TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Chương 972: Cuộc chiến ánh sáng và Bóng tối 19

Editor: Danbi

Beta: Sakura

“Con gái, đại công Artturi là một người rất giỏi, tổ tiên ngài ấy từng cống hiến rất nhiều để Noiret ổn định, qua lại với ngài ấy, sẽ rất có lợi cho con.” Andrew lộ ra nụ cười sâu xa, thấy Bách Hợp gật đầu, ánh mắt ông ta càng dịu dàng hơn nhiều: “Để ta nói cho con một chuyện quan trọng, con có biết vì sao lần này đại công Artturi vào đế đô không?”

Vì sao Artturi vào đế đô đương nhiên Bách Hợp biết, hôm nay trên xe ngựa Artturi đã nói việc anh được hoàng đế bệ hạ triệu đến Noiret.

Lúc này đại giáo chủ Andrew cố ý đến đây nói với cô, trong lòng Bách Hợp thoáng chốc bắt đầu tính toán.

Mặc dù hiện giờ Andrew là vị đại giáo chủ đức cao vọng trọng danh vọng cực cao, nhưng dù thanh danh ông ta tốt mấy, cũng không có nghĩa ông ta là một lão già lương thiện không có tâm cơ mưu lược.

Có thể làm được chức đại giáo chủ trong thần điện, ngoại trừ sự nhân từ và uy vọng của ông ta được mọi người khẳng định ra, ắt không thể thiếu thực lực và thủ đoạn. Bằng không toàn bộ tín đồ Quang Minh của đại lục Lorrain, người đại lục Lorrain trên thế giới, thần điện phân bố các nơi, cách vài năm thần điện sẽ bổ sung thêm mục sự dự bị, số lượng mục sư nhiều không kể xiết, Andrew từ mục sư có thể từng bước một thuận buồm xuôi gió bò lên, trở thành đại giáo chủ, bây giờ chiếm được một vị trí riêng ở thần điện, ông ta cũng không phải là nhân vật bình thường.

Cho dù lúc này trong lời nói mang theo huyền cơ, ông ta nhìn Bách Hợp, hỏi cô có biết vì sao Artturi vào đế đô không nhưng thật ra lại có hàm nghĩa khác.

Lời này của ông ta nghe như cực kỳ thân thiết, chỉ vì dùng một câu nói như vậy để kéo gần quan hệ với Bách Hợp khiến cô không quá mức căng thẳng, nhưng sau khi cẩn thận nghe xong, Bách Hợp lại phát hiện ông ta đang thăm dò mình. Ông ta hỏi vậy, là muốn đợi mình trả lời, nếu cô nói không biết vì sao Artturi vào đế đô, như vậy ông ta có thể đoán được quan hệ giữa cô và Artturi như thế nào.

Vị đại giáo chủ này có thể chủ động tìm đến cửa, không thể nào nhìn trúng Bách Hợp, trên thực tế mặc dù nguyên chủ xuất thân từ gia tộc Roman, nhờ nguyên chủ, tộc trưởng gia tộc Roman được thăng thành bá tước, nhưng trên thực tế gia tộc Roman trừ thanh danh bá tước này ra, cũng không có bao nhiêu tác dụng, Andrew thân là đại giáo chủ, sẽ không để một bá tước trong mắt, nhất định ông ta thông qua Bách Hợp, muốn hợp tác với Artturi.

Nếu quan hệ giữa Bách Hợp và Artturi thân mật, như vậy Bách Hợp sẽ giúp ông ta mượn hơi, mà nếu quan hệ giữa Bách Hợp và Artturi không thân thiết như vị đại giáo chủ này nghĩ, ông ta nhất định sẽ thuận miệng nói vài câu, rồi cố gắng lợi dụng Bách Hợp để có thể gặp mặt Artturi.

Mà giữa hai việc đó sẽ rất khác nhau. Nếu ông ta muốn mượn hơi Bách Hợp, như vậy ông ta phải trả giá gì đó, biểu hiện cho thành ý của ông ta, mà nếu ông ta chỉ lợi dụng Bách Hợp. Như vậy ông ta không cần thể hiện sự chân thành.

Bách Hợp nghĩ xong mọi thứ, trên mặt cô lộ ra vài phần ngượng ngùng lại hình như có vài phần ngây thơ, Andrew vừa nói xong thì nhìn cô chằm chằm. Cô giả vờ băn khoăn bất an.

Cô sẽ không nói hết mọi việc mà Artturi đã nói cho Andrew, ông ta muốn thăm dò cô. Bách Hợp cũng muốn nhìn thấy thành ý của ông ta, bởi vậy cô im lặng một lúc lâu. Hai má đỏ bừng, dường như căng thẳng không nói nên lời.

“Không cần khẩn trương, con của ta. Nữ thần Quang minh ở trên, ta chỉ muốn nói cho con biết một số chuyện có ích.” Andrew nhìn thấy Bách Hợp như vậy, đôi mắt cười đến cong cong, hiền lành thân thiết, Bách Hợp tựa như được ông ta trấn an, dần dần bình tĩnh lại, cô gật đầu:

“Nghe nói đại nhân Artturi vào đế quốc, là bởi vì hoàng đế bệ hạ triệu kiến, là như thế phải không đại giáo chủ?”

Cô vừa nói xong, mặc dù biểu tình Andrew không thay đổi, nhưng nét cười trong mắt đã thâm thúy hơn, vẻ mặt ông ta có vẻ càng thêm dịu dàng, vẻ mặt thân thiết và nhã nhặn:

“Không ngờ đại công Artturi xem trọng con như thế, con mới hẹn với ngài ấy có hai lần, nhưng ngài ấy đã nói cho con biết chuyện này.” Andrew nghe Bách Hợp xác nhận lý do Artturi vào đế đô, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Trước đây vị đại công này không thích tiếp xúc với phái nữ, anh sớm đã đến tuổi có thể cưới vợ sinh con, dựa vào thân phận địa vị của anh, e rằng anh cũng có thể cưới công chúa hoàng thất Noiret làm vợ, nhưng dường như anh không có hứng thú, không ngờ lần này vào đế đô, lại định ngày hẹn vị tiểu thư nhà Roman này, hơn nữa còn hẹn hai lần liên tiếp.

Tính cách của Artturi không nhiệt tình, nhưng anh lại nói mọi chuyện với Bách Hợp, chứng minh anh khá xem trọng cô gái này, cho dù sau này thân phận địa vị gia tộc Roman quá thấp, Bách Hợp không thể thoát khỏi thần điện gả đến gia tộc Artturi, nhưng nếu cô trở thành tình nhân của Artturi, như vậy kết quả vẫn như nhau.

Nhìn thấy Bách Hợp vì lời nói của mình, hình như hơi ngượng ngùng cúi đầu, lúc này Andrew mới nghiêm túc bắt đầu quan sát vị thánh nữ dự bị mà trước đây ông ta chưa bao giờ nhìn kỹ.

Có hơn mười thánh nữ dự bị trong thần điện, mỗi người đều là thân thể quang minh quý giá. Những cô gái này ai nấy đều quyến rũ, trước kia nguyên chủ là một trong số những người an phận nhất.

Mặc dù cô ấy xuất thân quý tộc, nhưng không biết có phải vì vào thần điện Quang Minh quá sớm không, cô ấy cực kỳ tín ngưỡng nữ thần Quang Minh, đáng tiếc gia tộc Roman quá thấp, hình như cô ấy không quan tâm đến việc trong thần điện, ngược lại một lòng vùi đầu cố gắng học tập thánh điển Quang Minh, cho nên ít khi thấy cô ấy trong thần điện, cũng không có bối cảnh vững chắc, trên thực tế nếu không phải bởi vì Artturi ước hẹn với cô ấy, thì sẽ không ai chú ý đến cô ấy, hơn nữa sau khi các vị đại giáo chủ đề cử ủng hộ thánh nữ dự bị của mình thì cô ấy càng không có hi vọng đạt được vị trí thánh nữ.

Nhưng cô lại có vận khí quá tốt, bề ngoài mỹ lệ thanh thuần của cô có thể mê hoặc người không gần nữ sắc như Artturi, đây gần như trở thành vũ khí hữu dụng của cô nên được Andrew chú ý.

“Con biết đại công Artturi được hoàng đế bệ hạ triệu vào đế đô, như vậy con của ta. Con có biết hoàng đế bệ hạ triệu kiến đại công Artturi vào kinh, là vì chuyện gì không?”

Andrew còn muốn thử thêm một chút. Đôi mắt ông ta dịu dàng, chăm chú nhìn Bách Hợp:

“Đừng khẩn trương, vì thái độ của con liên quan đến lời ta sẽ nói với con tiếp sau đây, con hãy nghiêm túc nói cho ta, đại công tước đã nói với con nguyên nhân vì sao?”

Bách Hợp tựa như bị thái độ căng thẳng của ông ta dọa sợ, do dự gật đầu:

“Ngài ấy nói…” Bách Hợp nói đến đây, dừng một lát, mặc dù Andrew vẫn trấn định, thế nhưng đôi tay ôm quang minh thánh điển lại thoáng siết chặt. Ông ta không hoàn toàn tin lí do thoái thác trước đó của Bách Hợp, ông ta muốn thử nhiều hơn, Bách Hợp cảm giác được sự căng thẳng của ông ta, hơi cong khóe môi, nhanh chóng nói: “Đại nhân Artturi nói, lần này vào kinh, một tháng sau ngài ấy sẽ trở lại lãnh địa Artturi, bởi vì,” vì Bách Hợp luôn ngập ngừng nên nét mặt Andrew khẩn trương và phức tạp, Bách Hợp thấy rõ biểu tình trên mặt ông ta, nói tiếp: “Bởi vì đại nhân Artturi nói, nói hoàng đế bệ hạ mời ngài ấy vào đế đô. Vì để mời ngài ấy tham gia Quang Minh tế sắp cử hành!”

Dứt lời, thần sắc trong mắt Andrew dường như thoáng chốc đã buông lơi, như bí mật đã bị che giấu rất lâu. Rốt cuộc một ngày nào đó bị phơi bày, ông ta hơi thả lỏng. Lại cảm thấy có chút phức tạp, căng thẳng đến mức thân thể cũng lập tức lỏng ra. Ông ta tựa lưng vào ghế, thở ra một hơi.

Trước đó ánh mắt còn có nét cười nhẹ nhàng, lúc này dường như cảm thấy hơi mệt mỏi, nhắm lại.

“Con của ta, quả nhiên con đã được nữ thần Quang Minh bảo vệ, đại công Artturi thật sự rất xem trọng con. Không sai, hôm nay chuyện ta tìm con, quả thật có liên quan đến Quang Minh tế, bởi vì nó quá sớm, nó vốn được cử hành vào nửa năm sau, nhưng lúc này lại cử hành sớm, đại công tước Artturi chính là được hoàng đế bệ hạ mời vào đế đô, tham gia Quang Minh tế.” Andrew vốn còn hơi hoài nghi Bách Hợp chỉ thuận miệng nói Artturi được hoàng đế triệu vào kinh, lúc này Bách Hợp nói ra bí mật hoàn toàn không ai biết, hiển nhiên ông ta đã không còn hoài nghi nữa: “Con có biết Quang Minh tế lần này, trừ muốn tuyển ra thánh nữ ra, còn có nguyên nhân khác, con biết không?”

“Là muốn chọn ra Giáo hoàng ư?” Bách Hợp hỏi lại, Andrew nghe thế, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó cười khổ: “Ngay cả chuyện như vậy Đại công cũng nói cho con biết.” Ông ta quan sát Bách Hợp từ trên xuống dưới vài lần, bắt đầu dần trở nên nghiêm túc:

“Không sai, Quang Minh tế lần này ngoài việc muốn chọn thánh nữ ra, còn muốn chọn ra giáo hoàng.” Việc quan trọng của Quang Minh tế lần này không chỉ là chọn thánh nữ: “Trước đây thần điện có một vị Giáo hoàng và thánh nữ đối kháng với lực lượng hắc ám, sau đó đã trở về vòng tay nữ thần Quang Minh, đến giờ vẫn chưa xuất hiện giáo hoàng khác, đối với thần điện, cũng không phải là sự kiện đáng giá khiến người ta vui vẻ.”

Andrew nói xong, thở dài: “Ý chỉ của nữ thần Quang minh, tín đồ chúng ta không hiểu mấy, thế nhưng Quang Minh tế lần này diễn ra sớm, là vì chúng ta chiếm được tin tức, nghe nói thần điện Hắc Ám đã chiếm được thần dụ của nữ thần Hắc Ám, đại biểu cho hạt giống của nữ thần Hắc Ám, đã vào đại lục Lorrain, nửa năm trước, ta và vài vị đại giáo chủ đã đến tượng nữ thần Quang Minh lấy được thần dụ của ngài, nhất định phải thức tỉnh trước nữ thần Hắc Ám, ngăn cản bà ta, bằng không nếu người thần điện Hắc Ám tìm được thánh nữ thuộc về bọn họ, thì sẽ có một ngày, bóng tối sẽ tràn ngập toàn bộ vùng đất này, nữ thần Hắc Ám sẽ thức tỉnh trên người của thánh nữ đó một lần nữa, mọi người đại lục Lorrain sẽ trở thành đầy tớ của nữ thần Hắc Ám, đương nhiên thần điện Quang Minh sẽ không còn tồn tại nữa.”

Đọc truyện chữ Full