TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 927: Tứ bề thọ địch

- Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh tới rồi à?

Trong ổ ái tình ở công viên Cẩm Giang, Hà Mộng Daonh nằm trên ngực Liễu Tuấn hỏi.

Hà đại tiểu thư lần này mặc quân phục, không phải gì vì "đồng phục cám dỗ" của tiểu sắc ma, mà vì trên vai cô có thêm một ngôi sao.

Hà Mộng Doanh đã lên thượng tá.

Liễu Tuấn chẳng coi chuyện này vào đâu, bĩu môi nói:
- Không thể làm như vậy chứ, ba chúng ta vừa mới lên phó chủ tịch quân ủy đã lấy quyền mưu lợi riêng, thăng quân hàm cho chị à? Thật đúng là.

Hà đại tiểu thư tức thì phẫn nộ lên tiếng:
- Ba chúng ta lấy quyền mưu lợi riêng lúc nào? Chị quyên thiết bị máy tính trị giá 10 triệu đồng cho đại đội thông tin điện tự quân khu đông nam đấy, chả lẽ không đáng được cái quân hàm thượng tá? Nha đầu Mộng Khiết lên thượng tá từ đầu năm rồi.

Hóa ra Hà đại tiểu thư lại ghen tị với Hà nhị tiểu thư rồi.

Hai chị em này thật thú vị, ngày thường quan hệ rất hòa hợp, chỉ mỗi vấn đề quân hàm là luôn lởn vởn trong lòng Hà Mộng Doanh, thế nào cũng không chịu thua em gái.

- Chị Mộng Khiết dựa vào năng lực thật mà thăng chức, hoàn toàn khác với vị. Lấy 10 triệu mua lấy quân hảm thượng tá, chỉ có chị mới làm.
Liễu Tuấn lắc đầu.

- Chị thích đấy thì sao nào? Đại tiểu thư đây nhiều tiền quá không có chỗ cất, ủng hộ kiến thiết quốc phòng tổ quốc không được à?
Hà đại tiểu thư mắt hạnh trợn tròn.

Liễu Tuấn vỗ trán:
- Quên béng mất cái này rồi! Giờ chịu giàu tới tiêu không hết tiến, không tùy tiện phung phí một chút, khéo tiền đầy làm nứt nhà mất.

Trong lần nguy cơ tài chính lần này, Hà Mộng Doanh theo sau quỹ Thịnh Nghiệp đàu tư mấy trăm triệu, nên lại một lần nữa phát tài, không còn đếu nổi bao nhiêu tiền nữa.

Hơn nữa "ủng hộ kiến thiết quốc phòng" không thể nói là tiêu bừa được.

Hà Mộng Doanh đang đắc ý vì lý do "thiên tài" của mình, không ngờ bị tiểu sắc ma đè xuống, nói nhăng nói cuội cái gì mà làm tình với thượng tá chắc chắn là khoan khoái hơn trung tá.

Câu này làm Hà đại tiểu thư tức điên, há miệng cắn tiểu sắc ma mấy cái đau tiếng.

Sau đại chiến, Hà Mộng Doanh từ cõi bồng lai tiên cảnh trở về mặt đất, lo lắng cho Liễu Tuấn, chủ động hỏi tới Thai Duy Thanh.

- Sao, chị biết Thai Duy Thanh à?
Liễu Tuấn vừa hút thuốc vừa uể oải hỏi:

- Hơn cậu một chút.

- Vậy chị nói ra xem nào.

Đối với việc Hà đại tiểu thư tin tức linh thông, Liễu Tuấn rất tán thưởng, thường xuyên đem lại được tác dụng bất ngờ. Hơn nữa Liễu Tuấn ở trong quan trường, khó tránh khỏi "hoa mắt", rất cần một người tỉnh táo đứng ngoài nhắc nhở một chút. Hà đại tiểu thư dù không ở trong quan trường, nhưng hết sức thông minh, lại có tai mắt rộng nhờ Hà gia, nên đủ tư cách chỉ điểm cho y.

Hà Mộng Doanh đổi tư thế, làm mình nằm dễ chịu hơn một chút, các hồng nhan tri kỷ của Liễu Tuấn, hình như ai cũng rất hứng thú với lòng ngực lớn của y, đặc biệt là Hà Mộng Doanh.

- Hắn là bạn học của Cao nhị!

Hà Mộng Doanh đáp.

Liễu Tuấn choáng luôn, hoàn toàn chả hiểu chuyện này ra sao.

Thai Duy Thanh lại là bạn học của Cao nhị? Thế là thế nào?

Hà Mộng Doanh cười xin lỗi, là do cô không nói rõ ràng:
- Là lão Cao Nhị không phải là tiểu Cao Nhị. Là em của Cao Kính Chương, tên là Cao Kính Hán, phó bộ trưởng bộ bảo an ấy.

Nhà họ Cao giống nhà họ Hà, con đàn cháu đống, chỉ có điều Cao Kính Chương là lãnh đạo của thế hệ của phái hệ, địa vị tối cao, chói lọi, hoàn toàn che mấp em trai em gái, thêm vào tình đặc thù của cơ quan an ninh quốc gia, Cao Kính Hán rất kín tiếng, bình thường không ai nhớ ra, nhưng thực lực ngầm rất là lớn.

Vũ Thu Hàn mặc lại quân trang, nắm giữ tổn tham mưu trưởng bộ tình báo, cũng có ý tứ kiềm chế truyền thống khống chế tình báo của nhà họ Cao.

Không ngờ Thai Duy Thanh và Cao Kính Hán có quan hệ này, dù bạn học chẳng phải là quan hệ mật thiết gì, nhưng Thai Duy Thanh có thể trở thành đại tướng của Cao hệ, có thể thấy không phải là bạn bè thông thường.

Trước kia Liễu Tuấn và Cao Tương Hoành có va chạm, chỉ là chuyện nhỏ của đám tiểu bối, chưa đáng được đám Thai Duy Thanh bận tâm, nhà họ cao cũng chẳng tới mức gì chút việc vặt vãnh ánh mà làm khó Tiểu Liễu. Nhưng Cao hệ và Nghiêm Liễu hệ không nhất trí về tư tưởng chính trị, hai hệ phái cũng chẳng hài hòa, đó mới là quan trọng.

Thai Duy Thanh là tỉnh trưởng, khoảng cách với Liễu Tuấn rất xa, nhưng Liễu Tuấn thân phận đặc thù, nên cho dù y c là một cán bộ cấp huyện, thì tỉnh trưởng đại nhân cũng sẽ nghiêm túc "chiếu cố" tới y.

- Ôi, trước kia tiểu cô điều cậu tới không biết là đúng hay sai nữa.
Hà Mộng Doanh thởi dài, lộ vẻ nặng nề hiếm thấy.

Liễu Tuấn cười.

Nói ra cái tình hình khó xử này đúng là do Hà Mộng Doanh tạo thành.

Xưa nay các phái hệ bồi dưỡng người nối nghiệp luôn đặt trong "vườn hoa", thong thả bồi dưỡng. Giang Hữu Tín, Nghiêm Minh đều tuân theo mô hình này, tiến từng bước hết sức vững chắc, chỉ có mỗi Liễu Tuấn người có tiền đồ nhất, lại đẩy tới tỉnh A, nơi Nghiêm Liễu lẫn cả hệ phái đều không vươn tay tới được, bốn bề thụ địch.

- Tiểu cô cũng không ngờ rằng thủ trưởng số một lại điểm danh tiểu cô tới trung tổ bộ..
Hà Mộng Doanh nói thêm.

Nói như vậyy là tình hình phát sinh biến hóa nằm ngoài dự liệu của Hà Duyên An, theo suy nghĩ trước kia của mọi người bà sẽ thay thế Cận Tú Thật, còn Liễu Tuấn sẽ ngồi vững như núi thái sơn, ở "vườn hoa" của Nghiêm Liễu hay của Hà Vũ với Liễu Tuấn mà nói không có gì khác biệt.

- Không sao.
Liễu Tuấn nhẹ nhàng vuốt ve gò má Hà Mộng Doanh, cười an ủi:
- Ai tới chả thế.

Hà Mộng Doanh lắc mạnh đầu phấn chấn trở lại , hiện giờ Hà Mộng Doanh không để tóc ngắn nữa, mà đã dài ra một chút rồi, động tác này rất có tính khêu gợi, nói:
- Phải, cục thế tỉnh A phức tạp như vậy, Thai Duy Thanh nhất thời chẳng để ý được tới cậu, hắn ta phải nghĩ cách chia chén canh với Cù Hạo Cẩm đã.

- Chính xác.
Liễu Tuấn khen ngợi.

Cận Tú Thật quan hệ với cao tầng không mật thiết lắm, có chút ý "vạch đất phân chia" với cấp trên, tình hình này là do nguyên nhân lịch sử hình thành. Trước kia tỉnh N do Liễu Khánh Khai chấp chình cũng như thế, nhưng cuối cùng ông ta lựa chọn dựa vào vòng quyền lực trung tâm, lập nên cơ sở vững chắc cho sự tiến bộ của Nghiêm Liễu.

Nếu để Hà Duyên An lên thay Cận Tú Thật, cơ bản tỉnh A thuộc về Hà Vũ hệ rồi, đây không phải là điều đương kim thủ trưởng muốn thấy, dù đương kim thủ trưởng quan hệ mật thiết với Hà Vũ hệ nhưng cũng không phải là không có giới hạn.

Đồng minh và người mình, khác biệt vẫn rất lớn.

Đương kim thủ trưởng điều thân tín đích hệ là Cù Hạo Cẩm tới, dù đàn áp hay liên minh với cán bộ bản địa, thì mục đích cuối cùng vẫn là thu nạp tỉnh A vào trong tui, chỉ có điều một quả đào lớn như thế, các hệ phái khác sao chịu trơ mắt nhìn, vì thế Thai Duy Thanh cũng tới.

Cao tầng âm thầm tranh đầu, thể hiện ra ở thế cục phía dưới.

- Cậu làm việc thận trong một chút sẽ không có vấn đề gì lớn. Thực sự không ổn thì rút lui cũng chẳng được. Hay là nói với ba chúng ta một tiếng, điều cậu vào quân đội cho xong, kiếm cái thượng tá đại tá gì đó chơi, oai phong lắm đấy...
Hà Mộng Doanh cười hì hì chỉ chiêu cho tình lang.

Liễu Tuấn cười nhạt:
- Mọi người đều thò tay tới rồi, vứt em lại ở Ngọc Lan, hừ trái đào lớn của tỉnh A, cũng không phải là hoàn toàn chỉ thuộc về bọn họ.

Hà Mộng Doanh kinh hãi, ngẩng đầu lên nhìn y trân trân, nói với vẻ không tin được:
- Không phải chứ? Cậu muốn tranh giành với Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh ư? Đừng kích động.

Hà Mộng Doanh thực sự bị y làm cho hoảng sợ.

Một cán bộ phó sở nho nhỏ, lại dám tranh đào với tỉnh trưởng và bí thư tỉnh ủy, quả thực là ngông cuồng.

Nhưng nhìn vẻ mặt của Liễu Tuấn không giống nói đùa, hơn nữa căn cứ vào hiểu biết của cô với Liễu Tuấn, ở loại chuyện này, tiểu sắc ma không bao giờ nói đùa.

Hà Mộng Doanh cảm thấy mình không nên tới, lại còn mặc bộ quân phục thượng tá này, kích thích cho tiểu sắc ma phấn khích như vậy.

- Chị cũng là quan quân, vậy chị cũng biết bộ đội có quân mũi nhọn chứ? Em chính là quân mũi nhọn.
Liễu Tuấn vẫn bình tĩnh nói, nhưng vẻ mặt càng thêm kiên định.

Xem ra người này coi mình làm quân tiên phong của Nghiêm Liễu để tranh giành tỉnh A rồi.

Hà Mộng Doanh vừa lo lắng vừa thấy kiêu ngạo.

Nam nhân của mình càng thêm uy thế rồi.

Không uổng cho mình theo y không chút oán hận gì nhiều năm như thế.

- Vậy cậu phải cẩn thận hơn một chút.

Hà Mộng Doanh ôm chặt lấy Liễu Tuấn, kề sát gò má mềm mại của mình lên mặt y.

- Không sợ, binh đến tướng ngăn, nước lên đê chắn, xem xem Thai Duy Thanh xuất chiêu thế nào.

Liễu Tuấn chuẩn bị tiếp chiêu, Thai Duy Thanh tựa hồ "tâm linh tương thông" với y, triệu kiến Liễu Tuấn, điều này nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Theo trình tự bình thường, Thai Duy Thanh triệu kiến hết các thị trưởng đàm thoại, rồi mới tới nhân vật "râu ria" khác, không ngờ sau khi gặp mặt thị trưởng Uông Quốc Chiêu của thành phố Ngô Tây là liền điểm danh triệu kiến Liễu Tuấn, theo trình tự Liễu Tuấn chính là người thứ tư trong tỉnh được triệu kiến

Đọc truyện chữ Full