- Đồng chí Đổng Xương, nhìn vấn đề không được phiến diện như thế.
Liễu Tuấn lạnh nhạt lên tiếng, vốn lời này phải do người chủ trì là Hà Húc nói, nhưng Liễu Tuấn thấy Hàn Húc chỉ giật giật khóe miệng rồi thôi, Liễu Tuấn liền nhắc Đổng Xương một câu.
Đồng Xương nuốt nước bọt không nói nữa, sắc mặt âm trầm.
Hắn có thể không coi Yêu Hải Anh vào đâu nhưng hết sức kiêng kỵ Liễu nha nội, tỉnh trưởng cũng bị y làm cho khốn đốn nữa là, nếu Liễu Tuấn muốn ra tay với hắn thật, thì chẳng cần tốn sức. Đổng Xương vẫn có chút tự biết mình.
Thấy Đông Xương ngoài cứng trong mềm, các thường ủy khác đều lớn tiếng khen ngợi phương án này, kiến nghị tiến hành thí điểm.
Liễu Tuấn nói:
- Tôi đồng ý thí điểm, có điều thí điểm một hai xã không có ý nghĩ, cứ toàn diện triển khai ở huyện Bạch Hồ đi, coi như thí điểm toàn huyện, vận hành thành công, sẽ mở rộng toàn thành phố.
Hàn Húc cau mày lại.
Liễu nha nội đúng là không chút khách khí nào cả, tùy tiện vỗ bàn quyết định, không thấy có chút vượt quyền nào. Làm Hàn Húc uất nhất là đại bộ phận thường ủy gật gù, làm như thế là hiển nhiên, chẳng có gì mà không ổn.
Ai là "chúa tể" ở đây, nhìn một cái là biết ngay.
- Nếu như mọi người cho rằng phương án của đồng chí Tương Hoành Mục là khả thi, vậy thành ủy đồng ý tiến hành thí điểm ở huyện Bạch Hồ. Nhưng phải nhắc bọn họ chú ý công tác đoàn kết ổn định, không được để xảy ra sự kiện quần chúng.
Hàn Húc thấy các thường ủy có thái độ nhất trí rồi, liền thuận theo, song vẫn cố nhét thêm cảnh cáo "ổn định đoàn kết", coi như bảo vệ quyền uy của người đứng đầu.
- Thị trưởng, bên chính phủ còn kiến nghị gì đưa ra thảo luận không?
Hàn Húc hỏi thế chứ chẳng hi vọng gì nhiều, Liễu Tuấn tỏ thái độ phản đối chuyện công ty Vĩ Phong rõ ràng, sao có thể nhắc tới rên thường ủy được.
Quả nhiên Liễu nha nội mỉm cười lắc đầu, cầm cốc trà lên nhấm nháp.
Hàn Húc liếc mắt nhìn Triệu Sư Phạm, không ngờ Triệu Sư Phạm đang cúi đầu nhìn quyển sổ trước mặt, cứ như là trong đó có nội dung gì thú vị cần phải nghiên cứu kỹ càng vậy, chẳng để ý tới ánh mắt của Hàn bí thư.
Hàn Húc cười lạnh trong lòng, thong thả hỏi:
- Đồng chí Sư Phạm, khi đồng chí Liễu Tuấn đi công tác, không phải cuộc họp văn phòng thị trưởng đã thông qua hạng mục "công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong" sao? Mời đồng chí đề xuất cho mọi người cùng thảo luận.
Triệu Sư Phạm thầm thở dài, biết không tránh được nữa rồi, nói thực tình về chuyện này Triệu Sư Phạm ngả về phía Hàn Húc, nhưng Liễu Tuấn kiên quyết phản đối, Triệu Sư Phạm cũng hết cách. Thực lòng hắn không tán đồng lý do của Liễu Tuấn lắm.
Sau khi Liễu Tuấn trở về, Hàn Húc dùng dằng không mở cuộc họp này, Triệu Sư Phạm đoán chừng Hàn Húc nhất định sẽ trao đổi riêng với Liễu Tuấn. Hắn cũng nghe nói chuyện Hàn Húc tới văn phòng Liễu Tuấn rồi, nhưng nhìn tình hình này mà xét, Hàn Húc không thuyết phục được Liễu Tuấn.
Sau khi Liễu Tuấn tới nhậm chức, trong lòng Triệu Sư phạm đã biến đổi nhiều lần. Ban đầu Trần Hướng Dương nghỉ bệnh, Liễu Tuấn thay quyền, trong lòng Triệu Sư Phạn không có suy nghĩ gì, Lưu Huy đã ám thị Liễu Tuấn là "người mình", nên không lo lắng gì, cứ làm theo chương trình khi Trần Hướng Dương còn tại nhiệm là được, bề ngoài Tiềm Châu vẫn thống nhất.
Nhưng không lâu sau, vụ án Bạch Hồ nổ ra, đẩy Lưu Huy lên đầu sóng ngọn gió, cuối cùng không trụ vững được, ủ rũ điều đi, Hàn Húc "nhảy dù" xuống, lúc này Triệu Sư Phạm lòng rối loạn, rất khó chíu với Liễu Tuấn.
Xem cậu làm cái gì kìa? Làm Lưu bị thư bị điều đi rồi.
Hàn Húc tới Tiềm Châu, khi đó đối với cán bộ bản địa là một tin tức rõ ràng: Thời đại Cận Tú Thật đã hoàn toàn kết thúc! Tiềm Châu cũng không ngoại hệ, phải "thay đổi triều đại" rồi.
Lúc đó rất nhiều cán bộ Lưu hệ dao động, số ít cán bộ còn vội vàng thể hiện lòng trung thành với Hàn Húc. Khi ấy Liễu Tuấn có nguy cơ bị cô lập.
Nhưng tiếp ngay sau đó, Liễu Tuấn triển khai một loạt phản kích dữ dội, tức thì trấn áp ngay được những cán bộ bản địa đang nảy sinh lòng khác.
Mẹ ơi, vị này chẳng phải hạng "lương thiện", ngay cả tỉnh trưởng cũng "đập" tuốt.
Thêm vào Cận Tú Thật và Lưu Huy kịp thời ra mặt làm công tác tư tưởng, đại bộ phận cán bộ Tiềm Châu vững lòng tin, không dao động nữa. Đương nhiên đó chủ yếu là các cán bộ cấp xử trở xuống thôi, còn lãnh đạo khu huyện tới cán bộ thường ủy thành phố đâu dễ chấn an như vậy, bề ngoài mọi người đều coi Liễu Tuấn là "chủ soái", nhưng trong lòng nghĩ thế nào khó mà biết.
E rằng có không ít người chỉ đang "đợi giá" thôi.
Dù sao làm chính trị nói gì tới nhân nghĩa với đạo đức, chỉ có kẻ mạnh thực sự mới có thể cười cuối cùng.
Liễu Tuấn và Hàn Húc bất đồng quan điểm làm Triệu Sư Phạm rất khó xử, dù thế nào kiến nghị này do hắn thông qua khi chủ trì cuộc họp, giờ lại lật nhào, Triệu Sư Phạm cũng mất mặt. Đương nhiên hai lãnh đạo đấu tranh, thì thể diện của đồng chí Sư Phạm không còn quan trọng nữa.
Triệu Sư Phạm nhìn Liễu Tuấn một cái, thấy y mỉm cười gật đầu, mới thở phào nói:
- Hàn bí thư, Liễu thị trưởng, cuộc họp văn phòng thị trưởng đúng là đã thảo luận qua việc này, nhưng chuyện trọng đại, ý kiến của chính phủ thành phố là đưa lên thường ủy thảo luận ....
Hàn Húc khẽ nhếch mép, Triệu Sư Phạm khéo léo lướt qua kết quả cuộc họp thị trưởng, coi như cũng khá khôn. Nhưng hiện giờ Hàn Húc không muốn chấp vặt mấy chi tiết nhỏ với Triệu Sư Phạm, chỉ cần hắn chịu đưa ra thảo luận là được. Nếu không hắn phải nhắc tới rồi.
Đầu tiên là thị trưởng đề xuất kiến thiết đảng, bí thư lại đề xuất kiến thiết kinh thế, hoàn toàn điên đảo hết cả, truyền ra ngoài mọi người đều không vinh dự gì. Chủ yếu nhất là Hàn Húc mất mặt, phân công đảo lộn, chỉ có thể nói năng lực "cầm cương" của bí thư thành ủy có vấn đề, không làm gì được Liễu nha nội.
Triệu Sư Phạm giới thiệu đơn giản tình hình của Cty Vĩ Phong, ngữ khí khô khan, không có chút cảm xúc nào, hoàn toàn trái ngược với sự phấn chấn của hắn ở cuộc họp thị trưởng.
Làm được thế này là Hàn Húc đã hài lòng lắm rồi, chứng minh ảnh hưởng của Liễu Tuấn chưa đạt được tới mức "nắm trong tay" tất cả các thường ủy, chỉ cần nắm chắc được cơ hội này, chưa chắc không thể xoay chuyển được thế yếu.
Huống chí đợi một thời gian nữa cao tầng ổn định lại, Cù Hạo Cẩm sẽ không thể ngồi yên bỏ mặc cảnh khó của hắn.
Kỳ thực vụ "công ty Vĩ Phong" này đã truyền xôn xao rồi, các thường ủy sao lại chẳng biết, ban đầu mọi người cũng giống Triệu Sư Phạm, đều khá phấn chấn.
Đầu tư 24 tỷ, đây có thể thấy rõ ràng tác dụng của nó với việc thúc đẩy kinh tế xã hội phát triển, giải quyết công an việc làm, thậm chí ảnh hưởng trực tiếp tới ổn định xã hội. Lại còn mang về nguồn thuế khổng lồ, ai chẳng hoan nghênh.
Thế nhưng thái độ của Liễu Tuấn dội ngay một thùng nước lạnh lên đầu mọi người.
Liễu thị trưởng phản đối hạng mục này.
Quả thực khó tin.
Càng làm người ta khó tin là, một bộ phận trong số họ biết được ý kiến của Liễu Tuấn qua miệng Hàn Húc. Mấy ngày qua Hàn Húc trao đổi với các thưởng ủy, tỏ rõ thái đổ ủng hộ hạng mục này, đồng thời khéo léo nhắc mọi người, đồng chí thị trưởng không ưa hạng mục này, lý do là sợ ổn định vĩ mô.
Nói thực mọi người đều không tán thành lý do này.
Nhà nước năm nào mà không ổn định vĩ mô? Nhưng trên có chính sách, dưới có đối sách, anh ổn định mặc anh, tôi làm kệ tôi, chả liên quan gì tới nhau. Mấy năm trước cũng nghe thấy muốn chỉnh đốn sắp thép rồi, nhưng là "mấy năm trước", có thấy hành động gì đâu? Sợ một thứ không tồn tại mà vứt đi cơ hội lớn như thế, không phải quá khó tin sao?
Có điều các thường ủy đâu phải đầu óc đơn giản, mọi người "hiểu ngay nội tình" , té ra lại là một cuộc đấu tranh giữ hai lãnh đạo.
Mọi người đều biết Lạc Vĩ Phong là bạn của Hàn bí thư.
Liễu thị trưởng nổi danh năng lực kiến thiết kinh tế siêu cường, kết quả Hàn bí thư đưa tới một "người khổng lồ", hoàn toàn che lấp Liễu thị trưởng. Liễu thị trưởng "bán sạch" mấy món gia sản của Tiềm Châu mới kiếm nổi chừng 1 tỷ, còn làm thiên hạ chấn động. So với Hàn bí thư đưa tới 24 tỷ, đúng là không đáng nhắc tới.
Vậy thì Liễu thị trưởng không phản đối là không được.
Nghĩ tới đây các thường ủy đều trở nên cẩn thận, không ai dám tủy tiện tỏ thái độ, chỉ cười ha hả nói mấy câu khách sáo vô nghĩa, chẳng có nội một lời thực chất.
Liễu nha nội vẫn còn đang đấu với đại lãi tỉnh ủy kia, hươu chết về tay ai còn chưa biết, cẩn thận một chút là hơn.
Hiệu quả trao đổi làm Hàn Húc có chút nhụt chí
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1105: Chưa biết hươu chết vào tay ai
Chương 1105: Chưa biết hươu chết vào tay ai