TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1907: Bắt hạ trung hành

Tâm tình sung sướng của Lưu bí thư cũng không duy trì được lâu đã bị một cuộc điện thoại thình lình quấy nhiễu.

"Xin chào, tôi là Lưu Phi Bằng.

Lưu Phi Bằng cầm lên điện thoại, khóe miệng vẫn còn ngậm nụ cười, giọng điệu cũng tương đối thoải mái.

"Tôi đây Phi Bằng." Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Kính Thu Nhân.

"Chào ngài Kính chủ tịch!"

"Phi Bằng, Hạ Trung Hành đã xảy ra chuyện. . ."

Kính Thu Nhân hơi ngừng lại một chút mới chậm rãi nói.

Một trong mục tiêu trọng điểm của tổ công tác Trung kỷ ủy chính là Hạ Trung Hành, trên người hắn đã dùng sức lực rất lớn. Xét thấy tính mẫn cảm của thân phận Hạ Trung Hành, trong "hệ thống phòng ngự" của đại tập đoàn, Hạ Trung Hành là một trong những "đối tượng bảo hộ" quan trọng nhất lần này. Chỉ cần bảo vệ Hạ Trung Hành, chiến hỏa nhất thời nửa cơ hội cũng không trực tiếp đốt tới trên người Vu Hướng Hoành. Vì vậy, sự tiến thoái của Hạ Trung Hành trở thành một trong những chiếc chong chóng đo chiều gió rõ ràng nhất của "Minh Châu bảo vệ chiến".

Hiện tại, Kính Thu Nhân lại nói cho hắn, Hạ Trung Hành đã xảy ra chuyện.

Cái gọi là gặp chuyện không may, nói đúng ra là Hạ Trung Hành đã có bằng chứng xác thực bị Trung kỷ ủy nắm giữ và đã áp dụng biện pháp cưỡng chế đối với hắn. Một đạo công sự nòng cốt cuối cùng che ở trước người Vu Hướng Hoành cũng bị suy sụp.

Hạ Trung Hành vừa ngã, Vu Hướng Hoành đã không thể ngăn cản được hỏa lực dày đặc của đối phương.

Trong nhất thời, Lưu Phi Bằng không khỏi nhớ tới 10 năm trước, án kiện của một đại quan nào đó tại kinh thành. Vụ án đó, Lưu Phi Bằng chính là một trong những nhân viên điều tra, hơn nữa là người phụ trách của một tổ trong đó. Khi nhớ lại, án kinh thành cùng án Minh Châu tương tự biết bao, ngay cả tiến trình cũng rất nhất trí. Lần đó, cũng là vị cán bộ quan trọng nào đó che ở trước mặt đại quan nào đó ầm ầm ngã xuống, không bao lâu, đại quan đó cũng bị khiến cho tan tác toàn diện, cuối cùng bị bắt.

Lịch sử, muốn tái diễn sao?

Kính Thu Nhân không có nói nhiều đến vấn đề này, hình như cuộc điện thoại này chính là muốn báo cho Lưu Phi Bằng, cục diện đã rất gay go. Kính Thu Nhân rất không rõ ràng nhắc nhở Lưu Phi Bằng, chỗ của hắn phải tiến triển nhanh hơn, tận khả năng làm một số việc mạnh mẽ thì mới có thể vãn hồi tình thế nguy hiểm.

Lưu Phi Bằng hiểu ý của Kính Thu Nhân, các đại lão là đang dự bị đường lui.

Cùng loại "quyết chiến" như vậy, công thủ của song phương cũng không chỉ có một "phương án. Bên Nghiêm Liễu hệ khẳng định có phương án dự bị, có thể nhất cổ tác khí, triệt để đẩy ngã Vu Hướng Hoành đó là kết quả tốt nhất, vạn nhất không đạt được mục tiêu này cũng sẽ bắt một số người khác. Nói tóm lại bày ra trận thế lớn như vậy không thể trở về tay không, bằng không sẽ khó mà đặt chân vững được nữa.

Xem như một phương "phòng ngự", đương nhiên cũng có ít nhiều phương án dự bị. Có thể bảo trụ Vu Hướng Hoành đương nhiên là một đại thắng lợi. Một khi không bảo vệ được, trong tay cũng vẫn phải tận khả năng nắm giữ một số thẻ bạc để khi xử lý khắc phục hậu quả còn có thể tranh thủ được kết quả không đến nỗi quá xấu.

Được mất tiến thối của bản thân Vu Hướng Hoành tuy là tiêu chí thắng bại cho cuộc quyết chiến lần này, nhưng cũng không phải là chương cuối cùng. Dù cho Vu Hướng Hoành có bị lật ngã, mỗi tập đoàn chính trị vì đạt thành sự quân bình mới cũng còn cần trải qua rất nhiều hiệp thương.

Vì vậy Lưu Phi Bằng cũng rất mịt mờ mà hướng về Kính Thu Nhân báo cáo một số biện pháp hiện nay mình đang áp dụng tại tỉnh A, trong giọng điệu hơi có chút hưng phấn, hình như rất thoả mãn đối với "thành tích" hiện nay mình đạt được. Kính Thu Nhân cũng lĩnh hội rất sâu sự ương ngạnh và cường thế của Liễu Tuấn, vậy mà Lưu Phi Bằng cũng không kiêng kỵ bao nhiêu. Trong quá trình vật tay với Liễu nha nội còn có thể chiếm được thượng phong, đúng là không dễ gì, nhiêu đó cũng đủ để Lưu Phi Bằng khoe khoang.

Có thể nghe được Kính phó chủ tịch tương đối thoả mãn đối với những biện pháp mình đang áp dụng.

Tuy nhiên Kính Thu Nhân tại lập tức trong điện thoại nhắc nhở Lưu Phi Bằng, bên địa ốc Hoa Hưng phải để yên, không được động vào. Nguyên nhân cụ thể thế nào thì Kính Thu Nhân không nói rõ.

Tâm tình Lưu Phi Bằng nhất thời u ám vài phần, lời ý chưa hết của Kính Thu Nhân hắn cũng có thể thấu hiểu vài phần. Đã sớm nghe nói đại nha đầu của Hà gia có quan hệ không bình thường với Liễu Tuấn. Cái gọi là quan hệ không bình thường này nội hàm là rất phong phú, có lẽ bao gồm cả quan hệ cá nhân rất mật thiết, còn có thể bao gồm một số điều dính dáng đến lợi ích kinh tế. Hiện tại xem ra, địa ốc Hoa Hưng này rất hiển nhiên có bóng dáng của lão Hà gia ở bên trong, bằng không thì, một mục tiêu lớn như vậy, các đại lão không có lý do gì yêu cầu để yên.

Nói thật, đối với việc xét xử tập đoàn Thu Thủy và tập đoàn Hoa Hưng, nếu so sánh thì Lưu Phi Bằng càng có hứng thú hơn đối với cái sau hơn, hy vọng ký thác cũng càng lớn hơn. Nguyên nhân rất đơn giản, khách sạn Thu Thủy tương đối đơn thuần, ngoại trừ một vấn đề thuế vụ có thể bóp vào, phương diện khác rất khó mà hạ thủ, còn vấn đề trị an của những khách sạn thông thường hay tồn tại, ở dạng khách sạn cấp năm sao siêu xa hoa thế này thì rất khó tìm được. Nếu như khách sạn Thu Thủy cũng liên quan đến "phục vụ sắc tình", danh vọng của nó ở trong trong phạm vi toàn cầu sẽ không cách nào đạt được mức độ cao cho tới ngày hôm nay.

Lưu Phi Bằng chỉ có chút hiếu kỳ, tập đoàn dây chuyền khách sạn lớn nhất toàn cầu này tới cùng có loại quan hệ gì với Nghiêm Liễu hệ. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, ngọn nguồn trực tiếp nhất của khách sạn Thu Thủy và Nghiêm Liễu hệ khẳng định có quan hệ cùng Liễu Tuấn. Tỉ mỉ phân tích một chút lịch trình phát triển của khách sạn Thu Thủy thì có thể suy đoán ra một nét khái quát đại thể, vì khách sạn Thu Thủy đầu tiên chính là được thành lập tại huyện Hướng Dương.

So sánh mà nói, ngành địa ốc cùng ngành công nghiệp khách sạn không như nhau, bất kể tập đoàn Hoa Hưng có tuân kỷ thủ pháp đến cỡ nào, bản thân ngành địa ốc nó đã có đặc điểm cố hữu khiến nó không có khả năng hoàn toàn thuần khiết. Một số quy tắc ngầm ước định mà thành cùng cái gọi là thủ pháp thao tác, tập đoàn Hoa Hưng khẳng định cũng sẽ làm theo. Bằng không, bất kể hậu trường cứng bao nhiêu, tài lực dày cỡ nào cũng không thể phát triển quy mô đến như vậy, bởi vậy nếu kiểm tra kỹ càng thì khẳng định sẽ rất có thu hoạch.

Nhưng mà hiện tại, Kính Thu Nhân rõ ràng có kiêng kỵ, không muốn thâm nhập điều tra. Nhằm vào tập đoàn Hoa Hưng ra chiêu, càng nhiều chỉ là một loại thủ pháp "xao sơn chấn hổ", vì làm cho lão Hà gia có điều cố kỵ để trong ván cờ kế tiếp có thể bảo trì trung lập.

Đối với quái vật lớn như Hà Vũ hệ, tại vòng chính trị quốc nội, bất kể là một người hay là một tập đoàn ai cũng không muốn đi trêu chọc.

Không thể nghi ngờ, Kính Thu Nhân gọi điện thoại cho Lưu Phi Bằng chính là vì nói hai sự kiện này. Sau khi biểu đạt rõ ràng ý tứ, Kính Thu Nhân hình như nhận thấy được biến hóa trên tâm tình của Lưu Phi Bằng, lại khuyến khích cho hắn vài câu.

"Phi Bằng, anh là bí thư Tỉnh ủy, Trung ương đương nhiên sẽ bảo vệ uy tín của anh. Một số việc đừng cố kỵ cái gì, cứ buông tay chân đi làm là được. Các đồng chí trong ban, mặc kệ là ai cũng sẽ phối hợp với công tác của anh. . . có gì trắc trở yêu cầu ta trợ giúp thì anh cứ việc nói cho tôi biết."

Kính Thu Nhân thay đổi một loại ngữ khí thân thiết nói.

"Vâng thưa Kính chủ tịch. Xin Kính chủ tịch yên tâm, tôi nhất định sẽ nắm bắt tốt công tác của tỉnh A."

"Được, tôi vẫn rất yên tâm về anh mà."

Sau khi treo điện thoại của Kính Thu Nhân, Lưu Phi Bằng châm một điếu thuốc rồi tựa lưng vào ghế xoay, lâm vào trầm tư, mãi đến khi thư ký tiểu Trương dè dặt nhắc nhở sắp đến thời gian họp, Lưu Phi Bằng mới dụi đầu mẩu thuốc lá rồi đứng dậy, chậm rãi đi về hướng phòng họp.

Đối với cái Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư theo bổn phận này, Lưu Phi Bằng kỳ thực cũng không có hứng thú gì lớn. Nguyên nhân rất đơn giản, tại Hội nghị hắn cũng không thể chắc chắc thu được ưu thế. Mặc dù Hứa Hoành Cửu có dấu hiệu dựa vào mình, nhưng cũng không phải rõ ràng, nhiều khi, Hứa Hoành Cửu chỉ đang nỗ lực bảo trì tính độc lập của mình và cơ quan Kỷ ủy. Lưu Phi Bằng rất hy vọng trên đại hội Đảng toàn tỉnh sắp sửa tổ chức không lâu sau, kiên quyết quán triệt chứng thực văn kiện tinh thần của Trung ương có quan hệ đến việc giảm thiểu vài chức phó bí thư, nỗ lực phổ biến chế độ Thường ủy phụ trách, hạn độ lớn nhất tập trung quyền lực vào trong tay người đứng đầu Đảng uỷ. Đến lúc đó, cho dù có còn tiếp tục cùng Liễu Tuấn vào ban, trên hội Thường ủy Tỉnh ủy, tỉnh trưởng Liễu Tuấn này cũng sẽ từ từ bị yếu nhược hóa thành Thường ủy bình thường, chí ít không thể như bây giờ, cùng ngang hàng địa vị với hắn.

Tuy nhiên hiện tại cách thời gian tổ chức đại hội Đảng toàn tỉnh lần thứ 8 còn có một đoạn thời gian. Một số lệ cũ, Lưu Phi Bằng cũng không thể tùy ý làm trái. Mặc dù Lưu bí thư không thích hội nghị này nhưng vẫn còn phải định kỳ tổ chức.

Lưu bí thư là một người cuối cùng đi vào phòng họp, mỉm cười cùng các trợ thủ chào hỏi. Có thể thấy, nụ cười của Lưu bí thư có phần chức nghiệp hóa. Chẳng qua mỗi một vị lãnh đạo Tỉnh ủy đang ngồi ở đây, nụ cười trên mặt họ sẽ có được mấy phần là chân thật đây?

Liễu Tuấn nhất định cũng biết, hắn sẽ không bỏ qua cho Vương Cam, càng sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để làm suy yếu uy vọng của Liễu Tuấn. Khi Hứa Hoành Cửu cùng hắn trao đổi đã nói rất rõ, thái độ của Liễu Tuấn vô cùng minh xác, đó là hoàn toàn tôn trọng quyết định của Kỷ ủy tỉnh.

Không tôn trọng được không?

Hiện tại Liễu nha nội ương ngạnh này rốt cuộc cũng nếm được bị người nắm cổ là mùi vị gì.

Vừa nghĩ đến điểm này, ánh mắt của Lưu Phi Bằng như vô ý liếc qua gương mặt Liễu Tuấn.

Liễu Tuấn mỉm cười, thuận tay đẩy gói Thuốc lá trong tay qua bên Lưu Phi Bằng: "Bí thư, hút thuốc chứ?"

Ngày hôm nay không thảo luận vấn đề về cán bộ, vị nữ trưởng phòng Tổ chức Hướng Hàm này không có mặt, tất cả mọi người là kẻ nghiện thuốc, nên khi hút cũng không có cố kỵ gì.

Lưu Phi Bằng cười nói tiếng "cảm ơn" rồi lấy ra một điếu từ bao thuốc, Liễu Tuấn chủ động châm lửa cho hắn. Bầu không khí phòng họp nhìn qua vẫn tương đối thoải mái.

Tuy nhiên sự có mặt của bí thư Chính pháp ủy Tỉnh ủy Trang Quốc Thắng đã khiến tất cả mọi người đều biết rõ, phía sau loại thoải mái này đang cất dấu đao quang kiếm ảnh.

Đọc truyện chữ Full