Chương 234: Mục tiêu đệ nhất.
Nghe được lời nói của Trang Dịch thành chủ, ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Lâm Tiêu trên đài cao.
- Ha ha, chỉ là chuyện ngoạn náo giữa các đệ tử mà thôi, đừng xem là thật sự.
Kê Thế cười lắc đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, trong lòng thoáng nghi hoặc:
- Lâm Tiêu này thật kỳ quái, vì cái gì khí tức trên người của hắn lại cho ta cảm giác mơ hồ không chừng? Giống như là nhị chuyển hậu kỳ nhưng lại không chỉ là vậy.
Nhìn hồi lâu, Kê Thế lắc lắc đầu:
- Có lẽ do công pháp mà hắn tu luyện đi.
- Nhị ca cố lên, nhị ca cố lên!
Trong tiếng nghị luận sôi nổi của mọi người, trên khán đài Võ Điện đột nhiên truyền ra một thanh âm ủng hộ thanh thúy, thanh âm không lớn, nhưng lại vang vọng rõ rệt trên quảng trường.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Lâm Nhu siết chặt hai tay, vẻ mặt kích động lớn tiếng hét to, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực khiến người thương tiếc.
- Lâm Tiêu cố lên!
- Lâm Tiêu, Lâm Tiêu!
Nghe được thanh âm của Lâm Nhu, nhóm người Phí Thần Trữ cũng lớn tiếng hô to, không ít dân chúng bị lôi cuốn cũng lớn tiếng hoan hô.
- Tam muội.
Chứng kiến bộ dáng khả ái của Lâm Nhu, Lâm Tiêu khẽ mỉm cười.
- Tam muội, trận thi đấu hôm nay muội cứ xem biểu diễn của nhị ca đi!
Trong lòng Lâm Tiêu nhủ thầm, hắn cũng không nói cho ai biết mục tiêu trận thi đấu lần này của hắn, chính là đệ nhất.
Trong tiếng hoan hô, lão giả đã giới thiệu vị đệ tử kế tiếp.
Sau một lát, đã giới thiệu xong hai mươi vị đệ tử, sau đó đoàn người đi xuống đài cao.
- Được rồi, đã giới thiệu xong, ta nghĩ mọi người đang vô cùng chờ mong trận đấu sắp tới đi? Hiện tại, bắt đầu đấu loại, mời toàn bộ đệ tử rút thăm lên tiến hành tỷ thí.
Lão giả dứt lời, thân hình nhảy lên quay về chỗ ngồi của mình.
Cùng lúc đó trên mười lôi đài bắt đầu tỷ thí.
- Lôi đài số một, Thiên Ưng tông Diệp Thanh đối chiến Tuyệt Diệt cốc La Dũng.
- Lôi đài số hai, Cửu Long bảo Thi Phi đối chiến Hỏa Vân tông Trần Lõa.
- Lôi đài số ba...
Theo tiếng hô của các trọng tài, từng tên đệ tử được gọi tên phi thân đi lên lôi đài, bắt đầu đối chiến.
Dưới lôi đài, nhóm đệ tử hạch tâm quay về chỗ ngồi của mình, một đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu, chính là Ô Hạo.
- Lâm Tiêu, nghe nói gần đây thanh danh của ngươi rất cao? Đáng tiếc chỉ là giẫm trúng vận khí phân chó mà thôi.
Ô Hạo nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, cười lạnh nói:
- Ta hi vọng có thể gặp ngươi trên lôi đài, nhưng ta sợ không có cơ hội này, bởi vì ngươi sẽ không đợi được tới lúc gặp ta.
Khóe môi Ô Hạo mỉm cười, trong giọng nói tràn đầy vẻ cao ngạo khinh miệt.
Lâm Tiêu bình thản cười:
- Những lời này hẳn do ta nói mới đúng, đừng thua trận quá sớm, bởi vì ta muốn tự tay giải quyết ngươi.
- Vậy sao? Vậy thì tốt lắm.
Trong mắt Ô Hạo hiện lên sát ý:
- Ta chờ ngươi, ha ha ha...
Ô Hạo càn rỡ cười ha hả, hung hăng càn quấy xoay người rời đi.
- Đừng quản hắn, tận tâm thi đấu là được, hắn chỉ là muốn gia tăng áp lực cho ngươi mà thôi.
Cung Dục đi tới bên cạnh Lâm Tiêu lên tiếng nói.
- Ta biết, cảm ơn.
Lâm Tiêu gật gật đầu, hai người quay về chỗ của mình.
Vương Vũ bọn họ đều có mặt, Phí Thần Trữ đã lên lôi đài thứ tư tỷ thí.
Lúc này Phí Thần Trữ đang đứng đối diện một đệ tử của Thiên Trì cung.
- Trận đấu bắt đầu...
- Vô Thượng Bá Quyền – Khí Phách Thương Mang!
Phí Thần Trữ xuất thủ đầu tiên.
Đối thủ của hắn là một đệ tử nhị chuyển sơ kỳ, thực lực yếu hơn hắn, chưa kịp phản ứng đã bị quyền ảnh bao phủ nháy mắt rơi vào hạ phong.
Phí Thần Trữ bắt lấy cơ hội, liên tiếp đánh ra hơn mười quyền, mỗi quyền uy phong lẫm lẫm, vô cùng bá đạo, hóa thành từng đạo lốc xoáy cuối cùng một quyền nặng nề nện lên ngực đệ tử kia, oanh hắn ngã xuống đất hộc máu, thắng trong trận đầu.
- Thắng một trận, khoảng cách tiến vào tiểu tổ gần một bước.
Quay lại khu nghỉ ngơi, Phí Thần Trữ cười nói:
- Ta nói rồi, vận khí của ta luôn không sai.
- Nhớ rõ giữ lại thực lực, đừng bại lộ quá nhiều.
Lâm Tiêu nhắc nhở.
- Ta hiểu được.
Phí Thần Trữ gật gật đầu.
Từng trận đấu loại không ngừng diễn ra, chỉ chốc lát Lưu Phong, Vương Vũ cùng Lữ Tuyết đều lên lôi đài.
Thực lực Lưu Phong không kém, nhẹ nhàng thắng lợi quay về, Vương Vũ thắng trận gian nan, vận khí của Lữ Tuyết không tốt, dùng thân pháp dây dưa đối phương chốc lát nháy mắt bị đánh bại, mất tư cách tiến vào tiểu tổ.
Oanh long...
Khi mọi người đang quan sát trận đấu, đột nhiên trên lôi đài số năm truyền ra tiếng nổ vang thật lớn, một cỗ nguyên lực kịch liệt tràn ra khiến mọi người chú ý.
Chỉ thấy trên lôi đài số năm, một nam tử mặc áo màu xanh xám đối chiến cùng một nam tử dung mạo lạnh lùng tuấn tú, một người dùng chưởng người dùng quyền, quyền chưởng tiếp xúc tán phát nguyên lực đáng sợ, không ngừng nổ vang, uy lực kinh người.
- Uống!
Cao thủ vung thiết quyền uy vũ sinh gió, từng luồng quyền phong cường đại không ngừng vung ra, mỗi quyền đều kèm theo tiếng sấm vang rền.
- Đây là... Tuyệt Diệt cốc Tạ Kiệt!
Trong đám đông có người nhận ra võ giả kia, khẽ hô lên.
Tạ Kiệt, chính là đệ tử thiên tài Tuyệt Diệt cốc, thực lực nhị chuyển đỉnh phong, đôi thiết quyền từng đánh chết chân võ giả tam chuyển, có thanh danh hiển hách trong Tân Vệ thành. Mặc dù không được tuyển làm hai đệ tử hạch tâm trong trận đấu lần này, nhưng thực lực tuyệt đối bài danh trước năm trong hàng đệ tử, lực lượng phi phàm.
Thậm chí còn có người suy đoán, một khi Tạ Kiệt phát huy ổn định, tiến vào trước hai mươi thậm chí mười đều là chuyện có khả năng.
- Trước đó Tạ Kiệt đối chiến đều là võ giả bình thường, bị hắn đánh vài chiêu đã bại, thậm chí có một đệ tử nhị chuyển hậu kỳ bị hắn oanh liên tục mười quyền đã thua, nam tử kia rốt cục là ai? Có thể đối chiến với Tạ Kiệt lâu như thế?
- Phải đó, nam tử kia là ai? Vì sao chưa từng nghe qua? Có thể chiến đấu với Tạ Kiệt lâu như vậy, hơn nữa hình như không phân chia cao thấp.
Trong đám người vang lên tiếng nghị luận.
- Người kia là Cận Trí Hải, nghe nói là đệ tử Cận gia trong thành.
Có người nghe được kết quả rút thăm của hai tuyển thủ liền lên tiếng nói.
- Cận gia, Cận gia nào vậy?
- Chẳng lẽ là Cận gia chuyên luyện khí?
- Đệ tử Cận gia, khó trách trước kia chưa từng nghe qua, Cận gia vô cùng thần bí, chưa bao giờ cho phép đệ tử trực hệ gia nhập các thế lực lớn, có một hệ thống huấn luyện riêng của mình.
Cận gia là một gia tộc luyện khí trong Tân Vệ thành, đặc biệt chuyên sản xuất vũ khí, xem như là một thế lực không nhỏ ngoài mười thế lực lớn, nhưng Cận gia có một quy định, con cháu trực hệ sẽ không gia nhập bất kỳ thế lực nào, đây là đạo sinh tồn của Cận gia. Họ lo lắng nếu gia nhập thế lực lớn, sau này đệ tử kia trở thành gia chủ Cận gia, thật dễ dàng vì sự thân cận với thế lực nào đó mà phát sinh mâu thuẫn cùng những thế lực khác, thậm chí bị gồm thâu dung nhập.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 234: Mục tiêu đệ nhất
Chương 234: Mục tiêu đệ nhất