"Vì tăng cường hiệu quả của hành động phản hủ xướng liêm lần này, Kỷ ủy tỉnh và bộ Tổ chức Tỉnh ủy đã hiệp thương và quyết định tham khảo của hình thức và kinh nghiệm tổ tuần sát Trung ương, từ Kỷ ủy tỉnh và bộ Tổ chức Tỉnh ủy điều cán bộ đắc lực, cấu thành tổ công tác, thâm nhập đến mỗi thành phố đi tìm hiểu tình huống chân thực của cán bộ quần chúng tuyến đầu, đối với cán bộ lãnh đạo chủ chốt của mỗi thành phố, tiến hành giám sát cần thiết. Mời Lưu bí thư và Liễu tỉnh trưởng ra chỉ thị!"
Hứa Hồng Cửu nói, ánh mắt hướng qua Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn, bày ra tư thế xin chỉ thị.
Lưu Phi Bằng không khỏi thầm mắng một tiếng.
Quả thực là buồn cười!
Hoạt động trọng đại như thế, vậy mà trước đó Hứa Hồng Cửu chưa từng báo qua với tiếng với bí thư Tỉnh ủy hắn, chỉ thì thầm qua với Hướng Hàm liền trực tiếp đưa lên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư để thảo luận, không phải là công khai đánh vào mặt Lưu Phi Bằng hay sao?
Hứa Hồng Cửu còn trên hội nghị bày ra bộ dạng xin chỉ thị!
Quả thực là quá đáng giận!
Có điều Lưu Phi Bằng lại nếm thêm tư vị có khổ không nói nên lời. Bất kể thế nào, Hứa Hồng Cửu áp dụng trình tự rất chính xác, Kỷ ủy tỉnh làm ra hành động lớn, ở trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư đề xuất thảo luận chính là thái độ thận trọng. Về phần lén liên hệ chính là lệ cũ quan trường. Hứa Hồng Cửu nói rõ bất mãn với Lưu Phi Bằng, không muốn tuần hoàn theo lệ cũ này, Lưu Phi Bằng cũng không ngang nhiên đem ra nói.
Xét đến cùng, đây là Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm thể hiện sự bất bình với hành động "đảo Thai" của Lưu Phi Bằng, có ý định cho hắn ức một phen. Quy tắc quan trường là vì thiết lập cho người "thao quy thủ củ", khi chưa có trở mặt thì quy tắc nên tuân thủ đương nhiên phải tuân thủ. Nếu như giữa Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng là qua lại bình thường, Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm sẽ tuân thủ quy tắc, trước đó báo cáo cho Lưu Phi Bằng hay.
Lần này thì không cần phải vậy!
Tôi cứ xỏ anh đấy!
Anh xem mà lo liệu đi!
Trong hai mắt Lưu Phi Bằng lập loè ngọn lửa phẫn nộ, tuy nhiên rất nhanh lại biến mất. Hiện tại không phải là lúc phát hỏa với Hứa Hồng Cửu, nếu không sẽ dễ dàng đẩy Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm "vào lòng" Liễu Tuấn, phiêu lưu như vậy không thể liều. Khi so sánh với thể diện thì đương nhiên Lưu bí thư càng coi trọng lợi ích thực tế hơn.
"Ha ha, công tác phản hủ xướng liêm đương nhiên phải làm không ngừng nghỉ. Cho dù không có an bài của Trung kỷ ủy, tỉnh A chúng ta cũng có thể coi trọng công tác này mà, điều này có ý nghĩa rất quan trọng đối với sự tăng cường kiến thiết đội ngũ cán bộ, đề cao uy vọng của Chính phủ và Đảng chúng ta. Cá nhân tôi rất tán thành đề nghị này của bộ Tổ chức và Kỷ ủy tỉnh. Các đồng chí đều nói cái nhìn đi."
Lưu Phi Bằng rất nhanh đã cưỡng chế xuống lửa giận rồi mỉm cười nói.
"Lưu bí thư, Liễu tỉnh trưởng, để tôi nói vậy."
Là Hướng Hàm nói, thanh âm vẫn rất nhu hòa. Bởi vì thảo luận về vấn đề kiến thiết đội ngũ cán bộ nên bộ trưởng tổ chức đương nhiên được mời dự họp Hội nghị này.
Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đều mỉm cười gật đầu.
Hướng Hàm và Hứa Hồng Cửu chí ít tại mặt ngoài rất là giữ quy củ, "Lưu bí thư Liễu tỉnh trưởng" không rời khỏi miệng.
"Lưu bí thư, Liễu tỉnh trưởng, đoạn thời gian trước, bộ Tổ chức Tỉnh ủy chúng ta, đến giai đoạn hiện tại, tình huống cơ bản của cán bộ lãnh đạo ngoài cấp Huyện xử của bản tỉnh đã tiến hành thảo luận tương đối rộng khắp, bốn cán bộ xử và phòng nghiên cứu của bộ Tổ chức Tỉnh ủy đều đưa ra tài liệu báo cáo bằng văn bản. Chúng tôi cho rằng, hiện nay ban lãnh đạo và cán bộ lãnh đạo trên huyện của tỉnh ta chủ yếu tồn tại vấn đề thuộc năm phương diện. . ."
Hướng Hàm mở ra bản ghi chép, nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Phương diện thứ nhất, lý luận liên hệ thực tế, kiến thiết tư tưởng chính trị còn tồn tại những khâu yếu kém. Chủ yếu biểu hiện ở một số cán bộ lãnh đạo cá biệt có tư tưởng tác phong sơ sài, tác phong công tác không chân thật, trạng thái tinh thần không tốt. Chế độ tập trung dân chủ của ban lãnh đạo quán triệt bất lực, người đứng đầu độc đoán. . . trong báo cáo của cán bộ xử và phòng nghiên cứu còn kèm theo một số tài liệu và thí dụ thực tế, bởi vì quan hệ đến thời gian nên tôi sẽ không tuyên đọc hết ở đây. . .
Phương diện thứ hai biểu hiện tại cơ chế khảo hạch cán bộ không hoàn thiện. Thông thường là chọn áp dụng trắc nghiệm dân ý, đề cử dân chủ, bàn bạc dân chủ, các phương thức cá biệt đàm thoại và toạ đàm đối với cán bộ lãnh đạo có cương vị đặc biệt thì suy nghĩ không nhiều, đặc biệt là ở trong trắc nghiệm dân ý và đề cử dân chủ, nhân tố cá nhân tương đối nổi trội, kết quả khó có thể phản ánh chuẩn xác biểu hiện tài đức của cán bộ. Vấn đề 'cán bộ đưa con số', 'con số đưa cán bộ'* tương đối nổi trội.
*cán bộ đưa ra con số giả tạo để cấp trên căn cứ vào con số đó mà đề bạt
Phương diện thứ ba là vấn đề cán bộ 'năng hạ' không nhận được giải quyết chân chính. Cán bộ của chúng ta trên cơ bản là năng thượng bất năng hạ. Một khi đã đến vị trí này, dù cho sự thực chứng minh cán bộ ấy không đảm nhiệm được, có điều chỉnh cương vị cũng đặc biệt trắc trở. Hình như ở trong cảm nhận của mọi người, cán bộ không phạm sai lầm chính là cán bộ tốt, về phần cán bộ này thực sự có giỏi giang hay không thì suy tính đến không nhiều.
*năng thượng bất năng hạ: so đo với chức vị cao thấp
Phương diện thứ tư là cơ chế giám sát không hoàn thiện, đặc biệt là đối với giám sát người đứng đầu và giám sát 'ngoài 8 tiếng đồng hồ' không đủ. Không giải quyết triệt để, phòng ngừa hữu hiệu vấn đề 'bệnh đề bạt', 'bệnh thượng cương'.
Phương diện thứ năm là chất lượng và số lượng của công khai chọn lựa, cạnh tranh thượng cương còn cần phải tiến thêm một bước đề cao. . . Xét theo những tình huống thực tế này, tôi cảm thấy tham khảo phương pháp công tác của tổ tuần sát Trung ương là điều rất cần thiết. Chúng ta phải phái xuống tổ công tác để hỗ trợ giải quyết hoặc là giảm bớt mấy vấn đề này."
Hướng Hàm đơn giản nói rõ một chút ý kiến của mình.
Về phần tài liệu báo cáo chính thức của bộ Tổ chức thì sẽ đặc biệt trình lên chư vị bí thư và các Thường ủy Tỉnh ủy thẩm duyệt.
Lưu Phi Bằng lại mỉm cười gật đầu.
Kỳ thực trong lòng Lưu bí thư tới cùng nghĩ thế nào mọi người cũng có thể biết được sơ sơ. Mấy vấn đề Hướng Hàm nói cũng không phải là mới tồn tại trước mắt, phải nói là vẫn luôn tồn tại. Về phần công khai chọn lựa và cạnh tranh thượng cương thì chỉ gần đây mới bắt đầu làm thử, đương nhiên chất lượng và số lượng đều cần phải tiến thêm một bước đề cao. Ngay cả điểm này mà cũng thành vấn đề chủ chốt!
Tuy nhiên Lưu Phi Bằng không dự định trên hội nghị đi chỉ trích chỗ không đúng của Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm. Dù sao Thai Duy Thanh đột nhiên thôi chức, đối với cán bộ của Thai hệ tại tỉnh A là một "sự thiệt hại nặng", Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm liên thủ đưa ra động thái này, trên bản chất chỉ là vì tự bảo vệ mình.
Họ cũng không thể như các cán bộ phía dưới lựa chọn hàng ngũ mới của mình, lại không muốn ở trong tỉnh bị biên duyên hóa, nhất định phải nỗ lực phát tiếng nói của mình. Lần này Trung kỷ ủy yêu cầu ra sức phản hủ xướng liêm không thể nghi ngờ là một cơ hội. Tổ công tác liên hợp này vừa phái xuống, sự cổ vũ đối với cán bộ Thai hệ đương nhiên không cần phải nói.
Tuy Thai Duy Thanh đã rời khỏi nhưng đại kỳ của bản phái còn chưa có ngã, người tiên phong mới lại đứng ra thôi!
Ngoài ra, cũng không bài trừ tổ công tác có thể tra được một số vấn đề. Hiện nay cán bộ lãnh đạo chủ chốt nhất cấp địa thị của tỉnh A, nhất là bí thư Đảng uỷ đa số vẫn là người trên tuyến của Lưu Phi Bằng, Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm có thể từ trong đó bắt được một hai người cũng đủ để kinh sợ quan trường, dựng nên quyền uy của mình, tại "thời đại hậu Thai Duy Thanh" sẽ tiếp tục bảo trì tính độc lập của Thai hệ.
Hành động này là biện pháp có lợi nhất để hiện nay Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm có khả năng áp dụng được.
Trong lòng Lưu Phi Bằng nếu không cam tâm tình nguyện, tạm thời cũng không nghĩ ra được lý do gì để bác bỏ. Nếu như hắn có thực lực như Cù Hạo Cẩm thì cũng có thể kiên quyết phủ quyết. Lúc này Liễu Tuấn và Lưu Quang Hưng đang ở bên cạnh theo sát, Lưu Phi Bằng thực sự không thể tuỳ tiện mà mạo hiểm, tự rước lấy nhục.
"Lưu bí thư, các đồng chí, tôi nói vài câu."
Liễu Tuấn mỉm cười lên tiếng.
Ánh mắt mọi người đều rơi xuống mặt y, bây giờ tại tỉnh A đã không còn người nào dám coi thường ý kiến của Liễu Tuấn.
"Đầu tiên, tôi rất tán thành phương án của Hoành Cửu bí thư và đồng chí Hướng Hàm, đây tuyệt đối là một biện pháp tốt rất hiệu quả. Tôi cảm thấy ra sức phản hủ xướng liêm, tăng cường xây dựng tác phong đảng và liêm chính của đội ngũ cán bộ không chỉ là việc của bộ Tổ chức và Kỷ ủy tỉnh mà là một đại công trình, Tỉnh ủy và Chính phủ tỉnh đều cần phải ra sức ủng hộ. Ngoại trừ phát huy tác dụng của tổ công tác Kỷ ủy tỉnh và bộ Tổ chức, tôi cho rằng Chính phủ cũng có thể gia nhập vào trong phong trào phản hủ xướng liêm oanh liệt này mà."
Liễu Tuấn từ từ nói, thanh âm trầm ổn rất có sức cuốn hút.
Lưu Phi Bằng lại nhíu mày.
Người này vị miễn quá biết nắm bắt thời cơ, thấy có cơ hội lập tức liền xen vào một gậy.
"Tôi cho rằng, muốn làm tốt phản hủ xướng liêm, xây dựng đội ngũ cán bộ tác phong đảng và liêm chính, cơ quan giám sát và cơ quan kiểm tra cũng phải tham dự vào. Lấy đề cao lực chấp hành và lực tín dụng của Chính phủ làm trọng điểm, phát huy đầy đủ tác dụng của chức năng giám sát hành chính và kiểm tra. Cho nên, Chính phủ tỉnh quyết định phái ra nhóm kiểm tra giám sát về các địa thị, và chủ yếu tiến hành giám sát hành chính và công tác kiểm tra từ mấy việc sau đây. . ."
Nói đến đây, Liễu Tuấn bưng lên ly nước uống một ngụm.
"Cụ thể mà nói, phải trọng điểm giải quyết tốt vấn đề ở mười phương diện. . . Một là giải quyết vấn đề phí bồi thường không đúng hạn và trong quản lý sử dụng ruộng đất trưng thu trưng dụng của nông dân. Phải tăng cường giám sát chấp pháp ruộng đất, nghiêm ngặt xây dựng việc quản lý sử dụng đất, nghiêm túc xét xử các hành vi trái với quy định như loạn phê loạn chiếm đất canh tác, cùng với khất nợ, khấu bớt, tham ô phí bồi thường ruộng đất.
Hai là giải quyết vấn đề xâm hại lợi ích cư dân trong việc phá bỏ và di dời thành trấn.
Ba là giải quyết vấn đề xâm hại lợi ích của công nhân viên chức trong việc trùng tổ cải chế xí nghiệp. Bảo đảm tài sản quốc hữu không bị xói mòn, lợi ích của công nhân viên chức không bị tổn hại.
Bốn là giải quyết vấn đề khất nợ cắt xén tiền lương của nông dân đi làm công và vấn đề Chính phủ khất nợ tiền công trình. Theo nếp bảo đảm quyền lợi hợp pháp của các mặt: tiền lương phúc lợi của nông dân công, bảo đảm công việc và quyền lợi cuộc sống cơ bản.
Năm là giải quyết vấn đề loạn thu phí giáo dục, nghiêm ngặt quy phạm hành vi thu phí của các cấp các loại trường học.
Sáu là giải quyết vấn đề mua bán thuốc và trong phục vụ chữa bệnh. Nghiêm ngặt quy phạm cơ cấu chữa bệnh và việc dùng thuộc, hành vi khám chữa bệnh của nhân viên y tế.
Bảy là giải quyết việc giảm bớt gánh nặng cho nông dân. Nghiêm khắc tiến công hành vi sản xuất và tiêu thụ vật tư nông nghiệp giả mạo, cùng hành vi lên giá vật tư nông nghiệp.
Tám là giải quyết vấn đề tài vụ không công khai và cán bộ thôn làm việc bất công.
Chín là giải quyết vấn đề 'tam loạn' của đường cái.
Mười là trọng điểm giải quyết vấn đề hối lộ thương nghiệp. Phải tại những bộ môn và ngành nghề: y dược, kiến trúc, giao thông, điện lực, điện báo, thương mậu, tài chính tập trung triển khai hành động quản lý hối lộ thương nghiệp, nghiêm túc điều tra án kiện hối lộ thương nghiệp."
Nghe xong bài phát biểu của Liễu Tuấn, Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm thoáng giao lưu ánh mắt cực nhanh, mơ hồ đọc được vẻ lo lắng từ trong mắt đối phương.
Có thể Liễu Tuấn cũng không có ý tận lực "hợp mưu" cùng với họ, nhưng Liễu Tuấn vừa nói ra kiến nghị này thì không thể tránh khỏi tại trong lòng Lưu Phi Bằng hình thành cái nhìn nào đó.
Hứa Hồng Cửu và Hướng Hàm cũng chưa làm ra lựa chọn nhanh như vậy.
Sau đó La Tự Lập và Lưu Quang Hưng cũng phát biểu ý kiến, đều biểu thị ủng hộ đối với mấy nghị án này.
Lưu Phi Bằng cưỡng chế nỗi lo lắng và nỗi buồn trong lòng, cũng gật đầu biểu thị đồng ý.
Xem ra, một cơn lốc mới sắp được triển khai tại tỉnh A.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1681: Lưu Phi Bằng lại bị nghẹn!
Chương 1681: Lưu Phi Bằng lại bị nghẹn!