Từ lý lịch Trang Quốc Thắng mà xét, thời gian hắn nhậm chức ở địa phương không bằng ở cơ quan quốc gia, nói cách khác, kinh nghiệm địa phương không phong phủ lắm, ít nhất so với những người lăn lộn ở địa phương mười mấy hai mươi năm là không thể bì được. Lần này hắn tới tỉnh A làm bí thư chính pháp ủy cũng có ý quá độ trong đó. Trang Quốc Thẳng cũng rõ nhược diểm của mình, nên vừa tới tỉnh A, liền dùng sách lược chính xác nhất là theo sát Lưu Phi Bằng, tuyệt không hai lòng.
Hiện giờ Liễu Tuấn từng bước ép tới, không hạ bệ Hồng Thiên Kính không thôi, để tát cho Lưu Phi Bằng một cái đanh gọn trước mặt mọi người, Trang Quốc Thắng biết mình không thể lùi bước, phải xông lên kiên quyết chặn đứng.
- Liễu tỉnh trưởng, từ báo cáo kiếm toán mà xét, tình huống ở An Phong đúng là hơi nghiêm trọng. Nhưng vừa rồi La bí thư đã nói, chi tiêu hành chính, phí công quỹ, tiền chuyên dụng chủ yếu là lĩnh vực thị trưởng phân quản. Mặc dù đồng chí Hồng Thiên Kính phê duyệt, có điều đại bộ phận từ tay Vương Cam mà ra là sự thực. Ngoài ra bản báo cáo kiểm toán này chỉ là sơ bộ phải không? Có cần phải thẩm tra lại xem có làm rõ hoàn toàn hay không? Thẩm tra xong, chúng ta hãy thương thảo cách xử trí, tôi cho rằng như thế ổn thỏa hơn.
Trang Quốc Thắng nói từng chữ, ý tứ rõ ràng, hiện giờ sở kiểm toàn tỉnh là người của anh, muốn làm ra báo cáo kiểm toán kiểu gì chẳng phải do Phan Tri Nhân tự quyết? Ai mà biết báo cáo này có lừa gạt hay không?
Lưu Phi Bằng liền gật đầu tán thưởng với Trang Quốc Thắng.
Trang Quốc Thăng không thẹn là người làm chính pháp, nắm được trọng điểm vấn đề, hiện giờ quan trọng là thời gian, bất kể như thế nào phải kéo qua được tháng này, nếu như chuyện bọn chúng mưu tính thành công thật, tới khi đó Liễu nha nội không còn chỗ đứng chân ở tỉnh A nữa, khi ấy còn ai tóm chặt lấy Hồng Thiên Kính nữa? Cán bộ Liễu hệ giữ thân còn chẳng kịp.
Liễu Tuấn cười:
- Đồng chí Trang Quốc Thắng có hiểu quy trình kiểm toán không? Cáo cáo kiểm toán đưa lên, có người phụ trách của đơn vị bị kiểm toán ký tên. Kết quả kiểm toán của An Phong, đều có chữ ký của thị trưởng Vương Cam. Nói cách khác kết quả báo cáo là chân thật. Đương nhiên muốn thẩm hạch cũng không phải không thể, nhưng trước tiên phải cách chức Hồng Thiên Kính, để tránh hắn quấy phá công tác kiểm toán bình thường.
La Tự Lập nói:
- Liễu tỉnh trưởng, nói thế không hay lắm, đồng chí Hồng Thiên Kính có cản trở công tác kiểm toán sao?
Liễu tỉnh trưởng cậu đứng có giở mãi cái trò suy luận định tội, thưởng ủy tỉnh A là chế độ lãnh đạo tập thể, đừng nói hiện giờ cậu không phải là bí thư tỉnh ủy, cho dù có một ngày lên làm bí thư tỉnh ủy cũng không thể "nhất ngôn đường" một mình nói mà quyết được.
Liễu Tuấn thản nhiên nói:
- Đương nhiên là có! Tên Hồng Thiên Kính này đôi lúc hành vi không giống bí thư tỉnh ủy, mà chẳng khác gì một tên đại ca xã hội đen.
Lời này phát ra tất cả đều biến sắc.
Lời chỉ trích của Liễu Tuấn với Hồng Thiên Kính ngày càng nghiêm khắc rồi, một bí thư thành ủy lại sánh ngang với một tên lưu manh.
- Sự thực chứng minh, Hồng Thiên Kính vì che giấu sai lầm hay có thể nói là tội trạng của mình, đã dùng đủ mọi thủ đoạn để quấy phá công tác kiểm toán. Cuối năm ngoái, sở kiểm toán phái tiểu tổ kiểm toán tới An Phong, người phủ trách tên Lâm Triết Quang, vừa mới từ cục kiểm toán quốc gia xuống giao lưu. Vừa mới tới An Phong triển khai kiểm toán không lâu, đã bị công an đương địa bắt tại trận vì tội chơi gái. Chuyện này tôi nghĩ các vị ở đây đều đã nghe nói. Khi đó tôi còn phê bình nghiêm khắc sở trưởng Phan Tri Nhân quản lý đội ngũ không tới nơi tới chốn. Nhưng tôi đã sai, Lâm Triết Quang không có hành vi đó, mà có kẻ ở An Phong vu cáo hãm hại.
Trang Quốc Thắng nghiêm túc nói:
- Liễu tỉnh trưởng nói thế có bằng cớ gì không?
- Có, mời các vị xem phần thứ ba của tư liệu, chính là báo cáo điều tra của đồng chí Lục Duyệt. Qua điều tra chứng minh, cái gọi là vụ án Lâm Triết Quang chơi gái hoàn to là âm mưu, dó cán bộ cảnh sát cá biệt của chi cục công an khu Tam Sơn bày ra, để hãm hại đồng chí Lâm Triết Quang. Trên báo cáo này có lời khai của cô gái bị vu là gái mại dâm bị bắt tại chỗ, và lời chứng của hai cảnh sát bắt người hôm đó, chứng minh bọn họ nhận chỉ thị từ cấp trên, cố ý hãm hại Lâm Triết Quang, mục đích chính là cản trở công tác kiểm toán.
Theo lời nói của Liễu Tuấn, tất cả đều lật phần báo cáo thứ ba ra xem, vài người đưa mắt nhìn Hứa Hoành Cửu. Mọi người phát hiện sắc mặt Hứa Hoành Cửu biến đổi liên tục, kỳ thực Hứa Hoành Cửu cũng bị Liễu Tuấn "chơi" một vố, Lục Duyệt điều tra vụ án này là tiến hành đơn độc, chủ yếu dùng nhân thủ bên sở giám sát tỉnh, không hề báo cáo trước với Hứa Hoành Cửu. Hắn bị Thạch Hàn Băng và Lục Duyệt hai "con lừa cứng đầu" một trái một phải ép cho không thở nổi, giờ Lục Duyệt đã tỏ rõ ngả theo Liễu Tuấn, Hứa Hoành Cửu càng có khổ khó nói.
Thai Duy Thanh mất chức, những thường ủy Thai hệ vốn khó sống, nếu như hiện giờ có người phát hiện ra hắn không không chế được hai phó bí thư của mình, thì tình hình càng tồi tệ. Uy vọng của hắn sẽ bị trọng thương. Vì thế cho tới giờ biện pháp của Hứa Hoành Cửu là giữ trung lập, tuyệt đối không xen vào.
- Mặc dù Lâm Triết Quang oan uổng, nhưng trên báo cáo điều tra cũng không nói hai cảnh sát và cô gái bán dâm kia là do đồng chí Hồng Thiên Kính sai phái. Nói không chừng bên trong có ẩn tỉnh khác.
Trang Quốc Thắng vẫn nỗ lực biện hộ cho Hồng Thiên Kính, thực ra hắn biến làm thế là không khôn ngoan, thậm chí làm mọi người hoài nghi có phải hắn ăn đút lót gì của Hồng Thiên Kính hay không?
Thực sự chẳng cần Liễu Tuấn đưa ra nhiều chứng cứ như thế, mọi người đều rõ, Hồng Thiên Kính mấy năm qua nhanh chóng quật khởi, tác phong làm việc ngang ngược bá đạo, không thể không có vấn đề. Nếu nghiêm túc điều tra thì đảm bảo không giữ nổi ghế. Nhưng quan trường có quy tắc của quan trường. Hồng Thiên Kính được Cù Hạo Cẩm và Lưu Phi Bằng coi trọng, ai muốn vô duyên vô cớ đắc tội với hắn? Đoán chừng nếu không phải vì bên kia muốn gây động tĩnh lớn, Liễu Tuấn cũng chẳng khai hỏa với hắn.
Liễu Tuấn nói:
- Cho nên mới nói phải đi sâu điều tra Hồng Thiên Kính, xem rốt cuộc hắn còn che giấu vấn đề gì nữa.
- Liễu tỉnh trưởng, miễn nhiệm cán bộ là vấn đề nghiêm túc cần coi trọng. Cho dù cải tạo khu lán trại và kết quả kiểm toán đều nói rõ một số vấn đề, nhưng những vấn đề này tôi thấy chủ yếu là phương pháp công tác không đúng tạo thành. Bản thân Hồng Thiên Kính không có vấn đề nghiêm trọng lắm, phương pháp làm việc không đúng, thì tiến hành phê bình giáo dục, thậm chí xử phạt. Trực tiếp cách chức điều tra tôi cho là không được.
La Tự Lập nói thẳng thừng.
Có cán bộ cá biệt gật đầu, La Tự Lập nói cầu này thật không hổ là phó bí thư tỉnh ủy lão thành, rất đúng quy củ quan trường.
Liễu Tuấn liếc La Tự Lập một cái, nói với chút lạnh lùng:
- E rằng vấn đề bản thân Hồng Thiên Kính càng nghiêm trọng hơn, trong tay tôi có thư tố cáo bằng tên thật của cán bộ An Phong. Theo tôi biết Trung kỷ ủy cũng nhận được tố cáo tương tự.
Lời này một lần nữa làm các thành viên dự họp chấn động.
Tố cáo bằng tên thật không phải tầm thường.
- Mặc dù vi phạm kỷ luật bảo mật, nhưng chuyện liên quan trọng đại, tôi tiết lộ cho mọi người một chút, tố cáo này chính do thị trưởng Vương Cam viết, ngoài ra còn có mấy cán bộ lãnh đạo chủ yếu của An Phong ký tên. Các đồng chí này tố cáo Hồng Thiên Kính có vấn đề kinh tế vô cùng nghiêm trọng, tác phong sinh hoạt vô cùng thối nát. Lấy một ví dụ đơn giản, công trình di dời khu lán trại lần này thành phố quy định mỗi hộ di dời hỗ trợ 30.000, căn cứ vào con số ban di dời cung cấp, tổng cộng hỗ trợ 720 hộ, tổng số tiền là 51 triệu 840 ngàn, nhưng thực tế phát tới tay người dân di dời, chỉ có 20 triệu, còn lại không rõ đi đâu. Ban di dời dùng thủ đoạn một hộ hai báo cáo để báo lên trên. Vậy số tiền kia đi đâu? Bị phân chia đút vào túi riêng rồi, chính là bản thân Hồng Thiên Kính. Chủ nhiệm ban di dời là thư ký của Hồng Thiên Kính khi làm phó thị trưởng thường vụ. Việc này còn có rất nhiều cư dân không được lĩnh khoản hỗ trợ, nếu không con số giả dối còn cao hơn nhiều. Ngoài ra hơn 1000 hộ dân di dời tới điểm bố trí, phải nộp thêm 20.000 cùng 30.000 tiền hỗ trợ, tổng cộng là hơn 50.000, toàn bộ trả cho thương nhân địa ốc. Cty đị ốc này tên Ích Hoa cùng là một công ty với công ty xây dựng. Căn cứ vào tố cáo, Hồng Thiên Kính có quan hệ nhân tình với Chu Ích Hoa chỉ tịch của địa ốc Ích Hoa. Hai người giữ quan hệ phi pháp nhiều năm. Địa ốc Ích Hoa hiện giờ là công ty địa ốc quy mô lớn nhất An Phong. Trong thư tố cáo còn có nhiều chuyện sa đọa của Hồng Thiên Kính, đã liệt kê trong này. Thưa các đồng chí, tất cả các chứng cứ đều cho thấy, Hồng Thiên Kính không còn là một đảng viên hợp cách, một bí thư thành ủy hợp cách, mà là phần tử phạm tội. Trung kỳ ủy đã quyết định lập án thẩm tra Hồng Thiên Kính, tổ điều tra sẽ mau chóng phái tới. Lúc này chúng ta phải tranh thủ chủ động đưa ra biện pháp cưỡng chế với Hồng Thiên Kính, để tỏ rõ quyết tâm phản hủ xướng liêm của tỉnh A.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1719: Đòn trí mạng
Chương 1719: Đòn trí mạng