Khi Liễu thị trưởng đang "quấy nhiễu" ở Quốc tư ủy, thì cuộc họp văn phòng bí thư tỉnh ủy đang được mở ra.
Chủ đề chính của cuộc họp này là thảo luận điều chỉnh cán bộ, trừ sáu vị chính phó bí thư tỉnh ủy, còn có Vương Đức Dụ trưởng phòng tổ chúc cũng tham gia.
Lần này điều chỉnh quy mô không lớn, dù sao vừa đổi khóa chưa lâu, điều chỉnh lớn ảnh hưởng sẽ không tốt, Cù Hạo Cẩm tuy mạnh mẽ, nhưng rất có mưu lược, ở phương diện điều chỉnh cán bộ dùng phương thức "ăn mòn" dần dần, theo trình tự, không nhanh không chậm.
Việc bổ nhiệm mấy cán bộ cấp phó sở của các đơn vị trực thuộc tỉnh cơ bản đều được thông qua.
Trong đó có ba vị trí Đinh Ngọc Chu rất quan tâm, vì đều liên quan tới Ngọc Lan, thứ nhất là bỏ nhiểm chức vị phó bí thư trống mà Liễu Tuấn để lại, và một hạn ngạch thường ủy Ngọc Lan.
Vương Đức Dụ đề nghị do Lý Huệ tiếp nhận chức phó bí thư.
An bài này được Cụ Hạo Cẩm và Đinh Ngọc Chu trao đổi trước, dù sao điều phối thành viên trong ban phải được bí thư nhất trí mới thỏa đáng.
Cù Hạo Cẩm tiến cử Lý Huệ, Đinh Ngọc Chu đương nhiên không phản đối, đây cũng vốn là ý của ông ta. Xét tình hình của Ngọc Lan chỉ có Lý Huệ và Mạnh Kế Lương là xưng đáng, Lý Huệ là thư ký của bí thư tỉnh ủy tiền nhiệm, Cù Hạo Cẩm bề ngoài phải chú ý một chút. Hơn nữa Lý Huệ chỉ tiến thêm một chút trong đảng, cấp bậc không đổi, không thể nói là thăng tiến, chẳng qua bề ngoài dễ nghe hơn một chút mà thôi. Nhưng vị trí này Đinh Ngọc Chu phải ra sức giành lấy, nếu không đường đường bí thư mà có khả năng bị cô lập ngay trên cuộc họp văn phòng bí thư.
Hạng mục thứ hai chính là tiến cử Sài Thiệu Cơ làm bí thư khu ủy khu Trường Hà, vào thường ủy Ngọc Lan.
Từ khi Liễu Tuấn tới trưởng đảng TW, Sài Thiệu Cơ làm bí thư khu ủy thay ít nhất đã 8 tháng rồi, thế nào cũng phải cho người ta một câu trả lời. Lần kháng lũ này, Liễu Tuấn tới Tiềm Châu, trọng trách chỉ huy kháng lũ ở khu Trường Hà đặt hết lên vai Sài Thiệu Cơ, nhiệm vụ hoàn thành cực kỳ xuất sắc, khu Trường Hà tổn thất ít nhất, Sài Thiệu Cơ là tổng chỉ huy kháng lũ cứu nạn có công lao lớn. Hơn nữa Sài Thiệu Cơ làm chủ nhiệm quản lý ở khu Trường Hà mấy năm, lần này không được lên vị trí chính thức, mà tỉnh ủy phái một người khác xuống sợ rằng khó làm người ta phục.
Khu Trường Hà có một bộ phận lớn xí nghiệp do Liễu Tuấn giới thiệu tới, dù Liễu Tuấn đã tới Tiềm Châu, nhưng ảnh hưởng đối với những xí nghiệp này cực kỳ lớn, nếu tỉnh ủy không nghĩ tới tình huống đặc thù này, cưỡng ép đưa một vị bí thư bên ngoài tới, những xí nghiệp kia gây chuyện chẳng phải trò đùa. Hiện giờ ảnh hưởng của khu Trường Hà đã vượt xa Ngọc Lan, thậm chí vượt ra ngoài tỉnh A, thành khu cao tân thành công nhất, giữ cho nó vận hành tốt đẹp là điều mong muốn chung của mọi người.
Đấu tranh chính trị là xuất phát từ đại cục, nếu không sẽ rơi xuống thành kém cỏi. Nhất là cấp bậc như Cù Hạo Cẩm càng phải chú ý vấn đề cách cục.
Đó là khác biệt của đấu tranh chính trị và những mưu tính thủ đoạn. Kẻ ham thủ đoạn không thể nhìn được tầm đủ cao.
Hai kết quả đều là điều Đinh Ngọc Chu vừa lòng.
Hạng mục thứ ba là bổ nhiệm chủ nhiệm ban quản lý khu Trường Hà, nhân tuyển Vương Đức Dụ đưa ra là Kỳ Hoành Minh, là bí thư huyện ủy một huyện thuộc Ngô Tây. Không nghi ngờ gì đây là nhân mã đích hệ của Uông Quốc Chiêu. Đinh Ngọc Chu không phản đối kiến nghị này, Cù Hạo Cẩm đã cho ông ta nếm mật ngọt trước, tiếp đó nhét một thân tín của Uông Quốc Chiêu tới là hợp lý, dù sao không thể chuyện gì cũng chiều theo ý Đinh bí thư chứ nhỉ?
Bất kể thế nào Lý Huệ làm phó bí thư, Sài Thiệu Cơ vào thường ủy, Đinh Ngọc Chua dù ở cuộc họp văn phòng bí thư hay thường ủy đều không rơi vào thế yếu, lấy một chức chủ nhiệm khu ra trao đổi là hoàn toàn hợp lý, Sài Thiệu Cơ vẫn là bí thư cơ mà.
Đinh Ngọc Chu không ý kiến gì về việc điều chính cán bộ Ngọc Lan, thì những phó bí thư khác càng chẳng tiện nói gì.
Xong chuyện điều chỉnh cán bộ, Cù Hạo Cẩm nhìn khắp một lượt rồi hỏi:
- Các đồng chí còn có kiến nghị gì muốn đưa ra thảo luận không?
Bí thư kỷ ủy tỉnh Đoạn Định Viễn khẽ gật đầu.
- Mời đồng chí Định Viễn.
Đoạn Định Viễn là một trong số thành viên ban tỉnh ủy điều chỉnh lần này, từ tỉnh tây bắc điều tới, hơn năm mươi, khá uy nghiêm, rất ít khi lên tiếng.
- Kỷ ủy tỉnh gần đây thu được rất nhiều thư phản ánh Phương Nhữ Thành bí thư huyện ủy Bạch Hồ thành phố Tiềm Châu cùng rất nhiều cán bộ xã tự ý giữ tiền cứu trợ, vấn đề rất nghiêm trọng.
Các thành viên trong ban cau mày lại.
Tự ý giữ tiền cứu trợ thiên tai là một tội danh rất nghiêm trọng.
Nhưng mỗi người cau mày vì một lý do khác nhau.
Vụ án tham ô tiền cứu nạn ở huyện Bạch Hồ đã chẳng còn gì bí mật nữa, tổ chuyên án thành phố Tiềm Châu đã điều xuống rồi, nhưng Đoạn Định Viễn coi như không có chuyện đó, chỉ nói là nhận được thư phản ánh, không biết là có dụng ý gì?
Thai Duy Thanh nói:
- Tự ý giữ tiền cứu trợ tai nạn là vấn đề nghiêm trọng, tổn hại lớn tới hình tượng của đảng và chính phủ. Những con sâu làm rầu nồi canh này cần phải kiên quyết trừ bỏ.
Đinh Ngọc Chu lại lần nữa cau mày.
Cù Hạo Cẩm và Thai Duy Thanh từ khi nhậm chức quan hệ hòa thuận một cách bất ngờ, cùng chung tay đàn áp phái bản địa. Thai Duy Thanh biểu hiện như thế, Cù Hạo Cẩm tự nhiên phải có báo đáp. Sự thực chứng minh sách lược của Thai Duy Thanh là chính xác, trong nửa năm ngẳn ngủi, Thai Duy Thanh đã thành công lập nên quyền uy ở tỉnh A, bên người đã quy tụ một đám thân tín đông đảo, nhất là trong chính phủ tỉnh và ban ngành trực thuộc chính phủ, Thai Duy Thanh đã đại khái hoàn thành bố cục nhân sự của mình, cơ bản nắm được cục diện.
Hắn được phái hệ nhìn trúng, đưa tới tỉnh A "giành đất", hiển nhiên không thể tầm thường.
Cù - Thai liên thủ xuất kích, cán bộ bản địa gặp phải áp lực nặng nề, nói nghiêm trọng một chút thậm chí là hoảng loạn, hiện giờ Đoạn Định Viễn lên tiếng chuyện ở Tiềm Châu, Thai Duy Thanh lập tức ủng hộ, chính là tiếp tục loại sách lược này.
Vì Ngọc Lan có Đinh Ngọc Chu và tiền thị trưởng Thôi Phúc Thành, cho nên Cù - Thai không thể quá đảng, phải chú ý sách lược. Tiềm Châu là một đại bản doanh khác của Cận Tú Thật, tất nhiên thành trọng điểm chú ý của hai người Cù - Thai.
Đinh Ngọc Chu nhắc nhở:
- Đồng chí Định Viễn, thành ủy Tiềm Châu đã phái tổ điều tra liên hợp xuống huyện Bạch Hồ điều tra vụ án này rồi.
Là thân tín của Cận Tú Thật, Đinh Ngọc Chu tất nhiên phải dốc sức bảo vệ Tiềm Châu, có điều trong lòng Đinh Ngọc Chu cũng có chút tức tối, chuyện này lại do Liễu Tuấn bới ra, tên nha nội đó đúng không chịu yên chút nào.
Đoạn Định Viễn chưa trả lời, Thai Duy Thanh đã khó chịu liếc nhìn Đinh Ngọc Chu.
Đinh - Liễu liên minh với những cán bộ không đủ cấp bậc mà nói là thứ mơ hồ, song với Thai Duy Thanh lại rõ như ban ngày. Nói thực, Thai Duy Thanh có chút coi thường Đinh Ngọc Chu, đường đường là phó bí thư tỉnh ủy mà lại để một thằng nhãi dồn vào góc tường, mất hết thể diện, đã thế cùng đường rồi còn chạy ngược lại bắt tay kết minh với Tiểu Liễu. Dù đấu tranh chính trị không phân địch ta mãi mãi, nhưng chuyển biến này của Đinh Ngọc Chu thực sự quá lớn.
Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn va chạm hai lần, hắn chẳng thấy Tiểu Liễu có thủ đoạn gì ghê gớm, chỉ hung hăng ngang ngược mà thôi.
Hiện giờ rõ ràng bản thân đang nói, nhưng Đinh Ngọc Chu chỉ để ý nói với Đoạn Định Viễn, chẳng trách Thai Duy Thanh khó chịu.
Đoạn Định Viễn nói:
- Đúng thế, kỷ ủy Tiềm Châu đã báo tình huống này lên, căn cứ vào điều tra sở bộ của tổ chuyên án Tiềm Châu, vấn đề của huyện Bạch Hồ rất nghiêm trọng, toàn bộ ban huyện ủy đã thối nát, đại bộ phận ban bệ xã cũng có vấn đề lớn.
Cù Hạo Cẩm cau mày:
- Án liên hoàn sao?
Đoạn Định Viễn gật đầu:
- Đúng, rất có khả năng này, khoản tiền cứu nạn đầu tiên của Tiềm Châu thực sự tới tay người dân chưa được một nửa. Còn nữa, Phương Nhữ Thành ngang nhiên hối lộ thị trưởng tạm thời Liễu Tuấn ở văn phòng, bị Liễu Tuấn đuổi ra ngoài.
Nói tới đây trên khuôn mặt Đoạn Định Viễn cũng lộ chút tán thường, mặc kệ phương hướng chính trị khác nhau ra sao, thân là bí thư kỷ ủy, hành động này của Liễu Tuấn rất đáng tán thưởng.
- Vô sỉ.
Cu Hạo Cẩm hừ mạnh một tiếng.
Chuyện này Đinh Ngọc Chu cũng đã nghe nói rồi, với sự hiểu biết của ông ta về Liễu Tuấn, thì ý dứt khoát sẽ làm thế, liên quan tới vấn đề nguyên tắc, Liễu Tuấn chưa bao giờ thỏa hiệp.
Kỳ thực chuyện này không chỉ Đinh Ngọc Chu, mà rất nhiều cán bộ tỉnh A đã nghe nói, thậm chí lưu truyền mấy bản khác nhau, trải qua sự gia công của "các nhà quan sát quan trường", đã được diễn lại sinh động, thậm chí Phương Nhữ Thành hối lộ ra sao, Liễu Tuấn tức giận quát "xéo đi" thế nào, đều miêu tả chi tiết. Trong thời gian ngắn hình tượng "Liễu thanh thiên" lưu truyền khắp nơi.
- Thế này đi, đồng chí Định Viễn, đồng chí Quân Đình, vụ án này liên quan phạm vi rộng, ảnh hưởng lớn, tỉnh ủy nên tham gia vào, giúp các đồng chí Tiềm Châu sớm ngày tra rõ vụ án.
Cù Hạo Cẩm quyết định.
Đoạn Định Viễn và Hoa Quân Đình gật đầu.
Đinh Ngọc Chu cau mày nhưng không nói gì thêm.
Một cơn bão quan trường ập tới Tiềm Châu, nơi vừa bị lũ càn quét
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1030: Bão tố quan trường
Chương 1030: Bão tố quan trường