TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 130: Tự thu xếp

Trước khi bức thư nặc danh xuất hiện, cuộc sống của Vân Hà rất ổn định.

Dùng tên thật để tố giác.

Ah ! Từ Quốc Xương chơi trò tố giác nặc danh, nha nội tôi đang giữ bản tố giác trong tay.

Từ Quốc Xương à, xem ai chơi giỏi hơn ai ?

Bản tố giác này có ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của Nghiêm Ngọc Thành. Nghiêm Ngọc Thành là người độ lượng, biết cách ứng xử trong quan trường, biết lúc nào phải "mềm nắn rắn buông", phần lớn là dùng thủ đoạn để đối phó với nhau. Tôi rất khâm phục tính cách độ lượng này của bác, có cơ hội tôi nhất định phải học.

Bản tố giác của Ngô Quân, được sao chép thành năm phần, một phần gửi lên bộ thanh tra, một phần gửi lên viện kiểm sát, hai phần tiếp đặt trên bàn Nghiêm Ngọc Thành và cha, phần cuối cùng, gủi cho Lý Dũng.

Ý định gủi cho Lý Dũng là do Trần Lập Hữu bày ra.

" Tiểu Lý và ông Từ luôn đối đầu nhau, chúng ta nên tận dụng cơ hội này để nhờ hắn giúp đỡ.

Cục trưởng Trần ồm ồm nói.

Đối với lời đề nghị của Trần Lập Hữu, tôi rất khâm phục. Thành thật mà nói, lúc bắt đầu tôi không nghĩ đến Lý Dũng. Ngẫm nghĩ lại, thấy cũng đúng, người bị tố cáo trong bức thư dù sao cũng có một nhân viên trong huyện Thạch Mã, thư tố cáo gửi cho bí thư khu Thạch Mã một cách danh chánh ngôn thuận.

Lý Dũng đã khiếu nại Từ Quốc Xương một lần, nhưng sau đó lại không hành động. Trong tay nhất định nắm giữ rất nhiều tài liệu quan trọng. Chỉ là ông Từ không may mắn, Lý Dũng thuận lợi thăng chức, làm lãnh đạo khu vực, trong lòng luôn nghĩ, oan gia nên giải không nên kết thù, giảm bớt một việc còn hơn làm tăng thêm một việc. Nếu hôm nay Ngô Quân xé nát bức thư tố giác, trong đầu Lý Dũng sớm không còn ý nghĩ đó rồi, có cơ hội để đối phó với Từ Quốc Xương, đương nhiên phải ra tay rồi.

Về phía huyện Hướng Dương, không ai biết Từ Quốc Xương đã đắc tội với Nghiêm Ngọc Thành ? Lý Dũng nhân cơ hội có chỉ thị của bí thư huyện uỷ, sao lại không vui được chứ ?

Ngô Quân làm việc ở khu Thạch Mã không lâu, tuổi vẫn còn trẻ. Khi Từ Quốc Xương vẫn đương chức, có rất nhiều cơ mật tiếp xúc không được. To gan làm ra bản danh sách tố cáo. Tuy nội dung không nhiều nhưng cũng đủ để làm tổn thương đến người khác. Cộng thêm tài lệu trong tay của Lý Dũng, đại khái cũng đủ.

Nhưng tôi vẫn không dám coi thường. Dù sao Từ Quốc Xương tội nặng hơn Tào Bân rất nhiều. Hơn nữa trong khu vực lại có người đứng ra giúp hắn. Nếu động thủ, nhất định phải cầm chắc phần thắng.

Đánh rắn, rắn không chết, ngược lại còn lợi hại hơn lúc trước !

Từ Quốc Xương là một con rắn độc. Trong tay của Trương Vân Hà có giữ chứng cứ quan trọng có liên quan đến Từ Quốc Xương.

Trương Vân Hà bị viện kiểm sát mời đến nói chuyện, để làm rõ tình hình. Từ Quốc Vĩ vẫn chưa biết chuyện này, đang đi cùng Hồ Gia Sáng đến phòng làm việc huyện uỷ cách mạng, báo cáo cho cha về tình hình xưởng sản xuất rượu.

Nói là báo cáo tình hình, nhưng thực ra là đến báo cáo chuyện vui.

" Rượu Ngũ Phong" đã sản xuất thành công và được mọi người biết đến. Khu vực Bảo Châu rượu " Ngũ Phong " được mọi người sử dụng rất nhiều. Rất nhiều người dùng rượu " Ngũ Phong " làm rượu mừng trong ngày cưới, nếu không mang rượu " Ngũ Phong" ra tiếp đãi, lại bị mọi người cho là nhỏ mọn. Thực ra giá cả của rượu " Ngũ Phong " không cao, so với rượu " Tây Phượng " thì kém một bậc. Rượu " Tây Phượng " là rượu có thương hiệu nổi tiếng, nhưng trong thời gian ngắn như vậy, rượu "Ngũ Phong " đã lấy được lòng khách hàng như vậy, quả là một thành tích không tồi. Đây thực ra cũng nhờ một phần công lao của Từ Quốc Vĩ.

" Rất tốt, đồng chí Gia Sáng, đồng chí Quốc Vĩ, không ngờ xưởng sản xuất rượu của chúng ta, cuối năm này lại có thể chuyển mình. Ba tháng trước vấn còn trong tình trạng thua lỗ, rất tốt....Anh thay mặt huyện uỷ huyện cách mạng, chúc mừng hai đồng chí, đồng thời gửi lời cảm ơn đến toàn thể công nhân viên chức trong công xưởng nhà máy sản xuất rượu.

Cha nghe xong báo cáo, rất phấn khởi, từ bàn làm việc bước ra, bắt tay Hồ Gia Sáng và Từ Quốc Vĩ.

Hồ Gia Sáng và cha là người quen và cũng là bằng hữu, giây phút này không thể tránh được tình cảm xúc động, Từ Quốc Vĩ ánh mắt hồng hồng vì hưng phấn. Xem ra những chuyện không tốt đẹp cuối cùng cũng đã qua rồi, chủ nhiệm Liễu đúng là một người rộng rãi độ lượng.

Từ Quốc Xương vội vàng nắm chặt tay cha, cuống quýt, ánh mắt tràn đầy vui sướng.

" Uh ! Đồng chí Lương Sinh không đến à ?"

Cha về chỗ của mình, cười hỏi.

Hồ Gia Sáng vội vàng trả lời : " Chủ nhiệm Liễu, đồng chí Châu Lương Sinh trong đội sản xuất của công xưởng, phải đi ra ngoài đưa hàng, bận không đến được."

" Chuyện này đúng là một chuyện tốt mà...."

" Gia Sáng à, các đồng chí vất vả rồi, về mặt vật chất cuộc sống, không thể ngược đãi mọi người được. Uh, hai ngày nữa mình sẽ đến thăm quan nhà máy rượu " Ngũ Phong " , nhân tiện đến hỏi thăm sức khoẻ mọi người...."

Cha thăng chức được hơn một năm, giọng lưỡi nhà quan cũng đã quen rồi, có khí chất của một vị lãnh đạo.

Đang nói chuyện trong phòng, Giang Hữu Tín gõ cửa đi vào, hình như có chuyện muốn báo cáo với cha, hai mắt tròn nhìn Từ Quốc Vĩ , định nói gì đó nhưng lại không nói nữa.

Sắc mặt của cha trầm xuống không tức giận nói :" Thư kí Giang, có chuyện gì thì cứ nói ra, trong đây toàn là đồng chí của mình, có gì đâu mà phài giấu giếm."

Từ Quốc Vĩ là người nhanh nhẹn, lập tức có cảm giác không hay sắp xảy ra, trong lòng thấp thỏm không yên .

Giang Hữu Tín thoáng có chút xấu hổ, ho lên một tiếng, nói : "Chủ nhiệm Liễu, đồng chí của viện kiểm sát muốn tìm đồng chí Từ để xác minh một số việc, các đồng chí ấy đang ở phòng tiếp khách của cơ quan, Em muốn hỏi một chút, khi nào mọi người nói chuyện xong, để em ra ngoài nói với các đồng chí trong viện kiểm sát một tiếng "

Sắc mặt của Từ Quốc Vĩ lập tức tái nhợt.

Đồng chí của viện kiểm sát tìm mình để xác minh việc gì ? Chẳng lẽ.....

Làm giám đốc nhà hàng Nhân Dân nhiều năm, chẳng lẽ Từ Quốc Vĩ chưa từng làm chuyện mờ ám hay sao? Bản thân vừa nhận được lời tán thưởng của chủ nhiệm Liễu, toàn thân toát mồ hôi khi nghe tin người của viện kiểm sát tìm đến.

" Viện kiểm sát ?"

Cha nhíu hai hàng lông mày.

" Đồng chí viện kiểm sát có nói xác minh chuyện gì không ?"

Thực ra cha biết là chuyện gì đang sảy ra, nhưng giả vờ không biết, bức thư tố giác của Ngô Quân đặt trên bàn của cha.

" Việc này tôi không hỏi."

Giang Hữu Tín cũng giả vờ không biết, muốn diễn vở kịch này đến cuối cùng.

Cha nhìn Từ Quốc Vĩ, không phẫn nộ cũng không khinh bỉ, chỉ là có cảm giác tiếc nuối.

Từ Quốc Vĩ chịu không được, đứng dậy, run run nói :" Chủ nhiệm Liễu, em, em...."

Đồng chí Quốc Vĩ, không phải khẩn trương như vậy, "cây ngay không sợ chết đứng...

Lời nói này của cha, có vẻ không công bằng đối với các đồng chí trong viện kiểm sát.

"... Em đi đi, có gì thì nói cái đấy. Yên tâm, phải tin tưởng Đảng, tin tưởng tổ chức."

Phó chủ nhiệm tỉnh Liêu Khánh Khai nói với cha, đồng chí ấy đang ở quặng mỏ Bảy Nhất khu Tam Thái, những lời phó chủ nhiệm tỉnh nói với cha, cha nhắc lại cho Từ Quốc Vĩ.

Từ Quốc Vĩ gật đầu, khó khăn lắm mới nói được một câu : " Cảm ơn chủ nhiệm Liễu."

Trong phòng làm việc của chủ nhiệm, Từ Quốc Vĩ có một trận khiếp vía, đến viện kiểm sát, cảm giác mọi người thật khách sáo, trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Ngày trước, chưa bao giờ nghe nói viện kiểm sát lại khách sáo với tội phạm? Chẳng lẽ thay đổi rồi hay sao ?

Ngồi xuống rồi mới hỏi, mới biết nguyên nhân vì sao mà mọi người lại khách sáo đến vậy. Chuyện tình cảm không phải là một sớm một chiểu, hơn nữa vợ đang bị người ta tố giác. Từ Quốc Vĩ thở dài, lập tức lấy lại tinh thần. Chuyện của vợ mình cũng là chuyện của mình, nếu để cho vợ gánh vác , gia đình này không phải sẽ tan nát hay sao? Sự nghiệp của bản thân đang trong thời kỳ chuyển biến, sao lại xảy ra chuyện như vậy ?

Trương Vân Hà và Từ Quốc Xương cùng nhau là chuyện phá hoại này.
Nhưng nội tình bên trong như thế nào thì Từ Quốc Vĩ không được rõ cho lắm. Tất đều do về anh em nhà Bản gia làm . Từ khi Từ Quốc Xương được Vương Bản Thanh coi trọng, Từ Quốc Vĩ không tham dự vào bất kỳ việc gì nữa.

Không ngờ, cuối cùng sự việc vẫn bị phát hiện, " Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra."

Trong viện kiểm sát, thái độ của Từ Quốc Vĩ rất hợp tác, mọi người hỏi cái gì, hắn trả lời cái đó. Nhưng khi hỏi vào vấn đề chính, hắn không phải " Không biết " mà là " Không rõ ", nhưng hắn vấn không nói thật.

Thực tế Từ Quốc Vĩ không phải là người bị tố giác, các đồng chí trong viện kiểm sát cũng không làm khó hắn, hỏi mấy câu hỏi bình thường, rồi thả hăn về, bảo hắn về nhà nghĩ lại, nhớ ra chuyện gì phải lập tức đến viện kiểm sát khai báo.

Về đến nhà Từ Quốc Vĩ chóng mặt, nhìn thấy xoong nồi trong nhà lạnh tanh. Nghĩ đến hai đứa con đi học về không có cơm ăn , lấy lại tinh thần, đi vào phòng bếp, nấu chút mì tôm cho bọn trẻ, không cẩn thận cho gia vị vào nhiều quá, nhăn mặt.
Nhìn thấy tinh thần cha không được tốt, cũng không dám hỏi nhiều, liền nhấc chiếc ấm nước nóng đổ vào xoong mì đang sôi, đối phó tạm thời, rồi chạy vào phòng , học bài.

Buổi tối, Từ Quốc Xương uể oải chạy đến nhà của Từ Quốc Vĩ, nhìn thấy bộ dạng chán trường của Từ Quốc Vĩ, cũng không muốn nói chuyện gì nữa, chỉ không chịu được, liền nguyền rủa Ngô Quân, một kẻ vong ơn bội nghĩa, không phải là người .

Theo quy định của bộ thanh tra và viện kiểm sát, là nhất định phải giữ bí mật cho người đi tố giác, nhưng sự việc đã bày ra trước mắt. Bức thư nặc danh, nha nội tôi đang cầm trong tay, hơn nữa Ngô Quân dùng tên thật của minh để tố giác . Việc này có giữ được bí mật không, chỉ có quỷ mới biết.

Từ Quốc Vĩ lạnh lùng nhìn lại gia tộc anh em Bản gia đã từng phong quan, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười.

Làm thì đã làm rồi, còn đi oán trách Nghiêm Ngọc Thành và cha. Người ta hôm nay nắm quyền trong tay, anh tức giận có giải quyết được gì ? Đây là báo ứng hay sao ?

Anh có chết thì chết một mình, sao lại còn làm liên luỵ đến em.

Có thể cảm nhận được cảm giác lạnh nhạt của em trai mình, Từ Quốc Xương tức giận, hung hăng nói :" Quốc Vĩ, anh nói cho em biết, chúng ta đang ngôi trên cùng một con thuyền, anh chạy không được, em cũng đừng nghĩ đến việc chạy chốn nữa, đợi chút nữa Vân Hà về, em phải nói cho cô ấy hiểu..."

Từ Quốc Vĩ lạnh lùng nói :" Cô ấy được thả về hay sao ?"

" Nói cái gì vậy ?"

Từ Quốc Xương nói.

" Viện kiểm sát lấy chứng cứ ở đâu để chứng minh, chỉ là muốn tìm hiểu tình hình, còn muốn giữ cô ấy không thả về hay sao? Hôm nay, bên thanh tra đã tìm đến em để hỏi chuyện, không phải em vẫn bình yên vô sự hay sao ? Yên tâm, nội tình bên trong câu chuyện, Ngô Quân biết được bao nhiêu, chỉ cần mọi người không nói, nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa, quan hệ của anh trong khu vực, em cũng đã biết đó, bộ trưởng Dương bộ tổ chức, lại còn bí thư Vương, chủ nhiệm Châu, thấy chết mà không cứu.

Từ Quốc Vĩ hất tay , không khách sáo nói : " Anh Quốc Xương, trong lòng em bây giờ rất rối bời, anh về nhà trước đi, em muốn yên tĩnh một mình ."

Từ Quốc Xương ngạc nhiên, không ngờ đến em trai mình cũng đuổi mình ra ngoài, nhíu mày, ngẫm nghĩ, miễn cưỡng nhẫn nhịn, cười, đứng dậy đi ra.

Đêm hôm đó, Trương Vân Hà không về nhà, Từ Quốc Xương trằn trọc không ngủ .

Từ Quốc Xương cũng thật là, giày vò bản thân một đêm không ngủ, ngày thứ hai tỉnh dậy, vẫn đến nhà máy rượu làm việc.

Trong phòng tiêu thụ của nhà máy rượu, nhìn thấy quầng mắt của Từ Quốc Vĩ thâm đen lại, tôi rất khâm phục tinh thần yêu nghề của hắn. Nhưng nghĩ lại cũng chẳng có gì, kiếp trước, khi nha nội tôi làm thêm ở công xưởng tư nhân, cũng thường thức đêm, đêm hôm đó mặc dù uống ba chai bia, ngày hôm sau tỉnh dậy đầu rất đau , nhưng vẫn chăm chỉ đi làm.

Tôi đến tìm Từ Quốc Vĩ, nhưng vẫn phải lấy Hồ Gia Sáng ra làm bia chắn, không thể để lộ quá nhiều dấu tích.

Tôi mang mấy trăn tệ tiền mặt trong người, lái chiếc xe jeep

Đến để làm cái gì ?

Mua Rượu !

Hôm nay rượu " Ngũ Phong " có thể bán chạy, giống nhà máy sản xuất cơ khí Phi Đằng , phải có người quen trong nhà máy mới lấy được hàng ngay.

" Chú Hồ,bất luận thế nào, hôm nay chú nhất định phải xuất cho cháu 10 thùng rượu Ngũ Phong . Bác Năm cháu đặt hàng, bác ấy muốn tổ chức liên hoan cho công nhân công xưởng Phi Đằng . Chú mà không cấp cho cháu, cháu ngồi ở đây không đi đâu hết.

Tôi ra vẻ không biết, Hồ Gia Sáng là người quản lý xuất nhập hàng của nhà máy rượu.

" Hi hì, tiểu Tuấn, cháu ngồi ở đây cũng không giải quyết được gì, nhà máy có quy định, việc tiêu thụ không phải bác quản lý, cháu tìm tổ trưởng Từ nhé."

Hồ Gia Sáng hẩy tay, ra vẻ bất lực.

Nói tổ trưởng không có quyền xuất mấy thùng rượu, tôi không tin. Rất may, câu nói của chú Hồ trùng với ý định của tôi. Tôi cười :" Vâng ạ, cháu đi tìm tổ trưởng Từ đặt hàng."

Nhìn thấy bộ dạng " không đạt được mục đích không bỏ qua" của tôi , Hồ Gia Sáng không biết làm gì hơn đành phải chấp nhận.

" Được, được, chú xuất cho cháu vài thùng, cháu đi tìm tổ trưởng Từ đây... bỏ đi, bác đưa cháu đi."

Như vậy còn được, quan hệ của Hồ Gia Sáng với gia đình tôi rất tốt, hôm nay, dù sao tôi cũng đến, đón tiếp không được chu đáo, sợ không được hay cho lắm.

" Quốc Vĩ, đây là tiểu Tuấn..."

Vừa đến phòng làm việc của Từ Quốc Vĩ, Hồ Gia Sáng nói được nửa câu, Từ Quốc Xương đã vội vàng đứng dậy.

" Thiếu gia Tuấn, em đến đây làm gì vậy ?"

Lần này đến lượt Hồ Gia Sáng trợn tròn hai con mắt, nói :" Sao vậy, hai người quen nhau rồi hả ?"

" Quen, quen, thiếu gia Tuấn...À không...Tiểu Tuấn rất giống một người quen của em...Tiểu Tuấn, hôm nay đến nhà máy rượu có chuyện gì không ?"

" Không có chuyện gì ạ, muốn tìm tổ trưởng Từ để đặt hàng, 10 thùng rượu " Ngũ Phong " , tiền em cũng mang đến rồi."

Nói xong, tôi lấy tiền ra, đặt tiền trên bàn.

Nha nội tôi vốn là người rộng lượng, động tác để tiền thực tế đã làm rất nhiều lần,nhưng càng ngày càng mạnh tay. Tính rộng lượng của tôi, Từ Quốc Dũng nhìn nhiều thành quen rồi, nên không thấy làm lạ.

" Được, em nói là được rồi, đừng nói là 10 thùng, 20 thùng, chứ 30 thùng đều được hết ."

Từ Quốc Vĩ thấy sự lợi hại của tôi, nên trả lời rất nhanh, lập tức lấy bút ra, viết xuất bao nhiêu thùng vào sổ.

" Vẫn là tổ trưởng Từ hiểu ý . Tôi vừa nói vừa cười, liếc mắt nhìn Hồ Gia Sáng :" Chú Hồ, chú xem, làm việc nhất định phải chủ động một chút, chú phải do dự cái gì, tiền hoa hồng bây giờ thuộc về người khác mất rồi."

Hồ Gia Sáng mặt đỏ tưng bừng.

Tôi nhún nhún hai vai, nháy mắt, biểu thị động tác xin lỗi.

Hồ Gia Sáng không hiểu hết ý của tôi, nhưng cũng biết lợi dụng cơ hội, trêu đùa Từ Quốc Vĩ.

Từ Quốc Vĩ nghe xong những lời này, giống như một tia chớp sáng chói đi qua, đáng tan bầu trời đen tối, giũ lại một ánh sáng bình minh tuyệt đẹp, tâm tranh buồn bực biết mất.

" Tiểu Tuấn. em...."

Tôi cười ha ha, nói :" Tổ trưởng Từ, tự thu xếp, bí thư Nghiêm và cha em, rất coi trọng việc phát triển nhà máy rượu " Ngũ Phong ", nói không chừng đến cuối năm, sẽ tổ chức đại hội chúc mừng thành công nhà máy."

Hồ Gia Sáng vui mừng :" Bí thư Nghiêm và chủ nhiêm Liễu nói như vậy sao ?"

Từ Quốc Vĩ lộ rõ một sắc mặt phấn khởi.

Tôi cười :" Đương nhiên là thật rồi, nhà máy rượu có được thành công như ngày hôm nay, đều nhờ công lao của ba người...."

Đọc truyện chữ Full