Tổ chuyên gia do mười một người lập nên, trừ Liễu Tuấn ra, đều là tinh anh giới kinh tế và tài chính, không thiếu giáo sư chuyên gia nổi tiếng. Thịnh Đại Thành làm tổ trưởng, tổ phó là phó hội trưởng hội chứng giám Tống Thiên Thanh, ngoài ra còn có cấp trên cũ của Khâu Tình Xuyên, ti trưởng Hồ Lập Quân.
*** chứng giám hội : Ủy ban quản lý giám sát chứng khoán TQ.
Một tổ chuyên gia như thế, có thể nói tụ hội toàn tinh anh đỉnh cấp giới tài chính trong nước, Khâu Tình Xuyên được tham gia vào, thành có ý theo đuôi học hỏi, còn về một cán bộ đảng vụ địa phương hai mấy tuổi như Liễu Tuấn trở thành thành viên, trở nên quá nổi bật.
Trừ Khâu Tình Xuyên, tất cả mọi người bao gồm Thịnh Đại Thành đều ngạc nhiên.
Nhưng đây là do Hồng phó thủ tướng an bài, Thịnh giáo sư dù trong lòng nghi hoặc, nhưng không nói ra miệng, dù sao quan hệ của Liễu Tuấn và quỹ Thịnh Nghiệp thuộc về cơ mật quốc gia, Hồng phó thủ tướng tuyệt đối không tùy tiện tiết lộ, địa vị quỹ Thịnh Nghiệp càng siêu nhiên, càng có lợi với quốc gia, có thể mang tới tác dụng mà con đường ngoại giao chính quy không thể đạt được.
Nghe nói y là con trai của Liễu Tấn Tài, mọi người đều vỡ lẽ.
Một hai tháng nữa đại hội thứ 15 sẽ diện ra, an bài nhân sự trọng yếu cũng dần dần làm rõ, nếu không có gì bất ngờ, Liễu Tấn Tài là nhân tuyển phó thủ tướng khóa sau. Hồng phó thủ tướng rất coi trọng tài kiến thiết kinh tế của Liễu Tấn Tài, đoán chừng Liễu Tấn Tài sẽ phụ trách công tác tài chính trong chính phủ TW, như thế để con trai ông đi thấy phương thức điều hành tài chính thực sự là điều có thể hiểu được.
Có lẽ đồng chí Tiểu Liễu tương lai cũng sẽ phát triển trong hệ thống tài chính.
Khâu Tình Xuyên chính là một ví dụ.
Phó thủ tướng Lý Lập Sơn quản lý công tác tài chính, Khâu Tỉnh Xuyên hiện giờ chẳng phải là cán bộ cấp cao trong hệ thống tài chính ao?
Đương nhiên chức vụ của Liễu Tuấn làm cho các chuyên gia cả kinh, cán bộ cấp phó sở trong mắt bọn họ không đang nhắc tới, Thịnh giáo sư đãi ngộ cấp chính bộ rồi. Nhưng hai mươi mấy tuổi trở thành phó bí thư tỉnh ủy thì thật là hết sức hiếm có. Đồng chí Tiểu Liễu này hẳn quản lý địa phương cũng không tệ, không nhất định phải phát triển trong hệ thống tài chính.
*** nhắc lại chút: Quốc gia -> Bộ ->Sở/Ti - >Xử -> Khoa.
Có điều các chuyên gia trong lòng ngạc nhiên cũng không thể hiện ra mặt, đại chiến sắp tới nơi rồi, tâm tư của mọi người cũng không đặt lên chuyện này.
Các thành viên toàn thể tổ chuyên gia, tập trung ở Giang Khẩu.
Những thành viên chủ chốt của thành phố Ngọc Lan và tỉn A đều nhận được điện thoại thông báo của văn phòng phó thủ tướng. Hồng phó thủ tướng phái Liễu Tuấn đi hoàn thành một nhiệm vụ chính trị quan trọng, cần 20 ngày tới 1 tháng, hi vọng giao tiếp thích đáng công tác của đồng chí Liễu Tuấn, không được làm ảnh hưởng công tác khu Trường Hà và thành phố Ngọc Lan.
Chuyện này chỉ có Cận Tú Thật, Hà Duyên An và Đinh Ngọc Chu, nếu như văn phòng phó thủ tướng không nói rõ là nhiệm vụ chính trị gì, mọi người cũng giữ điều lệ bảo mật không hỏi. Tuyên bố với bên ngoài là Liễu Tuấn nghỉ phép, công tác của Liễu Tuấn của khu Trường Hà có Sài Thiệu Cơ, Cty Trường Phong có Triệu Ngạn, còn hai ban của y thì Liễu Tuấn yêu cầu rõ ràng nhân viên phụ trách với Thôi Phúc Thành.
Điều này Đinh Ngọc Chu không có dụ nghị gì, dù sao đó toàn là công tác thuộc về chính phủ, Thôi Phúc Thành là cấp trên của Liễu Tuấn, tiếp nhận là vô cùng hợp lý.
Tổ chuyên gia ở nơi chiêu đãi của thành ủy Giang Khẩu một tối.
Thịnh Đại Thành mở hội nghị, tuyên bố nhiệm vụ cùng kỷ luật liên quan của nhiệm vụ này, vì hành động tập thể, mọi người lại đều là cán bộ cao cấp có thên phận địa vị, chủ yếu là cường điệu kỷ luật bảo mật và một số chuyện cần chú ý ở phương diện đối ngoại. Dù thế nào mọi người đại biểu cho thể diện của chính phủ TW, nếu để xảy ra sự kiện xấu hổ gì đó thì không tốt.
Cuối cùng Thịch giáo sư giữ một mình Liễu Tuấn lại, tiến hành giao lưu ngắn ngủi.
- Đồng chí Liễu Tuấn, lần tới Hồng Kông này, thủ trưởng đã chỉ thị chính xác nhiệm vụ cho đồng chí chưa?
Thịnh giáo sư châm thuốc, chậm rãi hỏi.
Liễu Tuấn cười, Thịnh giáo sư là ống khói lớn, khi họp cũng hút thuốc không ngừng, trình độ hơn Liễu bị thư.
May là các chuyên gia đa phần đều là những ống khói, nên không ai kháng nghị.
- Vâng thưa giáo sư. Ý tứ của thủ trưởng là để tôi phụ trách liên lạc tài chính dân gian Hồng Kông.
Liễu Tuấn mỉm cười đáp.
Điều này chắc chắn thủ trưởng đã căn dặn Thịnh giáo sư rõ ràng rồi, hiện giờ Liễu Tuấn đích thân thừa nhận, ông vẫn không khỏi có chút ngạc nhiên, liên lạc tài chính dân gian nghe qua thì hết sức đơn giản thoải mái, nhưng thực tế tuyệt không đơn giản.
Thế gia vọng tộc của Hồng Kông không ít, thực lực tư bản dân gian hùng hậu, riêng một cái quỹ Thịnh Nghiệp không biết đã có thể điều động bao nhiêu tài chính rồi, ngoài ra Từ Hưng Bang, Lý Trường Hanh cũng chẳng thể coi thường, đều có quan hệ sâu trong cao tầng thủ đô. Ví như tập đoạn họ Từ, nghe nói qua lại rất gần nhà họ Cao.
Muốn những nhà đại tư bản này đồng tâm hiệp lực, theo suy nghĩ của Thịnh giáo sư, ắt phải nhân vật trí thức lão thành, đức cao vọng trọng mới được.
Người trẻ tuổi này có tài đức gì đảm nhận được trọng trách như thế.
- Cậu nắm chắc được bao nhiêu?
Thịnh Đại Thành trầm ngâm.
Vốn thủ trưởng có được lời dặn của thủ trưởng, ông ta không nên hoài nghi mới đúng, nhưng chuyện này quan hệ trọng đại, Thịnh giáo sư không thể không đặc biệt cần thật. Mấy tháng trước ngân hàng TW và chính phủ Thái Lan trước sau dùng tới 600 triệu USD mà kết quả vẫn không chống đỡ nổi những quỹ tài chính kia, bị đại bại. Lượng dữ trự trong nước và Hồng Kôn mặc dù hơn xa chính phủ Thái Lan, nhưng dù sao không thể đảm bảo an toàn tuyệt đối, quy mô tiền trôi nổi trên thị trường quốc tế, lúc điên cuồng nhất có thể có tới hơn 1000 tỷ USD tràn vào.
Cuộc chiến này liên quan tới thể diện quốc gia, tiền đồ Hồng Kông, như thủ trưởng đã nói, chỉ được thắng không được bại.
Không ngờ thủ trưởng đem mắt xích quan trọng nhất cho một thanh niên chưa đầy 30 tuổi, trong lòng Thịnh Đại Thành thực sự không sao yên tâm được.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- 100 tỷ! USD!
- Cái gì?
Dù Thịnh giáo sư từng trải sóng gió bão bùng, nghe thế cũng giật mình, gần như đứng bật dậy. Ông năm nay 67 tuổi, thấy nhiều hiểu rộng, là thái sơn bắc đầu trong giới học thuật tài chính, ngay cả trong sách ông viết, cũng rất ít đụng chạm tới con số 100 tỷ USD, vậy mà người trẻ tuổi này có thể nói điều động được con số đó.
Hay là mình nghe nhầm.
- Liễu Tuấn, ý cậu nói là 100 tỷ USD?
Thịnh Đại Thành nhìn chằm chằm vào y hỏi, mái tóc bạc trắng như dựng hết cả lên.
Liễu Tuấn gật đầu chắc chắn, mặt thản nhiên cứ như có thể rút được 100 tỷ USD ra khỏi túi bất kỳ lúc nào vậy.
Thịnh Đại Thành nhìn y bất giác lắc đầu, y quá chắc chắn tự tin, làm người ta khó có thể hoài nghi. Song nhất thời Thịnh giáo sư khó liên hệ người trẻ tuổi này với con số khủng bố kia lại với nhau.
Thịnh giáo sư châm một điếu thuốc, lại nhìn thẳng vào y nói:
- Liễu Tuấn, chuyện này không đùa được đâu.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Giáo sư, ngià cho rằng tôi có thể lấy chuyện này ra đùa sao?
Thịnh đại thành vẫn nửa tin nửa ngờ.
Liễu Tuấn nói:
- Giáo sư, ngài cứ dựa theo con số tài chính tôi cung cấp mà định ra kế hoạch, giáo sư cứ yên tâm, sẽ không có sơ xuất đâu.
Liễu Tuấn khẳng định như thế là có chỗ dựa.
Hiện giờ tổn tài sản của Tiểu Thanh và Xảo Nhi đã hơn 60 tỷ USD, tài chính lưu động có thể tùy thời điều động cũng gần 30 tỷ, thêm vào sức hiệu triệu của quỹ Thịnh Nghiệp, lâm thời thu hút tài chính, đủ có thể hơn 80 tỷ USD, chuyện liên quan tới tiền đồ Hồng Kông và lợi ích của bản thân, đám người Từ Hưng Bang, Lý Trường Hanh càng không thể khoanh tay ngồi nhìn. Cho dù quá khứ mọi người có khúc mắc gì, ắt cũng sẽ nhất trí bắt tay đối ngoại, 100 tỷ USD còn là con số ít nhất.
Thịnh giáo sư trầm ngâm:
- Nếu như vậy, cuộc chiến này phần thắng của chúng ta rất lớn.
Liễu Tuấn cười:
- Soros không tới thì thôi, nếu dám tới thật, ông ta sẽ thảm bại.
Thịnh Đại Thành bật cười:
- Cậu đúng là rất tự tin đó.
- Vẫn một câu nói cũ, chiến tranh tài chính, cũng như chiến tranh gươm đao, thực lực quyết định tất cả. Mặc dù quỹ tài chính quốc tế thực lực khổng lồ, không sao dự đoán chuẩn xác được, nhưng chỉ là một nắm cát rời, không có khả năng chi huy thống nhất, những tài chính này đều là gió trước cờ, ai có thực lực lớn thì ngả theo, tuyệt đối không có nhân nghĩa đạo đức gì. Chỉ cần chúng ta có thể trụ vững được đợt tấn công ban đầu của bọn họ, là có thể ngăn được khoản tài chính tiếp theo tràn vào, đợi tới khi bọn họ gặp phải tình trạng đằng sau đuối sức, sẽ còn xảy ra cảnh theo gió trở cờ rồi giậu đổ bìm leo.
Thịnh Đại Thành gật đầu, đột nhiên hỏi:
- Liễu Tuấn, cậu tốt nghiệp đại học gì? Chuyên nghành gì.
Tác phong nghiên cứu học vấn của lão phu tử phát tác rồi.
- Giáo sư, tôi học đại học Hoa Nam khoa Trung văn, chuyên nghành văn học cổ đại.
Liêu Tuấn đáp cung kính, đối với phần tử trí thức, Liễu Tuấn luôn rất tôn trọng.
- Chuyên nghành văn học cổ đại.
Thịnh giáo sư hơi choáng, rồi phá lên cười:
- Trong sách tự có hoàng kim! Câu nói này thật đúng là để dùng cho cậu.
Một người học văn học cổ đại, lại tự xưng có thể điều động 100 tỷ USD, còn thấu hiểu cục thế tài chính như thế, xem ra lời tổ tiên truyền lại, đúng là có lý.
Liễu Tuấn cười:
- Giáo sư, có chuyện này tôi phải báo cáo với ngài trước. Tới Hồng Kông, khả năng tôi cần không gian tự do tương đối lớn, để giữ liên lạc với bạn bè.
Y là một thành viên trong tổ, thông báo trước này là điều phải làm.
Thịnh Đại Thành gật đầu:
- Được! Nhưng nhất định phải chú ý an toàn.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 910: 100 tỷ USD
Chương 910: 100 tỷ USD