TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 998: Thắng lợi vĩ đại

Thôn dân của thôn Đại Lưu cuối cùng bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị di tản, Liễu Tuấn phân phó Tưởng Hoành Mục bảo hắn ở lại thôn Đại Lưu đốc thúc toàn bộ thôn dân an toàn rút lui, còn mình lại lập tức chạy về bờ đê Bình An.

Mới vừa lên đê Liễu Tuấn liền thấy một bóng dáng quen thuộc, không khỏi vừa mừng vừa sợ.

"Cận Hữu Vi, sao cậu lại tới đây?"

Liễu Tuấn đi qua, thọi một đấm cho Cận Hữu Vi đang gỡ đồ ở trên mặt đất, không ngờ Liễu bí thư hơi mạnh tay, nhất thời không giữ được lực nặng nhẹ, Cận công tử bị một đấm này khiến cho nhe răng méo miệng.

"Này Liễu Tuấn, đừng có mà làm như thế chứ, cậu không biết nắm đấm của cậu mạnh như thế nào hả?"

Cận công tử xoa vai, luôn miệng ai ôi, lớn tiếng càu nhàu với Liễu bí thư.

"Tôi hỏi cậu, sao cậu lại tới đây?"

Đột nhiên ở chỗ này nhìn thấy Cận Hữu Vi, Liễu bí thư thật đúng là kiềm chế không được nổi kinh hỉ của mình.

"Lời thừa! Thì giống như cậu ra sức vì nước, tôi đâu chỉ có thể làm thương nhân vô lương?"

Cận Hữu Vi trợn mắt nói.

Liễu Tuấn ngẩng đầu nhìn thấy mấy chiếc xe tải cỡ lớn đang trở đầy các loại vật tư, đang dỡ hàng xuống, không hề nghi ngờ đây là do Cận Hữu Vi mang tới.

"Sao cậu lại biết tôi ở đây?"

Liễu Tuấn hỏi.

Cận Hữu Vi thì lộ ra vẻ rất xem thường, hình như rất khinh bỉ đối với chỉ số thông minh của Liễu bí thư: "Đây càng không phải lời thừa sao? Hiện giờ cậu ở Tiềm Châu thật là đại danh đỉnh đỉnh! Phó chủ tịch Lý Trị Quốc đã ngự khẩu thân phong tổng chỉ huy chống lũ, ai mà chẳng biết?"

Liễu Tuấn bật cười.

Quan trường chính là quan trường, tình huống có khẩn cấp mấy thì những "tin tức" như vậy vẫn sẽ truyền bá với tốc độ nhanh nhất.

"Được, biết ra sức vì nước, coi như tiểu tử cậu còn có chút giác ngộ, tôi không nhìn lầm cậu! Như thế này đi, giờ giỡ hết vật tư xuống rồi cậu biến nhanh đi, đừng ở chỗ này vướng chân vướng tay, gây trở ngại tôi làm việc!"

Cận Hữu Vi lạnh lùng cười: "Hừ, không ngờ ở trong lòng của cậu tôi chỉ một người không nói nghĩa khí như vậy hả? Được, cậu cũng không cần nói gì thêm, nếu tôi đã tới thì sẽ không dự định đi đâu hết, cậu đi đâu tôi sẽ đi theo đến đó!"

Liễu Tuấn quan sát cậu ta trên dưới vài lần, cười lắc đầu, nói: "Hay là thôi đi, nhìn thân thể nhỏ con của cậu chắc chịu không nổi vất vả. Ở chỗ này thì làm được chuyện gì, chắc cũng chỉ là gánh nặng mà thôi, đừng đến lúc đó còn phải bắt tôi cõng cậu, tháo hết mọi thứ xuống rồi biến nhanh đi!"

Cận Hữu Vi lại ném cho Liễu bí thư lão đại hai cái nhìn khinh miệt, cũng kệ không buồn để ý đến y nữa, tiếp tục vội vàng dỡ hàng xuống, mới được vài cái đã mồ hôi nhễ nhại!

"Liễu bí thư, các đồng chí bộ đội đã tới rồi!"

Cừu Dụng Chi đã chạy tới báo cáo.

Liễu Tuấn vội vàng đi theo hắn, đi đến bên ngoài một căn lều thấy vài chiến sĩ đang dựng dây anten, trong lều một nhân viên điện báo đang điều chỉnh thử radio, dẫn theo đội chính là một vị quan quân hàm thiếu tá.

"Tăng đội trưởng, đây là Liễu bí thư, phó chỉ huy trưởng của ban chỉ huy chống lũ cứu nguy trong thành phố!"

Cừu Dụng Chi dẫn Liễu Tuấn giới thiệu cho quan quân thiếu tá kia.

Từng đội trưởng nghiêm cúi chào: "Báo cáo Liễu bí thư, lục quân tập đoàn quân số 10 ban tác chiến thông tin tham mưu thiếu tá Tăng Hiến Thanh phụng mệnh báo cáo có mặt với bí thư, tiếp thu mọi chỉ huy của bí thư! Mời thủ trưởng chỉ thị!"

"Tăng tham mưu vất vả rồi! Các đồng chí cũng vất vả rồi!"

"Thủ trưởng vất vả!"

Tăng Hiến Thanh lớn tiếng nói.

Liễu Tuấn cũng không chào hỏi nhiều, bảo Vu Hoài Tín lấy ra bản đồ trải lên mặt bàn, chỉ vào vị trí trên bản đồ, nhìn Tăng Hiến Thanh nói: "Tăng tham mưu, hiện nay thông tin liên lạc tại huyện Bạch Hồ đã bị gián đoạn, đây là mấy chỗ hiện nay tình hình lũ lụt nguy cấp nhất, chúng ta phải thành lập một mạng lưới thông tin để kịp thời biết rõ được tình huống hồng thủy ở các nơi, đồng chí lập tức an bài nhân thủ thiết bị, trong thời gian ngắn nhất phải thành lập được mạng lưới thông tin ở những nơi này!"

"Vâng! Cương quyết hoàn thành nhiệm vụ!"

Tăng Hiến Thanh không nói hai lời, lập tức bắt đầu phân công nhân thủ thiết bị, rất nhanh, mấy tổ liên lạc liền mang theo các thiết bị radio, máy bộ đàm, máy phát điện leo lên xe Jeep việt dã, chia ra đi đến các địa điểm.

Đến thời gian buổi trưa, toàn bộ các tổ thông tin đã về vị trí, trải qua vận hành thử, một mạng lưới chỉ huy khẫn cấp đã được thành lập.

Thông qua mạng lưới này, trên cơ bản Liễu Tuấn đã nắm rõ được tình hình lũ lụt ở các nơi, tạm thời mấy bờ bao này cũng đã bảo vệ được. Úc Chí Đạt cưỡi xe máy đã truyền đạt lại mệnh lệnh của Liễu Tuấn, các bờ bao có tình hình nghiêm trọng thì nhân viên đã rút lui, đã có thể tiến hành theo thứ tự, đại thể đã tiếp cận giai đoạn chót.

Nghe được nhân viên cũng đã di tản, Liễu Tuấn thở dài một hơi, cảm giác một trận thoải mái, theo đó chính là ý uể oải thật sâu. Mặc dù Liễu bí thư đã tập võ từ nhỏ, thân thể cường tráng, nhưng dù sao cũng không phải làm bằng sắt, vừa hai ngày một đêm không ngủ không nghỉ, quả thực có chút không chịu nổi.

Vu Hoài Tín quan tâm địa nói: "Bí thư đi nghỉ ngơi một lát đi, Đã hai ngày một đêm rồi chưa có chợp mắt. . ."

Liễu Tuấn cười lắc đầu: "Anh cũng không phải như vậy sao?"

Cừu Dụng Chi nói: "Liễu bí thư, hồng thủy còn đang dâng lên, tuy nhiên mực nước cũng đã giảm lại, mới vừa nhận được điện thoại trong thành phố nói là đợt lũ tiếp theo có thể hai ngày sau mới đến, hỏi tình huống của chúng ta bên này thế nào?"

"Hai ngày sau?"

Liễu Tuấn thì thào lập lại một câu.

"Đúng, hai ngày sau, rất khả năng mực nước còn cao hơn một vòng so với đỉnh lũ lần này!"

Cừu Dụng Chi rất lo lắng nói.

Liễu Tuấn suy nghĩ một chút, nói: "Còn có hai ngày thời gian, chúng ta phải nắm chặt thời gian để gia cố đê, chỉ cần hi vọng còn có 1/100 cơ hội thì cũng phải nỗ lực 100%!"

"Vâng!"

Đang khi nói chuyện, bên ngoài lều vang lên một giọng nói: "Xin hỏi, Liễu bí thư có ở đây không?"

Cừu Dụng Chi mặt hơi biến sắc: "Là Phương Nhữ Thành bí thư!"

Liễu Tuấn gật đầu, giương giọng nói: "Mời vào!"

Một người bước vào trong lều, khoảng chừng cũng hơn 40 tuổi, thân hình mập mạp, ăn mặc ngăn nắp sạch sẽ, khi so sánh với Liễu bí thư rất thường không chú ý đến hình tượng thì hiện tại chính là một con khỉ bùn.

Phương Nhữ Thành chớp mặt một cái, trực tiếp tiến lên vươn hai tay về phía Liễu Tuấn, mặt đầy Dáng tươi cười, nói: "Chào ngài, Liễu bí thư!"

Hắn mặc dù chưa thấy qua Liễu Tuấn, nhưng đang ở quan trường, làm tới chức bí thư huyện ủy, ánh mắt nhìn người cũng rất độc đáo, khí thế phi phàm của Liễu Tuấn rõ ràng bất đồng với người thường, Phương Nhữ Thành liếc mắt thì đã nhận ra.

Liễu Tuấn vươn tay ăn khớp với hắn một chút, thản nhiên nói: "Phương bí thư."

Phương Nhữ Thành rõ ràng cảm thụ được sự lạnh nhạt của Liễu Tuấn.

Nói đến thì cũng không trách Liễu Tuấn không muốn thấy hắn, Bờ đê Bình An gặp phải tình hình nguy hiểm, đến hiện tại đã một ngày một đêm. Thân là bí thư huyện ủy của huyện Bạch Hồ, quan phụ mẫu mà lúc này mới chạy tới như thế, mặc kệ có bao nhiêu lý do, cảm nhận của Liễu Tuấn đối với hắn cũng không thể nào tốt nổi!

Cũng chính là tại thành phố Tiềm Châu, Liễu Tuấn vẫn còn là thân phận "Khách khanh", nếu như quả là ở thành phố Ngọc Lan, cái mũ ô sa trên đầu Phương Nhữ Thành bí thư đã sớm gặp nguy cơ rồi!

Tại thời khắc mấu chốt quốc nạn lâm đầu như thế này, Liễu bí thư cũng không nương tay!

"Liễu bí thư, cái này, tình hình ở trong thị trấn cũng rất khẩn trương. . ."

Phương Nhữ Thành thoáng có chút xấu hổ, vội vàng giải thích một câu. Có điều trong lòng cũng không khẩn trương bao nhiêu, chung quy Liễu Tuấn vẫn là phó bí thư thành ủy của thành phố Ngọc Lan, cũng không quản lý ở nơi này!

Phương Nhữ Thành có thể làm đến bí thư huyện ủy nhất định cũng có chỗ dựa vững chắc. Hắn vốn cũng có thể không cần đến, sở dĩ đi một chuyến này chủ yếu vẫn là nể mặt của "Liễu nha nội". Nếu như Liễu Tuấn chỉ là phó bí thư ngoại thành bình thường, Phương Nhữ Thành chưa hẳn sẽ tới làm gì.

Liễu Tuấn đối với những lời giải thích của Phương Nhữ Thành cũng chẳng ừ hử gì cả.

"Phương bí thư, anh tới rất đúng lúc, vừa rồi nhận được thông tri trong thành phố, đỉnh lũ tiếp theo sẽ đến trong hai ngày nữa. Đê đập bờ bao các nơi còn phải gia cố thêm. Tôi hi vọng Phương bí thư có thể đi theo tôi đến các hương trấn cùng bờ bao ở huyện Bạch Hồ nhìn tình huống một chút, cụ thể hiểu rõ thêm."

Trên mặt Phương Nhữ Thành hiện ra vẻ khó xử: "Liễu bí thư, thị trấn bên kia cũng cần phải chỉ huy. . ."

Liễu Tuấn liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Đã như vậy, Phương bí thư chạy về thị trấn đi, tôi đi cùng Cừu chủ nhiệm xuống phía dưới xem cũng được!"

Nói xong, không thèm nhìn Phương Nhữ Thành thêm một cái, bước nhanh ra khỏi lều. Gương mặt béo núc núc của Phương Nhữ Thành nhất thời giận đến như màu gan heo, ánh mắt không vui nhìn theo bóng lưng của Liễu Tuấn, thậm chí còn mang theo một tia cừu hận.

Cừu Dụng Chi muốn mở miệng. Tựa hồ là muốn khuyên bảo Phương Nhữ Thành thêm vài câu, cuối cùng cũng không mở miệng nói gì, nói lời khách sáo rồi cùng Phương Nhữ Thành nắm tay một cái, sau đó đi theo sau Liễu Tuấn ra khỏi lều.

Liễu Tuấn ở ngoài cửa phân phó Tưởng Hoành Mục: "Lão Tưởng, tôi muốn cùng Cừu chủ nhiệm đến các địa phương khác xem thử thế nào, đỉnh lũ tiếp theo hai ngày sau sẽ đến, anh phải nắm chặt thời gian, tiếp tục gia cố bờ đê, cố hết sức phải giữ được!"

Bây giờ Tưởng Hoành Mục đối với Liễu Tuấn càng thêm bội phục, đừng xem tuổi tác của Liễu Tuấn, hình như so với hắn còn nhỏ hơn vài tuổi, tác phong làm việc không gì không dám, không uổng công còn trẻ mà đã có thể leo lên vị trí cao như vậy, còn có trình độ hơn so với phần lớn lãnh đạo thành ủy mà Tưởng Hoành Mục đã từng gặp qua.

"Liễu bí thư yên tâm, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực!"

Liễu Tuấn gật đầu: "Nhưng mà vẫn là câu nói kia, sinh mệnh của quần chúng là quan trọng nhất, vạn nhất thủ không được thì phải nhanh chóng di tản, không thể lấy may mắn mà mạo hiểm, hiểu chưa? Bất cứ lúc nào có tình huống gì thì phải liên hệ với tôi ngay, tôi có mang theo máy bộ đàm!"

"Rõ! Cương quyết phục tòng mệnh lệnh!"

Tưởng Hoành Mục ưỡn thẳng người, cao giọng đáp.

"Tốt, ở đây giao lại cho anh!"

Liễu Tuấn chủ động cùng Tưởng Hoành Mục nắm tay nói lời từ biệt, sau đó mang theo Cừu Dụng Chi, Vu Hoài Tín leo lên xe Jeep việt dã do Đổng Yến Long lái xe, đi cùng với một chiếc xe thông tin của bộ đội, tiến đến các hương trấn khác để tuần sát tình hình lũ lụt.

Phương Nhữ Thành từ trong lều đi ra, Tưởng Hoành Mục liền tiến lên chào hỏi với Phương bí thư, Phương Nhữ Thành chỉ "Hừ" một tiếng, một câu cũng chẳng buồn nói, cùng Tưởng Hoành Mục nắm tay một cái, xoay người leo lên một chiếc xe Jeep việt dã khác, nhanh như điện chớp lặn khỏi đây.

Tưởng Hoành Mục nhất thời nhíu mày.

Quan uy quan thể của Phương bí thư cũng quá khoe khoang rồi.

Hai ngày sau đỉnh lũ kéo đến, trải qua Liễu Tuấn cùng đông đảo quân dân anh dũng tác chiến, các đoạn đê của huyện Bạch Hồ cũng thành công đứng vững trước đỉnh lũ đặc biệt lớn lần này, huyện Bạch Hồ không có đồng thời xảy ra sự kiện vỡ đê, nhân viên cùng tổn thất tài sản đã được khống chế trong phạm vi ít nhất. Thế nhưng đê vây tại nội thành Tiềm Châu đã xảy ra chỗ thủng khá lớn, mặc dù đã kịp thời ngăn chặn nhưng nội thành vẫn gặp phải tổn thất nhất định.

Thủ vững cho đến cuối tháng 8, đã trải qua đỉnh lũ lần thứ bảy, nước mưa từ từ yếu bớt, mực nước ở Trường Giang cũng từ từ giảm xuống. Giai đoạn khó khăn nhất cuối cùng cũng đi qua, toàn bộ thành phố Tiềm Châu tổng thể mà nói, công tác chống lũ cứu nguy đã có được thành tích tuyệt vời.

Đầu tháng 9, Quốc vụ viện tiến hành báo cáo chuyên đề với các đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tại cuộc họp thường ủy, tuyên bố trong cuộc chiến đấu sinh tử cùng đợt đại hồng thủy thế kỷ này, toàn đảng toàn quốc nhân dân dưới lãnh đạo của đảng Trung ương, trên dưới một lòng, nghiêm phòng tử thủ, anh dũng cố gắng, đã thành công đẩy lùi hồng thủy, đạt được thắng lợi vĩ đại!

Đọc truyện chữ Full