Hạ Trì Uyển quay đầu, nhìn Hạ Tử Hiên.
"Chu công tử đây không phải là ta mời tới,những lá thư kia cũng không phải là ta giúp Chu công tử đưa cho thứ tỷ, đại đệ nói xem ta giơ cao đánh khẽ thế nào đây?"
Gương mặt xinh đẹp như hoa của Hạ Trì Uyển khi tức giận lại có một phong thái khác, lại càng toát ra vẻ đẹp mĩ lệ độc nhất vô nhị, trong ngực Hạ Tử Hiên lộ ra khí lạnh.
Hạ Trì Uyển đang ngầm trào phúng hắn, chuyện của Chu Khải Lương đều là do một tay hắn sắp xếp.
Nếu như thời điểm Hạ Tử Hiên ở trong tối âm thầm hãm hại Hạ Trì Uyển mà có suy nghĩ nhẹ tay một chút thì bây giờ Hạ Phù Dung sao lại chật vật như vậy.
"Đại đệ cứ yên tâm đi, Thứ tỷ cùng đệ đều là tỷ đệ ruột thịt. Thứ tỷ hiểu được, đệ có lòng tốt, cho nên bất kể hậu quả thế nào, tỷ ấy cũng sẽ không trách đệ."
Hạ Trì Uyển "an ủi" Hạ Tử Hiên, nhưng lời nàng nói lại càng làm cho Hạ Tử Hiên tức giận.
"Đúng vậy, Nhị tỷ nói không sai. Đại ca làm tất cả cũng là vì Đại tỷ, Đại tỷ nhất định sẽ hiểu được."
Ngoài Lê Tự Chi ra, Hạ Mạc Linh cùng Hạ Vũ Hân cũng đang nhìn trò hay.
Hôm nay nhìn thấy trò hay như vậy,, trong lòng hai tỷ muội đang vui sướng đây.
Hạ Mạc Linh "nghe tin mà tới", chân trước vừa bước vào trong viện của Hạ Phù Dung, chân sau liền nghe được lời nói của Hạ Trì Uyển.
Hạ Mạc Linh tất nhiên là phụ họa thêm mấy câu.
"Đại ca, đại tỷ bị thương nhưng cũng cần nghiêm trị"
Hạ Vũ Hân ngẩng đầu hé ra gương mặt trẻ con ngây thơ, trong đôi mắt to xinh đẹp có phần ướt át, nước mắt tràn mi.
"Nghe nói Đại tỷ đập vỡ đầu, cũng phá đi dung mạo. Ngộ nhỡ phu quân tương lai của Đại tỷ không thích thì sao bây giờ?"
Lời nói của Hạ Vũ Hân lại càng mạnh mẽ kích thích Hạ Tử Hiên.
Bây giờ danh tiếng của Hạ Phù Dung đã bị phá hủy, nếu Hạ Phù Dung lại bị hủy dung mạo thì đời này của Hạ Phù Dung coi như là bị hủy.
Nếu chuyện phát triển thành ra như vậy, Hạ Tử Hiên biết hắn sẽ nợ Đại tỷ một đời.
"Được rồi, Đại đệ, Chu công tử có trở thành anh rể của đệ hay không còn phải xem phụ thân xử lí như thế nào."
Hạ Trỉ Uyển liếc mắt nhìn Hạ Vũ Hân một cái, quả nhiên kẻ thù của kẻ thù chính là bằng hữu.
Mấy câu nói của Hạ Vũ Hân dễ dàng làm cho thân thể Hạ Tử Hiên lảo đảo một cái, đứng không vững.
Vì thế Ha Trì Uyển thật không có chút khinh thường Hạ Vũ Hân mới tám tuổi.
Tính mạng Hạ Phù Dung tuy giữ lại được nhưng trên trán có một vết thương lớn, nhìn cũng thật dọa người.
Tay phải Hạ Phù Dung vì "cứu" Hạ Bá Nhiên đã bị phế đi, bây giờ trên mặt lại có một vết sẹo lớn, Thu di nương sầu khổ không dứt, lo lắng nghĩ biện pháp.
Có Hạ Bá Nhiên ở đó, Hạ Phù Dung đã lấy cái chết để làm rõ chuyện, tất nhiên là không cần lo lắng chuyện của Chu Khải Lương nữa.
Kết quả cuối cùng là Chu Khải Lương như mong muốn mà trở thành con rể Tướng phủ.
Chẳng qua là nương tử mà hắn lấy được không phải là thiên kim của Hạ gia mà là một người con gái nuôi Hạ Bá Nhiên vừa nhận nuôi.
Nghe được kết quả này, Hạ Trì Uyển thật sự không thất vọng một chút nào.
Lúc trước, Hạ Tử Hiên nói Hạ Trì Uyển giơ cao đánh khẽ, thật sự là Hạ Tử Hiên suy nghĩ nhiều quá.
Chu Khải Lương này vừa không có chức quan lại không có năng lực.
Với tính tình của Hạ Bá Nhiên, cho dù Hạ Phù Dung và Chu Khải Lương có tình cảm chân thật, thậm chí là gạo nấu thành cơm thì Hạ Bá Nhiên cũng tuyệt đối không thể đem Hạ Phù Dung gả cho Chu Khải Lương.
Tục ngữ nói đúng, trên đời này không có bức tường nào không lọt gió.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Báo Thù: Phúc Hắc Đích Nữ
Chương 113: Giơ cao đánh khẽ (2)
Chương 113: Giơ cao đánh khẽ (2)