Cũng may Diệp gia là gia tộc luyện dược, trừ Diệp Hác là một nhị phẩm luyện dược sư ra, Diệp gia còn có hai gã nhất phẩm luyện dược sư, chỉ cần có thể tìm được phủ đệ ở
lại, nhiều người như vậy miễn cưỡng sinh tồn có lẽ không thành vấn đề.
Đương nhiên, những vấn đề này cũng không phải phạm vi Lâm Tiêu xem xét, tất cả là do bản thân Diệp gia.
Sau khi đám người Lâm Tiêu tiến vào thành Hắc Vân, vào xế chiều hôm đó,
lại có một đội ngũ khác tiến vào thành Hắc Vân, chi đội ngũ này chỉ có
rải rác mấy người, mỗi người đều cưỡi Huyết Lân Phi Vân, hiển nhiên là
chạy đi vội vàng, tiến vào thành Hắc Vân thì tìm khách sạn ở lại.
- Gia chủ, ta vừa mới đi tới Tri Thiên Các trong thành Hắc Vân nghe
ngóng qua tin tức, Diệp gia trấn Thái Sơn buổi trưa tiến vào thành Hắc
Vân, đang ngụ trong một khách sạn ở quảng trường.
Một lão giả nói với nam tử trung niên đang ngồi, nam tử trung niên này chính là Kỳ Sơn trưởng trấn trấn Thái Sơn.
Sau khi biết tin tức Huyết Phong Đạo toàn quân bị diệt, trong nội tâm Kỳ Sơn đầy khiếp sợ, hắn vội vàng mang theo vài tên thủ hạ nhanh chóng tới đây.
Trong mắt đầy hàn quang, Kỳ Sơn lạnh lùng nói:
- Nhị trưởng lão vất vả ngươi, ta không nghĩ tới Diệp gia vậy mà khó
chơi như thế, ngay cả Huyết Phong Đạo cũng không có biện pháp làm gì
được chúng, nhưng mà nếu như bọn chúng cho rằng tới thành Hắc Vân là an
toàn, vậy mười phần sai rồi, trong thành Hắc Vân này, ta sẽ khiến Diệp
gia chết không có chỗ chôn.
Kỳ Sơn cười lạnh như băng, nói:
- Đúng rồi, nhị trưởng lão, ngươi lập tức chuẩn bị một phần hậu lễ cho ta, ta muốn đi bái phỏng quản sự Trầm gia một chút.
- Vâng!
Lão giả mỉm cười:
- Có Trầm gia lên tiếng, cho dù Diệp gia có bản lĩnh thông thiên cũng không sống yên ổn trong thành Hắc Vân này đâu.
Trầm gia là một thế lực cực kỳ cường đại trong rất nhiều thế lực ở thành Hắc Vân, trừ ba đại gia tộc khống chế thành Hắc Vân ra, Trầm gia là một gia tộc nhất lưu, dưới trướng có rất nhiều thế lực phụ thuộc, sở dĩ Kỳ
gia có thể trở thành người cầm quyền trấn Thái Sơn, kỳ thật cũng là do
Trầm gia thôi động ở phía sau, hàng năm Kỳ gia tại trấn Thái Sơn phân ra một phần lớn tiền tài cung phụng cho Trầm gia.
Thành Hắc Vân vô cùng hùng vĩ cùng nguy nga, đi ra khỏi khách sạn, hào khí náo nhiệt của phố xá sầm uất hiện ra khắp nơi.
- Vị bằng hữu kia, xin hỏi Trần gia thành Hắc Vân đi thế nào?
Trên đường đi dạo một lát, Lâm Tiêu tìm một võ giả dò hỏi..
- Trần gia, Trần gia nào?
Võ giả tùy ý mắt nhìn Lâm Tiêu, nhưng mà khi nhìn thấy tuổi và cảm nhận
khí thế trên người Lâm Tiêu, thần sắc hơi đổi, lúc này mới nói:
- Ta không biết ngươi muốn tìm Trần gia nào, nhưng mà trong thành Hắc
Vân chỉ có một gia tộc xưng là Trần gia Hắc Vân, chính là một trong ba
gia tộc đứng đầu thành Hắc Vân, nếu như ngươi muốn tìm Trần gia kia, chỉ cần đi vào trong thành, tìm được kiến trúc lớn nhất thì chính là nó
đấy.
Thành Hắc Vân với tư cách là thế lực đáng sợ nhất trong vạn dặm quanh
đây, phân biệt bị khống chế bởi ba đại gia tộc là Trần gia, Hậu gia,
Tiêu gia, chính là người cầm quyền chính thức của thành Hắc Vân, ba gia
tộc này tuy gọi chung là ba đại gia tộc, trên thực tế Trần gia có thế
lực vượt xa hai gia tộc còn lại, chính là đệ nhất gia tộc chân chính của thành Hắc Vân.
- Trong thành, kiến trúc lớn nhất?
Lâm Tiêu gật gật đầu.
Võ giả kia hảo tâm nói:
- Chàng trai, ngươi hẳn là vừa tới thành Hắc Vân a, xem khí thế của
ngươi, hẳn thực lực không yếu, nếu như ngươi muốn gia nhập Trần gia, trở thành hộ vệ khách khanh của Trần gia thì đi tới chỗ Trần gia mời chào
trong thành Hắc Vân này, trong thành là trọng địa của Trần gia, không có hẹn trước là không được vào.
- Đa tạ!
Lâm Tiêu cảm tạ.
Tuy Lâm Tiêu không biết Trần gia mà Trần Tinh Duệ và Trần Tinh Hạo nói
là Trần gia nào, nhưng mà có thể trổ hết tài năng ở quận Hiên Dật, Trần
gia đạt được hai danh ngạch tiến vào thiên mộng bí cảnh, nghĩ đến có lẽ
cũng tương xứng như lời võ giả kia nói.
Nhàn nhã đi vào trong thành, sau hai canh giờ đi dạo, Lâm Tiêu rốt cục đi tới trước cửa phủ đệ Trần gia.
- Phủ đệ thật khí phách!
Đây là gian phủ đệ chiếm cứ diện tích cực lớn, chiếm diện tích khoảng
chừng mười dặm, nó giống như dãy núi nằm ở nơi này, cửa chính có hộ vệ
khí thế kinh người đang đứng, mặc áo giáp màu đen, đã không đơn giản là
hộ vệ, mà càng giống như quân nhân hơn, khí tức lành lạnh.
Đặc biệt là hai thạch điêu to lớn màu đen cao hơn trăm mét, ngay cả đường đi cũng đầy khí thế khiếp người.
Người qua đường trên phố, võ giả đều không nhịn được tránh ra xa xa, không dám tới gần phủ đệ Trần gia.
Lâm Tiêu trực tiếp đi tới trước cửa.
- Nơi này là Trần gia thành Hắc Vân, người đến là người phương nào?
Hộ vệ trước cửa Trần gia quát lên.
Lâm Tiêu biết rõ đại gia tộc như Trần gia địa vị cao cả, nếu như không
lễ phép tùy ý xông vào bên trong, chỉ sợ đối phương không chút do dự ra
tay chém giết ngay, hơn nữa sau đó còn không cần có trách nhiệm gì cả.
- Tại hạ Lâm Tiêu, là tới gặp hai vị công tử Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Hạo.
Lâm Tiêu nói thẳng.
Hộ vệ kia cao thấp dò xét Lâm Tiêu một hồi, tuy Lâm Tiêu tuổi còn trẻ,
nhưng khí thế trên người bất phàm, sắc mặt hộ vệ này coi như bình
thường, hỏi:
- Xin hỏi các hạ có hẹn trước với hai vị công tử không?
Trần Tinh Duệ cùng Trần Tinh Hạo chính là đệ tử dòng chính của Trần gia, cũng là người nổi bật trong thế hệ trẻ Trần gia, thân phận địa vị cực
kỳ cao quý, tự nhiên không phải ai cũng tùy tiện gặp được.
Lâm Tiêu nhướng mày, quả nhiên đúng như lời võ giả kia nói lúc trước,
muốn gặp người Trần gia còn cần hẹn trước, Lâm Tiêu lúc này theo tính mà tới đây, cho nên không có hẹn trước.
Khẽ đảo tay, một quả lệnh bài xuất hiện trong tay Lâm Tiêu, chính là lệnh bài đệ tửthiên tài huấn luyện doanh quận Hiên Dật.
- Ta chính là đệ tử thiên tài huấn luyện doanh của quận Hiên Dật, là bạn cũ của Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Hạo hai vị công tử, kính xin đi vào
thông báo một chút.
Hộ vệ kia sắc mặt nghiêm túc, tuy thành Hắc Vân cũng không thuộc quản
hạt trực tiếp của quận thành Hiên Dật, nhưng cũng thuộc phạm vi thế lực
của quận Hiên Dật, mà thiên tài huấn luyện doanh là nơi tập trung thiên
tài của quận Hiên Dật, tự nhiên không phải võ giả bình thường có thể so
sánh.
- Tốt, kính xin các hạ chờ một lát.
Hộ vệ này không chút do dự chạy nhanh vào trong phủ, ánh mắt hộ vệ chung quanh nhìn Lâm Tiêu đã hoàn toàn khác trước.
Bọn họ cũng đều biết, có thể tiến vào thiên tài huấn luyện doanh đều là
nhân trung chi long, là thiên tài chính thức của tất cả thế lực lớn
trong quận Hiên Dật.
- Ha ha, Lâm Tiêu, ngươi cuối cùng đã đến.
Đột nhiên có tiếng hét to đầy hưng phấn vang lên, chỉ thấy Trần Tinh Hạo từ trong phủ đệ lao ra nhanh như gió, nhìn thấy Lâm Tiêu thì thần thái
kích động.
- Lâm huynh, từ biệt mấy tháng, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đan Tôn
Chương 465: Thành hắc vân (2)
Chương 465: Thành hắc vân (2)