Chương 376: Vương An! (1)
Trở lại chỗ lầu các của mình, Lâm Tiêu lập tức bị một màn trước mặt khiến sợ ngây người, chỉ thấy đại lượng học viên trong huấn luyện doanh tụ tập trước lầu các của Lâm Tiêu, tràng diện náo nhiệt kia thật giống như chợ bán thức ăn vậy.
- Lâm Tiêu trở về rồi.
Trong đám người có người nhìn thấy Lâm Tiêu lập tức hô to một tiếng, chợt đại lượng đệ tử lập tức xông tới như gió cuốn.
- Lâm Tiêu, chúc mừng ah.
- Tháng thứ nhất đã bài danh 45, cực kỳ khủng khiếp.
Quanh tai đều là tiếng chúc mừng và tán thưởng của đại lượng các học viên, bản thân Lâm Tiêu cũng có chút trợn tròn mắt.
Thật vất vả mới thoát khỏi đám người trở lại lầu các, thời gian đã gần 12 giờ.
- Những học viên này cũng quá điên cuồng a.
Lâm Tiêu cảm giác thoát khỏi những học viên này thậm chí còn mệt mỏi hơn cả khảo thí lúc trước, lúc này Lâm Tiêu mới chính thức cảm nhận được, tháng đầu tiên đã lọt vào top 50 đến cùng có bao nhiêu oanh động.
Kỳ thật cũng không có cách nào a, trong lịch sử Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, cơ hồ mỗi đệ tử vào tháng đầu tiên lọt vào top 50, ngoại trừ một bộ phận đệ tử vẫn lạc trong quá trình phát triển ra, tất cả đệ tử còn lại đều có thành tựu vô cùng kinh người, trong đó kém cỏi nhất cũng là võ giả Quy Nguyên cảnh.
Tuy rằng đệ tử có thể tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh đều là thiên tài đỉnh tiêm đến từ các thế lực lớn, nhưng muốn nói về sau đến cùng có thể tiến vào Quy Nguyên cảnh hay không, đối với đại đa số mọi người mà nói vẫn là một ẩn số, mà sớm kết giao với Lâm Tiêu đối với bọn họ mà nói hoàn toàn không có thiệt hại gì, tự nhiên đều nhao nhao tới chúc mừng, đợi ngày sau Lâm Tiêu trở thành cường giả đỉnh tiêm tại Hiên Dật Quận Thành, thậm chí đế quốc, lại đến kết giao vậy thì trễ rồi.
Đêm nay, nhất định là một một đêm không ngủ, khi Lâm Tiêu chìm vào trong giấc ngủ say thì cơ hồ tất cả thế lực tại Hiên Dật Quận Thành đều nhận được tư liệu về Lâm Tiêu.
- Cái gì? Tiểu tử này năm nay mới mười lăm tuổi? Chân Võ giả tam chuyển hậu kỳ mười lăm tuổi, hơn nữa còn là đến từ một vệ thành hoang vắng như Tân Vệ Thành?
- Đệ tử Võ Điện Tân Vệ Thành, đại ca của hắn không ngờ lại là Lâm Hiên của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh năm đó.
- Lần thứ nhất tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh tham gia thí luyện thất khảo hạch đã xông đến đệ ngũ quan, trong tất cả đệ tử huấn luyện doanh bài danh ba mươi ba, thành tích thậm chí vượt qua không ít đệ tử Hóa Phàm cảnh sơ kỳ.
- Dùng thực lực tam chuyển hậu kỳ gia nhập huấn luyện doanh tháng thứ nhất thành tích đã là thứ 45, thực lực hắn mới chỉ là tam chuyển hậu kỳ đã có thể so với một ít học viên cũ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ.
- Lập tức thông tri hội trưởng đại nhân.
- Giúp ta truyền tin tức cho các chủ.
- Thay ta mời Lâm Tiêu kia.
Tất cả thế lực lớn trong Hiên Dật Quận Thành sau khi nhận được tư liệu về Lâm Tiêu đều chấn kinh, đặc biệt là sau khi biết được tuổi tác của Lâm Tiêu càng rung động không hiểu, phải biết rằng thiên tài Võ Điện Lý Dật Phong cực kỳ có thiên phú trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh cũng là vào năm mười sáu tuổi mới tấn cấp tam chuyển trung kỳ, nhưng Lâm Tiêu bây giờ mười lăm một tuổi đã đạt đến tam chuyển hậu kỳ, luận thiên phú hoàn toàn trên Lý Dật Phong bài danh thứ ba hiện giờ trong huấn luyện doanh.
Toàn bộ huấn luyện doanh, chỉ sợ chỉ có Đông Phương Nguyệt Mính xếp hạng đệ nhất mới có thể đánh đồng với Lâm Tiêu.
Đông Phương Nguyệt Mính kia mười lăm tuổi tấn cấp tam chuyển trung kỳ, mười sáu tuổi tam chuyển hậu kỳ gia nhập Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, hiện giờ đã tu luyện tại Thiên Tài Huấn Luyện Doanh bốn năm, năm nay hai mươi tuổi, vào nửa năm trước mới từ Hóa Phàm cảnh sơ kỳ đỉnh phong đột phá thành Hóa Phàm cảnh trung kỳ, chính là đệ nhất thiên tài hoàn toàn xứng đáng tại Thiên Tài Huấn Luyện Doanh.
Nhưng Đông Phương Nguyệt Mính cũng là mười sáu tuổi sau tấn cấp tam chuyển hậu kỳ, mà tháng đầu tiên khi Đông Phương Nguyệt Mính gia nhập huấn luyện doanh mới chỉ xông đến đệ tứ quan, thứ hạng trên bài danh ngọc bích là 73, so với đệ ngũ quan, thứ 45 của Lâm Tiêu có chênh lệch không hề nhỏ.
Hơn nữa cả hai còn có một khác biệt cực lớn, Đông Phương Nguyệt Mính là ai? Chính là quận chúa của Hiên Dật Quận Thành, là nhị nữ của Hiên Dật quận vương, chưởng khống giả Hiên Dật Quận Thành, từ nhỏ tài nguyên hưởng thụ căn bản không phải võ giả bình thường có thể tưởng tượng nổi, có thành tựu như vậy tự nhiên là đương nhiên.
Mà Lâm Tiêu thì sao? Chẳng qua là một võ giả xuất thân từ gia đình bình thường tại Tân Vệ Thành, loại thiên tài xuất thân bình dân này càng khiến người sợ hãi thán phục.
Sáng sớm, ngày mùng một tháng mười.
Lâm Tiêu vô cùng thoải mái từ trên giường tỉnh lại, những ngày này vì tiến vào bài danh top 50, hắn cơ hồ tu luyện đến mất ăn mất ngủ, bình thường nghỉ ngơi cũng chỉ trong thời gian rất ngắn, đại đa số thời gian đều dùng để ngồi xuống.
Võ giả có thân thể cường tráng, mà lại thường thường thông qua ngồi tu luyện để khôi phục đại bộ phận tinh lực, nhưng dù thế nào cũng không thoải mái dễ chịu bằng ngủ một giấc.
Rửa mặt đơn giản xong, Lâm Tiêu đến trong đại sảnh.
- Lâm Tiêu, ngươi bây giờ đã trở thành danh nhân trong Thiên Tài Huấn Luyện Doanh chúng ta rồi.
- Tháng thứ nhất đã tiến nhập top 50 trên bài danh ngọc bích, cái này cũng quá khoa trương đi.
- Xem ra lần này Tân Vệ Thành chúng ta xem như nổi danh tại Hiên Dật Quận Thành rồi.
- Về sau đừng quên chúng ta đấy.
Mấy người Kỷ Hồng cũng ở đại sảnh, nhìn thấy Lâm Tiêu liền cười lên tiếng.
Lâm Tiêu lập tức cười cười.
Ngày đầu mỗi tháng là ngày bận rộn nhất, bởi vì tất cả đệ tử đều có cơ hội lần nữa tiến vào phòng tu luyện, phòng trọng lực, phòng ý chí để tu luyện, bởi vậy huấn luyện đại lâu, vô cùng náo nhiệt.
Bất quá Lâm Tiêu ngày hôm qua mới vừa tiến vào top 50 lại không vội vã đi tu luyện, mà chuẩn bị nghỉ ngơi tốt một ngày, võ giả tuy rằng cần chăm chỉ, nhưng mỗi thời mỗi khắc đều tu luyện cũng rất cố hết sức, nếu có thể ngẫu nhiên nghỉ ngơi một ngày, thì sẽ tốt hơn cho việc tu luyện rất nhiều.
Mà Lâm Tiêu hiện giờ đang chờ mong những ban thưởng của Thiên Tài Huấn Luyện Doanh, đặc biệt là lựa chọn công pháp, đây cũng là động lực để Lâm Tiêu nhảy vào top 50, hẳn là không bao lâu nữa sẽ có tin tức thôi.
Mà Kỷ Hồng bọn hắn hiển nhiên cũng biết huấn luyện đại lâu rất đông, buổi sáng cũng không đi tu luyện, liền quyết định ở trong đại sảnh tán gẫu với Lâm Tiêu.
Đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi thanh âm gõ cửa, Dương Tuấn đi đến trước mở cửa ra, không ngờ là hắc y nam tử lúc trước mang Lâm Tiêu bọn hắn tiến vào Thiên Tài Huấn Luyện Doanh kia.
- Tiền bối!
Kỷ Hồng bọn hắn đều đứng lên,
- Mọi người cứ tự nhiên đi, ta là tới tìm Lâm Tiêu.
Hắc y nam tử kia mỉm cười, ánh mắt rơi vào trên người Lâm Tiêu:
- Không nghĩ tới ta nhiều năm dẫn đệ tử như vậy, thế mà cũng có lúc dẫn theo một người có thiên phu kinh người như ngươi, quả thật khiến ta có thêm không ít mặt mũi a.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 376: Vương an! (1)
Chương 376: Vương an! (1)