trong quân doanh bọn họ uống chính là Bạch Cửu tới bốn mươi độ. Mặc dù không phải là rượu quý gì, nhưng độ cồn của nó thật sự rất mạnh. Cho nên không bao lâu đầu óc cô đã bắt đầu choáng váng, trước mắt có mấy đốm nhỏ bay tán loạn.
Những người cứ tới rồi lại lui, từng ly rượu Bạch Cửu được cô uống vào bụng, cô ngồi ở trên ghế đã có chút không yên. Đồng Hàn Thành không có tham gia náo nhiệt cùng những anh lính, anh và Lão Du ngồi ở một chỗ hẻo lánh nhất ở trong căn tin, vừa nói cười vừa uống Bạch Cửu, mà đám cấp dưới cũng không dám tới quấy rầy. Ở rất xa nhìn thấy Trình Cốc Tâm bị một đám lính vây lấy, anh cũng chỉ cười trừ. Cái cô gái này mới tới quân doanh của anh không tới mấy ngày, mà cũng đã lôi kéo được nhìn sự yêu mến của mọi người đấy chứ, nói đến cùng thì đó cũng là sức quyến rũ của cô. Hiếm thấy mọi người được chơi đùa như thế này, anh bất tri bất giác cũng uống rất nhiều rượu với Lão Du.
“Thủ trưởng, anh mau đi nhìn chị dâu chút đi, chị ấy…chị ấy không được rồi." Khưu Nhĩ vội vàng chạy tới.
“Cái gì không được, cậu nói cho rõ ràng nào.”
“Chị dâu, chị ấy uống say rồi.”
Không phải vừa rồi mới còn náo nhiệt vui vẻ mà, anh ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy cô vài lần trong đám người. Đi theo Khưu Nhĩ qua, quả nhiên nhìn thấy cô nhắm mắt lại ngồi trên ghế, vẫn còn ôm chặt cái ly ở trong tay, mặc kệ anh có lấy thế nào cũng không ra. Anh nói chuyện với cô, cô liền bắt đầu vung tay loạn xạ, trong miệng còn lớn tiếng kêu la, “Uống đi! Cạn!”
Đồng Hàn Thành bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn thấy tình huống này, anh chỉ có thể đưa cô về ký túc xá. Cô say đã thành như vậy rồi, đi bộ chắc cũng không thể theo sự điều khiển của mình, đành phải bảo Khưu Nhĩ đỡ giúp cô lên lưng anh.
Gió đêm thổi vào người có hơi lạnh, kích thích Trình Cốc Tâm đang ghé đầu lên vai anh mở mắt ra. Cảnh tượng trước mắt thật sự rất kỳ diệu, hình như cô bị treo giữa không trung, có một loại đặc biệt đang bước tới. Dưới thân thì mềm yếu, ấm ấm thật sự rất thoải mái, cô không khỏi lại muốn kề sát Đồng Hàn Thành hơn.
Trình Cốc Tâm thoải mái cũng không có nghĩa Đồng Hàn Thành cũng thoải mái, người ở trên đang ôm chặt lấy anh, giờ này là mùa hè, áo hai người đang mặc cũng rất mỏng. Nếu như là người khác, tựa đầu lên vai anh như vậy, anh có thể xem như không có chuyện gì. Nhưng mà một khi đã trở thành người trong lòng của anh, lại còn là vợ danh chính ngôn thuận của anh, anh làm sao không có thể động lòng trắc ẩn.
Anh, Đồng Hàn Thành, là một người đàn ông trên ba mươi lòng tràn đầy nhiệt huyết, hàng năm ở trong quân đội đều thanh tâm quả dục, nhưng cũng không thể nói ở phương diện kia anh cũng không có cảm giác. Loại tư vị muốn bùng nổ này, cũng chỉ có trong ký ức của bảy tám năm trước thôi. Cho nên bây giờ một khi đã gợi nó lên, là chuyện thật sự rất đáng sợ. Mà Trình Cốc Tâm lại cố tình không yên tĩnh ở trên lưng anh, có lẽ là một đường đi lắc lư làm cho cô vui vẻ và thoải mái, cho nên cô không ngừng cọ xát lên lưng của Đồng Hàn Thành. Cô cứ cọ xát như vậy rốt cuộc cũng làm bùng nổ một ngọn lửa ở trong lòng của Đồng Hàn Thành.
Đường từ căn tin tới ký túc xá của anh cũng không gần, anh đi trên đường cực kỳ khó khăn, mà cũng không phải bởi vì sức nặng của người ở trên lưng. Nhìn thấy tòa lầu nhỏ xuất hiện ở trong tầm mắt, Đồng Hàn Thành khẽ thở dài liên tục, anh cúi đầu liếc nhẹ, nơi nào đó của anh dưới tình huống không hề hay biết đã ngẩng đầu lên. Mà đây cũng là tình huống hiếm có khi thấy được trong bảy tám năm nay, cũng tốt, trong đêm khuya như vậy cũng không có người thứ hai nhìn thấy, bằng không mặt sư trưởng của anh không biết trốn ở đâu.
Rốt cuộc đặt Trình Cốc Tâm lên giường thành công, Đồng Hàn Thành liền nhanh chóng tránh xa ra, đêm nay anh cũng uống không ít rượu, anh sợ bản thân mình khống chế không nổi. Giờ này nhu cầu cấp bách của anh cứ nhanh chóng xông lên, cuối cùng anh phải nhanh chóng đi tắm nước lạnh, để giải tỏa dục vọng của mình.
Nhưng mà tình huống sau đó cũng không phải chuyện mà Đồng Hàn Thành có thể nắm chắc được. Trình Cốc Tâm bỗng bị ném lên giường, tuy ở dưới là đệm giường rất mềm mại, nhưng cô vẫn rất khó chịu. Cô còn muốn cưỡi lên cái vật kia, lắc lư chơi rất vui, cánh mặt đất một khoảng xa, làm cho cô có cảm giác như mình đang bay lên. Vì thế cô lăn lốc bò dậy từ trên giường, đối với bóng dáng mông lung đang ở trước mắt, liền bật nhảy lên, ôm chặt cổ của Đồng Hàn Thành.
Dựa vào sức mình chắc chắc là cô không thể làm được, sau đó rất nhanh cô đã phải trượt chậm xuống. Đột nhiên bị Trình Cốc Tâm ôm lấy, Đồng Hàn Thành sợ ngây người, rốt cuộc cô gái này muốn làm gì, muốn làm anh bị kích thích sao? Thân thể mềm mại đang từ từ trượt xuống từ người anh, đối với Đồng Hàn Thành mà nói đây chính là giây phút kích thích anh nhất. Chỗ đó của anh lập tức cứng lên, không có cách nào nhúc nhích.
Bị trượt xuống mặt đất, Trình Cốc Tâm rất tức giận, lại tức giận đứng lên từ trên mặt đất, rồi lại bấu víu vào Đồng Hàn Thành nữa. Trong miệng còn lầm bầm, “Em muốn cưỡi, em muốn lắc lư.” Cho dù lời này xuất phát từ tâm hồn đơn thuần của Trình Cốc Tâm, nhưng khi Đồng Hàn Thành nghe vào trong tai thì đã không có cách nào tỉnh táo, cũng trực tiếp hấp dẫn anh.
Vốn là Trình Cốc Tâm muốn nhảy lên lưng của Đồng Hàn Thành, nhưng từ khi trượt xuống mặt đất, thì lưng đổi thành trước mặt. Vì thế hành động của cô đã hoàn toàn hấp dẫn Đồng Hàn Thành. Bởi vì liên tục bám vào nên cô đã vô tình cọ xát lên người anh.
Một giây sau tinh lực mà Đồng Hàn Thành vẫn luôn cố nhẫn nhịn đã bị phá hỏng. Anh vươn bàn tay to ra, ôm lấy đùi của Trình Cốc Tâm. Có Đồng Hàn Thành giúp, Trình Cốc Tâm rốt cuộc đã có thể vững vàng bay lên rồi. Cô vừa lòng cười ngây ngô, đồng thời tiếp tục kêu la hi vọng Đồng Hàn Thành có thể đứng lên.
Người trong lòng đang ở trước mặt mình, cặp môi thơm đã nhung nhớ rất lâu giờ đang ở ngay trước môi mình, Đồng Hàn Thành trực tiếp hôn lên. Cặp môi mọng mềm mại và hồng mềm, đó là một loại mùi vị làm cho người ta phát nghiện. Sau khi bị Đồng Hàn Thành hôn, Trình Cốc Tâm có chút ngu ngơ, nhưng cảm giác ở trên môi lại không có gì không tốt, cô cũng không có kháng cự.
Lưỡi của anh thăm dò vào trong miệng ấm áp của cô, trêu chọc cô, kích thích làm cho toàn thân cô mềm nhũn ra, đôi tay nhỏ bé của cô cũng không tự chủ được mà ôm chặt lấy cổ anh. Từng trận lửa nóng không ngừng truyền từ người anh sang người cô, làm cho cô cảm thấy không được thoải mái mà có chút giãy dụa. Tay đang ở trên đùi kìm lòng không được di chuyển ra sau mông cô, nhẹ nhàng xoa bóp, cảm xúc thật sự rất tốt đẹp. Cả trên và dưới đều bị kích thích làm cho Trình Cốc Tâm không nhịn được rên khẽ ra tiếng.
Cô không có cách nào tự kiềm chế mình mà cong eo lên, trong nháy mắt cặp môi thoát được môi của Đồng Hàn Thành. Anh cũng không muốn đuổi theo, liền hôn xuống cái cổ trắng ngần của cô. Môi anh ấm áp mút lấy thật sự rất kích thích, làm cho cô, người chưa từng có kinh nghiệm, vang lên từng tiếng rên khẽ, cũng kích thích thần kinh của Đồng Hàn Thành rất sâu. Đứng ôm cô tại chỗ anh không thấy thỏa mãn cho lắm, Đồng Hàn Thành liền ném Trình Cốc Tâm lên giường một lần nữa, bản thân anh cũng leo lên.
Ý thức của Trình Cốc Tâm hoàn toàn bị cồn cắn nuốt, đối với chuyện giờ phút này đang xảy ra cô hoàn toàn không biết, chỉ có bản năng trong thân thể của cô phản ứng và biểu lộ ra ngoài. Một khi nếm được tư vị ngọt ngào như vậy, Đồng Hàn Thành cũng hoàn toàn không có cách nào kiềm chế, anh vứt tất cả lý trí của anh ra sau đầu.
Mục tiêu của anh vẫn như trước là cặp môi thơm, còn hai tay của anh trong lúc này đã đi tới eo. Nhẹ nhàng vuốt ve eo nhỏ của cô, cảm xúc tuyệt đẹp làm cho anh phải than nhẹ, sau đó đi theo khe hở tay anh chạy vào bên trong. Lòng bàn tay nóng rực của anh làm cho cả người cô run lên, bị một sự thoải mái không nói nên lời này bao phủ. Một mạch hướng lên, anh đẩy áo lót của cô lên cao, chậm rãi bóp nhẹ nơi mềm mại của cô.
Rất nhanh nửa người trên của cô đã bị anh lột sạch. Môi của anh đi từ má cô đi xuống, nhẹ nhàng vuốt lên viền tai của cô, khẽ liếm vành tai, làm cho Trình Cốc Tâm không ngừng run rẩy. Đối với phản ứng này của cô, anh hết sức hài lòng. Sau đó sự chú ý của anh đã dời tới trước ngực, bộ ngực đẹp của cô kích thích thị giác của anh. Một giây sau đôi môi ấm áp của anh đã ngậm chặt, vừa nóng vừa ấm vừa nhanh vừa chậm, anh mút chặt chơi đùa làm cho ngực của Trình Cốc Tâm vừa cứng vừa đau, vừa khó chịu nhưng lại xen vào một vài tia sung sướng khác thường.
Mặc dù thân thể trước mặt tuyệt đẹp như vậy, làm cho anh phải tinh tế thưởng thức một phen. Nhưng mà phía dưới đã không ngừng kêu gào, làm cho anh chờ đợi không kịp nữa. Lý trí duy nhất còn sót lại nói cho anh biết, cần nhẫn nại thêm chút nữa, đây là lần đầu tiên của cô, anh không thể qua loa được.
Tay của anh dọc theo bụng đi xuống phía dưới, nhẹ nhàng tách hai chân của cô ra, chậm rãi thăm dò vào nơi ngọt ngào của cô. Độ ẩm ướt làm cho anh có chút kinh ngạc vui mừng, cảm xúc vô cùng mềm mại lại lần nữa làm cho anh rất kinh ngạc. Không hề lo lắng gì hết, anh bắt đầu vuốt ve từng chút một, vì anh cần nhiều độ ẩm ướt hơn.
Cái vật cứng nóng rực đã để ngay ở bên đùi cô, hình như một chỗ khác đang có dị vật muốn xâm nhập. Nhưng mà bây giờ toàn thân của cô xụi lơ, đã không còn chút khí lực nào để chống đỡ, chỉ có thể thừa nhận người ở trên người mình muốn làm gì thì làm.
Ngón tay thô dài tinh tế se se chỗ mẫn cảm nhất của cô, những khoái cảm xa lạ lần lượt gội rửa thần kinh của cô, làm cho cô không cách nào ngừng ngâm khẽ. Tay cô gắt gao cầm chặt lấy khăn trải giường, dường như nó có thể mang cho cô thêm sức mạnh. Cảm giác được biến hóa của cô, Đồng Hàn Thành tăng nhanh tốc độ vuốt ve, làm cho cô thở sâu liên tục. Khoái cảm kịch liệt từ trên tay anh bắt cô phải tiếp nhận, từng trận lại từng trận, cô bị cuốn vào cao triều căng thẳng nhất. Cô không thể ngăn nổi mà hét lên một tiếng, nằm xụi lơ ở trên giường, run rẩy kịch liệt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hôn Nhân Cao Một Trượng
Chương 24
Chương 24