TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1594: Phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu

Trong tiếng vỗ tay như thủy triều, Lý Đào chậm rãi nhìn quanh hội trường, vẻ mặt có phần đắc ý thỏa mãn.

Làm thủ trưởng bộ môn kiến thiết là rất khó hưởng thụ loại đãi ngộ như "sao quanh trăng sáng" thế này.

Đợi sau khi tiếng vỗ tay từ từ lắng lại, Lý Đào bắt đầu tiếp tục báo cáo thi chính của hắn.

Kế tiếp Lý Đào nói tới chính là vấn đề kiến thiết thành phố. Kiến thiết thành phố không có khả năng tách ra khỏi phương án kiến thiết thành phố hoa viên của Liễu Tuấn. Vừa rồi khi giới thiệu tình hình thu chi tài chính, các cán bộ chú ý tới mặc dù thu nhập tài chính của TP Ngọc Lan so với năm 2002 tăng trưởng 2/3 nhưng thu chi tài chính vẫn không cân bằng, năm ngoái còn tồn tại thiếu hụt vài trăm triệu tài chính. Trong đó tài chính chi ra cho việc kiến thiết thành phố vườn hoa đạt tới 2,1 tỷ. Đem một thành phố rậm rạp thành trì xi-măng sắt thép kiến thiết thành một thành phố lục thụ thành ấm, điểu ngữ hoa hương, quả thực là cần phải dùng số tiền rất lớn.

Lý Đào chỉ ra, Ngọc Lan xem như thành phố tỉnh lị, nếu muốn kiến thiết thành thành phố lớn tiêu chuẩn quốc tế, xanh hoá và bảo vệ môi trường là điều cần thiết. Quy hoạch thành phố vườn hoa do Liễu bí thư đề xuất khi còn đảm nhiệm thị trưởng cực kỳ phù hợp với quy luật phát triển của thành phố, có một sự tính toán chuẩn xác. Trải qua hai năm kiến thiết, thành nội Ngọc Lan đã có sẵn hình thức ban đầu của một thành phố vườn hoa, năm nay là một năm cuối cùng quy hoạch kiến thiết thành phố vườn hoa. Trong một năm này, chúng ta phải hoàn thành toàn bộ nội dung trong quy hoạch thành phố vườn hoa, làm cho TP Ngọc Lan thay đổi diện mạo từ trong tới ngoài, trở thành thành phố vườn hoa chân chính, thành phố xanh sạch đẹp và thành phố nghi cư.

Vì thế, Phủ thị chính kế hoạch tại năm nay tiếp tục chi không dưới 2 tỷ triệt để hoàn thành quy hoạch kiến thiết thành phố vườn hoa.

Các cán bộ tham dự hội nghị phát hiện, mặc dù Lý thị trưởng dõng dạc, thỉnh thoảng vung tay để tăng mạnh ngữ khí, nhưng cho tới bây giờ, công tác trọng điểm mà hắn nói tất cả đều là xác định khi Liễu Tuấn còn đang đảm nhiệm thị trưởng hoặc là bí thư, không có ý "rập theo khuôn cũ" như của bản thân Lý thị trưởng.

Đương nhiên, đây kỳ thực có quan hệ với lý niệm chấp chính của Liễu Tuấn. Liễu Tuấn một mực đề xướng phương án chấp chính thành phố trường kỳ và nối liền, hy vọng phát triển thành phố là có thứ tự, trường kỳ nối liền, sẽ không bởi vì nhân sự thay đổi mà tùy ý bóp méo, thay đổi thậm chí bỏ dở tiến trình này.

Hiện nay Liễu Tuấn đang chấp chưởng quyền lực tối cao tại Ngọc Lan, Lý Đào đương nhiên phải trung thực chấp hành phương lược Liễu Tuấn định ra.

Tuy nhiên trong quy hoạch công tác kiến thiết thành phố, Lý Đào cũng nói tới một vài thứ của mình. Lý Đào cho rằng, theo TP Ngọc Lan không ngừng phát triển, vấn đề giao thông và vấn đề bảo vệ môi trường càng lúc càng nổi trội.

Xét thấy mấy năm nay, kinh tế quốc gia chúng ta duy trì phát triển nhanh chóng, mặt bằng cuộc sống của quần chúng nhân dân ngày càng đề cao, xe riêng từ từ sẽ trở thành nhu yếu phẩm trong cuộc sống của cư dân thành phố. Mà tình trạng giao thông trong nội thành TP Ngọc Lan tương đối lạc hậu. Không có xe điện ngầm, cầu và cầu vượt cũng ít hơn, rất nhiều con đường phồn hoa là xây dựng từ những năm 60-70, tình hình giao thông chật chội càng lúc càng thể hiện rõ. Nhất là vào giờ cao điểm tan tầm, trên những tuyến đường chính của thành phố tốc độ xe thậm chí còn chậm hơn cả tốc độ đi bộ.

Cho nên, Phủ thị chính quyết định, trong 2,3 năm sau phải tập trung sức lực làm tốt kiến thiết giao thông thành phố, bắt đầu từ năm nay phải kiến tạo đại lượng quốc lộ và cầu vượt, thông qua phương thức mở rộng không gian để cải thiện tình hình giao thông ở TP Ngọc Lan, đồng thời gầy dựng cơ sở kiên cố cho phát triển thành phố về sau.

Về kiến thiết giao thông thành phố, Lý Đào còn đưa ra một viễn cảnh quy hoạch, đó chính là phải nghiệm chứng tính khả thi của tàu điện ngầm, kế hoạch tại năm 2005 tiến hành thăm dò địa hình và thiết kế đường sắt ngầm, tranh thủ tới năm 2007 có thể khởi công kiến thiết đường sắt ngầm, dùng thời gian mười năm thực hiện quỹ đạo hóa giao thông thành phố Ngọc Lan.

Đoạn nội dung này trong náo cáo Liễu Tuấn cũng dùng mực đỏ để gạch chân, còn chú thích thêm lời bình luận: rất tốt! Cực kỳ tốt!

Ngoài ra, Lý Đào chỉ rõ, mặc dù kinh tế của TP Ngọc Lan mấy năm nay đạt được phát triển nhảy vọt, nhưng không được phủ nhận, TP Ngọc Lan vẫn còn tồn tại số lượng dân nghèo thành thị nhất định. Loại hiện tượng này tại những khu nội thành cũ của Ngọc Lan nổi trội nhất. Bộ mặt thành phố của những khu này cũng tương đối hỗn loạn, cùng với địa vị thành phố tỉnh lị thì không tương xứng.

Phủ thị chính Ngọc Lan trong mấy năm sau sẽ tăng nhanh cải tạo những khu nội thành cũ.

Kế hoạch cải tạo khu nội thành cũ của Lý Đào đề xuất cũng thu được sự tán dương cao độ của Liễu Tuấn. Lý Đào không hổ là chuyên gia lý luận kiến thiết thành phố, tại phương diện kiến thiết thành phố có rất nhiều kiến giải, có rất nhiều chỗ tương tự với nội dung nói chuyện giữa Rehmann và Liễu Tuấn.

Lý Đào chỉ ra, cải tạo khu nội thành cũ cần phải chủ yếu dựa vào di dời mà không phải là thương cân động cốt làm ra đại công trình. Thành cũ có phong mạo của thành cũ, hiện nay sở dĩ có vẻ hỗn loạn dơ bẩn then chốt nằm ở nhân khẩu quá đông, thiếu hụt tu sửa và giữ gìn. Nếu như nhân khẩu tại thành cũ giảm mật độ, hơn nữa được tu sửa và được gìn giữ nhất định, thành cũ cũng có thể thay đổi một diện mạo mới.

Trong báo cáo Lý Đào dùng nhiều sự so sánh để trình bày nổi bật vấn đề này.

Lý Đào nói, nóng lòng phá hủy thành cũ để trùng kiến kỳ thực là một loại hành vi lãng phí phô trương, thường tốn hao đại lượng nhân lực vật lực, hiệu quả cũng không cao. Quan trọng nhất phá hủy thành cũ trên thực tế là phá hủy truyền thừa văn hóa nghìn năm của TP Ngọc Lan. Một thành phố có phẩm vị cao không chỉ có nhà cao tầng thép xi-măng, cũng không chỉ có bãi cỏ xanh và đại thụ, còn cần phải có văn hóa, nội hàm và truyền thừa của bản thân.

Thành cũ là bộ phận cấu thành quý giá nhất của thành phố, không thể tùy ý phá hủy, phải tận khả năng bảo vệ cho nguyên khuông nguyên dạng. Cho nên, Phủ thị chính kế hoạch trong mấy năm sau từ từ dời một bộ phận cư dân trong thành cũ rồi mới tiến hành gìn giữ, cần phải làm cho thành cũ thay đổi một diện mạo mới, màu sắc mới.

Liễu Tuấn đánh giá cực cao đối với đoạn này, viết bốn chữ đỏ: cực kỳ thấu đáo!

Phần này trải qua Liễu Tuấn tường tận thẩm duyệt cũng bỏ thêm rất nhiều tổng kết báo cáo bình luận, sau khi từ văn phòng bí thư truyền lại trong tay Lý Đào, trong lòng Lý Đào cũng có vài phần cảm động. Liễu Tuấn quả nhiên không hổ là con trai Liễu Tấn Tài, trên công tác quá cẩn thận. Một bài báo cáo tổng kết theo người khác thấy là thuần túy là văn chương sáo rỗng, đến tay Liễu Tuấn phê ý kiến liền biến thành cẩm tú văn chương.

Mà Liễu Tuấn tán thành đối với lý niệm kiến thiết thành phố của hắn cũng khiến quan cảm của Lý Đào đối với Liễu Tuấn đã phát sinh biến hóa rất nhỏ.

Vị thủ trưởng trẻ tuổi này quả thực đối với thành phố và bách tính dưới thống trị của hắn có cảm tình rất thâm hậu.

Lý Đào nhấn mạnh cải tạo thành cũ còn có một ý muốn, chính là muốn coi đây là "tài liệu" để cho các thành cũ tại khu huyện tương ứng khác của TP Ngọc Lan cải tạo, đều có một bản gốc để có thể tham khảo.

Về vấn đề bảo vệ môi trường, kiến giải của Lý Đào chưa nói tới đặc biệt, nhưng rất đúng chỗ.

Hắn nói: "Các đồng chí, bảo vệ môi trường là một danh từ mới, đối với chúng ta mà nói, hình như là mấy năm gần đây mới bắt đầu tiếp xúc danh từ này. Rất nhiều đồng chí có thể đối với ý nghĩa quan trọng của bảo vệ môi trường vẫn nhận thức không đủ. Có một bộ phận đồng chí có lẽ cho rằng chỉ cần thực hiện quy hoạch thành phố hoa viên là chúng ta đã bảo vệ môi trường đầy đủ, kỳ thực không phải vậy! Bảo vệ môi trường, chính yếu thể hiện kỳ thực không ở thành phố có bao nhiêu xanh hoá, mà ở quần chúng chúng ta có bao nhiêu văn minh. Cho nên, bảo vệ môi trường, vừa là một điều kiện kiên quyết, lại vừa là một hoàn cảnh mềm. Khi tăng cường bảo vệ môi trường thành phố đồng thời chúng ta cần phải gia tăng tuyên truyền, tăng cường giáo dục đối với toàn thể thị dân. Để cho mọi người nhận thức được, bảo vệ môi trường không chỉ là việc của Chính phủ cũng không chỉ là việc của một bộ phận người nào đó mà nghĩa vụ và trách nhiệm của toàn thể cộng đồng thị dân."

Nói đến đây, Lý Đào lại vung mạnh cánh tay.

"Ở chỗ này, tôi muốn nhấn mạnh biểu dương đồng chí Vương Lương Húc và đồng chí Ô Sĩ Giang của khu Khai phá Hoa Lâm. Mọi người đều biết, khu Khai phá Hoa Lâm là khu công nghiệp nặng. Trong cảm nhận của mọi người chúng ta, khu công nghiệp nặng chính là tiếng máy móc nổ vang, nơi nơi đều là dầu mỡ. Nhưng, khu Khai phá Hoa Lâm không phải như thế. Các đồng chí lúc rảnh rỗi có thể đến bên đó xem, khu Khai phá Hoa Lâm đường rộng rãi, ngăn nắp sạch sẽ, cây cao bóng mát. Toàn bộ nhà xưởng tất cả đều thấp thoáng trong xanh hoá, mà toàn bộ nhà xưởng cũng đều là nhà xưởng kiểu vườn hoa. Toàn bộ hoàn cảnh cực kỳ tươi đẹp, nếu như các đồng chí đến lần đầu, nói không chừng sẽ nghĩ tiến nhập một khu phong cảnh nào đó! Các đồng chí đây là bản lĩnh! Là thái độ có trách nhiệm cao đối với công việc, đối với bảo vệ môi trường. Cho nên, chúng ta trong quá trình chiêu thương dẫn tư cũng phải chú ý, không thể một mực theo đuổi hiệu quả và lợi ích kinh tế, phải xem bảo vệ môi trường như một điều kiện quan trọng để xem xét. Nếu như một hạng mục không phù hợp với yêu cầu bảo vệ môi trường, dù cho kim ngạch đầu tư có lớn, hiệu quả và lợi ích sản sinh cao tới đâu cũng không thể đưa vào. Đồng chí Vương Lương Húc và đồng chí Ô Sĩ Giang rất rất giỏi, đã dẫn chúng ta đi đầu về việc này."

Lý Đào nói xong, tự mình vỗ tay thật mạnh.

Toàn trường lại vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy.

Vương Lương Húc và Ô Sĩ Giang Ngồi ở dãy trước liền đứng dậy, khom lưng hướng về mọi người.

Ngồi ở trên đài chủ tịch bí thư Kỷ ủy thành phố Hàn Kình Vũ và trưởng phòng tổ chức Thành ủy Phàn Chí Vĩ ở bên cạnh trao đổi ánh mắt, ý này là, Lý thị trưởng có phải quá nổi trội rồi không? Lẽ nào hắn đã quên ngày hôm nay Liễu bí thư mới là diễn viên?

Phàn Chí Vĩ mỉm cười, thấp giọng nói: "Có một số nội dung đã bị xóa!"

Hàn Kình Vũ cũng cười, không nói thêm nữa.

Báo cáo tổng kết này của Lý Đào không chỉ trình lên cho Liễu bí thư phê duyệt, các Thường ủy Thành ủy khác cũng người người có phần. Liễu Tuấn cũng không phải đánh giá cao hết các mục. Trong những phần có quan hệ đến kiến thiết thành phố, Phàn Chí Vĩ nhớ kỹ, vốn có một số nội dung tương đối cấp tiến. Thí dụ như muốn tại TP Ngọc Lan kiến tạo cao ốc đệ nhất toàn tỉnh, lên cấp một số khu kinh tế và khu Khai phá của một số khu huyện, Liễu Tuấn liền phê ý kiến "phải thận trọng, không vội làm quyết định".

Những nội dung này không có xuất hiện trong báo cáo chính thức.

Nói cách khác, Lý Đào nhìn qua rất phong quang, tuy nhiên sự phong quang này lại bị che giấu dưới hào quang chói mắt của Liễu bí thư, không có Liễu Tuấn gật đầu, một số việc đã không thể làm!

Báo cáo công tác của Lý Đào dài đến ba giờ, cuối cùng lại kết thúc trong tiếng vỗ tay của mình.

Đọc truyện chữ Full