Trung tuần tháng 10 năm 2005, đại hội toàn đảng TW thứ 5 khóa 16 được mở ở thủ đô.
Mấy trăm ủy viên TW, ủy viên dự khuyết TW tề tựu ở thủ đô.
Liễu tỉnh trưởng vừa mới về tỉnh A không lâu, lại lần nữa quay lại thủ đô, ở trong nhà khách Đại Danh, tất cả ủy viên TW và ủy viên dự khuyết TW cơ bản đều ở đây.
Liễu Tuấn phân vào tổ Hoa Đông, vì đại hội lần này không có biến động nhân sự lớn cho nên các ủy viên vẻ mặt đều khá thoải mái.
Nhưng bên trong dòng chảy ngầm cuồn cuộn.
Hình như có kẻ muốn gây động tĩnh ở đại hội lần này.
Buổi tối ở nơi này, toàn là nhân vật tinh anh trên đỉnh kim tự tháp quyền lực của nước cộng hòa, tin tức linh thông không ai bằng. Đừng nói là người trong cuộc, dù là người có thái độ trung lập, có ai là không rõ trong lòng?
Liễu Tuấn lại rất bình tĩnh.
Nỗ lực nên làm đã làm rồi, có một số chuyện không ngăn được, cuối cùng sẽ tới cũng chẳng còn cách nào.
Thân trong quan trường không thể chuyện gì cũng thuận lợi.
Thế nào cũng có chuyện ngoài dự liệu xảy ra.
Đấu tranh chính trị luôn có tiến có lui.
Liễu Tuấn ở trong đại nội dùng cơm tối với cha, nói chuyện một lúc, rồi đánh xe về nhà khách Đại Danh. Canh phòng cả thủ đô đã lên tới cấp bậc tối cao, trên đường có thể thấy cảnh sát tuần tra khắp nơi.
Cho dù Liễu Tuấn là thành viên tham dự đại hội, ra vào nhà khách vẫn phải tiếp thụ kiểm tra.
Hôm nay báo danh, hội nghị chưa chính thức diễn ra, phân tổ thảo luận chưa tiến hành, có điều tư liệu đã phát tới tay các thành viên. Liễu Tuấn trở về phòng, bắt đầu đọc ( kiến nghị quy hạch phát triển xã hội và kinh tế quốc dân năm năm lần thứ nhấ).
Văn kiện này sẽ là trọng điểm của đại hội, sau khi kiến nghị này thông qua, về nguyên tắc chính thức thông qua kế hoạch mười lăm năm trên toàn quốc vào năm sau, có điều mọi người đều biết, kiến nghị đại hội thông qua là bằng với ban bố chấp hành rồi.
Liễu Tuấn rất chú trọng kế hoạch năm một năm (năm năm lần thứ nhâts).
Y chấp chính tỉnh A một năm, kiến thiết kinh tế thu được kết quả nhất định, có điều Liễu Tuấn không hài lòng nắm. Nghiêm túc mà nói một năm qua, Liễu Tuấn làm công tác "dẹp loạn", khi Lưu Phi Bằng làm tỉnh trưởng, đường lối phát triển kinh tế rõ ràng khác biệt với y, dấu vết "chống đối" có thể thấy khắp nơi, Liễu Tuấn trước tiên phải dọn dẹp những thứ này sau đó mới nói tới phát triển được.
Cho dù đã thông qua văn kiện và pháp luật bình ổn giá nhà đất ở thành phố thực thi trọng vẹn, nhưng ở thành phố khác các cán bộ đề khá mẫn cảm, không dám làm quá đáng.
Ngọc Lan và Tiềm Châu là hai thành phố tổng lượng kinh tế xếp hàng đầu bình ổn giá nhà đất không tránh khỏi gây ảnh hưởng tới các thành phố khác trong tỉnh, cho dù các nhà quản lý thành phố khác có không sợ Liễu tỉnh trưởng chỉ trích, thì thị trưởng cũng không làm việc theo ý của bọn họ.
Có Ngọc Lan và Tiềm Châu để đối chiếu, người tiêu dùng các thành phố khác đặc biệt phản cảm với nhà nhà đất cao, thương nhân địa ốc muốn đẩy giá lên không dễ, vì thế giá nhà đất ở tỉnh A ở mức thấp trong phạm vi cả nước, đừng nói không thể so với các thành phố phát triển duyên hải, dù là trong nội địa cũng kém xa mấy tỉnh. Bị ảnh hưởng này, các tình thành lân cận tỉnh A giá nhà đất cũng tăng khá chậm.
Trừ Minh Châu, thủ đô và một số thành phố đặc biệt lớn thì giá nhà đất đã không còn tăng với tốc độ chóng mặt nữa. Không giống như trong ký ức kiếp trước của Liễu Tuấn, giá nhà đất không tăng vùn vụt với tốc độ làm người ta há hốc mồm.
Cơ bản vẫn ở trong khả năng khống chế.
Mấy năm trước Liễu Tuấn mạnh mẽ ra tay phong tòa giá nhà đất, đã dần dần thể hiện ra thành quả nhất định.
Phàm chuyện gì có lợi cũng có hại, Liễu Tuấn tất nhiên thành công trong việc kiềm chế giá nhà đất tăng vọt, cũng phải đối diện vấn đề tài chính kiến thiết thành phố thiếu hụt. Rất nhiều thành phố tỉnh A, phát triển kinh tế vì thế mà bị chút ảnh hưởng.
Có điều Liễu Tuấn không để ý.
Chung quy thì lợi vẫn nhiều hơn hại, tham khảo kế hoạch phát triển do các lão phu tử viện khoa học xã hội định ra cho tỉnh A, cùng với một năm qua mày mỏ, Liễu Tuấn cơ bản cò đường lối rõ ràng để làm sao thúc đẩy kinh tế toàn tỉnh phát triển, chỉ cần chấp hành kiên định, không cần tiền bán đất kinh tế vẫn có thể có bước phát triển nhảy vọt.
Liễu Tuấn vừa xem kiến nghị năm năm lần thứ nhất, trong đầu vừa nghĩ tới đại kế phát triển kinh tế tỉnh A.
Điện thoại đột nhiên vang lên.
Liễu Tuấn cầm lên xem, là Hà Mộng Doanh gọi tới, liền mỉm cười ấn nút nghe.
- Em về rồi, anh tới thủ đô hả?
Hà đại tiểu thư hỏi lớn, ở trong vùng núi tỉnh Du Trung một thời gian, khí chất ưu nhã trên người Hà đại tiểu thư tựa hồ giảm đi không ít, dù sao hoàn cảnh thay đổi con người mà.
Liễu Tuấn bật cười:
- Anh không tới mà được à?
Hà Mộng Doanh cũng cười, còn thỏ thẻ hói:
- Ở đâu đấy.
- Nhà khách.
- Này sao em nghe nói có bão tố sắp tới.
Thường hội nghị thế này Liễu Tuấn ở nhà, lần này phá lệ, Hà đại tiểu thư đoán chừng có liên quan tới hành động phía bên kia, "ngang ngược" như Liễu Tuấn cũng thêm vài phần cẩn thận.
- Muốn tới thì tới, trời thế nào cũng mưa, gái thế nào cũng gả, mặc cho bọn chúng làm gì thì làm.
- Như vậy không được, em phải đi tìm ông nội nói, không để bọn chúng phản được! Đất nước lớn như thế, chẳng lẽ bọn chúng không có trách nhiệm?
Hà Mộng Doanh tức thì nóng ruột, từ khi Liễu Tuấn tiến vào quan trường, dù thế thăng tiến không thể cản được, những càng ngày càng khó khăn hơn, những kẻ chơi chiêu ngầm xuất hiện không ngớt.
Hà Mộng Doanh tuy tức giận, nhưng đầu óc còn tỉnh táo, không nói tìm tiểu cô mà tìm ông nội phàn nàn. Dù sao Hà Duyên An ở trong cuộc, rất nhiều chuyện phải né tranh. Nhưng Hà lão gia tử thân phận siêu nhiên, thâm vào Hà Vũ hệ có thực lực không nhỏ trong chính giới, ông lên tiếng, vẫn còn rất có tác dụng.
Liễu Tuấn cười:
- Thôi, em nghỉ ngơi cho khỏe đi, anh đã tới chỗ ông rồi.
- Ông nói thế nào.
- Ha ha, ông bảo, bước cờ tiếp không được nhường, phải toàn lực xuất kích.
Hà Mộng Doanh liền cười.
- Được rồi, em cũng vất vả lắm rồi, nghỉ ngơi sớm đi, đoán chứng Nam Phương nhớ em lắm đấy.
Vừa nhắc tới con trai, Hà Mộng Doan tươi cười nói:
- Đương nhiên, anh làm cha không có lương tâm, em làm mẹ đành vất vả hơn rồi.
Liễu tỉnh trưởng dở khóc dở cười lắc đầu.
Hà Mộng Doanh thời gian qua đúng là rất khổ cực, có điều hiện giờ tạm thời chưa buồn ngủ, đã có một thời gian không nói chuyện với Liễu Tuấn rồi, cô muốn nói thêm vài câu, liền kể chuyện tuyên truyền chống động đất của mình ở tỉnh Du Trung.
- Ừ, thật ra Chung Thái là người rất có trách nhiệm, bọn em công tác bên đó được ông ta ủng hộ. Ông ta nói không có động đất là tốt nhất, chẳng may có vấn đề, những công tác này làm trước rất có lợi... Hi hi, một ông già rất đáng yêu ...
Liễu tỉnh trưởng lắc đầu.
Trong lòng Liễu Tuấn, Chung Thái là một vị lãnh đạo cao cấp vô cùng vững vàng, trong miệng Hà Mộng Doanh thì lại thành "ông già đáng yêu"!
Thật không biết từ đâu mà ra.
Hai người lại tán gẫu hơn mười phút nữa, cho tới khi có khách tới thăm, Hà Mộng Doanh mới cúp điện thoại.
Có điề cô không ngờ được rằng, lúc này tới thăm Liễu Tuấn lại là Tiết Viễn Sơn.
Tiết Viễn Sơn là bí thư tỉnh ủy tỉnh Đông Hải, tuổi trên 50, nhìn rất có tinh thần, hòa ái thân thiện. Hiện giờ trong nhà khách không phải bí thư tỉnh ủy thì là tỉnh trưởng, qua lại thăm hỏi nhau nhau là rất bình thường.
Có tin đồn Tiết Viễn Sơn hai năm sau sẽ trở thành một trong số các cự đầu, làm phó chủ tịch quốc gia.
- Ha ha ha, chào Liễu tỉnh trưởng.
Tiết Viễn Sơn mỉm cười đưa tay ra với Liễu Tuấn, nụ cười rất sáng lạn, nhìn qua như bạn bè bình thường tới nhà thăm nhau vậy.
- Chào Tiết bí thư.
Liễu Tuấn đi tới bắt tay Tiết Viễn Sơn, lời nói cung kính.
- Tôi cho rằng tối nay Liễu tỉnh trưởng về nhà bồi tiếp thủ tướng, nghe nói Liễu tỉnh trưởng ở trong phòng, liền qua thăm nói chuyện.
Tiết Viễn Sơn mỉm cười, khẽ lắc tay Liễu Tuấn.
- Tiết bí thư cũng không về sao?
Tiết Viễn Sơn cũng có nhà ở thủ đô, Tiết lão gia tử mới qua đời vài năm, nhà họ Tiết cũng là thế gia đại tộc hàng đầu thủ đô, thanh thế cực thịnh.
Tiết Viễn Sơn là người hết sức khiêm tốn, rất ít khi xuất hiện trên báo chí, trừ nơi ông ta chấp chính, bên ngoài gần như không biết mấy. Nhưng đó chỉ là với người thường thôi, còn ở cấp độ TW, Tiết Viễn Sơn được nhiều phe chú ý.
Hiện giờ cuộc đấu tranh người tiếp nối đã chính thức kéo màn.
Tiết Viễn Sơn tới thăm, có phải liên quan tới chuyện này không?
Liễu Tuấn thầm tập trung tinh thần.
- Mời Tiết bí thư ngồi.
Liễu Tuấn lịch sự mời Tiết Viễn Sơn ngồi xuống ghế sô pha, đích thân pha một cốc trà nóng, đặt trước mặt Tiết Viễn Sơn
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1812: Tiết viễn sơn
Chương 1812: Tiết viễn sơn