TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phép Màu
Chương 7

Nhìn đôi mắt ngập nước của Bạch Thủy Ương, Thẩm Tương Tường không đành nói lời cự tuyệt.

Nếu cô không thích đến những nơi tụ họp xa hoa này, thì đến những nơi mà các cặp tình nhân bình thường hay đi vậy.

Lần đầu tiên đi xem phim, Thẩm Tương Tường mang theo bờ vai ướt sũng thong thả đi ra, Bạch Thủy Ương ôm cánh tay hắn xin lỗi, “Tương Tường, em thực không phải cố ý, nhưng trong rạp tối quá, em đang em thì tự nhiên ngủ mất, em cũng không phải cố ý chảy nước miếng trên quần áo anh, anh.... ......”

Còn chưa nói xong câu đôi môi của cô đã liền bị ngăn chặn, vừa nãy lúc nãy ở trong rạp phim hắn đã muốn làm vậy, nhưng khổ nỗi cô gái ngu xuẩn này lúc nào cũng đều là đang ngủ!.

Đây đang là ở trên đường, có rất nhiều người đi lại a, Bạch Thủy Ương cố gắng kháng cự vài cái nhưng cuối cùng vẫn thuận theo tận hưởng nụ hôn của hắn, từ đó về sau hai người không còn đến rạp chiếu phim để xem nữa.

Cho dù là mua đĩa DVD về xem thì đến cuối cùng trong phòng khách vẫn sẽ biến thành cảnh hai người một bên đút cho nhau ăn, một bên trao đổi hôn môi, không ai để ý xem phim đã chiếu đến đoạn nào.

Nhưng có đôi lúc Thẩm Tương Tường thấy có chút thất bại, Bạch Thủy Ương quá nhập tâm vào vai trò làm một người vợ tốt của hắn, mà hắn lại dường như chẳng làm được chuyện gì khiến cô vui vẻ.

“Em có có đặc biệt thích thứ gì không, hay là đặc biệt muốn có thứ gì đó?”

Bạch Thủy Ương cau màu suy nghĩ thật lâu, cuối cùng nói ra, “Thú nhồi bông, loại thật to có đủ hình dạng, khi ôm vào ngực thật là ấm áp, lông thật mềm mại”.

Thú nhồi bông? Danh từ này gần hai mươi năm nay Thẩm Tương Tương không có nghe thấy.

Ngay thứ hai sau khi tan ca, hắn lái xe đến cửa hàng bách hóa, ở quầy thiếu nhi dạo đi dạo lại thật lâu, cuối cùng cũng chọn được một con thỏ bông.

Một người đàn ông âu phục chỉnh tề ôm một con thỏ bông trắng đáng yêu, Thẩm Tương Tương đương nhiên biết mình kì quái biết bao nhiêu, nhưng lúc hắn cầm con thỏ về nhà nhìn thấy biểu cảm vừa kinh ngạc vừa sung sướng của bà xã thì hắn phát hiện tất cả đều đáng giá.

Nhưng tối hôm đó Bạch Thủy Ương lại chỉ biết ôm con thỏ chết tiệt kia cùng nhau ngủ, mà không phải hắn, làm hắn thật sự muốn vứt luôn con thỏ đó vào sọt rác.

Một hôm sau khi tiễn Thẩm Tương Tường đi làm cô vào dọn dẹp lại giường ngủ, đặt con thỏ vào giữa giường, lúc đi ra ngoài dọn dẹp phòng khách thì chuông cửa vang lên, mở của liền thấy nhân viên đưa hàng của nhân viên bách hóa,

“Xin hỏi cô là tiểu thư Bạch Thủy Ương ? Mời cô kí nhận.”

“Tôi đâu có mua gì.”

“Là một vị tên Thẩm Tường Tường hôm qua đến đặt trước ở của hàng chúng tôi, nói muốn đưa đến địa chỉ này, người kí nhận cũng là tên cô.

Sau khi Bạch Thủy Ương kí tên, nhân viên liền chuyển bốn năm cái thùng vào nhà.

Tiễn nhân viên đưa hàng xong cô mới vào mở mấy cái thùng ra.

Trời ạ bên trong toàn là thú nhồi bông, có đủ loại nào là chó, meo,gấu....Hôm qua Thẩm Tương Tường cảm thấy cũng không tệ nên mỗi loại đều mua một con, nhiều đến nỗi trong nhà mỗi góc đều có thể để một con.

Thẩm Tương Tường ở bên kia đang tiến hành hội nghị, đột nhiên tiếng chuông điện thoại di đông vang lên, trong không gian yên tĩnh của phòng họp ai nấy đều cảm thấy bất an.

Thẩm Tương Tương rút điện thoại từ trong túi ra ung dung nhận máy. Là người nào yêu cầu tất cả mọi người trong giờ họp không được để chuông điện thoại? Mọi người nghẹn họng nhìn xuống trân trối.

Bạch Thủy Ương ở đầu dây bên kia căn bản không hề biết không khí bên này nghiêm trọng như thế nào, “Ông xã, em yêu anh, em thật sự rất yêu anh nha”.

Cô gái hạnh phúc thẹn thùng vừa nói xong liền lập tức tắt máy, trái phải mỗi bên đều ôm đầy thú bông, nằm trên sàn nhà cười hạnh phúc.

Đây là lần đầu tiên Bạch Thủy Ương không gọi tên hắn mà gọi hắn là ông xã, cảm giác thật không tệ chút nào.

Đương nhiên tối hôm đó Thẩm Tương Tưởng được hưởng thụ sự nghênh đón trước nay chưa từng có, Bạch Thủy Ương còn thay bộ đồ ngủ rộng thùng thình của mình bằng chiếc váy ngủ khêu gợi.

Nhưng cho dù Thẩm Tương Tường không thể khống chế xúc động của mình, thì hắn cũng chỉ có hôn môi, vuốt ve, sau đó liền đi vào nhà tắm trấn áp lại dục vọng rồi mới lại lên giường cùng cô ôm nhau ngủ.

Sau khi tiễn ông xã đi làm vào ngày hôm sau, lúc vào dọn dẹp nhà tắm Bạch Thủy Ương hết soi trái rồi soi phải, khuôn mặt xinh đẹp, không có nếp nhăn, không có tàn nhang, đường cong lung linh, dáng người bên ngoài rất gây hứng thú, không hề có vấn đề gì a.

Cảm giác nóng rực ở thân dưới của hắn cô cũng đã từng cảm nhận thấy, bên phía hắn không cũng không có vấn đề, vậy thì nguyên nhân là tại sao?.

Rõ ràng biết chỉ có một mình mình ở nhà, thế mà cô lại dè dặt cẩn trọng, lén lút tiến đến phòng sách mở máy tính ra lên mạng tra cứu nguyên nhân vì sao giữa vợ chồng không làm việc đó.

Nguyên nhân thứ nhất, phía nữ lãnh cảm.

Không có khả năng, cô rõ ràng là có động tình, có đáp lại mà, bây giờ khi hôn cô cũng đem đầu lưỡi thâm nhập vào miệng hắn, lúc hắn sờ của mình cô cũng nhiệt tình đáp lại.

Nguyên nhân thứ hai, phía nam bất lực.

Cái này càng không thể, Bạch Thủy Ương đập mạnh lên bàn một cái, cái đó của Thẩm Tương Tường lớn đến cỡ nào cô không phải không biết, lúc giúp hắn kì lưng cô đều đã thấy qua.

Nguyên nhân thứ ba, đối phương có nhân tình.

Nhân tình? Sự việc chưa từng xem xét qua này thoáng hiện lên trong đầu Bạch Thủy Ương, buổi tối hắn đều về nhà không có khả năng đi ra ngoài, nếu có thì cũng chỉ là ban ngày, ban ngày hắn đều ở công ty, chẳng lẽ lại là người trong công ty?.

Vấn đề ngày càng trở nên rối rắm, nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, chẳng lẽ Thẩm Tương Tương thật sự có bí mật gì sao? Cô đột nhiên nghĩ đến cách cửa bị khóa của căn phòng bên trái kia, Thẩm Tương Tường cũng không thích nói đến bí mật này.

Những ngờ vực trong lòng cô giống như quả cầu tuyết càng lúc càng lớn, càng nghĩ càng ly kì, trong đầu cô hiện lên đủ mọi loại tình huống.

Bạch Thủy Ương lần đầu tiên không muốn về nhà, cô mua xong thức cùng với vật dụng thì liền đi vào một quán cà phê, nhìn người đi qua đi lại ngoài cửa sổ, suy sét vấn đề của mình, nhưng suy nghĩ của cô cứ như đi vào mê cùng đi thế nào cũng không ra được.

Cô vuốt ve con thú bông trên tay, đây là con thú bông nhỏ Thẩm Tương Tường đưa cho cô, nó vừa vặn để có thể mạng theo bên mình.

“Chị dâu một mình ngồi ở chỗ này đếm người sao?” Một bóng người ngồi xuống trước mặt cô, một khuôn mặt cà lơ phất phơ xuất hiện trước mắt cô.

“Lâm.... .......anh Lâm xin chào.” Bạch Thủy Ương giật nảy mình sau đó liền rụt người lại.

“Đừng nói là chị dâu ở đây chờ em nhá?”. Lâm Tử Lâm luôn thích dùng giọng điệu bỡn cợt để nói chuyện với phụ nữ.

“Không phải, chỉ có một mình tôi, tôi ngồi đây một lúc rồi mới về nhà”.

Lâm Tử Lâm nhìn túi to đựng đầy đồ bên cạnh, không giống như là có hẹn cùng người đàn ông khác, xem ra là hắn suy nghĩ quá nhiều.

“Vừa rồi nhìn chị rất hoang mang, có chuyện gì sao? Nói nghe chút đi, nói không chừng em đâycó thể giúp chị giải quyết.” Lâm Tử Lâm vừa nói vừa không quên ném một cái nhìn mê hoặc đối với nữ nhân viên phục, cô nữ sinh liền lập tức đỏ mặt.

Bạch Thủy Ương đem tất cả những gì vừa xảy ra vào mắt, cô khiếp sợ hỏi: “Anh Lâm hình như rất có hiểu biết đối với phụ nữ”.

“Chị dâu đừng khách sáo, gọi em là Tử Lâm là được rồi, em không chỉ hiểu rõ phụ nữ mà còn với cả đàn ông.” Lâm Tử Lâm vừa nói vừa hướng về phía người khách phía sau Bạch Thủy ương mà phóng điện.

Bạch Thủy Ương quay ra sau nhìn thì thấy một thiếu niên trắng trẻo đỏ mặt đang cúi đầu.

Trời ạ thì ra cái tên này có thể ăn cả nam lẫn nữ.

“Tử.......Tử Lâm tôi có thể hỏi anh một chuyện được không?”

“Chị dâu cứ nói, em cái gì cũng đều có thể tán gẫu được.”

“Tôi có một người bạn, người bạn kia của tôi đã kết hôn, nhưng chồng của cô ấy vẫn chưa cùng cô ấy phát sinh chuyện ấy.” Bạch Thủy Ương ấp úng nói.

Lâm Tử Lâm gật đầu hiểu rõ, bạn hả? Bạn? Ha ha ha, hắn cuối cùng đã bắt được thóp để nhạo báng Thẩm Tương Tường rồi.

“Chuyện ấy là chuyện gì?” Hắn ra vẻ không hiểu hỏi.

“Chính là cái đó” Bạch Thủy Ương đỏ mặt không biết giải thích thế nào mới ổn.

“Cái nào? Chỉ dâu nói rõ ra xem, em không hiểu.”

“Chính là chuyện phòng the”.

“À... Chuyện phòng the, em hiểu rồi”. Lầm Tử Lâm cố ý nói to hơn một chút.

Bạch Thủy Ương sợ đến mức nhìn đông nhìn tây, “Xuỵt, xuỵt anh nhỏ tiếng một chút, tôi....tôi chỉ là muốn thay người bạn đó hỏi một chút, vì sao rõ ràng là vọ chồng, nhưng người kia vẫn không đồng ý cùng cô ấy có quan hệ?”.

“Chị dâu, chuyện này cần phải phân tích trên nhiều phương diện, thứ nhất chồng của người bạn đó có thể là bất lực hoặc không khỏe mạnh? Thứ hai người bạn đó có phải hay không trên giường biểu hiện quá mức lãnh cảm, làm cho chồng cô ta không khơi dậy nổi hứng thú? Thứ ba có thể là người chồng đó có bóng ma tâm lý với việc tình ái, không thể tiến hành quan hệ bình thường?”

“Nếu.....nếu là cái thứ ba thì phải làm sao bây giờ?” Bạch Thủy Ương loại bỏ khả năng một và hai, điểm thứ ba Lâm Tử Lâm nói đến cô cũng chưa tìm thấy ở trên mạng.

“Xã hội bây giờ, áp lực của đàn ông so với phụ nữ lớn hơn rất nhiều, loại áp lực này cũng thường thể hiện ở trong chuyện quan hệ của vợ chồng, ví dụ như chỉ cần người nữ từng có một chút cự tuyệt hoặc phản kháng cũng đều sẽ làm cho đàn ông cho rằng mình thật thất bại, không được người nữ yêu thích, việc này xảy ra trong thời gian dài sẽ làm cho người nam có những hành vi không bình thường trong chuyện đó, ví như có người thích y tá, thích giái viên, thích tiếp viên hàng không. Chị dâu chị thử nghĩ xem, một người hồi nhỏ từng bị giáo viên đánh quá nhiều nếu sau khi lón lên có thể đem giáo viên đặt ở dưới thân hành hạ có phải hay không sẽ đặc bệt thỏa mãn?”. Lâm Tử Lâm phát biểu những lời lẽ sai trái của mình theo một cách hoàn toàn hợp tình hợp lý, giáo dục cho Bạch Thủy Ương những tư tưởng sai lầm.

“Ừm” Hình như là cũng có chút đạo lý, Bạch Thủy Ương gật đầu.

“Cho nên chị dâu, chị cần phải nói cho bạn của mình, đối mặt với người đàn ông như vậy thì phải đặc biệt cẩn thận, tuyệt đối không thể làm phật ý họ, nếu không thì đó chính là sát muối vào vết thương của bọn họ, trong chuyện tình ái còn phải chú ý đến việc đổi mới địa điểm cũng như tư thế cơ thể, phải tìm được cách làm cho đàn ông hưng phấn nhất như thế mới có thể làm ít nhưng hiệu quả không ngờ”.

Lâm Tử Lâm nói chuyện đạo lý rất rõ ràng, câu nào cũng có lý, cuối cùng còn không quên nói thêm một câu: “Chị dâu, em đã từng có nhiều bạn gái như vậy, chẳng lẽ những chuyện em phân tích vừa rồi có thể sai được sao? Đó đều là tuyệt đối đúng đắn.”

Thứ nhất không thể cự tuyệt, không thể phản kháng, tuyệt đối không thể biểu hiện một chút không vừa ý.

Thứ hai nếu muốn duy trì cảm giác kích thích tươi mới, tuyệt đối không đẻ hắn cảm thấy lạnh nhạt hay không thú vị.

Đây là hai điểm mà Bạch Thủy Ương rút ra từ những kiến giải của Lâm Tử Lâm, con thỏ nhỏ đã hoàn toàn bị ô nhiểm bởi sói già.

Hai điểm này chính là chú trọng vào tính chủ động từ phía nữ, chủ động thay đổi đa dạng phương thức hấp dẫn đàn ông, ở phương diện này Bạch Thủy Ương không có kinh nghiệm gì, nhưng cũng thật là cảm ơn những tiến bộ khoa học kĩ thuật, sự hòa nhập văn hóa quốc tế. Bạch Thủy Ương dành thời gian cả buổi chiều để tìm hiểu học hỏi, thiếu chút nữa là quên mất nấu cơm tối.

Bạch Thủy Ương ngâm mình trong bồn tắm không ngừng nhớ lại những tình tiết tình yêu trong phim hành động, làm xong một loạt hành động cổ vũ tinh thần mới đứng dậy mặc chiến bào, chiếc váy ngủ để lộ nhiều mảng da thịt trần trụi làm cô cảm thấy không tự nhiên, dường như muốn nhanh chóng chạy trốn lên giường, không đúng.......Cô mặc bộ này là muốn quyến rũ Thẩm Tương Tường, mới có một tí mà đã trốn lên giường thì hắn làm sao có thể nhìn thấy cái gì.

Đọc truyện chữ Full