TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 110: Cuộc đời bị hủy (2)

Tống Thiên Tề ở giới giải trí lăn lộn đã nhiều năm mà vẫn không thấy danh tiếng gì, nhưng tinh thông mọi thứ phóng túng, anh ta từng bước một tựa như đan một cái lưới bắt cá lớn vậy, đem Vương Bach Hợp ngu ngốc như hồ điệp bắt vào, Vương Bách Hợp cố gắng làm việc nhiều năm, thỉnh thoảng đi đóng vai phụ, thỉnh thoảng lại đi làm thêm một chút, cô cái gì cũng làm qua, những năm này cất một chút tiền nhỏ cũng không nhiều, ngắn ngủi có nửa năm lại bị Tống Thiên Tề lừa hết sạch, cuối cùng còn giả bộ đáng thương tìm Vương Bách Hợp mượn tiền, làm hại Vương Bách Hợp vì anh ta mà gánh một khoản nợ.

Nếu chỉ là như vậy cũng không sao, vì muốn lấy được tiền của Vương Bách Hợp nên cuối cùng lừa gạt Vương Bách Hợp đi quay phim sex, nói chỉ cần cô làm xong một lần, từ nay về sau liền thu tay không cần làm gì cả, ngược lại anh ta cũng sẽ không chê mà lấy cô.

Đối với một cô gái hương thôn mà nói, ngay cả trước kia cùng người ăn cơm thỉnh cầu ông chủ lớn cũng không chịu đấy, vào lúc này lại bị Tống Thiên Tề lừa đến quay cuồng, nhẫn nhịn mà đáp ứng thỉnh cầu của anh ta. Vương Bách Hợp có kĩ thuật diễn tốt nhưng lại không có vận khíchỉ có thể đóng phim sex, nhưng tựa như trời sinh đã được người người yêu thích vậy, cô có gương mặt ngây thơ nên phim sex chiếu ra cơ hồ thành tích tiêu thụ lại tốt, thời gian dần trôi qua cô cũng có chút danh tiếng, kinh tế so với trước kia cũng dư dã một chút, chẳng qua trên đời lửa chẳng thể nào bọc được giấy, chuyện của cô cuối cùng vẫn là truyền về trong sơn thôn kia, cha mẹ cô bị tức chết mà trước khi chết không chịu nhận đứa con này, mà ngay lúc cô cho rằng mình vẫn còn Tống Thiên Tề thì lại bi ai phát hiện mình đã bị nhiễm bệnh AIDS

Ban đầu Tống Thiên Tề dỗ dành sẽ cưới cô về sau khi cầm đủ tiền nhưng ngay cả mặt cũng không gặp, Vương Bách Hợp ngu ngốc rốt cuộc cũng thông minh một lần, cô tìm người đi thăm dò Tống Thiên Tề thì phát hiện anh ta có một người bạn gái thanh mai trúc mã, hai người tình cảm cực sâu, đang lúc chuẩn bị nói chuyện cưới gả nhưng vì Tống Thiên Tề không đủ tiền cho nhà gái mà hai người bị chia rẽ, gả bạn gái của Tống Thiên Tề cho người khác.

Từ đó về sau, Tống Thiên Tề liền thề đàn bà trên đời này đều không thể tin, anh ta muốn cho những người xem thường anh ta phải hối hận, anh ta cho rằng toàn bộ đàn bà trên thế giới đều dơ bẩn, anh muốn trả thù đàn bà, anh ta muốn chỉ cần để cho anh ta gặp được thì chết không yên lành.

Chỉ là kế hoạch không ngờ lại có biến hoá, khi anh ta đang cùng Vương Bách Hợp gặp nhau thì lại lần nữa gặp lại mối tình đầu, bạn gái kia nói cho anh ta biết thật ra trong lòng cô chỉ có anh ta, chỉ có đều cha mẹ dùng cái chết đe doạ, không đành lòng liên luỵ anh ta cho nên mới nhẫn nhịn chia tay. Hôm nay cô kết hôn với người đàn ông khác thế nhưng cuộc sống trôi qua cũng không sung sướng, mối tình đầu như đang xoa dịu vết thương bên trong lòng của Tống Thiên Tề, anh ta rất nhanh tha thứ cho cô ta, sau đó hai người say rượu nên phát sinh chuyện không nên làm nhưng lúc này Tống Thiên Tề lại cảm giác hạnh phúc như có được toàn bộ thế giới.

Mối tình đầu đã kết hôn, nếu như muốn ly hôn, nhất định phải thanh toán tiền dứt khoát cho nhà trai một lần cả trăm vạn, tuy Tống Thiên Tề nửa đời trước đã tham gia vào giới văn nghệ, thế mà luôn luôn bất ôn bất hoả đấy (không tốt), cũng không có cơ hội kiếm được nhiều tiền, hơn nữa trước kia hắn là một lãng tử tình trường, bốn phía đều lưu tình, có tiền liền mua rượu mua thuốc mua đàn bà, lúc này ngay cả một vạn đều không có thì như thế nào lấy ra trăm vạn?

Đang lúc hai người lo lắng thì Vương Bách Hợp tựa như một con mồi nhỏ, tiến vào tầm mắt của anh ta, quả nhiên, con mồi nhỏ này vừa nghe lời vừa mềm thuận, bảo cô trả thù lao liền trả thù lao, bảo cô chụp ảnh liền chụp ảnh, càng quan trọng hơn, là vì hôm nay trong lòng Tống Thiên Tề đã có người, lại chướng mắt dung chi tục phấn (chỉ người con gái lẳng lơ, loè loẹt), cô cũng ngoan ngoãn nghe lời không hướng hắn cầu hoan, còn cho rằng mình tôn trọng cô, không miễn cưỡng cô, vì mình đi quay phim sex, cô gái như vậy đi đâu mà tìm?

Vương Bách Hợp vì tình yêu nên cắn răng cố nén, bán đứng thân thể mình, tự ái cùng linh hồn, Tống Thiên Tề đang cùng mối tình đầu ân ái, đợi đến khi mấy năm trôi qua, chờ Vương Bách Hợp dốc sức liều mạng quay phim, cuối cùng nhiễm AIDS, không thể thay bọn hắn kiếm tiền nữa, lúc này tính toán một chút được gần 200 vạn.

Phải biết đối với loại phim này, Vương Bách Hợp từ lúc mới bắt đầu quay tiền kiếm được hai ba chục vạn gần trăm vạn, có thể tưởng tượng được cô đã ra sức quay bao nhiêu phim, vì Tống Thiên Tề nói đủ chuyện hoang đường, cái gì mà kiếm tiền mua phòng, sau này sinh đứa bé tạo thành gia đình, cô liền liều mạng, thậm chí lần đầu tiên của cô chính là tấm thân trong sạch, cũng chính vì vậy, bộ phim đầu tiên của cô giá đặc biệt cao, chừng mười vạn, mười vạn này mua cái cô luôn luôn bảo vệ, vì Vương Bách Hợp cho rằng mình vì yêu mà hi sinh, Tống Thiên Tề sẽ không ghét bỏ chính mình, mà khi Tống Thiên Tề cùng mối tình đầu cầm được trăm vạn này thì vui vẻ điên cuồng.

Càng về sau Vương Bách Hợp càng thấy mình đã dơ bẩn, một lần là bẩn, hai lần cũng là bần, cô là vò đã mẻ lãi sứt, trong nghề không ai dám nhận phim, chỉ có cô dám, cô trở thành người liều mạng nhất trong nghề, cho đến khi sau này dính bệnh AIDS, khiến mọi người cách xa với cô, khi cô biết được Tống Thiên Tề đã ở cùng với mối tình đầu, cô cảm thấy cuộc sống của mình bị người ta lừa gạt, cô cuối cùng không thể chịu nổi.

Cô vì Tống Thiên Tề mà bán rẻ thân thể, cứ như thế chà đạp chính mình làm cha mẹ tức chết, cô vì Tống Thiên Tề cho tới bây giờ kết cục là ốm đau quấn thân, thế nhưng Tống Thiên Tề từ đầu đến cuối đều vì lừa gạt cô. Nếu như lừa gạt tiền là vì cung cấp cho mình hắn tiêu xài, có lẽ trong lòng Vương Bách Hợp còn đỡ hơn một chút, nhưng anh ta lại vì một người phụ nữ khác lừa gạt mình, Vương Bách Hợp không nghĩ ra, cô có một ước mơ được làm ngôi sao, càng về sau càng phát hiện con đường này vốn không dễ dàng, cô càng lui về sau mà ước cái tiếp theo, chỉ hi vọng có một người yêu thật lòng, lại phát hiện nguyện vọng đơn giản như vậy cũng khó có thể thực hiện.

Cuối cùng cô cầu xin Tống Thiên Tề hồi tâm chuyển ý, nhưng Tống Thiên Tề chỉ cười nhạo cô một câu:

“Một cái môi vạn người nếm, cánh tay vạn người gối, cô cảm thấy tôi thực sự muốn? Thân thể kia chỉ sợ đàn ông đều nhìn chán rồi, cô cho rằng tôi sẽ như vậy mà nhặt một cái nón xanh lên đội? Huống chi cô có bệnh, cô bị bệnh có biết không? Cô như vậy còn sống cũng chỉ là một cái tai hoạ, không bằng dứt khoát chết đi! Hơn nữa chẳng phải cô luôn muốn biết  rằng cha mẹ cô làm sao biết chuyện của cô phải không? Là tôi nói cho bọn họ biết đấy!” Lúc Vương Bách Hợp quỳ gối cầu xin anh ta cũng là lúc biết cha mẹ mình chính vì vậy mà tức chết, đây hết thảy do mình hi sinh cho hắn, Tống Thiên Tề cười lạnh hai tiếng: “Cha mẹ cô đều đã chết, vì sao cô không chết đi cùng bọn họ đoàn viên?”

Vương Bách Hợp bị lời nói lạnh như băng đâm bị thương, sự thật này cũng làm cho trong lòng cô như  ngàn vết dao đâm, cô cởi bỏ quần áo, leo lên toà nhà Hoa Hạ Đế Đô nhảy xuống, tử vong tại chỗ.

Trước khi chết, Vương Bách Hợp oán hận Tống Thiên Tề, cô hận Tống Thiên Tề cùng với mối tình đầu của hắn đến tận xương, hai người bọn họ lừa cô, hại cô mang bệnh nan y, cô không cam lòng chết đi nhưng thật sự không thể sống thêm nữa. Nhiễm căn bệnh như vậy về sau không có người muốn lại gần cô, cô không có bạn bè, không có người thân, thậm chí tiền bạc cũng đều không có, cô đã trở thành con chuột chạy qua đường kia, bị mỗi người hô đánh, cô nhớ tới bản thân trước kia đơn thuần mơ ước làm ngôi sao, nghĩ đến khuôn mặt cha mẹ ôn hoà trong trí nhớ, nghị đến chính mình hôm nay lẻ loi một mình, thân thể ngàn vết lở loét, bị hành hạ vô tận, mang ôm oán hận mà giải thoát.

Lúc Bách Hợp tiếp thu toàn bộ nội dung vở kịch, đầu óc không khống chế được mà đau. Trên thực tế nhiệm vụ lần này hết sức rõ ràng, tâm nguyện của Vương Bách Hợp nhiều hơn một chút, có thể trừ một chuyện phiền toái ra, còn lại mấy chuyện đều không phải là khó khăn, cô hy vọng có thể thực hiện giấc mộng ngôi sao, chân chính làm một Minh Tinh, mà không phải đứng trước ống kính mà tạo đủ tư thế khiêu gợi, cũng không phải thoát y mặc người hiếp dâm lấy thân thể mình, cuối cùng mà bán đứng chính mình chỉ nhằm thành danh, đời trước cô phải bỏ xiêm y nhiềm lắm, từ vừa mới bắt đầu đã cảm thấy thẹn đến chết lặng, cô đã chịu đựng đủ mọi người đàn ông xem cô là thứ lẳng lơ, cô muốn như một thiếu nữ thời đại bình thường với ước mơ, trở thành một minh tinh có một chút thành tích

Mà tâm nguyện thứ hai chính là muốn cha mẹ vẻ vang, không hề như nội dung vở kịch trong kia vì cô ta mà hổ thẹn, cuối cùng bị tức chết, trở thành tâm bệnh cùng khúc mắc của Vương Bách Hợp về sau.

Đương nhiên cái tâm nguyện trọng yếu thứ ba, chính là Tống Thiên Tề cùng mối tình đầu Vương Huệ Trân chết không được tự tế, muốn cho bọn họ thảm hại hơn Vương Bách Hợp, để làm lắng xuống sự tức giận của Vương Bách Hợp, nhất là khi biết rõ Tống Thiên Tề có liên quan đến cái chết của cha mẹ cô, Vương Bách Hợp hết sức oán hận.

Đại khái sắp xếp nội dung vở kịch trong đầu, ngược lại Bách Hợp rất nhanh bình tĩnh lại, muốn cho Tống Thiên Tề và Vương Huệ Trân chết không tử tế hết sức đơn giản, chỉ cần thực lực của cô mạnh, muốn trả thù hai tiện nhân thế nào thì liền có thể trả thù như thế, ban đầu Tống Thiên Tề ở cùng một chỗ với Vương Bách Hợp, ngoài trừ hai đầu lông mày của cô có một ít ngây thơ, ngẫu nhiên là có chút giống Vương Huệ Trân, là vì cô giống họ Vương Huệ Trân, đều cùng họ Vương đấy, cho nên Vương Bách Hợp oán hận tận xương, muốn thấy bọn họ có một kết cục thống khổ.

Chiếu cố cha mẹ Vương Bách Hợp cũng không tính là khó, nuôi sống bọn hắn lại để cho bọn hắn an hưởng lúc tuổi già mà không phải mất sớm, điều này cũng rất dễ dàng, dựa vào trù nghệ của Bách Hợp, cô có thể dùng vốn ban đầu kia mở một quán cơm, đến lúc đó có thể nuôi sống cha mẹ Vương Bách Hợp, mà về phần đừng làm họ tức chết thì càng đơn giản, bởi vì cô căn bản không có chuẩn bị đi chụp những cái kia… không tham gia quay phim sex, đừng nói là cô, chỉ sợ nguyên chủ tái thế cũng tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện như vậy, vì một gã đàn ông đê tiện huỷ đi cả đời mình thật không đáng, trước khi chết Vương Bách Hợp đã hiểu được sự thật này, chỉ là đáng tiếc có hối hận thì cũng đã muộn

Khó khăn mấu chốt nhất vẫn là muốn trở thành minh tinh, Bách Hợp không phải là những người thuộc cái thế giới này, cô chỉ xem bản thân mình là khách qua đường mà thôi, có khi coi như là có thể ở nhiệm vụ trong thế giới vượt qua vài chục năm thậm chí trên trăm năm thế nhưng trong lòng cô cũng chỉ là chớp mắt như mây khói, cô không hề để vào trong mắt, qua mấy lần niệm vụ hoàn thành, cô lại càng lặng lẽ hơn, hơn nữa đều vì nguyên nhân làm nhiệm vụ, cho nên cô tốt nhất không làm người khác chú ý, bình thường đều là ở trong nhiệm vụ của mình, yên lặng làm nhiệm vụ mà thôi, lần này Vương Bách Hợp lại muốn ngôi sao sáng vạn người chú ý, Bách Hợp không khỏi có chút đau đầu.

Đọc truyện chữ Full