Chủ nhật Chu Tiểu Vân về nhà cảm giác rất kỳ lạ, sao ánh mắt sốt ruột của Nhị Nha cứ nhìn tới nhìn lui trên người mình, ánh mắt kiểu nghiên cứu này làm cho người ta sởn tóc gáy.
Trước khi Nhị Nha nhào lên muốn sờ sờ mình, Chu Tiểu Vân rốt cuộc không thể nhịn được nữa mở miệng hỏi: “Nhị Nha, sao em cứ nhìn chị như thế?”
Nhị Nha bĩu bĩu môi: “Em chỉ muốn nhìn chị một chút vì sao vẫn thon thả như thế vậy? Anh trai giễu cợt em là con nhóc béo!” Tinh tế quan sát, Nhị Nha phát hiện lời anh trai nói đúng là không sai. Cao cao thon thả chị vừa đẹp lại có khí chất, mình nóng ruột thấp thấp tròn tròn đứng bên cạnh buồn bã thất sắc, nghĩ tới đây tâm tình Nhị Nha lại tụt dốc.
Chu Tiểu Vân bật cười, nhìn kỹ mặt Nhị Nha, ừm, hình như gần đây thực sự tròn hơn. Nhưng, còn cách béo một đoạn! Ở trong mắt Chu Tiểu Vân, em gái nhỏ châu tròn ngọc sáng thật đáng yêu!
Nhị Nha được khen mặt mày rạng rỡ, trong mấy anh em Chu Tiểu Vân nói chuyện có độ tin cậy cao nhất, lời này nếu là Nhị Nha tự nói ra sợ rằng cô cũng không tin tưởng. Lời này do chị Chu Tiểu Vân nói á, hiệu quả khác hẳn.
Tiểu Bảo không rõ chuyện gì nghiêm túc qua đây, nhìn Chu Tiểu Vân và Nhị Nha ở một bên nói thầm, chen miệng vào: “Chị, chị và em gái đang nói thầm gì đó! Haha, Nhị Nha, dạo này có phải em ăn nhiều quá không, ở nhà mẹ làm nhiều món ngon cho em ăn hả, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn này tròn…”
Chu Tiểu Vân ra sức ho.
Đúng lúc tiếp thu được tín hiệu đương nhiên Tiểu Bảo sẽ không giống Đại Bảo không có mắt, lập tức cứng rắn chuyển lời định nói vòng vo qua: “… Ừm, tỉ mỉ nhìn kĩ, không phải rất tròn! So với Phùng Thiết Trụ thôn mình còn kém xa.”
Lấy ai làm ví dụ không tốt, mà lại chọn nổi danh béo mập Phùng Thiết Trụ, Phùng Thiết Trụ là mặt tròn tiêu chuẩn, nhìn xa tựa như cái đĩa tròn vậy.
Nhị Nha bẹp bẹp miệng mếu máo rất có dáng vẻ sắp khóc nhè tại chỗ.
Chu Tiểu Vân thở dài, ôm Nhị Nha vài trong phòng, chuẩn bị khuyên bảo con bé. Cô nháy mắt ra hiệu bảo Tiểu Bảo đang thò đầu ra nhìn và Đại Bảo cách xa một chút, xem như cô đã nhận thức rõ. Hai anh em đều có sở trường đổ thêm dầu vào lửa, đừng để đang nói rất tốt lại bị hai người bọn họ trộn lẫn.
“Nhị Nha, đừng khóc nữa, nghe chị nói này. Con gái muốn đẹp là đúng, có nữ sinh nào không thích mặc đẹp, trang điểm đẹp, lớn lên xinh xắn chứ. Nhưng thích chưng diện cũng nên có một mức độ, không thể quá phận. Giống như em vậy, vì béo một chút gầy một chút mà ở chỗ này rơi nước mắt cũng là quá mức. Nghe chị nói, lau nước mắt đi!”
Chu Tiểu Vân dịu dàng nói nửa ngày, cuối cùng Nhị Nha lau sạch nước mắt.
Chu Tiểu Vân lại nói tiếp: “Nữ sinh xuất sắc thực sự nên có nội hàm, tu dưỡng, có khí chất, chừa ra một gương mặt xinh đẹp có ích gì, chẳng lẽ con người có thể trẻ tuổi đẹp mãi cả đời không già sao? Sau này nhớ phải đọc sách chăm học tập hơn, cô gái có học vấn có tri thức mới là vẻ đẹp chân chính. Từ trong ra ngoài luôn tản mát ra ánh sáng.”
Chu Tiểu Vân tận tình khuyên bảo cuối cùng cũng có một giọt tác dụng, Nhị Nha chần chừ hỏi: “Chị, lời chị nói dường như em nghe hiểu lại giống như không hiểu. Ý của chị là không liên quan đến béo một chút hay gầy một chút, con gái phải chăm chỉ học tập tăng thêm tu dưỡng mới tốt đúng không?”
Chu Tiểu Vân cười ôm Nhị Nha, thật là một cô bé băng tuyết thông minh, sau này lớn lên không biết sẽ thông minh đến mức nào nữa!
Dưới sự khuyên bảo của chị, cuối cùng Nhị Nha cũng tạm thời gác lại vấn đề phiền lòng này. Nhị Nha bé nhỏ lần đầu tiên liên hệ giữa khiếu thẩm mỹ và nhân sinh quan.
Chị nói có điểm thâm ảo, không thể hiểu hết, hi vọng sau này lớn lên cô cũng có thể biến thành nữ sinh như lời chị nói! Nhưng, Nhị Nha vẫn rất hâm mộ chị Chu Tiểu Vân.
Cánh tay dài nhỏ, chân nhỏ thon dài, cằm trái xoan, bụng bẹp bẹp, thật dễ nhìn —— Khi hai chị em vào nhà tắm, Nhị Nha lại quan sát kĩ một chút chút, ha hả!
Mặc dù đã quyết định làm nữ sinh có nội hàm như lời chị nhưng, Nhị Nha còn hy vọng mình gầy đi một tí. Cô lén cho rằng, nếu chú trọng cả vẻ bên ngoài và nội hàm, chẳng phải vẹn toàn đôi bên?
Không dám nói cho bất kì ai, Nhị Nha bắt đầu ăn uống điều độ rất vất vả.
Đối với Nhị Nha mà nói, chuyện này thực sự là vô cùng thống khổ. Nhìn Triệu Ngọc Trân cố ý làm thịt viên rán tươi mới xốp giòn, cô thèm đến mức nước bọt đều chảy ra, nhìn anh Đại Bảo nghỉ ở nhà một miếng ăn một viên cực kỳ vui vẻ, ý chí của cô lại từ từ dao động.
Hay là, cứ ăn hôm nay, việc ăn uống điều độ ngày mai lại nói?
Anh trai chị gái đi học cả, ở nhà chỉ còn lại một mình Nhị Nha. Mỗi lần Triệu Ngọc Trân đi chợ không quên mua mấy món đồ ăn vặt ngon ở chợ mang về.
“Nhị Nha, mẹ mua đậu phộng đường con thích ăn nhất này…”
“Nhị Nha, bánh gạo này ăn được không, còn nóng hổi đấy, nhanh đến ăn…”
“Nhị Nha, mau đến xem hôm nay mẹ mua cho con món gì ngon này…”
… …
Cái gọi là ngày mai sẽ làm, ngày mai sao mà lâu đến quá. Nhị Nha luôn giãy giụa do dự giữa đồ ăn ngon và trở nên thon thả. Mỗi khi đồ ăn thắng lợi cô bé ăn ngấu nghiến, trong lòng chung quy vẫn xẹt qua ý nghĩ thế này: bắt đầu từ ngày mai nhất định phải khắc chế, không thể lại ăn như thế …
Từ từ vào tháng chạp, trong sự chờ đợi của bọn nhỏ năm mới đến rất nhanh.
Trong nhà đương nhiên không thiếu đồ ăn ngon, một ngày ba bữa buổi trưa buổi tối đầy thịt cá không nói, bình thường đồ ăn vặt cũng không ngừng. Chu Quốc Cường bàn tay to bỏ tiền cho Đại Bảo Chu Tiểu Vân ra siêu thị trên đường cái mua hai gói to đồ ăn vặt để bọn nhỏ Tết đến ăn thoả thích.
Hạt dưa, kẹo những thứ này đều là vật bình thường không kỳ lạ, còn có thịt bò khô, kẹo đường hình con thỏ màu trắng nhân hạt thông, bánh bích quy, bánh ngọt này đó bình thường rất ít được ăn. Nhị Nha một bên đấu tranh trong lòng một bên hung hăng nhét vào túi.
Miệng không dừng Nhị Nha vừa ăn vừa sám hối trong lòng, thực sự là đau khổ a!
Di? Túi màu sắc rực rỡ này là cái gì? Khoai tây chiên? Em thích ăn em thích ăn để lại hết cho em! Em nhỏ nhất, không cho anh trai chị cướp của em…
Kết quả là mặt Nhị Nha lại tròn thêm, bụng nhỏ nhô ra.
Sang năm mới, Triệu Ngọc Trân mang Nhị Nha đi tắm, liếc mắt liền phát hiện Nhị Nha lại béo lên. Không sao, ở trong mắt cha mẹ, vĩnh viễn sẽ không chê con gái béo. Ở trong mắt Triệu Ngọc Trân, dáng vẻ này của Nhị Nha rất khỏe mạnh thật đáng yêu đấy.
Vì thế Triệu Ngọc Trân thật lòng khen: “Nhị Nha, con như bây giờ vừa đúng, trông khuôn mặt nhỏ nhắn này tròn tròn rất dễ coi! Chị con anh Hai đều giống như con vậy mới đẹp!”
Nhị Nha không nói gì, trong lòng đang nhỏ máu!
Tại sao lại béo lên! Ngay cả mẹ cũng bắt đầu nói mặt mình tròn tròn, không cần nhéo…
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cuộc Sống Mới Hạnh Phúc Của Chu Tiểu Vân
Chương 270: Nhị Nha ăn uống điều độ ký
Chương 270: Nhị Nha ăn uống điều độ ký