La Tự Lập phát biểu không dài, trình bày đơn giản thái độ của mình xong rồi kết thúc, cầm chén trà lên uống, ánh mắt như vô ý liếc qua mặt Liễu Tuấn.
Phòng hội nghị rơi vào im lặng.
Ý đồ của La Tự Lập đã vô cùng rõ ràng, các thành viên phải suy nghĩ kỹ làm sao để ứng phó vấn đề này, hiện giờ thế cục tỉnh A biến đổi khó lường, đại thế toàn quốc khó nắm bắt, cho dù là thường ủy thân cận với Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng cũng phải cẩn thận hơn.
E rằng những người ở đây chỉ có Sài Thiệu Cơ có thể bất chấp mọi thứ xông lên phía trước vì Liễu Tuấn, những người khác khó mà có tinh thần "trung thành đến chết" này.
- Ha ha, các đồng chí cho ý kiến đi chứ...
Lưu Phi Bằng thấy hội nghị hơi im ắn, liền mỉm cười nói, ánh mắt quét qua mặt Trang Quốc Thắng.
Hắn biết mình không do dự được nữa.
Nhưng khi Trang Quốc Thắng chuẩn bị nói thì phòng hội nghị đột nhiên vang lên giọng của Liễu Tuấn.
- Để tôi phát biểu vậy, tôi cho rằng văn kiện này của TW rất tốt, tôi tán thành ý kiến của bí thư La Tự Lập, chúng ta phải quán triệt tốt văn kiện này. Nhất là việc giao lưu nhậm chức giữa các lãnh đạo càng phải thực hiện hiệu quả. Ví dụ như đồng chí Triệu Sư Phạm, quê xã Tam Loan khu Cát Khánh thành phố Tiềm Châu. Trước kia tỉnh ủy kiến nghị đồng chí này làm bí thư Tiềm Châu là để ban bệ Tiềm Châu quá độ trong bình ổn. Trải qua một thời gian tiếp xúc, ban bệ Tiềm Châu cơ bản đã ổn định, phối hợp không tệ. Tiếp tục để đồng chí ấy lại là không phù hợp với tinh thần văn kiện TW nữa, tôi thấy công tác của đồng chí Sư Phạm nên điều chỉnh, cùng một số đồng chí khác cũng nên điều chỉnh một chút....
Liễu Tuấn lập tức điẻm danh toàn là vị thị trưởng nhậm chức tại bản địa.
Lời này của Liễu Tuấn làm mọi người thầm cả kinh, không ngờ y chủ động đề nghị điều chỉnh công tác của Triệu Sư Phạm, cho rằng dù Lưu Phi Bằng có đề ra thì y cũng phản đối.
Thái độ bất ngờ của Liễu Tuấn làm các thành viên khác có chút nghi hoặc. Không biết thực sự ý đồ của y là gì, hồ dồ lên tiếng là thiếu sáng suốt.
Lưu Phi Bằng cười nói:
- Ý kiến của tôi hoàn toàn nhất trí với Liễu tỉnh trưởng, văn kiện TW phải kiên quyết thực thi. Đương nhiên đồng chí Triệu Sư Phạm và các đồng chí kia năng lực công tác rất cao, thu được thành tích lớn, đó là điều mọi người cùng thấy. Để quán triệt văn kiện TW, tôi thấy chỉ đành mời mấy đồng chí này phát huy phong cách thôi.
Liễu Tuấn nói:
- Lưu bí thư, điều động cán bộ luôn phải phục tùng tổ chức mà, năng lực những đồng chí này rất cao, bất kể ở cương vị công tác nào đều cũng phát huy tốt.
Lưu Phi Bằng gật gù:
- Đúng thế, đều là những đồng chí có năng lực.
Hai vị lãnh đạo kẻ hát người khen, không ngờ hợp ý như thế. Chuyện này không hay thấy, chỉ có ở trường hợp công khai mới xuất hiện.
Đó là điều cần thiết.
Giống như báo chí đưa tin, ban bệ tỉnh A là ban lãnh đạo đoàn kết, hăng hái tiến lên.
Các thường ủy càng không hiểu ra sao.
Lưu Quang Hưng hỏi:
- Vậy phải chăng thảo luận điều chình mấy đồng chí đó ngay cuộc họp này.
Lưu Phi Bằng đáp:
- Tôi thấy được mà, như vậy có lợi nâng cao hiệu suất công tác.
Chẳng biết Liễu Tuấn làm sao, nhưng cơ hội dâng tới miệng như thế, phải tranh thủ ăn ngay cho nóng, tránh đêm dài lắm mộng.
- Liễu tỉnh trưởng, ở đây không ai hiểu đồng chí Sư Phạm hơn tỉnh trưởng cả, đồng chí ấy là cấp dưới cũ của tỉnh trưởng mà. Tỉnh trưởng có kiến nghị gì với công tác của đồng chí Sư Phạm.
Lưu Phi Bằng hỏi.
Nếu như Liễu Tuấn đã phối hợp như thế, hắn cũng phải nể mặt, theo ý của hắn, Triệu Sư Phạm tốt nhất là cho tới chính hiệp. Phàm là đại tướng đắc lực của Liễu Tuấn, có thể cho sang bên lề đứng hết là không thể tốt hơn.
Nhưng hắn biết mình không thể làm như vậy được, chọc giận Liễu Tuấn thật rồi chẳng phải là chuyện gì hay, chỉ cần Liễu Tuấn đồng ý Triệu Sư Phạm nhường ra vị trí bí thư Tiềm Châu là được. Hắn chỉ muốn nhân cơ hội này cho cán bộ phía dưới biết, an bài cán bộ do Lưu bí thư này quyết.
Liễu Tuấn nói:
- Đồng chí Sư Phạm tác phong nghiêm khắc tỉ mỉ, cấp cho tôi ấn tượng sâu sắc khi còn công tác ở Tiềm Châu. Đồng chí Hứa Vân Huy hiện giờ kiêm thư ký trưởng chính phủ, để quá lâu không tốt. Công tác ở An Phong rất nặng nề, tôi kiến nghị đồng chí Hứa Vân Huy chuyên tâm làm bí thư An Phong, đồng chí Sư Phạm làm thư ký trưởng chính phủ tỉnh.
Lưu Phi Bằng hơi ngẩn ra.
Hắn thực sự không ngờ Liễu Tuấn an bài như thế, thư ký trưởng chính phủ là thành viên đảng, cấp bậc vẫn là chính sở, nhưng Triệu Sư Phạm tư cách lão thành, nếu như Liễu Tuấn kiến nghị điều chính thành cấp phó bộ cũng là điều hợp lý.
Hơn nữa chức vụ này, trọng lượng không kém bí thư tỉnh ủy Tiềm Châu, thêm vào sự tin cậy tuyệt đối của Liễu Tuấn, sau khi Triệu Sư Phạm đảm nhận chức vụ này, thực quyền còn cao hơn.
Thế là ý đồ thừa cơ tước bớt uy vọng của Liễu Tuấn tan vỡ.
Triệu Sư Phạm không hề bị mất quyền mà, từ ý nghĩa nào đó còn có thể nói là được trọng dụng.
Nhưng kiến nghị này đúng là không thể phản bác, Hứa Vân Huy kiêm hai chức mãi là không thích hợp, thư ký chính phủ tỉnh phải là thân tin của tỉnh trưởng cũng là hợp lý, Lưu Phi Bằng không đồng ý là phạm kỵ húy của quan trường.
Lưu Quang Hưng và Sài Thiệu Cơ nhìn nhau khẽ mỉm cười.
Liễu Tuấn là thế, vào lúc cần luôn có tuyệt chiêu bất ngờ làm người khác không đề phòng được.
- Nếu Liễu tỉnh trưởng cho rằng đồng chí Sư Phạm có thể đảm nhận chức vụ thư ký trưởng chính phủ tỉnh, tôi thấy cũng được.
Lưu Phi Bằng nhanh chóng khôi phục lại bình thường nói, chuyện đã không thể ngăn cản, hắn cũng quyết luôn.
La Tự Lập nói:
- Tôi cũng tán đồng với Lưu bí thư và Liễu tỉnh trưởng, đồng chí Sư Phạm nhận chức đó là thích hợp.
Ba nhân vật đứng đầu tỉnh ủy đã tán thành an bài này, các thành viên khác tất nhiên không ai phản đối, mọi người đều gật đầu, kiện nghị này xem như đã thông qua.
- Nếu như Lưu bí thư và các đồng chí đều cho rằng Sư Phạm đồng chí thích hợp làm thư ký trưởng chính phủ tỉnh; như vậy chúng ta thương lượng luôn vấn đề bố trí ban bệ Tiềm Châu?
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Hiện giờ là thời kỳ các công tác triển khai vào giai đoạn quan trọng, để Tiềm Châu không bị sự điều chỉnh bất ngờ này ảnh hưởng. Tôi cho rằng ban bệ Tiềm Châu không cần điều chính lớn. Đồng chí Tô Duyên Quang từ khi làm thị trưởng Tiềm Châu cho tới nay rất hợp tác với đồng chí Sư Phạm. Đồng chí này năng lực cao, được đông đảo cán bộ Tiềm Châu đánh giá không tệ. Vì thế tôi kiến nghị do đồng chí Tô Duyên Quang thay thế chức vụ bí thư thành ủy, Lưu bí thư thấy thế nào?
Lại là một điều không ngờ.
Tô Duyên Quang do Cù Hạo Cẩm đề bạt lên, là thân tín của Lưu Phi Bằng, khi Lý Huệ điều đi, Liễu Tuấn đề nghị để Tô Duyên làm thị trưởng đã khiến mọi người bất ngờ lắm rồi, hiện giờ vẫn là Liễu Tuấn đề nghị Tô Duyên Quang làm bí thư thành ủy Tiềm Châu.
Chẳng lẽ Tô Duyên Quang đã âm thầm đổi cờ?
Đương nhiên đó là suy đoán của số ít, trên quan trường phe phái không thể tùy tiện thay đổi như thế.
Lưu Phi Bằng có chút ức chế.
Không phải là Tô Duyên Quang nhậm chức bi thư Tiềm Châu làm hắn không vui, bản thân hắn vốn có ý đó. Nhân cơ hội thực hiện văn kiện TW, điều Triệu Sư Phạm đi, Tô Duyên Quang lên thay thế, Tiềm Châu sẽ không phải là hậu hoa viên của Liễu Tuấn nữa.
Nhưng chuyện này không nên đề Liễu Tuấn đề xuất.
Hiện giờ Liễu Tuấn làm người tốt, Lưu bí thư bị người ta xỏ mũi, hắn còn không thể phản đối, nếu không làm mất lòng Tô Duyên Quang.
Lưu Quang Hưng cười càng tươi.
Chiêu liên hoàn này của Liễu Tuấn rất đẹp, chủ động xuất kích, thống khoái quán triệt văn kiện TW, lại không mất uy vọng của mình, còn thuận tiện đưa Triệu Sư Phạm tới ngưỡng cửa cấp phó bộ. Quyền lực của Triệu Sư Phạm vẫn ở tuyến đầu, một khi có cơ hội Liễu Tuấn đưa lên làm phó tỉnh trưởng, sĩ đồ của Triệu Sư Phạm vẫn rất sáng sủa.
Quan trọng nhất là Liễu Tuấn đưa cả Tô Duyên Quang lên làm bí thư Tiềm Châu, tặng ngay cho Lưu Phi Bằng hai cái "ân tình", tiếp đó an bài thị trưởng phải tôn trọng Liễu Tuấn rồi, không thể để cả thị trường và bí thư đều thành cán bộ của Lưu hệ phải không?
Rõ ràng Lưu Phi Bằng chủ động tiến công, Liễu Tuấn lại trở thành một lần nữa kiếm soát tiến trình của cuộc họp thường ủy.
Quả nhiên tiếp theo đó Liễu Tuấn kiến nghị Phượng Trí Dũng bí thư khu Cảt Khánh làm thị trưởng Tiềm Châu, Lưu Phi Bằng không thể phản đối, chỉ thành ngầm bồ hòn làm ngọt.
Cái cuộc họp này làm Lưu bí thư rất buồn bực
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1883: Xuất kỳ chế thắng
Chương 1883: Xuất kỳ chế thắng