Năm chín hai là một năm nhất định đi vào trong sử sách. Một năm này trong nước liên tiếp xảy ra đại sự làm cho cả thế nhân chú mục. Trong đó có một đại sự, cũng là đại sự làm cho người ta chú ý nhất, chính là thủ trưởng cao nhất xuống phía nam nói chuyện.
Bánh xe lịch sử vừa tiến vào một năm mới, vào trung tuần tháng giêng, thời điểm gần tới mùa xuân, thủ trưởng cao nhất không để ý tới tuổi gần chín mươi, rời khỏi thủ đô, bắt đầu nam tuần xuống vài thành phố quan trọng ở trung bộ cùng nam bộ, cùng phát biểu một loạt lời nói quan trọng.
Thủ trưởng cao nhất lựa chọn lúc này phát biểu tới nam tuần nói chuyện, có lịch sử bối cảnh khắc sâu, gặp phải tình thế quốc tế và trong nước phúc tạp.
Lúc ấy Liên Xô mới vừa giải thể, siêu cường quốc uy tín sau bảy mươi năm tồn tại bị phân liệt thành mười lăm quốc gia độc lặp chủ quyền, một số quốc gia ở Đông Âu thì đã sớm tại lúc trước xảy ra thay đổi khổng lồ về chỉnh thê cùng quốc thể. Bị những yếu tố này ảnh hưởng, tư tưởng lĩnh vực trong nước cũng xuất hiện các luận điệu hoàn toàn bất đồng, thậm chí có người đưa ra luận điệu "Tây hóa toàn bộ" luận điệu, mà một chút cán bộ khác thì đối với việc cải cách, mở ra chính sách mới mơ mơ hồ hồ có biết, trong khoảng thời gian ngắn, tình thế cực kỳ nghiêm trọng.
Lúc này, thủ trưởng cao nhất tự thân xuất mã.
Đi dò xét cả vùng đất dài phía Nam, vừa đi vừa nhìn, vừa nhìn vừa nói đối với chính sách cùng lý luận có liên quan tới cải cách trình bày làm thành hệ thống.
Thủ trưởng cao nhất đi thị sát đặc khu kinh tế. Sau đó, cơ hồ không có ngừng phát biểu. Một lần kích động nhất, ngồi thuyền qua sông Châu Giang, nói suốt một giờ.
Thủ trưởng cao nhất nam tuần nói chuyện, nội dung chủ yếu bao gồm sáu phương diện.
Đầu tiên là Đảng phải giữ vững "Tam Trung, Thập Nhất Giới". Toàn bộ phương châm chính sách có đường lối cho tới nay, mấu chốt là phải kiên trì "Một người trung tâm, hai người làm điểm căn bản". Không giữ vững chủ nghĩa xã hội khoa học, không thay đổi cải cách mở cửa ra, không phát triển kinh tế, không thay đổi cuộc sống của người dân lương thiện, chỉ có thể là một cái tử lộ. Đường lối cơ bản phải yêu cầu một trăm năm, không dao động được. Chỉ có kiên trì trên con đường này, nhân dân mới sẽ tin tưởng ngươi, ủng hộ ngươi, ai muốn thay đổi toàn bộ đường lối phương châm chính sách Tam Trang từ trước tới giờ, dân chúng không đáp ứng, người nào cũng sẽ bị đánh ngã.
Điểm thứ hai là chỉ ra: cải cách mở lá gan ra. Phải lớn gan hơn một chút, có can đảm thí nghiệm, không thể giống như nữ nhân bó chân giống nhau. Nhìn thấy đúng, liền to gan mà thử, lớn mật xông ra. Không có một chút tinh thần xông xáo, không có một chút tinh thần mạo hiểm, không có một cổ tức khí, không có ra một chút sức lực, thì sẽ không ra được một đường con đường tốt, không ra được một con đường mới, liền sẽ không ra được sự nghiệp mới.
Cải cách mở ra mà không ra bước chân, không dám xông ra, nói đến nói đi chính là sợ "Tư" ( của riêng). Chủ nghĩa tư bản vốn nhiều, đi theo con đường tư bản chủ nghĩa. Quan trọng là vấn đề tính là "Tư" hav là "Xã" (chung). Phán đoán theo tiêu chuẩn, hắn là chủ yếu nhìn xem có lợi cho sức sản xuất của chủ nghĩa xã hội khoa học phát triển hay không, có lợi cho tăng cường chủ nghĩa xã hội khoa học, tăng cường thực lực tổng hợp của một quốc gia hay không, có lợi cho đề cao mức độ cuộc sống của nhân dân hay không. Đối với làm đặc khu, từ lúc vừa mới bắt đầu sẽ có ý kiến đồng ý với không đồng ý, lo lắng có phải làm chủ nghĩa tư bản hay không. Thâm Quyến xây dựng thành tựu, trả lời chính xác cho những người có lo lắng tới những thứ như vậy. Đặc khu là "Xã" không phải là "Tư". Nhìn từ tình huống đặc khu, chế độ công hữu là chủ thể, đầu tư ngoại thương chỉ chiếm một phần tư, chỉ là đầu tư bộ phận bên ngoài chúng ta còn có thể từ các phương diện như thu nhập từ thuế, lao vụ, để nhận được chỗ ích lợi đi! Làm nhiều xí nghiệp "ba tư" một chút, không phải sợ.. . Xét đến cùng là có lợi cho chủ nghĩa xã hội khoa học.
Thứ ba là nắm lấy thời cơ, phát triển mình, mấu chốt là phát triển kinh tế. Muốn kinh tế nước ta phát triển, chung quy phải cố gắng cách mấy năm bước lên một bậc thang. Dĩ nhiên, không phải là khích lệ tốc độ cao không thực tế, mà là phải mạnh mẽ, coi trọng hiệu quả và lợi ích, vững bước phối hợp phát triển.. . Đối với nước lớn đang phát triển như chúng ta mà nói, kinh tế phải phát triển nhanh một chút, không thể nào luôn là yên lặng, vững vàng trầm định như vậy. Phải chú ý ổn định kinh tế, phối họp phát triển, nhưng ổn định cùng phối hợp cũng là tương đối không thể là tuyệt đối. Phát triển mới là đạo lý cứng rắn. Cái vấn đề này phải được làm rõ ràng. Nếu như không làm phân tích, tạo thành hiểu lầm, sẽ trở nên cẩn thận chặt chẽ, không dám giải phóng tư tưởng, không dám buông tay buông chân, kết quả là bỏ lỡ mất thời cơ, giống như đi ngược dòng nước, không tiến tất lùi. . . Làm khoa học kỹ thuật, càng cao càng tốt, càng mới càng tốt, càng cao càng mới, chúng ta cũng là càng cao hứng. Không chỉ chúng ta cao hứng, nhân dân cao hứng, quốc gia cao hứng. Đối với quốc gia của chúng ta phải yêu quý, muốn cho quốc gia của chúng ta càng phát đạt.
Thứ tư là phải kiên trì hai tay mở ra nắm lấy cải cách. Đả kích các loại hoạt động tội phạm. Hai cái tay này cũng phải thật cứng rắn. Đả kích các loại hoạt động tội phạm, quét dọn các loại hiện tượng đáng ghê tởm, không được nương tay. Không chỉ có muốn kinh tế đi lên, trật tự xã hội cùng phải làm tốt, hai văn minh xây dựng cũng phải vượt qua bọn họ, đây mới là chủ nghĩa xã hội khoa học đặc sắc mà nước ta có. . . Vận dụng lực lượng chuyên chính của nhân dân, củng cố chính quyền nhân dân, là chuyện tình chánh nghĩa, không có chỗ lí lẽ gì không vững chắc.
Phương diện thứ năm. Nội dung, là lộ tuyến chính trị chính xác phải dựa vào đường lối chính xác của tổ chức để bảo đảm. Sự tình của quốc gia có thể làm tốt hay không, chủ nghĩa xã hội khoa học cùng cải cách khai phá có thể giữ vững hay không, kinh tế có thể phát triển nhanh một chút hay không, quốc gia có thể ổn định và hoà bình lâu dài hay không, từ trên ý nghĩa nhất định mà nói mấu chốt ở người. .. Muốn đem quân đội của chúng ta giáo dục tốt, đem cơ cấu giáo dục chuyên chính của chúng ta, phải giáo dục đảng viên cho tốt, đem người dân cùng thanh niên giáo dục tốt . . Phải chú ý bồi dưỡng người, phải dựa theo tiêu chuẩn "Cách mạng hóa, trẻ tuổi hóa, kiến thức hóa, chuyên nghiệp hóa", chọn lựa người tài đức vẹn toàn người vào ban.
Hiện tại có một cái vấn đề, chính là bệnh hình thức nhiều. TV vừa mở ra, đều thấy là hội nghị. Hội nghị nhiều, văn chương quá dài, nói chuyện cũng quá dài, hơn nữa nội dung lặp đi lặp lại, tiếng nói mới cũng không phải rất nhiều. Lặp lại lời phải nói, nhưng phải tinh giản. Bệnh hình thức cũng là thói quan liêu. Phải nhảy vọt thời gian tới hiện thực làm nhiều nói ít.
Điểm thứ sáu là giữ vững niềm tin vào chủ nghĩa xã hội khoa học.
Ngày hai mươi tám tháng hai, Trung Ương Đảng đem việc thủ trưởng cao nhất nam tuần nói chuyện làm ra văn kiện TW số 2 năm đó phát ra toàn bộ đảng, yêu cầu nhanh chóng nhắn nhủ lần lượt đến toàn thể cán bộ đảng viên.
Thủ tướng nam tuần nói chuyện, dần phát ra chấn động chưa từng có ở trong nước ngoài nước, nói như thế, thủ trưởng nói chuyện làm cho xã hội trong nước và nước ngoài biết chí sĩ "Nhiệt huyết sôi trào" !
Tỉnh Ủy chính là lập tức triệu tập cuộc họp cho toàn bộ ủy viên biết, tất cả ủy viên của Tỉnh Ủy đều phải tham dự hội nghị. Trong hội nghị, Bí thư Tỉnh Ủy Liêu Khánh Khai phát biểu một lúc lâu, yêu cầu toàn bộ cán bộ đảng viên lập tức hành động, ngay lập tức đem việc thủ trưởng nam tuần nói chuyện bằng tốc độ nhanh nhất nhắn nhủ lần lượt đầy đủ đi xuống, phải học hiểu học thấu, khắc sâu lĩnh hội, sau đó quán triệt chứng thực ở trong công việc.
Kế tiếp, ở các châu, thành phố, tất cả các cơ quan các ngành, đều rối rít triệu tập hội nghị, học tập nam tuần nói chuyện.
Thành phố Đại Trà tự nhiên cũng không ngoại lệ, mời toàn bộ Thị ủy đến, chuyên đề về học tập nam tuần nói chuyện. Sau khi đại hội Thị ủy chấm dứt, Liễu Tấn Tài lại bảo toàn thể Thường ủy của Thị ủy lưu lại, mở một hội nghị Thường ủy.
Cái hội nghị Thường ủy này chính là do thị trưởng Đào Nghĩa Âu yêu cầu triệu tập, ý nghĩa chính là thảo luận về đề tài hội giao dịch xuất nhập cảng thương phẩm tổ chức ở thành phố Nam Phương mà thương gia của thành phố Đại Trữ tham gia.
Hội giao dịch xuất nhập cảng thương phẩm ở thành phố Nam Phương, khởi đầu từ giữa những năm thập niên năm mươi, cử hành vào hai mùa xuân thu hàng năm ở thành phố Nam Phương, cho tới nay đã có gần ba mươi năm lịch sử, do mấy chục đoàn giao dịch tạo thành, có hơn ngàn công ty bên ngoài, xí nghiệp quốc doanh, xí nghiệp đầu tư bên ngoài, xí nghiệp tập thể tham gia triển làm. Lấy buôn bán xuất khẩu làm chủ, cũng lấy nhập khẩu làm ăn, còn có thể mở rộng hợp tác cùng trao đổi nhiều loại hình thức kinh tế kỹ thuật, cùng với các hoạt động kiểm soát thương nhân, bảo hiểm, chuyển vận, quảng cáo, cố vấn .... Có thể nói đây là thịnh hội mua bán tổng hợp mang tính quốc tế có lịch sử dài nhất, tầng thứ cao nhất, kích thước lớn nhất, các loại thương phẩm nhiều nhất, tiếp khách thương nhân đến nhiều nhất, có hiệu quả mua bán tốt nhất trong nước.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 424-1: Phong độ của lãnh đạo (1)
Chương 424-1: Phong độ của lãnh đạo (1)