Edit: Um-um
Cuối cùng thì phim "Sư muội mới đến" vẫn không hề giống với "Tề hậu truyện".
Một lần nữa được trở về với việc diễn xuất phim điện ảnh, trong lòng Cố Tương rất vui vẻ. Giống như trở về thời điểm những năm sự nghiệp thăng hoa của đời trước, những lúc quay phim luôn khiến cô tràn đầy ý chí chiến đấu.
Có lẽ cuộc sống chính là như vậy, mãi mãi không thể đoán được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Cô không thể ngờ được bộ phim kiệt tác của kiếp trước sẽ do mình ở kiếp này đảm nhận, càng không nghĩ đến người phối diễn với mình lại là Triển Dương.
Có lẽ Triển Dương cũng không nghĩ đến có ngày mình sẽ thủ vai chính, người phối diễn lại là người mới chưa từng đóng phim điện ảnh bao giờ.
Bộ phim này do bản thân Đường Duệ làm đạo diễn.
Thật ra Tưởng Lily hơi lo lắng cho Cố Tương, cô ấy cảm thấy Cố Tương đóng "Tề hậu truyện" rất tốt bởi vì nhân vật Thẩm Diệu có tính tình tương đối rõ ràng đồng thời phong cách Cố Tương hoàn mỹ, diện mạo xinh đẹp, vào vai nhân vật có tính cách rõ ràng như thế rất phù hợp. Tuy nhiên nhân vật A Quyên trong "Sư muội mới đến" lại là một dạng vai khác.
“Lý lịch trong sáng, không có lịch sử phạm tội, không ai biết cô, trong nhà không có người cần chăm sóc, cô cũng không có anh chị em, không có bà con thân thích, không bạn bè, chưa từng yêu ai, ngay cả chó cũng không có. Trên cái đất Hongkong này, thêm một người như cô cũng không nhiều, thiếu một người như cô cũng không ít….”
Đây chính là nữ chính A Quyên, ngực phẳng người lùn, giống như phần lớn những cô gái ngoài đường, có thể đếm ra cả mớ, ai cũng có thể mỗi ngày gặp được vô số người như vậy, sao có thể nhớ được cô?
Giống như rễ cỏ, càng sát thực tế càng khó để diễn tốt. Bởi vì đa phần cuộc sống nghệ sĩ luôn bị người khác săm soi, bọn họ đã quen với sự tồn tại của ánh đèn flash, thói quen lúc nào cũng tìm góc độ chiếm ống kính tốt nhất, lúc nào cũng có khán giả xoay quanh, lúc nào cũng là diễn xuất, muốn diễn một nhân vật nhỏ giống những người bình thường chỉ biết đánh đấm, la hét, chảy nước mũi thật sự rất khó.
Nhân vật như thế rất cần phải diễn như không diễn, mà vừa vặn là các nghệ sĩ thiếu nhất chính là cách diễn như thế.
Đường Duệ xông vào chỗ Triển Dương đang hoá trang: “Thành thật mà nói, tôi rất hồi hộp với biểu hiện của cô ấy.”
“Đừng lo lắng.” Triển Dương nhìn Cố Tương đang đọc kịch bản ở đằng xa nói: “Cô ấy là một diễn viên rất có kinh nghiệm.”
Đường Duệ liếc anh: “Bản lĩnh trợn mắt nói mò của ông đừng có dữ dội như vậy được không? Cô ấy có kinh nghiệm? Ngoại trừ đóng vai phụ ra thì đây là lần đầu tiên cô ấy đóng phim đấy.”
“Có liên quan gì đến số lần?” Triển Dương cười. lqd.d.i.e.n.d.a.n Bởi vì đây là phim hiện đại nên cũng không cần hoá trang nhiều. Chỉ cần xịt một chút keo tạo kiểu tóc, thoa một chút son dưỡng môi. Người có ngoại hình đẹp luôn tuỳ tiện như vậy, Cố Tương ở phía bên kia cũng như thế.
Chuyện xưa bắt đầu như thế đó.
Ở phim trường có vài phòng viên có quan hệ với đoàn phim đến . Dĩ nhiên rất thân thiện, chỉ là chụp vài tấm hình thoả mãn hiếu kỳ và tạo dư luận cho khán giả, quan trọng nhất là hai diễn viên chính.
Với mối quan hệ đại bác bắn không tới trong phim truyền hình cũng có thể trở thành cặp đôi nóng hổi, một là nam thần như bông hoa mọc trên đỉnh núi cao của diễn xuất. một là người mới ra đời đầy tiềm năng. Loại va chạm này không thể không làm cho người ta vui vẻ.
Đối với Cố Tương luôn có nhiều câu hỏi được đặt ra.
Mặc dù diễn xuất của Cố Tương trong "Tề hậu truyện" quá rõ ràng, dù sao cũng có nguyên tác làm cơ sở, cô là người mới không thể nào ngay lập tức chứng tỏ được tài năng. Luôn có một vài nhà phê bình đau trứng rảnh rỗi muốn đào xương trong trứng gà, nói Cố Tương chỉ là ăn may. Lần này quay "Sư muội mới đến" đảm nhận một nhân vật hoàn toàn khác biệt, cô có thể kiểm soát được sao?
Tất cả mọi người đều đang mong chờ diễn xuất của cô.
Đến khi trời nắng lên, A Quyên mũm mĩm khoác lên người trang phục cảnh sát xuất hiện, hình tượng này vốn không có gì đặc sắc nhưng khi cô mặc vào lại có chút đáng yêu. Vốn hơi tròn trịa, khi cau mày lại làm người ta thương yêu, nụ cười ngây thơ ngốc nghếch… tươi sáng như ánh dương.
Đường Duệ và nhân viên quay phim đều giật mình.
Trong màn ảnh, A Quyên cười ngây ngô, không hề làm gì nhưng dáng vẻ mỹ nhân tinh xảo lập tức phát huy, nói thế nào nhỉ, cô vẫn rất đẹp như cũ nhưng không ai chú ý bề ngoài của cô.
Sĩ quan nói: “Thể lực, bắn súng, điều lệ cảnh sát và tiếng anh đều không đạt.”
Sĩ quan nói: “Cô nên cảm ơn vì cô vào trường khi lực lượng cảnh sát đang thiếu người nghiêm trọng.”
Sĩ quan nói: “Danh số của cô là 11166, cô được điều đến tổ trọng án thuộc đồn cảnh sát Từ Vân Sơn…. Ghi danh ở tổ nhận đồ thất lạc đối diện đó.”
A Quyên vui mừng, A Quyên xấu hổ, A Quyên thất vọng, dậm chân chào, cuối cùng cười ngớ ngẩn. giống như một cây cỏ có sức sống tràn trề, một cơn bão có ập tới cũng không sao, ít nhất đây không phải là mưa đá.
Sau đó chính là ghi danh với dì đồng nghiệp ngồi ở tổ ghi nhận vật thất lạc, giả vờ làm mặt tỉnh đi qua mấy anh cảnh sát đẹp trai.
Tưởng Lily không giữ hình tượng cười lên ha hả, khoé môi Trình Lâm cũng không nhịn được mà nhếch lên.
Kịch bản rất hài hước, nhân vật A Quyên lâu lâu phát bệnh thần kinh ngu ngốc còn kèm theo bộ dáng háo sắc rất xuất sắc. Cố Tương nổi tiếng từ nhân vật đau khổ vì tình, muốn từ nhân vật này cố định hình tượng thật ra cũng có chút khó khăn, bởi vì cảnh diễn "Tề hậu truyện" cũng không nhiều, chưa kể trong mắt mọi người, Thẩm vương phi còn là vật hi sinh.
Nhưng bây giờ nhân vật trước mắt không hề có một chút dấu vết nào của Thẩm vương phi, là một người hoàn toàn khác, rất tuỳ tiện, đúng với hình tượng cô bé lọ lem vô tư.
Nụ cười của Tưởng Lily dần tắt.
Ở góc độ của khán giá, có thể làm cho người ta bật cười là một diễn viên hài. Nhưng ở góc độ một diễn viên chuyên nghiệp thì ý nghĩa không còn giống như vậy. Muốn hoàn toàn thay đổi sức ảnh hưởng của nhân vật trước đó là một việc cực khó. Diễn bao nhiêu nhân vật cũng sẽ tồn tại một chút dấu tích trước đó, nếu diễn những nhân vật hoàn toàn khác nhau thì thói quen này sẽ không có cách nào lập tức thay đổi được.
Lúc Cố Tương diễn Thẩm vương phi và A Quyên thì thói quen không giống nhau. Khán giá chỉ thấy rằng cô diễn những nhân vật khác nhau, nhưng cùng là một người vừa có thể khiến người ta khóc vừa có thể khiến người ta cười, thật sự có bao nhiêu khó khăn?
Phóng viên vẫn chưa phát hiện ra các diễn viên chuyên nghiệp trong phim trường đang từ từ nghiêm túc.
Nếu như đây là diễn viên có thâm niên kinh nghiệm thì cũng không có gì là xuất sắc. Nhưng trước mặt họ chỉ là một người mới chừng hai mươi tuổi. Trước đây cô cũng chưa từng diễn qua phim điện ảnh, trừ phi có tài năng bẩm sinh, thật khó có thể chấp nhận tình huống đang xảy ra.
“Klaus.” Đường Duệ nói: “Tôi muốn rút lại lời nói vừa rồi, cô ấy rất có kinh nghiệm.”
Rất có kinh nghiệm vào vai một người khác.
Cảnh thứ nhất thăm dò độ hấp dẫn của bộ phim được quay hết sức thuận lợi, do không quen hoàn cảnh nên NG hai ba lần, sau đó công việc hết sức trôi chảy.
Sau một lúc nghỉ ngơi, Đường Duệ nói: “Trước đây ông diễn với cô ấy có vẻ hợp rơ. Tuy nhiên lần này nhân vật của hai người hơi khác nên tranh thủ tìm cảm giác trước đi.”
Mặc dù CP Dạ Miêu rất hot nhưng cũng do khán giả tự tưởng tượng ra, cộng thêm biên kịch mơ hồ phát đường, mọi người gán ghép họ chung với nhau chủ yếu vì do nhan sắc của họ quá xứng đôi. Di3nd@nlqd Nhưng trong "Sư muội mới đến" họ chân chính diễn một cặp tình nhân.
Chuyện diễn vai yêu nhau thế này, đại khái vẫn phải va chạm ra lửa mới được, khi hai người diễn "Tề hậu truyện" không hề diễn ra mờ ám nào nhưng lại để quần chúng bàn tán đến khói bụi mù mịt. Việc này đủ chứng minh tính chất thích bị ngược của khán giả. Một chút mờ ám cứ như vậy mà tấn công làm cho mọi người vô cùng hào hứng.
Thật áp lực quá đi!
Cố Tương rất áp lực, kiếp trước cô là một người phụ nữ ngu ngốc yêu đương mù quáng, diễn vai thiếu nữ háo sắc rất dễ dàng. Kiếp này cô quan điểm “Đàn ông là thứ chả tốt lành gì”, phải diễn lại vai một thiếu nữ đơn thuần khiến cô cảm thấy mình cần phải có rất nhiều can đảm đồng thời phải phủ định suy nghĩ của bản thân.
Liệu cô có thể diễn được cảm giác si mê đó không? Bây giờ cô giống như phụ nữ đã từng li dị, hoàn toàn cảm thấy thất vọng với đàn ông trên đời này.
“Sao mặt ông lạnh lùng vậy?” Đường Duệ hỏi Triển Dương: “Không phải bây giờ trong lòng ông nên mừng hết lớn sao? Còn không mau tập trung lo kịch bản đi.”
“Còn phải tập trung thế nào?” Triển Dương hỏi ngược lại: “Có cô ấy là đủ đảm bảo rồi.”
“Ông đúng là che chở cô ấy.” Đường Duệ suy nghĩ một lát: “Klaus, tại sao ông nhận bộ phim này vì cô ấy? Ông định nói chuyện yêu đương hả?”
“Không muốn giải thích.” Triển Dương đặt nước xuống: “Đừng suy đoán linh tinh.”
Đường Duệ nhún nhún vai: “Cô ấy rất đặc biệt.”
“Đúng thế.”
Cho dù trong lòng mọi người suy đoán thế nào, cảnh thứ hai có sự tham gia của Triển Cự Cự đã bắt đầu.
Trình Lâm và Nguỵ Khôn đã thay cảnh phục, diễn vai đồng nghiệp Trình Phong, Trâu Hâm và Bạch Lỗi. Ba người họ đều xuất thân là diễn viên hài, loại nhân vật này vốn rất dễ dàng với họ, không biết có phải vì đóng chung với Triển Cự Cự không mà họ cũng có vẻ rất nghiêm túc.
~~ Mọi bài đăng ngoài diễn đàn lê quý đôn - d.d.l.q.d đều không chính chủ (Um-um) ~~
Văn thiếu gia là con trai của một đại ca xã hội đen, sắp kế thừa vị trí quản lý. Cảnh sát nghi ngờ họ tham dự một đường dây buôn lậu nên tìm A Quyên - một người hết sức bình thường đến tạm thời nằm vùng, làm một nhân viên phục vụ trong quán café, đặt máy nghe lén trong sốt cà chua để trên bàn Văn thiếu gia.
Trên màn ảnh đang diễn đến cảnh này.
Các đồng sự đang núp trong nhà kho, A Quyên mặc đồng phục nhân viên phục vụ, lấy bộ dáng “tỉnh bơ ngáo ngơ” trao đổi với các đồng sự.
“Chú ý chú ý.” Cảnh sát Phương nói vào điện thoại: “Nhân vật mục tiêu đã xuất hiện”
A Quyên thấy chết không lùi cầm sốt cà chua bước ra ngoài, không khí nặng nề giống như muốn hi sinh anh dũng.
Thấy vậy nhưng cũng không phải vậy, diendd@nleequydd0n_um_um cô chỉ là đi gặp chân mệnh thiên tử của cô mà thôi.
Như một giấc mộng tràn đầy hoa hồng, chàng thanh niên mặc chiếc áo da màu đen xuất hiện. Anh đeo kiếng đen giống như mỗi phút đều tuyên bố với thế giới: “Ông đây là xã hội đen, ông đây oai phong lẫm liệt.” Đúng là như vậy, liếc thấy là biết đây chính xác là một play boy.
Cổ tích không cần logic, chỉ cần trùng hợp là đủ. A Quyên đâm đầu vào lòng Văn thiếu gia, đầu của cô vừa đụng đến ngực Văn thiếu gia, Văn thiếu gia cúi đầu nhìn cô, hai bên cao thấp vừa tầm.
Phóng viên vội vàng chụp lấy chụp để cảnh này.
Vì đeo mắt kiếng nên A Quyên không thể nhìn rõ ánh mắt Văn thiếu gia, cô vội vàng đứng vững cơ thể, hỏi: “Mấy người?”
“Hai người.” Văn thiếu gia ngồi xuống ghế.
Cảnh diễn bắt đầu chùng xuống đến khi bạn gái trước Văn thiếu gia bước vào.
Bạn gái trước là một cô gái bạo lực, bị ép buộc chia tay nên rất không cam lòng, muốn cưỡng chế quay lại. Thiếu gia bày tỏ ông đây nói chia tay là chia tay, đàn ông chân chính không bao giờ lằng nhằng với người cũ.
Cô gái mạnh mẽ bạo phát, cầm chai sốt cà chua muốn đánh người. A Quyên là người đầu óc ngu ngơ, thấy máy nghe lén giả trang trong sốt cà chua bị người ta lấy mất lập tức muốn giành lại, vì vậy tham gia cuộc chiến này.
Vốn dĩ chỉ là cảnh mở đầu cho bộ phim không ngờ lại có kết quả tốt thế, Đường Duệ ở phía sau ống kính không hề có bất kỳ âm thanh hay tiếng động nào, vậy mà xem đến xuất thần. Là một đạo diễn nhiều kinh nghiệm nhưng không biết vì sao hôm nay Đường Duệ cảm thấy những diễn viên này đều phát huy tốt hơn ngày thường rất nhiều.
Cho dù chỉ là một đống diễn viên phụ đồng nghiệp gây hài, hay là Nguỵ Khôn quen sầm mặt nghiêm nghị bỗng nhiên hơi ngơ ngơ, ngay cả Tưởng Lily cũng diễn xuất sắc làm cho người ta không dừng lại được.
Thật ra rất đơn giản, một diễn viên giỏi có thể dẫn dắt người khác nhập vai. Triển Dương là diễn viên chuyên nghiệp, Cố Tương cũng không kém cạnh. Hai người dư sức hấp dẫn toàn phim trường. Vì vậy khi họ bắt đầu vào vai đối diễn, tất cả vai phụ đều có thể cảm nhận được lực hút từ diễn xuất của họ, mỗi người đều xuất thần nhập vào vai diễn.
Tưởng Lily im lặng, cô đóng vai cô gái bạo lực, mặc dù thô bạo với bạn trai cũ nhưng không thể buông tay, cảnh này cô diễn rất tuyệt. Vì sao? Bởi vì khi cô nhập vai, thật sự không thể buông tay được bạn trai cũ đẹp trai đến vậy. Lần đầu tiên cô diễn chung với Triển Cự Cự, cảm thấy kỹ thuật diễn của mình bị kéo lên một bước, cảm thấy chưa bao giờ đóng phim lại có thể dễ dàng và vui vẻ như thế.
Trong lúc bạn gái cũ và Văn thiếu gia đang tranh chấp, A Quyên cố gắng lấy lại bình sốt cà chua, bỗng nhiên bị cô gái nổi điên cầm chai nện vào đầu. Rồi sau đó, cô ấy bị đàn em của Văn thiếu gia vác đi, A Quyên che đầu lăn lộn nói lung tung trên mặt đất được Văn thiếu gia ân cần hỏi thăm.
“Có phải mặt tôi ghê lắm không? Có phải không ai thèm lấy tôi không? A a…” A Quyên lăn qua lăn lại trên đất.
Văn thiếu gia ngồi xổm người kiểm tra vết thương cho cô, đưa tay nhẹ nhàng đụng vào trán cô, giọng nói dịu dàng làm người ta muốn chết chìm: “Không đâu, cô là người đẹp nhất.”
Người tốt! Người tốt siêu cấp! Triển Cự Cự thật đúng là biết lừa người nha!
Cố Tương nhìn gương măt tuấn tú gần trong gang tấc, trong lòng bỗng thấy vô lực.
Thật ra không cần phải băn khoăn vấn đề có thể diễn được vai ngốc nghếch háo sắc này hay không, bởi vì chỉ cần có nam thần ở trước mặt, không cần diễn cũng cứ thế mà mất hồn.
Cô khẽ ngây người trong nháy mắt, di3nd@nl3quyd0n Triển Dương giống như phát hiện cô hơi thất thần, thú vị nhìn cô, đưa lưng về phía máy quay, khẽ mỉm cười.
Kỹ thuật diễn là cái gì?
Là khán giả xem yêu thích, đồng nghiệp xem không thể chê trách.
Ấn tượng với mọi người vĩnh viễn là những tình tiết tạo nên cảm xúc, bộ phim muốn tạo ấn tượng thì cảm xúc cũng phải thật ấn tượng.
Rõ ràng là chiêu trò cũ rích từ tám trăm năm trước những vẫn có thể gây xúc động lòng người.
Người quay phim phía sau Đường Duệ che ngực.
Thân là trai thẳng lại bị cảnh trước mắt này làm rộn lòng thiếu nữ, đây là chuyện quỷ dị đến mức nào.
Anh cúi người dịu dàng nhỏ giọng, cô ngây thơ ngốc nghếch đầy may mắn, xinh đẹp như ngàn đoá hồng trong giấc mộng khiến người ta không muốn tỉnh lại.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Ảnh Hậu Tái Lâm
Chương 39: Cảnh tình cảm
Chương 39: Cảnh tình cảm